The Leviathan of the Covenant

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

(Đang ra)

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Ookido Izumi

Đây là câu chuyện về một cô gái trẻ khao khát trở thành một tiểu thư ác độc, có thể mạnh mẽ hơn sau mỗi cuộc đối đầu mà cô phải trải qua.

634 92

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

(Đang ra)

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

Yuji Ukai

Như như vậy, lấy trò chơi tử vong mà sống thiếu nữ.

47 2246

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

(Đang ra)

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

Keino Yuuji

Mang trong mình tinh thần “xã hội đen” của một gã từng lăn lộn nơi công sở, Niihama quyết tâm:Lần này, cậu sẽ cùng cô gái ấy viết lại tuổi trẻ — một “thanh xuân báo thù” không còn tiếc nuối!

6 2

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

20 4

Asuka: Mahjong Garouden

(Hoàn thành)

Asuka: Mahjong Garouden

Yoru Yoshimura

Dõi theo bóng lưng của người ông ngoại mà mình ngưỡng mộ, cậu thiếu niên Asuka lao mình vào thế giới mạt chược.Cậu tin rằng ở đó tồn tại một cách sống đích thực có thể xua tan nỗi bất an mơ hồ về hiện

8 1

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

274 1067

Quyển 5 - Chương 5: Đau Thương và Thành Quả (5)

Thực ra, Hal đã biết điều này ngay từ khi đeo chiếc nhẫn của Solomon.

—Phải, đúng như mình dự đoán.

Mọi chuyện diễn ra quá đỗi suôn sẻ, theo đúng kịch bản được định sẵn bởi pháp sư vĩ đại thời cổ đại. Quy trình "lý tưởng" này đã bắt đầu từ việc tìm thấy ma đạo thư.

Có vẻ như Vua Solomon thành tâm tìm kiếm một người tài giỏi để trở thành người kế nhiệm mình.

Mọi thứ là để trao lại chiếc nhẫn tượng trưng cho quyền năng và ma văn của ông ấy cho người tài giỏi sẽ xuất hiện một ngày nào đó—rồi sau đó cướp đi tất cả mọi thứ của hắn, bao gồm cả thân xác, tâm trí và ma văn.

Liệu động cơ thật sự của Solomon có phải chỉ đơn giản là muốn "hồi sinh bản thân trong thế giới hiện tại" không?

"Nếu có thể, làm ơn hãy khiến tôi bất ngờ với một kết quả khác... Oái!"

“Haruga-kun, cậu có sao không!?”

Một cơn đau đầu bất chợt ập đến Hal, khiến cậu ngã quỵ xuống.

Cậu không còn chút sức lực nào để đáp lại Orihime, người đã vội vàng chạy đến bên cạnh cậu. Đầu cậu đau như thể sắp nứt toác ra—không, phải nói là nát bét mới đúng.

“Aaaaaaaaaaahhh!”

Ôm chặt đầu, Hal lăn lộn và la hét.

Cậu không thể giữ vững tư thế ngồi, chứ đừng nói là đứng dậy. Khi thì nằm sấp, khi thì ngửa mặt lên, cậu cứ thế lăn đi lăn lại, chịu đựng cơn đau dữ dội trong đầu.

“M-Một vòng tròn ma thuật Ruruk Soun...?”

Biểu tượng "◎" hiện ra trên mặt đường nhựa nơi Hal đang lăn lộn—Đó là ấn chú tượng trưng cho Ma Văn Nhẫn Thuật. Đồng thời, có hai mươi bốn ma văn Ruruk Soun bao quanh biểu tượng này, tạo thành một vòng tròn.

Sự sắp đặt này mang ý nghĩa “là người kế nhiệm của Solomon, ngươi chính là vật hiến tế.”

Quả là một lời nguyền đáng sợ. Tất nhiên, kẻ chủ mưu giăng bẫy này chính là chiếc nhẫn của Solomon, hiện đang nằm trên ngón trỏ phải của Hal.

Trong nỗ lực cắt đứt hoàn toàn tâm trí Hal khỏi cơ thể cậu, chiếc nhẫn hiện đang tấn công tâm trí cậu.

