Chương 63: Thị trấn
Hành trình lại tiếp tục.
Việc phân giải thi thể của Nhậm Nam đã mang lại cho Lâm Tam Tửu một lượng lớn điểm năng lượng, nhưng cũng để lại trong lòng cô một cảm giác phức tạp. Cô quyết định rằng, trừ khi đó là kẻ địch không đội trời chung, cô sẽ không tùy tiện làm điều tương tự nữa.
Họ đi thêm ba ngày nữa.
Trong ba ngày này, họ đã đi qua một vùng đất chết thực sự. Mặt đất nứt nẻ, không một ngọn cỏ, không một sinh vật sống. Ngay cả những con Đọa Lạc Chủng cũng đã biến mất. Dường như toàn bộ sự sống đã bị cái nóng khắc nghiệt của Hỏa Giới thiêu rụi.
Nước uống của họ lại một lần nữa cạn kiệt.
"La bàn... vẫn chỉ về phía trước," Mather nói, giọng cô khàn đi vì khát. "Nhưng phía trước trông cũng chẳng có gì cả."
Mọi người đều nhìn về phía chân trời. Vẫn là một màu vàng úa vô tận. Sự tuyệt vọng bắt đầu len lỏi vào trong lòng họ.
"Chúng ta... có thể sẽ chết ở đây không?" Chuột đồng lẩm bẩm, đôi môi khô nứt của anh ta run rẩy.
Không ai trả lời.
Nhưng ngay lúc đó, Lâm Tam Tửu, người có thị lực tốt nhất, đột nhiên nheo mắt lại.
"Đợi đã," cô nói, "Phía trước có cái gì đó."
Mọi người lập tức tập trung tinh thần, nhìn về phía trước.
Ở phía xa, nơi đường chân trời tiếp giáp với mặt đất, dường như có một đường viền mờ nhạt.
"Đó... đó là một thị trấn!" Luther là người đầu tiên nhận ra, anh ta hét lên, giọng đầy vẻ vui mừng và không thể tin nổi.
Hy vọng lại một lần nữa bùng lên. Họ dồn hết sức lực còn lại, tăng tốc độ, đi về phía thị trấn.
Khi họ đến gần, họ mới nhận ra rằng, đây không phải là một thị trấn đổ nát bình thường.
Dù các tòa nhà vẫn cũ kỹ và hoang tàn, nhưng chúng lại được bảo tồn một cách đáng kinh ngạc. Quan trọng nhất là, ở trung tâm thị trấn, có một tháp nước cao sừng sững, và họ có thể nghe thấy tiếng gió thổi qua những đường ống, tạo ra những âm thanh "vù vù".
Có nước!
Họ vui mừng chạy vào trong thị trấn.
Thị trấn vắng lặng như một bóng ma, không có một bóng người.
Họ tìm thấy một vòi nước công cộng ở quảng trường trung tâm. Luther vội vàng chạy tới, vặn vòi.
Một dòng nước trong vắt, mát lạnh lập tức phun ra.
"Có nước rồi! Chúng ta được cứu rồi!"
Họ uống một cách thỏa thích, lấp đầy những chai lọ rỗng, thậm chí còn dội nước lên người để xua đi cái nóng.
Sau khi đã giải quyết được vấn đề cấp bách nhất, họ bắt đầu quan sát thị trấn này một cách cẩn thận hơn.
"Nơi này thật kỳ lạ," Mather nói, "Nó được bảo tồn quá tốt. Dường như không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ cao."
"Có lẽ nào... nơi này cũng giống như Oasis, được một trường năng lượng nào đó bảo vệ?" Chuột đồng suy đoán.
"Rất có thể," Lâm Tam Tửu gật đầu. Cô nhìn vào chiếc la bàn không gian trong tay. Cây kim vẫn đang chỉ về phía đông, xuyên qua thị trấn này. "Có lẽ nơi này có liên quan đến Thành Phố Vườn Treo."
Họ quyết định sẽ ở lại thị trấn này một thời gian để nghỉ ngơi và tìm kiếm thêm manh mối.
Họ tìm một ngôi nhà tương đối nguyên vẹn để làm nơi trú ẩn tạm thời.
Trong lúc đang dọn dẹp, Luther đột nhiên kêu lên: "Nhìn này! Tôi tìm thấy gì đây!"
Anh ta đang cầm một tờ báo cũ kỹ, đã ố vàng.
"Báo cũ thì có gì lạ chứ?"
"Không, nhìn ngày tháng này," Luther nói.
Mọi người chụm đầu lại xem.
Trên góc của tờ báo, có một dòng chữ: "Ngày 17 tháng 8 năm 2025."
Họ đều sững người.
"2025?" Mather lẩm bẩm, "Nhưng... Hỏa Giới giáng lâm là vào năm 2024 mà."
"Tờ báo này... được in ra sau khi ngày tận thế đã xảy ra một năm?" Chuột đồng kinh ngạc.
Điều này hoàn toàn không thể nào. Sau khi Hỏa Giới giáng lâm, toàn bộ nền văn minh nhân loại đã sụp đổ. Làm sao có thể còn có người in báo được chứ?
"Có lẽ nào... thời gian ở nơi này khác với bên ngoài?" Lâm Tam Tửu đưa ra một suy đoán táo bạo.
"Hoặc là," Mather nói, vẻ mặt nghiêm trọng, "tờ báo này không thuộc về thế giới của chúng ta."
Cô chỉ vào một bài báo trên trang nhất. Tiêu đề là: "Tập đoàn 'Vườn Treo' công bố dự án 'Thành phố Ark', hứa hẹn một tương lai mới cho nhân loại."
Bên dưới là hình ảnh của một thành phố tương lai lơ lửng giữa những đám mây.
Thành Phố Vườn Treo.
Tim của mọi người đều đập nhanh hơn.
Họ đã tìm thấy nó. Manh mối quan trọng nhất.
"Tập đoàn Vườn Treo..." Lâm Tam Tửu lẩm bẩm, "Có lẽ đây chính là tổ chức đã xây dựng nên Thành Phố Vườn Treo. Và có lẽ... họ cũng có liên quan đến Liên bang Tận thế."
"Nhưng tờ báo này từ đâu ra?" Luther hỏi. "Thị trấn này trông không giống như một nơi có thể in báo được."
"Chúng ta phải tìm hiểu," Lâm Tam Tửu nói. "Thị trấn này chắc chắn ẩn chứa nhiều bí mật hơn chúng ta tưởng."
Họ quyết định sẽ khám phá toàn bộ thị trấn vào ngày hôm sau.
Đêm đó, không ai có thể ngủ ngon.
Những bí ẩn liên tiếp xuất hiện, khiến cho đầu óc họ vô cùng rối bời.
Một thị trấn được bảo tồn một cách kỳ lạ. Một tờ báo đến từ tương lai, hoặc từ một thế giới khác. Một tập đoàn bí ẩn có khả năng xây dựng cả một thành phố trên không.
Tất cả những điều này dường như đều đang chỉ về một hướng.
Thành Phố Vườn Treo.
Nơi đó, rốt cuộc là thiên đường, hay là một cái bẫy còn đáng sợ hơn cả Oasis?
Họ không biết.
Nhưng họ biết rằng, họ phải đến đó.
Bởi vì đó là nơi duy nhất có thể chứa đựng câu trả lời cho tất cả mọi thứ.