The Leviathan of the Covenant

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

(Đang ra)

I’ll Become a Villainess That Will Go Down in History

Ookido Izumi

Đây là câu chuyện về một cô gái trẻ khao khát trở thành một tiểu thư ác độc, có thể mạnh mẽ hơn sau mỗi cuộc đối đầu mà cô phải trải qua.

634 94

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

(Đang ra)

Shibou Yuugi de Meshi wo Kuu

Yuji Ukai

Như như vậy, lấy trò chơi tử vong mà sống thiếu nữ.

47 2246

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

(Đang ra)

Cuộc báo thù thanh xuân của một kẻ hướng nội —— Làm lại cuộc sống cùng cô nàng tựa thiên thần

Keino Yuuji

Mang trong mình tinh thần “xã hội đen” của một gã từng lăn lộn nơi công sở, Niihama quyết tâm:Lần này, cậu sẽ cùng cô gái ấy viết lại tuổi trẻ — một “thanh xuân báo thù” không còn tiếc nuối!

6 2

Cựu Vực Quái Đản

(Đang ra)

Cựu Vực Quái Đản

Hồ Vĩ Bút

Song, khi đột ngột phải đối mặt với những thứ ấy một lần nữa, cậu mới nhận ra thế giới này đã trở nên thật bất thường.

20 4

Asuka: Mahjong Garouden

(Hoàn thành)

Asuka: Mahjong Garouden

Yoru Yoshimura

Dõi theo bóng lưng của người ông ngoại mà mình ngưỡng mộ, cậu thiếu niên Asuka lao mình vào thế giới mạt chược.Cậu tin rằng ở đó tồn tại một cách sống đích thực có thể xua tan nỗi bất an mơ hồ về hiện

8 1

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

274 1067

Quyển 8 - Chương 11:

“Haruga, cậu đã đi đâu thế?”

“Ra ngoài. Em đã ra khỏi khu phế tích để dùng linh phù liên lạc với Luna và SAURU ở Trái Đất.”

Khi Hal trở lại tòa tháp đá, nơi vốn là căn cứ của họ trên Mặt Trăng, cậu thấy Orihime đang đợi mình ở bên trong.

Bằng cách dùng linh phù Ruruk Soun mang sức mạnh “truyền thanh viễn xứ”, Hal đã thực hiện cuộc liên lạc xuyên hành tinh.

Ban đầu cậu chỉ định thử nghiệm thôi, nhưng kết quả lại thành công mỹ mãn ngoài sức tưởng tượng. Thế nhưng, Hal lại không hề tiết lộ cho các cô gái biết về một bí mật mà cậu đã phát hiện ra trước đó.

Cậu muốn giữ kín bí mật này càng lâu càng tốt. Bởi vì, nếu để lộ ra, chắc chắn các cô gái sẽ ngăn cản cậu mất…

“Tiện đây, Haruga, cậu có thể… cởi áo ra được không?”

“Hả!?”

Khi Orihime rụt rè đề nghị, Hal bất ngờ lùi lại một bước.

Chẳng lẽ, trong lòng Orihime bỗng dưng trỗi dậy lòng trắc ẩn thánh thiện, muốn “cùng chung chăn gối” với Haruga Haruomi trước trận đấu sinh tử vào ngày mai? Không không không, làm sao có thể như vậy được! Một tiểu thư khuê các như Orihime đâu đời nào lại hành động thiếu suy nghĩ đến vậy chứ—

“Đ-Đừng hiểu lầm! Đây chỉ là một cuộc kiểm tra định kỳ thôi!” Orihime vội vàng giải thích, đôi má đã ửng hồng tới tận mang tai.

“Không phải khi cậu sử dụng quá nhiều sức mạnh thì cơ thể sẽ bị hóa cứng, giống như da rồng sao? Em phải kiểm tra định kỳ mới được chứ.”

“À-À, thì ra là vậy.”

Nghe Orihime giải thích, Hal mới vỡ lẽ. Cảm giác tội lỗi vì màn ảo tưởng kỳ quặc vừa rồi khiến cậu không nỡ từ chối cô. Hal vội vã cởi chiếc áo đang mặc ra, để lộ tấm lưng trần.

