The World God Only Knows

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

(Đang ra)

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

Honobonoru500

Hãy tìm kiếm một chốn bình yên để xoay chuyển số phận này nào!

62 11247

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

2 7

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

(Đang ra)

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

Yoshiyuki Tomino

Biên dịch bởi Bucky Nguyen

1 5

Ending Maker

(Đang ra)

Ending Maker

Chwiryong

Hành trình của những người chơi kỳ cựu bắt đầu với mục tiêu là một kết cục tốt đẹp và hoàn hảo.

90 9684

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

29 102

Tập 02: Cầu Nguyện, Lời Nguyền và Phép Màu - Chương 01: The Accursed Game (Trò Chơi Bị Nguyền Rủa) (Phần 2)

Trò Chơi Bị Nguyền Rủa (2)

Lát sau, cảnh vật chuyển về nhà Katsuragi Keima. Địa điểm là hành lang trước phòng Keima.

"Game bishoujo quả thực vô cùng thâm sâu. Bản thân tôi đôi khi cũng phải kinh ngạc trước độ phức tạp của chúng."

Nghe Keima nói vậy, Elsie lên tiếng:

"Chà, kami nii-sama, em cảm thấy có gì đó, ừm,"

"Tôi đã kiểm qua, đã chinh phục nhiều game hơn bất kỳ ai. Dù là quá khứ hay tương lai, sẽ không có ai yêu game bishoujo hơn tôi. Bởi tôi chính là 'Thần'!"

"Vậy là."

"Tuy nhiên."

Keima giơ ngón tay chỉ lên trời, hoàn toàn ngó lơ Elsie.

"Ngay cả tôi cũng có hai thể loại game không thể xử lý được, dù đây là điều bất khả kháng."

Nói xong, anh lấy khăn tay giả vờ lau mắt.

"Cô có biết đó là những thể loại gì không?"

"Ừm, cái đó."

"..."

"Em không biết, nhưng mà."

"Đó là!"

Keima phớt lờ Elsie và nói thẳng:

"Thời gian và không gian."

"...Thời gian?"

Elsie tò mò không nhịn được hỏi. Keima gật đầu mạnh.

"Đúng. Nói cách khác, chính là 'cửa sổ của Thần' mà chỉ thể sống mới có."

"?"

Elsie ngơ ngác.

"Cửa sổ của Thần?"

Không hiểu sao, toàn bộ hoàn cảnh này có vẻ khó hiểu.

Keima cười.

"Không, thực ra không khó hiểu đâu. Giải thích đơn giản hơn là 'trước khi tôi ra đời... vì tôi chỉ bắt đầu chơi game từ lúc còn thơ ấu nên sẽ không thể chơi hết tất cả game được'. Những 'bản giới hạn chỉ bán ở khu vực đặc biệt' hay những sản phẩm độc nhất, hiếm có hoặc bị ngành thu hồi thì rất khó kiếm.' Đơn giản là ý đó thôi."

"..."

"Đã có quá nhiều game được bán ở Nhật. Tôi không thể có hết tất cả."

"Hể?"

Elsie hơi ngạc nhiên,

"Chẳng phải kami nii-sama có tất cả game rồi sao?"

Keima thở dài liếc Elsie.

"Sao có thể được?"

"Em tưởng bộ sưu tập trong phòng kami nii-sama đã là tất cả game trên đời rồi."

Elsie nắm tay day mặt nhớ lại căn phòng chất đầy game bishoujo như kho chứa đồ của Keima. Căn phòng được xếp gọn gàng với số lượng game nhiều đến choáng ngợp. Nói tất cả game trên thế giới đều ở đó thì cô cũng tin đấy.

Hơn nữa, bên trong không chỉ có game. Còn có cả những phiên bản 'Initial Limited Edition' (Bản giới hạn phát hành trong lần đầu bày bán) và 'Director’s Cut' (Phiên bản trước khi bị đạo diễn lược bỏ), Elsie thậm chí không phân biệt nổi sự khác biệt giữa chúng khi tất cả đều nằm trong bộ sưu tập của Keima.

"...Tôi cũng mong vậy."

Keima nói với giọng tự giễu.

"Nhưng cố gắng đến cỡ nào cũng sẽ có vài tựa game lọt lưới."

Dù vậy - Anh nói tiếp,

"Bộ sưu tập game bishoujo của tôi không phân biệt thể loại. Tôi đoán dù là tổ chức hay cá nhân, không ai sưu tầm nhiều hơn tôi đâu."

"Ra vậy."

Lúc này, Elsie chợt nghĩ ra điều gì đó,

"Đúng là khi nii-sama nói thế."

Có vẻ cô không muốn bỏ cuộc. Tuy nhiên Keima lên tiếng trước,

"Tôi không cố ép bản thân làm gì. Đáng tiếc là trong số những game chưa từng sưu tầm được, phần lớn là những con hàng có giá trị dữ liệu còn hơn cả chính tác phẩm. Ví dụ như một bản mod nhỏ của cùng tựa game, hay game không có gì đặc sắc, hoặc game không thể tiếp tục vì lỗi nghiêm trọng."

