The Leviathan of the Covenant

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

(Đang ra)

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Ookido Izumi

Đây là câu chuyện về một cô gái trẻ khao khát trở thành một tiểu thư ác độc, có thể mạnh mẽ hơn sau mỗi cuộc đối đầu mà cô phải trải qua.

634 86

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

(Đang ra)

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

Yuji Ukai

Như như vậy, lấy trò chơi tử vong mà sống thiếu nữ.

47 2246

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

(Đang ra)

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

Keino Yuuji

Mang trong mình tinh thần “xã hội đen” của một gã từng lăn lộn nơi công sở, Niihama quyết tâm:Lần này, cậu sẽ cùng cô gái ấy viết lại tuổi trẻ — một “thanh xuân báo thù” không còn tiếc nuối!

6 0

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

20 3

Asuka: Mahjong Garouden

(Hoàn thành)

Asuka: Mahjong Garouden

Yoru Yoshimura

Dõi theo bóng lưng của người ông ngoại mà mình ngưỡng mộ, cậu thiếu niên Asuka lao mình vào thế giới mạt chược.Cậu tin rằng ở đó tồn tại một cách sống đích thực có thể xua tan nỗi bất an mơ hồ về hiện

8 1

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

274 1067

Quyển 7 - Chương 2: Hội Ngộ Kẻ Thù (3)

"Con rồng bạc đó... Pavel Galad, phải không?" Hinokagutsuchi cất giọng giễu cợt.

Nàng đang cùng Hal và Asya đi dạo trong khuôn viên Học viện Kogetsu. Đã gần nửa ngày trôi qua kể từ khi chủ nhân của thanh kiếm diệt long xuất hiện trở lại.

Ánh ban mai họ chứng kiến từ hòn đảo nhỏ trong Vịnh Tokyo giờ đã khuất dần ở phía Tây. Lúc này đã khoảng 7 giờ tối.

"Vâng. Sao con rồng đó lại trở nên mạnh đến vậy chỉ trong vài tháng chứ? Thật không thể tin nổi ngay cả át chủ bài của Hazumi-san cũng không hiệu nghiệm..."

"Hừm, có gì mà phải ngạc nhiên chứ?"

Asya ngơ ngác không hiểu, trong khi Hinokagutsuchi vẫn bình thản.

Trong trường học, cô gái nhỏ với bộ kimono đỏ thắm hẳn phải rất nổi bật, nhưng lúc này đã tan học và trời cũng đã tối. Hầu như không thấy bóng dáng học sinh nào trên con đường dẫn đến thư viện.

Vững bước, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, Hinokagutsuchi nở nụ cười kiêu ngạo.

"Thằng nhóc đó cũng làm được mà. Chẳng lẽ ngươi lại nghĩ con rồng bạc kia kém cỏi hơn hắn ta sao?"

"À, thì ra là nguyên lý này."

"Chiến binh, pháp sư, anh hùng... Tôi dám chắc rằng mình kém tài hơn hắn ở mọi phương diện," Hal không khỏi đồng tình.

Hinokagutsuchi tiếp lời: "Nếu chỉ có vậy thôi thì... Những con rồng có tri thức uyên thâm sẽ dấn thân vào những cuộc phiêu lưu dài để chinh phục Con Đường Vương Giả. Lên tới tận trời cao, xuống tận đáy biển sâu, vào sâu trong vũ trụ, thậm chí đôi lúc còn vượt qua các chiều không gian. Chỉ khi khám phá ra Hỏa Thạch và sức mạnh trấn áp long tộc trong những chuyến hành trình gian khổ, các cá thể mới có thể trở thành Tyrannoi—"

"Nói cách khác, một nhiệm vụ tìm kho báu."

Trong số những vật phẩm mà người cha quá cố của Haruga Haruomi để lại, có cất giấu một bảo vật của long tộc – một Hỏa Thạch.

Chỉ có ngọn lửa được tạo ra khi loại đá này vỡ tan mới có thể đánh thức các cổ tự diệt long. Cho dù là Cổ Tự Cung hay Cổ Tự Song Kiếm, nếu không có Hỏa Thạch thì chúng cũng chỉ là những ký hiệu vô dụng.

Hal đã tự mình trải nghiệm điều này. Nói cách khác—

"Sau khi hoàn thành nhiệm vụ đầy thử thách đó, năng lực "thợ săn kho báu" của Galad có lẽ đã vượt trội hơn tôi – có lẽ đây là một suy luận hợp lý..."