Cậu tìm một bệ đá bất kỳ để ngồi xuống.

Orihime vòng ra phía sau lưng cậu, bắt đầu “khám xét” tấm lưng có phần… không mấy rắn chắc của Haruga Haruomi bằng cách chạm tay.

“Đâu cần phải khám xét kỹ càng đến thế chứ.”

“Chuyện đó cứ để em quyết định.”

Bàn tay phải của Orihime nhẹ nhàng lướt trên tấm lưng Hal, từ trái sang phải, kiểm tra cảm giác khi chạm vào.

“Lần trước các cậu đã giúp tôi chữa khỏi rồi mà. Giờ tôi hoàn toàn khỏe mạnh rồi.”

Một phần da của cậu đã cứng lại, sáng bóng như thủy tinh.

Triệu chứng này mới xuất hiện gần đây, một dấu hiệu cảnh báo rằng việc sở hữu sức mạnh diệt rồng sẽ dẫn đến việc hóa rồng.

Hal lẩm bẩm: "Tôi sẽ ngoan ngoãn báo cáo bất cứ dấu hiệu nào xuất hiện. Tin tôi đi."

"Điều đó còn tùy thuộc anh có lừa dối hay không."

"Ừm, thì—"

Orihime liếc Hal một cái rồi tiếp tục kiểm tra.

Đầu tiên là vai, sau đó xuống thấp dần, rồi lại xuống thấp hơn nữa. Cuối cùng, sau khi nhẹ nhàng kiểm tra vùng da ở eo anh, Orihime gật đầu.

"Có vẻ như anh hoàn toàn ổn rồi. Không có gì cứng lại cả."

"Thấy chưa? Tôi cũng chẳng dùng nhiều sức mạnh sau khi đến mặt trăng đâu."

"Vì lưng đã ổn rồi, tôi đoán không cần kiểm tra phía trước nữa nhỉ? Cơ thể anh dường như thực sự ổn rồi."

"Hả? Đừng nói với tôi là... Cô định chạm vào phía trước nữa sao?"

Thậm chí là nhẹ nhàng vuốt ve ngực và bụng anh bằng tay phải.

Hal không khỏi tự hỏi liệu mình có thể làm gì để Orihime thay đổi ý định kết thúc buổi khám ở đây. Cơ mặt anh căng lên, một phản ứng tự nhiên mỗi khi anh không muốn người khác nhận ra những suy nghĩ đen tối của mình.

Tuy nhiên, chừng đó cũng đủ để Orihime nhận ra những suy nghĩ của Hal.

"Dường như anh đang nghĩ về điều gì đó không đứng đắn..."

"Không, tất nhiên là không rồi. Trong tâm trí tôi tràn ngập lòng biết ơn với cô gái dịu dàng như cô."

"Trời ơi là trời. Anh đúng là một tên biến thái!"

Dù Orihime có hơi tức giận, nhưng ngay lập tức cô lại thở dài.

"Tôi không muốn anh hóa rồng, nhưng—quả thật, dù sao thì tôi vẫn phải tính đến tình huống này..."

"Hahahahaha."

Gương mặt Orihime chìm trong lo lắng vì Haruga Haruomi.

Hal cười phá lên, một cảm giác ấm áp tràn ngập trái tim anh. Có lẽ đây chính là điều người ta gọi là hạnh phúc.

Anh chưa từng trải nghiệm cảm giác này khi luôn cô độc một mình.

Chính vì lẽ đó—

Anh sợ mất mát. Nói một cách logic, Hal sẽ mất tất cả, ngay cả mạng sống nhỏ nhoi của mình, trong trận đấu ngày mai. Chắc chắn đến 99%.

Công chúa Yukikaze đã từng nói: "Nếu ta đánh bại ngươi và ngươi đủ may mắn để sống sót..."

Nhưng anh biết rằng xác suất cho một tương lai như vậy gần như bằng không. Cái điều kiện "nhân nhượng" này — "sống sót sau một đòn tấn công toàn lực từ Rồng Vương Công chúa Yukikaze" — quả thực mỏng manh như sợi tơ nhện vậy.

