Trò Chơi Bị Nguyền Rủa (4)
Hôm nay Elsie tắm muộn.
Cô bận việc nhà, đợi Mari và Keima tắm trước rồi mới vào. Bởi Elsie nghĩ mình chỉ là người tạm trú, đồng thời cũng để giữ ý.
Dù khuôn mặt còn khá trẻ con, nhưng thân hình cô lại đầy sức hấp dẫn.
Cô cẩn thận tắm rửa làn da trắng như tuyết cùng mái tóc đen nhánh rồi ngâm mình trong bồn.
“Phù.”
Sau đó thở dài não nề.
“Hôm nay bận quá đi mất.”
Ở trường phải tập luyện với Chihiro và mọi người trong ban nhạc. Về nhà phải dọn quán, lau nhà, giặt quần áo. Vì thế, cô khép hờ đôi mắt, suýt nữa ngủ quên trong bồn.
Tõm.
Tiếng nước chợt vang lên.
Cô vội vàng mở mắt ra. Là giọt nước từ vòi rơi chậm rãi xuống bồn đã đầy ắp nước.
Tách.
Giọt nước vỡ tan trên mặt nước phát ra âm thanh.
Elsie vội với tay vặn chặt vòi nước lại.
Tách, tách. Dòng nước nóng trượt khỏi làn da trắng mềm mại của cô rơi xuống nền gạch.
"Phù."
Cô trở lại ngâm mình trong bồn tắm, dùng đầu ngón tay vỗ nhẹ lên mặt để xua tan cơn buồn ngủ. Trong đầu cô hiện lên hình ảnh Keima.
"Mình vẫn cảm thấy... có gì kỳ lạ."
Từ sau khi mua 'Favor of the Western Lantern (Ân Điển Đèn Lồng Phương Tây)', rõ ràng Keima có điều gì đó không ổn. Dù vậy, như mọi người vẫn nói, hành vi và cử chỉ của anh vẫn khác xa 'thường lệ'. Nhưng Elsie nhận ra được.
Bằng cách nào đó, anh ta kỳ lạ hơn bình thường. Không, đúng hơn phải nói là kỳ lạ hơn rất nhiều so với mọi khi.
Đúng lúc ấy, Elsie chợt lóe lên ý nghĩ.
"À."
Cô bất giác thốt lên. Thì ra là vậy. Cuối cùng cô cũng nghĩ ra rồi. Nguồn cơn của mọi sự bất thường.
Chính là...
"Ư."
Elsie đột nhiên nổi da gà dù đang ngâm mình trong nước nóng. Cô cảm thấy toàn thân lạnh toát.
"Ra vậy, nên mới..."
Lý do khiến cô cảm thấy Keima kỳ lạ. Thực chất là vì anh ta chẳng khác gì mọi ngày.
Keima đã có được tựa game mà anh chưa từng nghĩ sẽ mua được, lại là con game anh hằng mơ ước. Ấy thế mà anh không chìm đắm vào game để chinh phục nó, mà vẫn đi học như thường lệ (dù vẫn chơi game), ăn cơm đúng giờ ở nhà (dù tay vẫn lướt máy) và ngủ đúng giờ (có lẽ là khóa mình trong phòng tiếp tục chơi).
Dù vậy, rốt cuộc anh ta chơi game vào lúc nào? Chơi cái game tên 'Favor of the Western Lantern' ấy.
Elsie hiểu rõ một khi Keima đã nghiêm túc thì anh có thể phá đảo game với tốc độ vượt xa khả năng con người. Nhưng dù đã mua game được một thời gian, trông có vẻ anh vẫn chưa chinh phục được nó. Anh cũng đã giải thích mọi điều về game cho Elsie nghe. Nếu đã phá đảo, ít nhất anh cũng phải bộc lộ cảm xúc của bản thân lúc ấy.
Nói đến đây, tình hình càng thêm phần kỳ quái.
Theo những gì Keima thường làm, anh sẽ khóa mình trong phòng và chơi 'Favor of the Western Lantern' cả ngày.
Điều này đặt ra câu hỏi:
"Kami nii-sama chơi game vào lúc nào?"
Hiện tại Elsie đã biết đó là tựa game cần 'cài đặt' vào 'máy tính'.