Nếu Hal bại trận, cơ thể và những phù văn của cậu sẽ bị chiếc nhẫn của Solomon tước đoạt—

"Giờ nghĩ lại... Rõ ràng có quá nhiều điều bất thường... Hồi tìm thấy phù văn Cung và Song Kiếm, chúng đều đang ở trạng thái ngủ yên... Chỉ có phù văn của chiếc nhẫn là từ trên trời giáng xuống trong trạng thái đã thức tỉnh..."

Hal đã quen dần với cơn nhức đầu, nhờ đó cậu có thể thốt lên những lời nhận xét dù đang rất khó chịu trong người.

Nhìn chằm chằm vào bàn tay phải của Hal, Orihime kêu lên.

"Khoan đã, tớ sẽ tháo chiếc nhẫn ra cho cậu ngay!"

"K-Không được... Dù chiếc nhẫn này gây nhiều đau đớn cho tớ, nhưng tớ tin nó vẫn còn hữu ích. Ít nhất trong trận chiến với Hannibal này, hãy để tớ đeo—"

Hal nhẹ nhàng từ chối lời đề nghị của cô gái tốt bụng.

Đầu cậu vẫn đau buốt không ngừng, khiến cậu không thể gượng dậy nổi. Tuy nhiên, Hal cuối cùng cũng ngừng lăn lộn và nằm ngửa ra, tay chân dang rộng.

Cậu ngước nhìn trận chiến trên bầu trời sông Hudson.

Đúng vào lúc đó, Akuro-Ou đang xả đạn như mưa với chế độ bắn xối xả, còn Rushalka thì lao xuống với tốc độ chóng mặt.

Nếu không có lợi ích từ chiếc nhẫn, kế hoạch đã thống nhất trong cuộc gọi ngắn với Asya lúc nãy đã đổ bể rồi.

Orihime lo lắng nhìn Hal và lập tức ngồi xuống cạnh cậu.

Cô không quản ngại quỳ gối kiểu *seiza* trên nền nhựa đường cứng ngắc đầy khó chịu, chỉ để Hal có thể gối đầu lên đùi mình. Bị cơn đau hành hạ đến không chịu nổi, niềm an ủi duy nhất của Hal chính là hành động chu đáo của Orihime.

Khi Hal đang dõi theo trận chiến trong tình trạng ấy, cuối cùng Rushalka cũng đã bắn ra cây Cung Thần Diệt Nhật.

Nhờ đó, đội quân kỳ nhông cuối cùng cũng bị quét sạch. Kể cả Hannibal cũng biến mất. Tuy nhiên, Rushalka sau đó phải khẩn cấp rút lui trước đòn tấn công của cây Thương Diệt Long. Hồng long vương lại trồi lên từ dưới nước—

"Hả...? Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"

Hal hét lên. Lần này, không chỉ đầu mà cả lòng bàn tay phải của cậu cũng đau nhức.

Cơn đau này giống như da lòng bàn tay phải cậu đang bị xé toạc ra. Nhìn kỹ hơn, cậu thấy những hạt sáng đỏ li ti đang rò rỉ từ lòng bàn tay phải, rồi từ từ bay lên không trung.

Những hạt sáng rò rỉ đó không ít. Ánh sáng đỏ tụ lại thành một khối khổng lồ, to gần bằng một con rồng.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, cảnh tượng trước mắt khiến Hal không thể tin vào mắt mình.

"Nữ Hoàng Đỏ!?"

Ánh sáng đỏ từ lòng bàn tay anh ta thoát ra, hóa thành Xích Long Hậu – có thể nói là hiện thân của chính anh.

Không thèm đoái hoài gì đến Hal, Xích Long Hậu thản nhiên lướt mắt nhìn quanh khu vực cầu Manhattan.

"Chưa đến lượt cô ra tay đâu… Mau về đi!"

Cơn đau đầu của Hal dịu đi một chút. Nằm bệt dưới đất, anh cố gắng hét lên.

Thế nhưng, Xích Long Hậu không hề đáp lời. Lúc này, Hal mới để ý phù văn hiện rõ trên lòng bàn tay của hiện thân rực đỏ kia không phải là Phù Văn Cung mà lại là Phù Văn Nhẫn!

"Xích Long Hậu đã bị cướp rồi..."

"Hả!?"