"Những vật phẩm và tri thức mà hắn thu được trong suốt chuyến hành trình hẳn cũng vô cùng phong phú..."

Trước kia, Pavel Galad chỉ dừng lại ở việc "cử người anh hùng ra trận".

Nhưng lần này thì khác rồi. Chẳng lẽ hắn định dốc hết sức mình để đánh bại Haruga Haruomi, rồi tiếp đó là Công chúa Yukikaze sao?

Nói rồi, Hinokagutsuchi bỗng biến mất không dấu vết.

Vừa đi vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc họ đã đến thư viện. Song, đích đến của Hal và Asya không phải là thư viện, mà là tòa nhà sinh hoạt câu lạc bộ đối diện.

"Ủa? Không có ai hết vậy."

Hal nghiêng đầu khó hiểu. Rõ ràng cậu đã hẹn gặp bạn bè ở đây cơ mà.

Juujouji Orihime, Shirasaka Hazumi và Luna Francois – cả ba đều không thấy bóng dáng đâu.

"Cứ đi trước đi, đằng nào thì lát nữa họ cũng đến. Để người đó chờ thì phiền lắm."

"Ừm, cậu nói phải," Hal đồng tình với Asya rồi bước lên cầu thang tòa nhà sinh hoạt câu lạc bộ.

Đích đến là tầng ba, phòng sinh hoạt của Câu lạc bộ Nghiên cứu UFO.

"Hai đứa đã đến rồi à."

Người mà họ tìm kiếm đang đợi sẵn sau cánh cửa.

Hội trưởng của năm câu lạc bộ văn hóa: Câu lạc bộ Kịch, Câu lạc bộ Nghiên cứu Truyền thông Đại chúng, Câu lạc bộ Văn học, Câu lạc bộ Khoa học Bí ẩn và Câu lạc bộ Nghiên cứu UFO. Đồng thời, cũng là một nhà tiên tri cực kỳ đáng ngờ.

Người này khoác trên mình bộ trang phục trông giống đồ bà bầu, giới tính thì không thể phân định rõ ràng.

Đó chính là Hội trưởng M. Tự xưng là "mẹ" của tất cả thành viên trong các câu lạc bộ, cô là một siêu nhân có sức mạnh thể chất và tinh thần vô song.

"Ta đã tập trung tinh thần, kiên nhẫn đợi ở đây, chỉ vì mấy đứa yêu cầu được thảo luận với ta đó."

"Rất cảm kích. Chuyện bọn cháu muốn bàn thì vẫn như lần trước cháu đã nói qua điện thoại thôi," Hal lập tức đi thẳng vào vấn đề.

"Xin được nói thẳng... Bọn cháu muốn hỏi là kẻ thù, người có khả năng phá hủy cả Tokyo, liệu có đang giăng bẫy gì không ạ?"

"Sao ta biết được? Ta đâu phải nhà ngoại cảm hay Gia Cát Khổng Minh đâu."

Hội trưởng M lập tức ban cho một lời tiên tri vô cùng "đắt giá".

"Ừm, xét mọi việc theo nhiều khía cạnh, sao mấy đứa không cứ linh hoạt mà ứng biến?"

"Đây là gợi ý từ khả năng đặc biệt nào của người đó sao?"

"Không, Haruga, đây chỉ đơn thuần là ý kiến cá nhân và lẽ thường tình của ta thôi."

"Ha ha ha ha."

Hal cười gượng, tiếp tục trò chuyện với Hội trưởng M.

Thôi bỏ đi. Ngay từ đầu cậu cũng đâu trông mong gì nhiều. Cố mà truy hỏi e lại rước họa vào thân. Những suy nghĩ đó ẩn chứa sau nụ cười gượng của Hal.

Asya nhíu mày.

"Chẳng lẽ chúng ta không nghĩ ra cách nào sao? Đây là một cuộc khủng hoảng có thể nhấn chìm không chỉ Tokyo mà cả toàn nước Nhật. Thậm chí, nó có thể là khúc dạo đầu cho sự diệt vong của thế giới. Xin Người hãy ban cho chúng con thêm lời chỉ dẫn."

"Chà, con đúng là tham lam quá đi."

Họ có mối quan hệ khá thân thiết, có lẽ bởi Asya từng được Chủ tịch M đích thân kèm cặp, dạy dỗ một kèm một.