Thế nhưng Keima vẫn đi học như thường lệ, sau khi về nhà vẫn trò chuyện với Mari, 'vui vẻ' hòa đồng với các thành viên trong gia đình ở phòng khách.
Vậy anh ta chơi cái tựa game 'Favor of the Western Lantern' mà mình đã kỳ công mua được vào lúc nào...
"Chẳng lẽ... ban đêm?"
Elsie cảm thấy một luồng lạnh chạy dọc sống lưng, ngước mắt nhìn lên trần nhà.
Tầng hai.
Dường như cô có thể nhìn xuyên thấu trần nhà vào căn phòng nơi Keima đang khóa mình, dán mắt vào màn hình game như lên đồng.
Lưng anh khom xuống, đôi mắt sau cặp kính lấp lánh, Khóe miệng hẳn đang nở nụ cười bí hiểm...
Đúng lúc đó, Elsie sợ đến lạnh toát.
"!"
Cô suýt hét lên khi đèn phụt tắt. Cô hoảng loạn nhìn quanh. Đôi mắt vừa mất đi ánh sáng chưa kịp thích ứng với bóng tối, không nhìn thấy gì cả. Bản năng khiến cô đứng bật dậy.
"~Ư"
Cô rên rỉ yếu ớt, từ từ bước ra khỏi bồn tắm, dò dẫm trong bóng tối để không trượt chân. Nhưng trong lòng cô đang cuộn trào nỗi bất an.
Chuyện gì thế này?
Có chuyện gì xảy ra?
Mất điện?
Hay ai đó tắt đèn?
Cái gì?
Chuyện gì đang diễn ra vậy?
Hàng loạt câu hỏi xoáy trong đầu khi cô lần mò ra ngoài trên đôi chân trần. Vừa chạm tay vào cánh cửa phòng tắm,
"!"
Elsie vô thức dừng bước.
(Kỳ lạ quá? Cái gì thế kia?)
Mắt cô đã dần thích nghi với bóng tối. Tuy còn mờ, nhưng cô có thể nhìn thấy phòng thay đồ qua khe cửa hé mở.
Cái gì?
Cái gì vậy?
(Có thứ gì đó đang quỳ trên sàn.)
Bụng cô thắt lại, toàn thân như đóng băng.
(Là người sao? Ai ở đó?)
Elsie quên mất mình đang không mảnh vải che thân. Cô đứng chôn chân, mắt không rời khỏi thứ đó, hàm răng đánh lập cập.
(Là okaa-sama? Hay kami nii-sama?)
Làm sao có thể? Lý trí nói với cô điều đó là bất khả thi.
Nếu là Keima.
Nếu là Mari.
Thì tại sao họ lại lặng lẽ cúi mình ở đây mà không phát ra tiếng động?
Trong bóng tối đen kịt.
Elsie, thật muốn hỏi thứ đó, nhưng bản năng ngăn cản cô.
"Ngươi là ai?"
Thứ đó không phải con người, mà là thứ gì khác.
(!)
Elsie nghẹt thở. Cái bóng đó từ từ quay đầu về phía cô.
Đầu tiên là khuôn mặt. Sau đó là bả vai xoay theo cách không tự nhiên khi phần thân trên chuyển hướng.
Thứ đó không nói gì.
Thay vào đó,
"Hể, hể."
Elsie phát ra âm thanh kỳ quặc từ sâu trong cổ họng, suýt ngã quỵ. Mắt cô dán chặt vào thứ đó, hoàn toàn bất lực. Trong bóng tối, cô có thể thấy hình dáng của nó, nhưng không hiểu sao lại không nhìn rõ khuôn mặt.
Khuôn mặt đó hoàn toàn trống rỗng. Như một hồn ma không mặt.
Rồi trong tư thế đó, thứ đó,
"~"
Đột nhiên bật lên như côn trùng và dính chặt vào cánh cửa.
"Chích chích chích chích chích!!"
Và phát ra âm thanh kỳ dị.
Cánh cửa bị ép mở khi những bàn tay trắng bệch ùa vào. Tay chân loạn xạ cố vươn vào trong.
"Chích chích chích chích!"
Thứ kinh tởm đó muốn xông vào phòng tắm.
Chích.
Elsie ngã ngửa xuống sàn, bản năng phát ra âm thanh tương tự.
"KYYYAAAHHH!!!"
Tiếng hét của cô vang khắp gia đình Katsuragi.