Orihime thốt lên kinh ngạc khi nghe tiếng Hal lẩm bẩm.

Chắc hẳn là khi Hal liên tục sử dụng các kỹ thuật tất sát khiến nguồn ma lực cạn kiệt, anh ta đã vô tình để lộ sơ hở.

Thân hình uy nghi của Xích Long Hậu lơ lửng giữa không trung phía trên cầu Manhattan.

Dù kích thước bé hơn Long Vương Hannibal, Xích Long vẫn không hề kém cạnh về sức mạnh hay vẻ yêu kiều. Một vũ khí dần hình thành trong tay phải cô.

Không phải là Cung Diệt Long, mà lại là một chiếc nhẫn vàng đường kính ước chừng bảy mét.

Đây chính là Phù Văn Nhẫn hóa thành quyền trượng. Lúc này, chiếc Nhẫn Solomon đang khống chế Xích Long Hậu.

"Ha ha ha! Đã lâu rồi, hãy chiến một trận nữa nào, Xích Long Hậu!"

Hannibal gầm lên khoái trá rồi lao vút về phía cầu Manhattan. Hắn định dùng mũi Giáo Diệt Long đâm xuyên Xích Long Hậu. Hal không rõ có phải Nhẫn Solomon muốn tránh đối đầu trực diện hay không, nhưng Xích Long Hậu đã bay vút lên cao.

Long Hậu đỏ rực lập tức tăng độ cao, còn Hannibal thì bám sát phía sau không rời.

Đối đầu với Hannibal, liệu Nhẫn Solomon có thể chống đỡ được bao lâu? Cứ đà này, Hal có thể sẽ mất đi át chủ bài là Xích Long Hậu một cách vô ích...

Hal muốn đứng dậy nhưng không thể gắng gượng nổi.

Có lẽ do Nhẫn Solomon đã tập trung sự chú ý vào Xích Long Hậu, cơn đau đầu của anh giờ đã đỡ hơn nhiều. Tuy nhiên, toàn thân Hal vẫn rã rời, đến mức không thể nhấc nổi một ngón tay.

"Haruga-kun, lần này tớ nhất định sẽ tháo được chiếc nhẫn đó ra!"

Thấy tình thế nguy cấp, Orihime liền nắm chặt lấy tay phải của Hal.

Nhưng ngay khi cô vừa định tháo chiếc nhẫn ra – Orihime bất ngờ sửng sốt. Quả đúng là bảo vật ma pháp có khác, chiếc nhẫn không hề nhúc nhích dù chỉ một li.

Thôi rồi, đúng là chẳng khá hơn là bao... Dù sao ngay từ đầu mình cũng đã ngờ ngợ liệu có chuyện này xảy ra không mà...

"À... dẫu em cũng lo lắng lắm, Haruga-kun, nhưng mà cánh tay anh biến thành ra thế này từ bao giờ vậy!?"

Hal chỉ "Hả?" một tiếng rồi nghiêng đầu, khi đối diện với câu hỏi dồn dập của Orihime.

Vẫn chưa thể hiểu nổi, anh liền nhìn xuống cánh tay phải của mình.

Chiếc nhẫn của Solomon vẫn đeo trên ngón trỏ anh. Một thứ ánh sáng lấp lánh đập vào mắt—cả cánh tay anh trông như được phủ một lớp thủy tinh trong suốt. Trùng hợp thay, lúc đó là ban đêm và bề mặt cánh tay anh đang phản chiếu ánh sao.

Orihime khẽ vuốt ve Hal, từ lòng bàn tay phải lên đến bắp tay anh.

Cảm giác chạm vào rất giống kim loại, lạnh lẽo và cứng rắn, nhưng các khớp vẫn có thể uốn cong và cử động tự do. Bản thân Hal cũng đã kiểm tra rất nhiều lần trước đó rồi.

"...Phiền phức thật. Chuyện này thường không xảy ra trừ khi mình quá tập trung. Không ngờ nó lại xảy ra với cơ thể mình trong lúc mình đang đối đầu với chiếc nhẫn này."

Hồi mới có được Nữ Hoàng Đỏ Thẫm, sự thay đổi này chỉ giới hạn ở bàn tay anh, từ các ngón tay đến cổ tay.