Asya mạnh dạn đưa ra thỉnh cầu, tin rằng không cần phải khách sáo với Chủ tịch M. Vị tiên tri – có lẽ là một giống loài người mang tính cách mạng – nhắm mắt lại, bắt đầu tĩnh tâm suy nghĩ. Không khí trở nên trang trọng.

"Để ta xem nào... Qua cuộc nói chuyện điện thoại của chúng ta, có một điều khiến ta vô cùng bận tâm—Đó là... lá bài tẩy? ...Mà tiểu thiên sứ đã sử dụng, con nói kẻ địch đã hóa giải đòn đó."

"À, phải rồi. Nghi thức thần bí của một nữ thần nhằm loại bỏ vũ khí diệt rồng." Asya gật đầu.

Vẫn nhắm mắt, Chủ tịch M tiếp tục, "Không phải là hóa giải nó... Mà kẻ địch đã thổi bùng ngọn lửa đó lên một lần nữa. Đó chính là lời giải cho câu đố này."

"Hắn đã làm thế nào?"

"Đó không phải là điều ta phải tìm ra."

"Con hiểu rồi. Vậy Người có thể cho chúng con lời khuyên cụ thể hơn không?"

"Con đúng là mặt dày thật đấy. Khi gặp phải những tình huống mà mị lực nữ tính không thể phát huy tác dụng, con đúng là biến thành một con quái vật, hoàn toàn không vô dụng chút nào cả."

"Ơ—Tại sao Người lại nhắc đến mị lực nữ tính vào lúc này chứ!?"

"Rồi, rồi được rồi—Ồ, nhưng ta dường như lại mơ hồ thấy được điều gì đó. Để ta xem nào, 'Dùng bảo vật đối phó bảo vật. Nên thả thứ hàng hóa đã cất giữ ra'."

"Thật là một lời tiên tri khó hiểu..."

"Có còn hơn không. Kẻ sắp chết đuối thì vớ được cọng rơm cũng mừng rỡ."

Chủ tịch M đột ngột mở mắt, ngừng tĩnh tâm.

Có vẻ đó là lời khuyên cuối cùng của Người. Theo như Hal và Asya biết từ trước đến nay, những lời tiên tri của Chủ tịch M luôn khớp với "đường nét tương lai". Hy vọng lần này cũng vậy—

Dù sao đi nữa, vị tồn tại nghịch lý, "Nữ chiến binh Amazon không xác định giới tính" đó nói với Hal và Asya, "Cho phép ta nói thêm một lời cuối cùng. Khi đến lúc đưa ra quyết định, hãy nghĩ về tương lai—ba tháng sau, ba năm sau. Quyết định của các ngươi sẽ gây ra hậu quả gì cho tương lai... Nếu các ngươi cân nhắc điều đó, mọi việc có lẽ sẽ ổn thỏa chăng?"

"Theo một cách nào đó, Chủ tịch có lẽ là người đáng tin cậy nhất trong số tất cả con người."

"Là do Hội trưởng thường cho tụi này những lời khuyên chân thành, dù phần lớn đều khó mà hiểu nổi ấy chứ."

"Lần này, cô ấy cứ như một thầy bói chính hiệu, để lại quá nhiều điều mơ hồ cho người ta tự suy diễn, rồi kết thúc bằng một lời gợi ý cứ như lời răn dạy cuộc đời vậy."

"Ước gì cô ấy cho ám hiệu nào dễ hiểu hơn một chút!"

Hal và Asya cảm thán với nhau.

Họ đã rời phòng Câu lạc bộ Nghiên cứu UFO và đang đứng trước tòa nhà các câu lạc bộ một lần nữa.

Gần 8 giờ tối rồi mà Orihime, Luna và Hazumi vẫn chưa tới. Gọi điện thoại cũng không được. Rốt cuộc là có chuyện gì chứ?

Trong khi Hal còn đang suy nghĩ mông lung, Asya đột nhiên lên tiếng: "Thôi được rồi, mình đi thôi. Tớ nghĩ chắc chỉ là một chút nhầm lẫn hay tai nạn gì đó nhỏ thôi. Nếu có chuyện nghiêm trọng thì chắc chắn Hiiragi-san sẽ báo cho tụi mình biết rồi, nên không có gì phải lo lắng đâu."

Cô ấy nói đúng.

Thế là, Hal và Asya bắt đầu dạo bước vu vơ trong khuôn viên trường vào buổi tối.