Bụng Hal bắt đầu đau.

Anh ta thậm chí còn toát mồ hôi lạnh. Đây là một cơn đau bụng vì căng thẳng. Thực ra, kể từ khi đặt chân lên tiểu hành tinh này, Hal vẫn thường xuyên bị những cơn đau bụng như vậy hành hạ.

Cảm giác vô cùng khó chịu. Ban đêm anh ta rất khó ngủ, không thể nào chợp mắt được một giấc trọn vẹn đến sáng.

"Bởi vì những trận chiến trước đây đều đến quá nhanh... chẳng kịp để mình cảm thấy căng thẳng. Còn lần này, có quá nhiều thời gian để chuẩn bị, thật sự đúng là một cực hình, gần như kiểu 'bị hẹn ngày hành hình vài ngày sau đó' vậy..."

Anh ta lẩm bẩm, ánh mắt u ám.

Dù không màng đến thể xác, nhưng đầu óc Hal vẫn còn quá nặng tính người, chưa thể nhìn nhận mọi việc một cách khách quan, dửng dưng.

Càng ở lâu tại phế tích mặt trăng, sự căng thẳng trong anh càng chồng chất.

Giá như đối thủ chỉ là một tinh anh bình thường hay Tyrannos thì hay biết mấy.

Nhưng lần này anh phải đối mặt với Long Vương – kẻ mạnh nhất trong long tộc, và chắc chắn là kẻ mạnh hơn anh.

Cho đến nay, Hal đã hai lần đối đầu Long Vương và sống sót, nhưng đó là nhờ anh đã đánh đổi mạng sống vào những chiến lược thành công một cách may rủi. Cũng là nhờ anh sở hữu những con át chủ bài mà cả hai Long Vương đều không ngờ tới – Công chúa Yukikaze và Hannibal.

"Sẽ ổn thôi. Cô Asya đang giúp nghiên cứu cách sử dụng Ấn Rồng Mẹ mà, với lại không phải cô Kagutsuchi đã nói 'có vẻ như chuẩn bị đến thế là đủ rồi' sau khi nghe xong sao?"

"Chính xác hơn thì cô ấy nói 'Có thể coi là đủ, nhưng cũng có thể chưa đủ'."

Nói trắng ra là "Tôi không biết!".

Ngoài ra, còn có con át chủ bài mà Hal đã bí mật chuẩn bị, nhưng chẳng thể biết liệu lá nào trong số chúng có thực sự hữu dụng hay không. Anh ta cũng đành chịu.

"Những trận chiến trước đó" là đối đầu với Công chúa Yukikaze và Hannibal.

Giờ nghĩ lại – cả hai trận đó đều không phải là trận chiến sinh tử. Hai bên đều đã đạt được lệnh đình chiến trước khi đến bước đó. Nhưng lần này, đây sẽ là một cuộc đấu sinh tử...

"Haruga-kun."

Orihime khẽ khàng lại gần bên Hal.

Cô ấy lại rất sát, đến mức hai người áp sát vào nhau, gần đến mức thân mật. Thật không thể tin nổi. Chỉ cần cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cô ấy thôi cũng đủ khiến tâm trí anh bình tĩnh lại đôi chút.

"Anh quên rồi sao? Em và Akuro-Ou rất giỏi ứng biến trong những lúc nguy nan đấy."

"Giờ cô mới nhắc, ừ, đúng thật. Phải nói sao đây nhỉ...? Có lẽ hai người giống như những nữ thần may mắn vậy. Trận chiến đầu tiên chống lại Pavel Galad cũng thế."

Nhớ lại chuyện cũ, Hal ngước nhìn.

"Chắc nhờ cái vụ em không mảnh vải che thân mà vận may của anh tăng vùn vụt lên—"

"Ha-Haruga-kun! Anh vẫn còn nhớ chuyện đó sao!?"

"Dĩ nhiên rồi! Làm sao anh có thể quên được cái cảnh tượng tuyệt vời ấy chứ!?"

"Mà em còn giận dỗi nữa chứ!"