Gần đây, sau khi sở hữu Song Kiếm, nó đã lan đến khuỷu tay. Giờ đây, hiện tượng cứng hóa đã mở rộng đến vai phải của anh. Đây có lẽ là tác dụng phụ của việc có được Chiếc Nhẫn.

"Lạnh lẽo và cứng ngắc thế này, nó giống như thân thể của một con rồng vậy."

"......"

"Lẽ nào đây là điều người đàn ông áo đen đã nói lần trước!? Anh ta từng bảo anh có thể sẽ biến thành rồng vào một ngày nào đó, Haruga-kun...!"

"Cũng có thể."

Sophocles bí ẩn đã từng nói điều này trước mặt Hal và Orihime:

"Xưa kia, những sinh vật không phải rồng được gọi là "rồng lai"—thực ra, chúng lại phổ biến một cách đáng ngạc nhiên. Tất nhiên, rồng thuần chủng cũng rất nhiều."

Nhưng mà nghĩ đến việc một con người có thể biến hình hoặc tái sinh thành rồng thì...

Hal không muốn tỏ ra bi quan, nên anh chỉ nằm xuống đất và nhún vai. Trong khi đó, Orihime lại có vẻ khá kích động.

Rồi đôi mắt cô ấy long lanh nước mắt, những giọt lệ lớn bắt đầu rơi xuống.

"Đồ ngốc! Tại sao anh không tâm sự với em!?"

"Chuyện như thế này... chỉ khiến người được tâm sự thêm khổ tâm, mà lại còn gây thêm rắc rối cho em nữa."

"Tuyệt đối không! Chúng ta là bạn bè và là đồng đội, và em—yêu anh, Haruga-kun. Dù thế nào đi nữa, em cũng muốn giúp đỡ anh!"

"...Hả? Ý em là sao vậy?"

"Em... yêu anh, Haruga-kun. Không phải tình yêu giữa những người bạn, mà là tình yêu đôi lứa. Em yêu anh sâu đậm."

Câu hỏi bộc phát của Hal vừa thốt ra, Orihime đã lập tức thú nhận. Hơn nữa, đó là một lời tỏ tình rõ ràng đến mức không thể nào hiểu sai được dù chỉ một li.

Orihime nhìn Hal đắm đuối. Mọi nghi ngờ mơ hồ bấy lâu nay trong lòng anh bỗng chốc được giải đáp ngay tức khắc.

Hal bỗng thấy lòng nóng như lửa đốt. Anh phải nhanh chóng đáp lại Orihime.

"Từ rất lâu rồi, anh đã cảm thấy... —" Hal vừa định mở lời thì...

Đôi môi Orihime bỗng nhiên tiến lại gần, nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn.

"Juujouji!?"

"X-Xin lỗi anh. Em nghĩ nếu không làm gì đó hơn là chỉ tỏ tình thì em có thể sẽ thua Luna-san mất..." Orihime ngượng ngùng nói.

Đầu óc Hal gần như muốn nổ tung.

Mọi suy nghĩ và cảm xúc trong anh đều trở nên vô cùng hỗn loạn.

Cả người anh ngập tràn niềm hân hoan tột độ. Đây cũng là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời Hal. Khao khát muốn trân trọng tình cảm của Orihime gần như muốn vỡ tung. Thế nhưng, anh đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng cấp bách. Vấn đề mang tên Hannibal đang chờ giải quyết, đâu phải lúc để làm mấy chuyện này.

thumb.php?f=Leviathan_05_247.jpg&width=300

Nhìn Hal đang bối rối, Orihime lại một lần nữa đưa môi đến gần.

Đây là nụ hôn thứ hai. Dài hơn nụ hôn đầu, đôi môi họ kề sát, quyện vào nhau dưới sự chủ động của Orihime. Có lẽ nó kéo dài hơn hai mươi giây.

Cô bé thậm chí còn rụt rè đưa chiếc lưỡi non nớt của mình ra.

Orihime dùng lưỡi tìm kiếm lưỡi Hal, rồi từ tốn quấn quýt lấy nhau.

Mãi một lúc lâu sau nụ hôn sâu, đôi môi họ mới chịu rời nhau, và cả hai nhìn nhau say đắm. Họ kề sát đến mức trán gần như chạm vào nhau, cảm nhận rõ từng hơi thở của đối phương.