Sân trường vắng tanh. Hình như tất cả học sinh ở các đội thể thao, câu lạc bộ đều đã về nhà hết rồi. Không ngờ rằng, Hal và Asya lại có thời gian ở riêng bên nhau.

"Nhưng cậu chắc là không cần ăn tối sao?"

"Tớ đã ăn một cái bánh mì kẹp trước khi đến trường rồi, thế là quá đủ rồi."

"Quá đủ rồi ư!" Hal không thể tin được rằng những lời này lại phát ra từ miệng Asya trong chuyện ăn uống.

Cái bụng không đáy và cơn lốc mang hình người—Nhớ lại hình ảnh trước đây của cô bạn thanh mai trúc mã, một nỗi hoài niệm dâng trào trong lòng Hal.

Nhưng có lẽ anh nên chấp nhận sự thay đổi này một cách cởi mở hơn.

Hal thay đổi suy nghĩ và quyết định chuyển chủ đề.

"Mà này, tớ chưa từng nghĩ chúng ta lại học ở một trường bình thường như thế này đấy."

"Và chúng ta học hành cũng khá nghiêm túc nữa."

"Thoáng cái tớ đã nhận ra, dù không nhiều, nhưng tớ cũng đã quen được một vài người có thể gọi là bạn rồi đấy."

"Chẳng phải trong sáu tháng qua cậu đã kết giao được một đống bạn nữ rồi sao?"

"Ừ thì đúng là vậy, nhưng những người tớ quen vốn dĩ đã toàn là con gái rồi. Chẳng phải công việc của tớ xoay quanh phù thủy mà."

"Đúng là vậy, nhưng mà—"

Vừa đi cạnh Hal, Asya bỗng chọc ghẹo anh: "Cậu chẳng phải vẫn luôn khăng khăng không bao giờ hẹn hò với phù thủy sao?"

"Là do phù thủy ai cũng kỳ quặc... À không, tính cách ai cũng quá đặc biệt. Làm đồng nghiệp thì được, chứ hẹn hò thì miễn bàn."

"Miệng thì cậu nói vậy, nhưng sự thật thì sao? Giờ đây Luna thì đang theo đuổi cậu, Hazumi-san thì gọi cậu là 'Senpai♪' và rõ ràng là mê tít cậu rồi, Orihime-san thì cực kỳ thân thiết với cậu, và cuối cùng, ngay cả WotC ở New York nữa chứ..."

"Ôi trời."

"Nhưng xét theo tình hình hiện tại, có vẻ cậu đã rút lại lời nói của mình rồi."

"Rút lại ư?"

"Cái câu cậu vừa nói ban nãy ấy, cái câu 'không thể hẹn hò' ấy. Thật sự là bực mình hết sức, nhưng đồng thời, tớ cũng cảm thấy nhẹ nhõm nữa."

"Cậu nói thế là sao?"

"Bởi vì—Điều đó có nghĩa là, tớ cũng được tính là một trong những đối tượng tiềm năng của cậu đấy."

"Hả...?"

Lời tuyên bố bất ngờ của Asya khiến Hal đứng chôn chân tại chỗ.

Khi cậu ấy còn đang ngỡ ngàng tự hỏi "Asya vừa nói gì thế này?", cô bạn thuở nhỏ đã tiếp lời.

"Cậu vẫn chưa hiểu sao? Tớ xem cậu là một người mà tớ muốn hẹn hò—hẹn hò theo đúng nghĩa một cặp đôi ấy, bạn trai bạn gái!"

"......"

"Mà nói mới nhớ, lần trước ở New York chúng ta đã hôn nhau rồi còn gì?"

"À—Ừm... đúng vậy."

"Vậy mà cậu còn không hiểu được tình cảm của tớ thì đúng là kém cỏi làm sao! Thế nhưng với người khác thì lúc nào cậu cũng soi mói kỹ càng."

Asya khẽ cười khúc khích, ngước nhìn gương mặt Hal.

Hai người họ tự nhiên dừng bước. Cô bạn thuở nhỏ tóc bạc vốn thấp hơn nên dĩ nhiên phải ngước lên nhìn. Tim Hal lỡ nhịp.

Ánh mắt cô ấy nhìn cậu dường như càng làm tôn lên vẻ đáng yêu, tựa như tiên nữ của khuôn mặt.

Cùng Asya ở bên nhau như thế này—có lẽ đây là lần đầu tiên.