"Thôi được rồi, nói tóm lại là... Quả nhiên chỉ có em mới là điểm tựa tinh thần của anh. Chuyện tình cảm cũng vậy, em phải là nữ thần may mắn hộ mệnh của anh—"

"Khoan... Khoan đã, Haruga-kun. Anh... Anh vừa nói gì cơ?"

Khi Hal đang hoảng loạn khẽ bình tĩnh lại thì đến lượt Orihime ngượng ngùng. Cô ấy nhìn Hal đầy hồi hộp, như đang mong chờ điều gì đó.

Đáng yêu quá. Hal lập tức đáp lời.

"À... ừm... Nữ thần tình yêu và hộ mệnh."

"Nói cách khác, ý anh là—yêu em? Ý anh là em và Haruga Haruomi sẽ cùng nhau vun đắp tình yêu đôi lứa, tình cảm nam nữ giữa hai chúng ta ư...?"

"Đúng vậy. Tất cả những thứ đó."

"Fufufufu."

"Juujouji!"

"Haruga-kun!"

Cảm xúc dâng trào, hai người ôm chặt lấy nhau. Rồi trao nhau nụ hôn nồng cháy.

...Đây có thể coi là "một cuộc đối thoại chuẩn bị cho trận chiến định mệnh ngày mai". Thế nhưng thực tế, đây cũng là một buổi hẹn hò lén lút của hai người.

"Tối nay nữa, anh sẽ lại sang tìm em sau khi Asya-san ngủ say."

"Ừm."

"Dù em có bị mất ngủ, anh vẫn sẽ ở bên cạnh em."

"Ừm."

"Dù có lẽ anh ở bên cạnh em cũng chẳng khiến em ngủ ngon hơn được bao nhiêu, nhưng anh vẫn muốn làm điều gì đó cho em, dù là nhỏ nhất."

"Không hề. Chỉ cần có anh bên cạnh, em sẽ thấy bình yên."

"Fufufufu—À, em lại phóng đại rồi đấy. Anh còn chưa nói xong mà."

"Xin lỗi, em lỡ—"

Tình yêu và sự dịu dàng của Orihime khiến Hal không kìm được mà hôn cô ấy lần nữa.

Nhẹ nhàng nhìn người đàn ông vô dụng này, Orihime cũng đáp lại Hal bằng một nụ hôn.

"À mà này, anh vừa nghĩ ra một chuyện. Chắc vì anh sắp lên cấp thành rồng rồi, nên một ý tưởng mới đã nảy ra trong đầu anh."

"Cụ thể là gì?"

"Ghép tai lại đây. Anh sẽ nói cho em nghe."

"Ở đây chỉ có hai chúng ta thôi mà. Có cần phải thì thầm không?"

"Kệ chứ? Thì thầm mới thân mật chứ."

"Lại thật thà đúng lúc này nữa chứ... Được rồi, nói đi."

"Ừ, cảm ơn em. Cụ thể thì là—"

Orihime vuốt mái tóc dài ra sau tai, để lộ vành tai xinh xắn.

Hal ghé sát môi thì thầm vào tai cô. Lời anh vừa nói có gì đó mờ ám, đến nỗi ngay cả cô gái Nhật Bản với tính tình vốn cởi mở, lạc quan cũng phải lườm anh, khẽ gọi "Haruga-kun—" đầy bất bình.

Dù vậy, Hal vẫn ngần ngại tiếp lời, "Đại khái là vậy đó. Em có muốn ở lại luyện tập tinh thần cùng anh không?"

"Nếu điều này thực sự cần thiết cho cuộc so tài với Công chúa Yukikaze—tôi sẽ không từ chối. Nhưng... liệu có phải thật không?"

"Tất nhiên rồi! Tin anh đi!"

"Tất nhiên tôi tin anh. Nhưng anh có thể hứa rằng anh thành tâm làm việc này mà không có ý đồ riêng không?"

"......"

"Anh đúng là thật thà quá. Anh không hứa được, phải không?"

"Ừm..."

"Nghiêm túc đấy nhé... Anh không được nói những lời như vậy với bất kỳ cô gái nào khác ngoài tôi, được không? Nếu anh hứa với tôi điều đó, ừm, vậy thì tôi cũng không phải không thể phá lệ mà tập luyện cùng anh..."