"J-Juujouji..."

"Em không muốn thua... Em không muốn thua Luna-san hay bất cứ ai khác... Đây là lần đầu tiên em có cảm giác mãnh liệt đến vậy. Haruga-kun, anh sẽ tha lỗi cho hành động của em chứ...?"

"Đ-Được chứ."

"Anh sẽ đồng ý kể cho em nghe mọi chuyện từ bây giờ chứ? Em muốn trở thành một phần sức mạnh của anh, Haruga-kun. Em muốn làm thật nhiều điều cho anh, Haruga-kun."

"Đ-Được chứ."

"Em có được phép... yêu anh không, Haruga-kun? Hay là chuyện tình cảm trong đội bị cấm ạ?"

"Đ-Đương nhiên là được phép rồi, Juujouji!"

"Cảm ơn anh!"

Orihime lao vào Hal đang nằm dưới đất và ôm chặt lấy anh.

Cả người Hal cảm nhận rõ những đường cong tuyệt diệu và hơi ấm cơ thể cô, khiến anh bối rối tột độ. Nhưng trong những khoảnh khắc như thế này, anh cần giữ được sự bình tĩnh. Anh phải nhớ lại lời khuyên vàng ngọc mình đã áp dụng ở bờ biển Izu lần trước.

Trong khi đó, Orihime khẽ hít một hơi, mặt cô đỏ bừng.

"X-X-X-Xin lỗi. Em hơi bối rối vì nhìn thấy cơ thể anh có sự thay đổi lạ thường... nên mới hành động như vậy. N-Nhưng anh hãy tin rằng tình cảm của em là thật lòng, không hề dối trá, được không?"

"A-A-A-Anh biết rồi. Đương nhiên là anh biết!"

"Em thật lòng yêu anh rất nhiều, Haruga-kun... Em yêu anh."

Khỉ thật. Anh không tài nào bình tâm lại được. Orihime đáng yêu quá.

Tuy nhiên, lúc này anh còn có những chuyện khác phải lo. Thật vậy, anh cần phải vắt óc tìm ra giải pháp cho cuộc khủng hoảng lớn: Nữ Hoàng Đỏ bị chiếm quyền kiểm soát.

—Trớ trêu thay, lời giải cho vấn đề này lại nằm ở chiếc nhẫn của Solomon.

Theo truyền thuyết, sở hữu chiếc nhẫn này cho phép người dùng điều khiển thiên thần và ác quỷ theo ý muốn, cũng như nghe được tiếng nói của động vật và thực vật. Đây chính là cách Hal đã nghe được tâm tư của những con thủy quái khổng lồ trước đó.

Chức năng này vẫn còn hiệu lực. Dù muốn ngắt bỏ chức năng này, Hal cũng không tài nào tháo chiếc nhẫn ra được.

Ngay lúc đó, Hal cảm nhận được. Ở một bên, con hồ ly-sói chín đuôi, đang dõi theo cảnh chủ nhân và bạn đời của mình tình tứ, muốn truyền tải một thông điệp.

"Akuro-Ou... Ngươi có cách nào giành lại nữ hoàng không?"

Orihime cũng cảm nhận được suy nghĩ của bạn đời.

Trước đó, con quái vật trắng khổng lồ đã càn quét Đội Quân Lửa bằng một loạt đòn tấn công. Ánh mắt lạnh lùng của nó đang nhìn xuống Hal và Orihime trên mặt đường, bỗng dưng chuyển hướng—Akuro-Ou đang nhìn về phía khẩu súng phép thuật của Hal bị rơi.

Hal đã vô tình ném khẩu súng đi khi lăn lộn trên mặt đất sau khi đeo nhẫn. Orihime nghiêng đầu hỏi, "Chỉ cần dùng khẩu súng lục này thôi sao?"

Akuro-Ou truyền tải hình ảnh một "lưỡi kiếm" từ trong tâm trí mình.