"Hể, vậy thì."

"Nhưng trong số những tác phẩm không thể sưu tầm, thực sự có vài kiệt tác."

"Chà."

"...Sự thật này khiến tôi thực sự ăn không ngon ngủ không yên. A, nghĩ về biết bao kiệt tác tôi chưa từng chạm tới, cuộc chinh phục những cô gái dễ thương đang chờ đợi—"

Keima ôm ngực làm bộ đau đớn. Anh trông giống hệt một phi hành gia mơ ước được đặt chân lên Sao Hỏa, làm một điều chưa ai từng đạt được. Vẻ lãng mạn vô tận và khát khao tri thức hiện rõ trên gương mặt anh."

Anh là nhà mạo hiểm, nhà thám hiểm, nhà nghiên cứu và là người đi tìm chân lý."

Trong thời đại hòa bình này, không phải ai cũng có thể bộc lộ vẻ mặt như vậy. Theo một cách nào đó, đường nét khuôn mặt anh toát lên vẻ rất nam tính. Nhưng người ấy chỉ đam mê game bishoujo mà thôi.

"Tôi từng nghe đồn về một số game bishoujo hiếm bị nguyền rủa tồn tại trên thế giới."

Keima đột ngột chuyển chủ đề.

"Bản thân trò chơi, thông qua mạng lưới, trong một ấn phẩm chuyên biệt."

"..."

Lặng lẽ kéo tay áo Keima, Elsie có linh cảm chẳng lành. Vẻ mặt Keima vừa đầy hoài niệm, vừa như đang mong chờ điều gì."

"Trò chơi đó có kịch bản xuất sắc và nữ chính đầy bí ẩn. Đồ họa và âm nhạc đã lỗi thời, nhưng tiềm năng không thua kém các tác phẩm ưu tú khác. Đó là một hiện vật dị biệt trong lịch sử galge, nói cách khác, là kiệt tác có một không hai."

"Ka, kami nii-sama."

"Thật tiếc vì tôi không được ra đời sớm hơn, vì đó là tựa game hoàn thành trước khi tôi chào đời. Fu."

Anh cười khẩy.

"Cứ cười tôi đi, Elsie. Người đời gọi tôi là 'thần', nhưng con người không thể vượt qua giới hạn sinh học được."

Elsie không cười nổi. Gương mặt cô cứng đờ. Keima tiếp tục.

"Tại sao lại kết thúc như vậy? Tôi không thực sự hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng đây vốn là tựa game do một công ty nhỏ phát hành với số lượng hạn chế. Ngay sau khi phát hành, một scandal lớn nổ ra khiến các bản game bị thu hồi, hầu hết sản phẩm bị gỡ khỏi kệ."

Anh hơi nhíu mày.

"Những người am hiểu tình hình nói rằng các sản phẩm bán ra lúc đó không có vấn đề gì. Tuy nhiên,"

Anh ngừng lại.

"Đâu đó xuất hiện lời đồn rằng phiên bản đầu tiên, bản đặc biệt chỉ có 10 bộ, mới có vấn đề. Nhưng đó chỉ là tin đồn thôi."

Ánh mắt anh lấp lánh.

"Có vẻ bản gốc sẽ mang đến trải nghiệm như của thế giới khác cho người chơi."

"Hả?"

"Đây là tựa game đầy bí ẩn, nên tôi không chắc chúng có thật hay không. Tuy nhiên, dường như bản gốc có thiết kế vượt xa mong đợi. Thiết kế này đề cập đến tính nguyên bản hay là hệ thống của trò chơi thì tôi không rõ."

"Ka, kami nii-sama."

Giọng Elsie hơi run, còn Keima cười mỉa mai. Ánh mắt anh như nhiễm phải cơn sốt của cô.

"Favor of the Western Lantern."

Anh nhanh chóng giơ đĩa mềm trong tay lên trước mặt.

"Đây chính là bản gốc."

Nhìn bao bì bí ẩn đó, Elsie suýt thét lên. Keima giật tay Elsie ra rồi lập tức bước vào phòng. Anh khép hờ cửa, thò đầu ra ngoài."

"Để chinh phục trò này, tôi cần ở một mình một thời gian. Đừng làm phiền nhé!"

"Nii, nii-sama!"

Elsie chưa kịp ngăn thì cánh cửa đã đóng sầm. Sau đó,

"Làm ơn đi mà, kami nii-sama! Mở cửa ra! Em có linh cảm chẳng lành!"

Dù Elsie đập cửa thế nào, cánh cửa vẫn im lìm. Cô cúi gằm mặt, vẻ thất vọng tràn trề. Nỗi ảm đạm lạnh giá tiếp tục lan tỏa trong tim, chẳng có dấu hiệu thuyên giảm.

"...?"

Lúc này, Elsie chợt nhận ra điều gì đó rồi quỳ xuống. Cô nhặt thứ rơi dưới sàn lên và chăm chú nhìn."

"Cái gì đây?"

Rồi... Da gà nổi lên khắp người.

