Chương 62: Lên cấp
Với chiếc la bàn không gian chỉ hướng, cuộc hành trình của họ đã trở nên có mục đích hơn rất nhiều.
Cây kim bằng đồng luôn kiên định chỉ về một hướng ở phía đông. Dù họ có đi qua những thành phố đổ nát hay những vùng đồng bằng hoang vu, nó vẫn không hề thay đổi.
"Thứ này thật thần kỳ," Chuột đồng nói, anh ta tò mò nhìn vào chiếc la bàn. "Nó hoạt động dựa trên nguyên lý gì nhỉ?"
"Ai mà biết được," Luther nhún vai. "Trong Tân thế giới, đừng cố gắng dùng khoa học để giải thích mọi thứ."
Họ đã đi theo sự chỉ dẫn của chiếc la bàn được hai ngày. Dù vẫn chưa nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào của Thành Phố Vườn Treo, nhưng ít nhất, họ cũng không còn cảm thấy mông lung như trước nữa.
Trong hai ngày này, Lâm Tam Tửu, ngoài việc đi đường và chiến đấu, gần như dành toàn bộ thời gian rảnh rỗi của mình để nghiên cứu hệ thống thẻ bài.
Việc lên cấp 2 đã mang lại cho cô những khả năng mới, nhưng cũng mở ra nhiều câu hỏi hơn.
"Thẻ hóa sinh vật cấp thấp (không có ý thức phức tạp)" có nghĩa là gì? Lũ Đọa Lạc Chủng có được tính là "không có ý thức phức tạp" không? Cô đã thử vài lần, nhưng đều thất bại. Hệ thống báo rằng "Mục tiêu có ý thức chống cự mạnh mẽ. Thẻ hóa thất bại."
Xem ra, Đọa Lạc Chủng, dù đã mất đi nhân tính, nhưng vẫn còn lại bản năng sinh tồn và ý thức cơ bản, không thể dễ dàng bị thẻ hóa như vậy.
Còn về khả năng «Phân tích thẻ», nó đã chứng tỏ được sự hữu dụng của mình khi tiết lộ bí mật của tấm thẻ VISA.
Nhưng điều khiến Lâm Tam Tửu tò mò nhất, chính là điểm năng lượng.
Cô đã tích lũy được hơn 50 điểm, nhưng vẫn còn cách 1000 điểm để lên cấp 3 một khoảng rất xa. Nếu cứ tiếp tục phân giải những vật phẩm linh tinh, không biết đến bao giờ mới đủ.
Phải tìm một cách khác.
Vào buổi tối ngày thứ hai, khi họ đang nghỉ ngơi trong một trạm kiểm soát bỏ hoang ven đường cao tốc, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô.
Cô lôi ra tấm thẻ 【 Thi thể của Nhậm Nam 】.
Đây là tấm thẻ duy nhất mà cô chưa từng phân giải. Một là vì nó có giá trị kỷ niệm đặc biệt, hai là vì cô luôn có một cảm giác mơ hồ rằng, thi thể của một Tiến Hóa Giả chắc chắn không phải là một vật tầm thường.
Bây giờ, có lẽ đã đến lúc để thử nghiệm rồi.
"Mọi người," cô nói, "tôi định làm một chuyện. Có thể sẽ có chút... kỳ lạ. Mọi người đừng kinh ngạc quá nhé."
Ba người còn lại khó hiểu nhìn cô.
Lâm Tam Tửu không giải thích gì thêm, cô cầm lấy tấm thẻ, hít một hơi thật sâu.
"Phân giải."
Một luồng sáng trắng chói lòa hơn bất kỳ lần nào trước đây bùng lên từ tấm thẻ. Luồng sáng mạnh đến mức cả ba người còn lại đều phải nheo mắt lại.
Cùng lúc đó, một dòng năng lượng khổng lồ và tinh khiết tràn vào trong cơ thể Lâm Tam Tửu, khiến cô không khỏi rên lên một tiếng.
«Đã phân giải thành công vật phẩm: Thi thể của Tiến Hóa Giả (Cấp thấp).» «Thu được: 500 điểm năng lượng.» «Phát hiện một lượng lớn thông tin dữ liệu còn sót lại. Bắt đầu hấp thụ.»
Một loạt hình ảnh và thông tin rời rạc tràn vào não bộ của Lâm Tam Tửu. Đó là những mảnh ký ức còn sót lại của Nhậm Nam. Cô nhìn thấy hắn ta đang chiến đấu trong một thế giới khác, nhìn thấy hắn ta vui mừng khi có được tấm thẻ VISA, nhìn thấy cả sự độc ác và xảo quyệt của hắn.
Quá trình hấp thụ kéo dài khoảng một phút rồi kết thúc.
Lâm Tam Tửu mở mắt ra, trong mắt lóe lên một tia sáng phức tạp.
Phân giải thi thể của một Tiến Hóa Giả, không chỉ thu được điểm năng lượng, mà còn có thể hấp thụ được cả ký ức của họ.
Đây là một phát hiện kinh người.
Nó có nghĩa là, cô có thể học hỏi kinh nghiệm và kiến thức từ những người đã chết.
Nhưng cùng lúc đó, nó cũng mang lại một vấn đề đạo đức khiến cô không khỏi cảm thấy nặng nề.
"Tiểu Tửu, cô không sao chứ?"
Thấy cô im lặng một lúc lâu, Luther lo lắng hỏi.
"Tôi không sao," cô lắc đầu, gạt đi những suy nghĩ phức tạp. "Chỉ là... có chút bất ngờ thôi."
Cô mở giao diện hệ thống ra.
Số điểm năng lượng của cô bây giờ đã là 552.14/1000.
Chỉ còn cách cấp 3 chưa đến một nửa.
Niềm vui sướng nhanh chóng lấn át đi sự phiền muộn.
"Xem ra," cô thầm nghĩ, "con đường 'luyện cấp' nhanh nhất, chính là đi săn những Tiến Hóa Giả khác."
Ý nghĩ này khiến cô không khỏi rùng mình.
Không. Cô lắc đầu. Mình không thể trở thành một con người như vậy được.
Nhưng nếu... nếu đó là kẻ địch thì sao?
Lâm Tam Tửu nhìn về phía xa, nơi bóng tối bao trùm lấy con đường vô tận.
Có lẽ, trong thế giới này, ranh giới giữa thiện và ác, đã không còn rõ ràng nữa rồi.