Tiêu diệt cái ác để bảo vệ chính nghĩa. Đây là một kỹ thuật thần bí của cặp Song Kiếm vinh quang. Nhận ra ý nghĩa ẩn sâu, Hal nói, "Juujouji, đó là chiêu chúng ta đã dùng ở Long Cung Điện lần trước...! Dù có lẽ hơi không đúng khi gọi đây là vận may, nhưng với việc Hannibal đang giúp chúng ta bằng cách cầm chân Solomon lúc này, chiêu này chắc chắn sẽ hiệu quả!"

"!"

Ôm chặt Hal bấy lâu nay, Orihime không khỏi giật mình thảng thốt. Nàng lập tức đứng dậy, vươn tay lấy khẩu súng ma thuật, ánh mắt lộ rõ vẻ kiên định.

“Nhân tiện nói đến, Haruga-kun, cứ cảm giác như cậu ngang tầm với Solomon vậy. Nếu đối đầu trực diện thì nhất định có cơ hội thắng!... Haruga-kun! Akuro-Ou và tớ sẽ thử một lần, nên làm ơn, xin hãy ban sức mạnh cho chúng tớ, Haruga-kun!”

Dứt lời, Orihime liền đỡ Hal dậy, rồi ôm chặt lấy chàng. Không chỉ có vậy, bộ ngực đầy đặn của Orihime ép sát vào lồng ngực Hal – cái cảm giác Hal đã trải qua không biết bao lần. Nơi ấy không chỉ mềm mại, đàn hồi mà còn có kích cỡ như những quả dưa nhỏ.

“J-Juujouji, dù không truyền ma lực của tôi thì Akuro-Ou trong trạng thái hiện tại cũng có thể làm được rồi...”

“V-Vâng, có thể là vậy, nhưng em không tự tin lắm vào bản thân mình, nên mới muốn làm theo cách chúng ta đã làm lần trước ạ... Không được sao?” Orihime ấp úng hỏi, mặt nàng đỏ bừng.

Vừa nãy, Asya và Rushalka đã dùng Thần Cung Bắn Mặt Trời mà không cần Song Pháp. Thế nhưng, điều đó không có nghĩa là Orihime cũng làm được như vậy.

Hal đành nhượng bộ. Cùng lúc ấy, một cảm giác hồi hộp chưa từng có ập đến với chàng.

Chàng kề sát Orihime đến nỗi mũi hai người gần như chạm vào nhau, có thể nhìn rõ đôi mắt ngấn nước và vẻ mặt đắm đuối của nàng. Khoảnh khắc này đang kích thích nhịp tim chàng theo một cách hoàn toàn khác biệt so với mọi lúc trước đây.

“Ô-Ồ, đương nhiên là em làm được rồi. Ừ.”

“Cảm ơn anh. Em nhất định sẽ... cố gắng hết sức. V-Vậy thì làm ơn, cứ tiến hành như lần trước nhé, được không ạ?”

Đây cũng là lần đầu tiên Orihime thúc giục Hal như vậy. Thật đáng yêu làm sao.

Hal thốt lên “Juujouji!” gần như không suy nghĩ, rồi ôm chặt lấy nàng, dồn ép ma lực từ tim mình truyền thẳng vào tim Orihime.

“Ưm... Haruga-kun, em yêu anh quá chừng...”

Thổ lộ tình yêu với chàng, cô gái khẽ rên lên trong ngất ngây, nhẹ nhàng đón nhận dòng ma lực đang tuôn trào.

Orihime khẽ vuốt nhẹ tấm lưng Hal bằng tay phải.

Tay trái nàng nắm chặt khẩu súng ma thuật. Bỗng nhiên, Linh ấn Song Kiếm hiện lên dưới nòng súng—một lưỡi lê với lưỡi dao dài mười lăm phân.

Chín cái đuôi của Akuro-Ou cũng biến đổi. Cái đuôi ngoài cùng bên phải hóa hiện ra một thanh đại kiếm, còn cái đuôi ngoài cùng bên trái lại hóa hiện ra một thanh tiểu kiếm.

Những chóp đuôi cuộn tròn, trông hệt như bàn tay người siết thành nắm đấm. Yêu thú cáo-sói khổng lồ đang điêu luyện sử dụng cặp song đao, một lớn một nhỏ.

Akuro-Ou giơ cao song kiếm lên trên đỉnh đầu, hai lưỡi kiếm giao nhau tạo thành hình chữ thập.