Đó là sợi tóc trắng dài đến mức bất thường, thứ không nên tồn tại trong nhà.

Khi Keima đang khóa mình trong phòng và Elsie nhặt được sợi tóc trắng, tại một ngôi đền cách xa thành phố Majima, một miko bỗng trợn mắt.

Cô ngồi seiza trên sàn gỗ, hai đầu gối hơi tách ra, tay đặt lên đùi. Tư thế ngồi thẳng lưng đó toát lên vẻ tĩnh tại và kỷ luật."

Cô khoảng 25 tuổi.

Ánh nến trên bàn thờ gần đó chiếu lên cô và chiếc bóng.

Mái tóc đen dài, gương mặt thanh tú cùng đôi mắt long lanh. Khác với một miko, đôi môi cô lại tô son. Trên nền da trắng, lớp son bóng khiến đôi môi ấy càng nổi bật."

Vòng một đầy đặn được tôn lên bởi bộ đồ miko ôm sát. Tỷ lệ cơ thể cực kỳ chuẩn. Cổ áo trước ngực hơi hé, lộ thoáng vùng da trắng như tuyết. Gương mặt mang nét đặc biệt: dịu dàng nhưng toát lên vẻ trong sáng."

"Bà ơi!"

Cô miko đột ngột cất tiếng.

"...Con cũng phát hiện được rồi à?"

Nghe cô hỏi vậy, giọng nói khàn khàn vang lên từ góc tối trong phòng.

"Vâng. Hình như có người lại lấy được thứ đó rồi."

Nàng miko nheo mắt nhìn về phía bà lão nhăn nheo đang ngồi trong bóng tối. Trông bà đã ngoài 100 tuổi. Nhờ bộ trang phục xỉn màu và thân hình bé nhỏ, bà có thể giấu mình đến mức không ai nhận ra. Bà lão từ từ mở đôi mắt đang khép hờ, nhìn về phía miko."

"Con nghĩ sao?"

Nàng miko nghiêm mặt rồi khoanh tay. Ngón tay trắng muốt thò ra từ ống tay áo.

"Cảm giác không ổn... có lẽ 'kẻ chủ mưu' đang ở đó."

"Đúng thế."

Bà lão gật đầu.

"Đến cả ta cũng cảm nhận được mùi vị khó chịu này."

"...Vâng, thực sự rất khó chịu."

Gương mặt xinh đẹp của miko hơi nhăn lại, cô thản nhiên nói.

"Hơn nữa, thứ đó luốn ẩn nấp ở những nơi xấu xa như thế."

"...Thứ đó đã trở về thế giới này. Nghĩa là có người đã sử dụng nó."

"Bà ơi?"

"Miko đảo mắt nhìn bà lão, lần nữa bà lại gật đầu."

"Ừ, tính mạng người đó đang gặp nguy hiểm."

Nàng miko đứng phắt dậy, lúc này bà lão hỏi, như thể đã biết trước câu trả lời của người cháu gái.

"Ta hỏi này."

Tiếng thở dài của bà lộ chút miễn cưỡng buông xuôi.

"...Shino, cháu định đi đâu thế?"

Lời đáp của miko đơn giản, dáng vẻ như không muốn bà lão phải lo lắng.

"Còn đi đâu nữa? Cháu đi trừng trị cái thứ đó!"

Bà thở dài.

"Dù bà có không đồng ý, cháu vẫn chẳng nghe lời bà đâu nhỉ..."

Ánh mắt miko đảo qua bà lão, sắc bén như dao cạo.

"Bà cảm thấy cháu không đủ năng lực sao?"

"Không, bà không lo về chuyện đó."

"Cháu đâu còn là đứa trẻ lên sáu ngày xưa nữa."

"Ừ, cháu đã khổ luyện suốt 20 năm nay."

"Thế là bà lo lắng về thứ bí ẩn đang trú ngụ trong cơ thể cháu gần đây?"

"Không, bà không lo về chuyện đó. Quẻ bói của bà cho biết cháu sắp gặp được người có thể xử lý việc này."

"Thế thì bà còn bận tâm điều gì ạ?"

"Không, ừm..."

Thấy bà lão có vẻ muốn nói điều gì,

"Thôi ạ! Cháu sẽ nghe bà lẩm bẩm sau. Cháu đi trước đây!"

Nàng miko hơi nâng tay áo, nhanh chân bước về phía lối ra.

"À."

Bà lão gọi to nhưng miko không ngoảnh lại.

Và rồi,

"!"

Khoảnh khắc miko bước ra khỏi phòng.

"KYAAAHHH!!!"

Tiếng thét chói tai vang lên. Hình ảnh bà lão phía sau đã biến mất. Hóa ra cô quên mất bên ngoài có bậc thềm.

Ngay sau đó, âm thanh vật gì đó đập xuống đất vọng tới.

Bà lão vô thức nhắm nghiền mắt, co rụt cổ lại. Sau đó bà thở dài, miễn cưỡng mở mắt lắc đầu.

"Hầy."

"Điều khiến bà lo lắng... chính là tính hậu đậu của cháu ấy."