Hơn nữa, đôi môi quyến rũ của cô ấy trông thật khó cưỡng, như đang thôi thúc cậu làm điều gì đó. Hal chỉ cần hơi cúi người xuống một chút, Asya chỉ cần hơi kiễng chân lên một chút, có lẽ họ đã có thể chạm vào nhau. Một nụ hôn chỉ trong tầm tay.

Hal chắc chắn điều này—rồi cậu giật mình hoảng hốt. Rốt cuộc cậu đang nghĩ cái quái gì thế?

Cậu biết tim mình đang đập thình thịch.

Hal bối rối. Người trước mặt cậu không phải Luna Francois cũng chẳng phải Juujouji Orihime, vậy mà cô ấy lại khiến cậu có cảm giác này...

Thêm vào đó, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thừa nhận điều này.

Ngay tại khoảnh khắc này, Haruga Haruomi đang nhìn cô bạn thuở nhỏ mà cậu vốn xem như người nhà, bằng ánh mắt của một chàng trai nhìn một cô gái!

"Ừ-Ừm, dù chuyện cũng lâu rồi, ở New York, ừm..."

"Đó là tình cảm của tớ dành cho cậu. Đó là hành động tớ làm, mong cậu sẽ hiểu rằng tớ yêu cậu."

Lời đáp của Asya không thể nào trực tiếp hơn. Không có chút chỗ nào để hiểu lầm cả.

"Vì tớ không thể thua Luna. Hay Orihime-san. Hay Hazumi-san."

"T-Tớ không nghĩ đây là một cuộc thi..."

"Không, nhưng đây mới chính là vấn đề mấu chốt của chúng ta. Chuyện thắng thua có ý nghĩa lắm chứ. Chắc cậu đang để tâm quá nhiều đến những cô gái vây quanh, khiến cậu tự động để mắt tới những người khác, nên khó lòng đưa ra lập trường rõ ràng."

"K-Không phải vậy."

Vừa dứt lời, Hal chợt nhớ lại chuyện tối qua.

Ký ức này khiến Hal chẳng còn lời nào để phản bác. Khi Hal im lặng, Asya nói thêm: "Thật ra... tớ rất chắc chắn."

"Chắc chắn ư?"

"Ừm. Dù giờ cậu đang có rất nhiều cô gái vây quanh, tớ nhất định sẽ trở thành số một trong lòng cậu."

"......"

Asya quả quyết, trong lời nói ẩn chứa sự tự tin khó tả.

Vừa đáng yêu vừa tinh nghịch, cô ấy trông như đang trêu chọc Hal, người bạn thời thơ ấu của mình.

Cử chỉ và biểu cảm của cô ấy toát ra một sức hút mà Hal chưa từng thấy. Vừa bất ngờ trước khía cạnh mới mẻ này của Asya – người cậu đã quen biết bấy lâu nay, Hal cũng cảm thấy thật mới lạ và cuốn hút.

Đối diện với một Asya gần như biến thành người khác, Hal cảm thấy tim đập thình thịch không thôi.

"Fufufufu. Thôi được, đến lúc đổi chủ đề rồi. Trò chuyện nghiêm túc quá có thể ảnh hưởng đến trận quyết chiến ngày mai mất."

"T-Tớ mừng vì cậu chịu đổi chủ đề."

"Nhưng Haruomi, đừng quên nhé. Một khi những chuyện của Công chúa Yukikaze và Pavel Galad được giải quyết xong xuôi... tớ sẽ cho cậu thấy sức mạnh thật sự của mình."

"Sức mạnh thật sự ư!?"

"Đúng vậy. Tớ sẽ cho cậu thấy, ngay cả Luna, Orihime-san và Hazumi-san cũng sẽ nhạt nhòa, không đáng kể khi đặt cạnh sức hút của tớ. Ngay cả một người chậm hiểu như cậu cũng sẽ dễ dàng đưa ra lựa chọn."

Lời tuyên bố hùng hồn của Asya nghe thật khí phách, đến mức có chút đáng kinh ngạc.

Thật lạ là sự tự tin và quyết đoán đó không hề khiến người khác khó chịu. Thậm chí có thể nói, nó còn tôn lên vẻ cuốn hút và phong thái ngời ngời của cô ấy.

Cảm giác như Asya đầy khí phách trên chiến trường đang dần hiện hữu trong đời sống thường ngày, khiến Hal nghẹn lời. Người bạn thời thơ ấu của cậu, không nghi ngờ gì nữa, chính là một thiếu nữ xinh đẹp với sức hấp dẫn không giới hạn.