Chuẩn bị đến đây coi như đã xong. Orihime vẫn một tay phải đỡ lấy Hal, tay trái giơ súng phép lên, nhắm thẳng vào chiếc nhẫn Solomon.

Mục tiêu của nàng chính là bàn tay phải đang buông thõng của Hal, nơi có chiếc nhẫn vàng lấp lánh đeo ở ngón trỏ—

Mười chín phù văn Ruruk Soun hiện lên trên đỉnh đầu Akuro-Ou, mang ý nghĩa: "Ta triệu hồi song kiếm trừ tà, giáng phán quyết thần thánh lên lũ ác long bỉ ổi."

Cắt đứt ma lực của phù văn diệt rồng, vô hiệu hóa nó.

Đó chính là tác dụng của Thánh Thập Song Kiếm, một tuyệt kỹ tất sát. Nó không chỉ xóa bỏ ma lực, mà còn là một kỹ thuật trừ tà có thể gây sát thương cho chính chủ nhân của nguồn ma lực đó.

Song kiếm trên tay Akuro-Ou bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng kim.

Thế nhưng, luồng sáng ấy lại chập chờn, thoắt ẩn thoắt hiện.

Quá trình này không hề suôn sẻ chút nào. Không phải cứ có một lượng ma lực khổng lồ là có thể thi triển chiêu thức này. Lần trước, Luna Francois đã từng nói: "Thánh và tà, thiện và ác, âm và dương, quỷ và thần… Phải dung hòa các yếu tố đối lập vào song kiếm, để tạo nên một đòn tấn công chứa đựng sự đối kháng nhưng lại bổ trợ cho nhau. Bởi vì thuật pháp này đòi hỏi sự phức tạp trong việc vận dụng…"

Một hành vi tàn bạo khi sử dụng một thần binh thánh khí được ban phước để đồ sát.

Tuyệt kỹ nghịch lý này yêu cầu sự cùng tồn tại của các yếu tố vốn không tương thích, thậm chí đối nghịch. Thú thật, ngay cả Luna hay Asya tự mình thi triển cũng khó khăn.

Dù có được ma lực từ Hal, nhưng đối với Orihime mà nói, rốt cuộc vẫn quá sức khó khăn.

Dù vậy, nàng vẫn cố gắng hết sức mình.

"Đợi đã, Haruga-kun. Em nhất định sẽ cứu được anh...!"

Một tay trái nắm chặt súng phép, một tay phải vẫn đỡ lấy Hal, Orihime hét lớn. Nàng dốc toàn bộ thân thể, tâm trí lẫn linh hồn, điên cuồng cố gắng khống chế luồng ma lực.

Song kiếm trên đỉnh đầu họ vẫn liên tục chập chờn.

Tuy nhiên, ánh sáng vàng kim ấy dần dần yếu đi. Nỗ lực của Orihime sắp kết thúc trong thất bại, những cố gắng tuyệt vọng của nàng sẽ trở nên vô ích. Nhưng ngay trước khi điều đó xảy ra—

"C-Chị sắp thành công rồi, Orihime-san. Để em giúp một tay..."

"Asya-san!?"

Thoáng cái, Asya đã xuất hiện bên cạnh họ.

Cô bạn thanh mai trúc mã của Hal trông phờ phạc hẳn, được Hazumi đỡ vai. Thế nhưng, cô vẫn cố gượng tấm thân bị thương, vươn tay đặt lên khẩu súng ma thuật đang được cô phù thủy đàn em nắm giữ.

Orihime và Asya. Cả hai cùng nắm chặt khẩu súng ma thuật, đồng lòng điều khiển kỹ thuật Tuyệt Diệt.

Cuối cùng, cặp song kiếm xếp hình chữ thập tỏa ra luồng sáng vàng chói lọi. Ánh sáng chói lòa này, tựa như ánh mặt trời, rọi thẳng vào Hal và những người đồng hành của cậu.

Dùng đầu lưỡi lê, Orihime và Asya đâm thẳng vào chiếc nhẫn Solomon.

Tách khỏi ngón tay Hal, chiếc nhẫn rơi xuống và lăn lóc trên nền đường nhựa.

Đây là khoảnh khắc kỹ thuật trừ tà của cặp song kiếm và hai phù thủy phát huy tác dụng.