Nếu bắt bẻ tìm ra một khuyết điểm, thì may ra chỉ có một điều duy nhất.

Đó là: May ra chỉ là một chút hoài nghi rất nhỏ, rằng người bạn thời thơ ấu của Haruga Haruomi thật sự là người như vậy ư...?

"Được rồi, tớ đi xem thử bên kia đây."

Sau khi tạm biệt Haruomi ở sân trường, Asya quay lại con đường cũ.

Điểm đến của cô nằm đâu đó giữa tòa nhà các câu lạc bộ văn hóa và thư viện. Lần này, không phải Câu lạc bộ Nghiên cứu UFO, mà cô hướng thẳng đến tầng hầm của thư viện.

Cô bước vào một tầng hầm mà chỉ những người có quyền hạn thuộc SAURU mới được phép tiếp cận.

Asya đã khóa một trong số các căn phòng ở đó. Hơn nữa, đây là phép khóa "Padlock" do một phù thủy bậc thầy thi triển.

Cuối cùng, sau khi mở khóa, Asya bước vào phòng.

"Xin lỗi mọi người, cảm ơn vì đã kiên nhẫn đợi nha."

Asya lên tiếng chào trước. Ba cô gái liền đáp lại cô.

"A-Asya-san!"

"Trời đất ơi! Cô nhốt tụi tôi ở đây rồi tự mình chạy đi đâu thế hả!?"

"Dám đặt bẫy tôi..."

Đó là Shirasaka Hazumi, Juujouji Orihime, và Luna Francois Gregory.

Họ chính là bộ ba đã lỡ mất buổi hẹn. Thực chất, Asya đã gọi họ đến tầng hầm thư viện từ trước, nhốt họ lại và tịch thu điện thoại di động của họ.

Tất cả những điều này đều là để cô có thể ở riêng với Haruomi vào buổi tối đó.

Orihime và Hazumi, hai cô gái tốt bụng, chỉ tỏ vẻ khó xử, nhưng Luna Francois thì rõ ràng vô cùng bất mãn.

Asya nói rất thẳng thừng với ba người bạn đồng hành của mình: "Tôi đi gặp Haruomi—Vì gần đây mấy người lén lút quyến rũ Haruomi-kun của nhà Haruga sau lưng tôi... Xin cho phép tôi hỏi—"

Quyết định hỏi thẳng vào vấn đề, Asya chất vấn: "Rốt cuộc các người đang cố che giấu điều gì mà lại loại trừ tôi ra?"

"...!?"

Hai cô gái Nhật Bản chân thật giật mình kinh ngạc và nhìn về phía Luna.

Rõ ràng cô ta chính là người đã ra lệnh gạt Asya sang một bên. Cô gái người Mỹ nhún vai và càu nhàu đầy khó chịu: "Gần đây cô thực sự không còn là chính mình. Tôi chưa từng nghĩ cô lại đủ 'phụ nữ' để nhận ra chuyện này đâu đấy."

"Tôi không còn là Asya của ngày xưa. Xin đừng đánh giá thấp tôi."

Vào tối hôm trước trận chiến quyết định, mục đích Asya nhốt ba cô gái không chỉ vì muốn dành thời gian riêng tư với Haruomi.

"Không chỉ ba người các cô, mà ngay cả bản thân Haruomi cũng đang lén lút hành động."

"Quả thật... Asya, tôi thừa nhận cô đã thay đổi rồi. Lý do tôi loại cô ra là vì tôi e rằng sức quyến rũ nữ tính của cô còn quá thiếu sót—"

"Thì ra là vậy..."

"Dù sao thì, chuyện này hiện đang vô cùng quan trọng đối với Harry. Nhưng vì cô đã dồn nhiều tâm sức vào việc này rồi, có lẽ tôi có thể cho phép cô giúp một tay..."

Luna Francois thở dài.

Nhưng cậu phải biết rằng, đây là một chủ đề rất u ám đấy. Tình hình thì nghiêm trọng hơn Harry tưởng tượng nhiều, và cậu ấy sẽ sớm bị dồn vào chân tường thôi. Cậu vẫn muốn nghe chứ?

Đương nhiên rồi.

Dần dần, Luna Francois bắt đầu giải thích tình hình.

Sau khi hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện, lòng Asya tràn ngập sự ngỡ ngàng và lo âu.