"Juujouji..."

"Haruga-kun—A... Đây-đây cũng là một phần của bài tập ư?"

"Còn hơn thế nữa. Quả thật, anh rất thích làm chuyện này với em..."

"Trời ơi. Anh thật thà quá... Aaaa!"

"S-Xin lỗi. Anh có mạnh tay quá không?"

"Đừng lo—Ổn mà... Ừm, tôi nghĩ tôi thích ở bên anh như thế này—mmmmm!"

"Anh cũng vậy!"

Không giống như những lần trước, lý do chính cho hành động này không còn là để truyền ma lực cho người đồng hành cùng sở hữu sức mạnh diệt rồng nữa.

Thúc đẩy bởi cảm xúc và bản năng vượt xa điều đó, hai người họ ôm chặt lấy nhau.

Siết chặt bàn tay phải nơi vết ấn của Cung tên đã hiện lên, anh ấn chặt lên bầu ngực trái—nơi gần trái tim nhất—của cô gái anh yêu nhất trên đời. Đổi lại, Orihime cuồng nhiệt để anh tùy ý làm điều mình muốn, trong trạng thái mê đắm, hoàn toàn đón nhận sự vuốt ve của Hal.

Đây là thế giới chỉ thuộc về riêng hai người.

Thế nhưng, vừa hà hơi nóng hổi, Orihime chợt lên tiếng, "À mà... lúc nãy Asya đã nghi ngờ mối quan hệ của chúng ta đấy."

"Asya ư?"

"Vâng. Ban đầu tôi còn mong anh có mặt ở đó để giúp đỡ, nhưng cuối cùng tôi tự mình giải thích và chật vật lắm mới qua mắt được cô ấy."

"Ra vậy..."

Juujouji Orihime không chỉ ngây thơ trong chuyện tình cảm mà còn có chút ngốc nghếch.

Tính cách của cô ấy cũng cực kỳ thẳng thắn. Khó mà tưởng tượng được mấy cô bạn của cô ấy bị lừa, nhưng lúc này, Asya đã đánh mất sự nhạy bén của phụ nữ mà cô ấy từng có.

Nghĩ bụng "chắc là không sao đâu", Hal lại tập trung tinh thần vào việc luyện tập.

"Juujouji—"

Ưm...! Haruga... Anh phải nhớ thật kỹ cảm giác của em lúc này đấy nhé?

Ừ. Anh chắc chắn... sẽ không bao giờ quên.

Ưm... ưm...!

Một lần nữa, họ lại chìm đắm vào thế giới riêng tư của hai người, nhưng mà...

Ngay khi thân thể mảnh mai của Orihime khẽ mềm nhũn ra, ngả về phía sau...

"Hì hì hì hì hì..."

Một tiếng cười khúc khích vừa đáng yêu vừa đầy vẻ nham hiểm vang lên từ bên ngoài căn phòng. Đó là tiếng cười đầy ẩn ý của một người họ quen biết rất rõ—cô bạn thanh mai trúc mã, đồng thời cũng là người bạn đồng hành phù thủy của cậu ấy. Orihime cứng đờ người, vẫn giữ nguyên tư thế cũ, trong khi tay Hal vẫn đang đặt trên bầu ngực cô.

Asya-san!?

Đúng vậy... Chính là ta. Vì hơi lo lắng nên ta đã vội vàng làm xong việc cần làm, nhưng không ngờ khi quay lại lại thấy cảnh này. Mặc dù giọng nói lắp bắp của cô khá đáng ngờ, Orihime-san, nhưng ta đã lờ mờ cảm nhận được điều gì đó từ trước rồi...!

Cô bạn thanh mai trúc mã của Hal, Asya, bước vào phòng. Cô ta đang cười, nhưng nụ cười đó không hề vui vẻ chút nào. Đó chỉ là một nụ cười gượng gạo để kìm nén cơn giận không thể trút bỏ đi đâu.

À phải rồi, dù cho sự nữ tính của cô ấy đã bị suy giảm, nhưng bản năng thú tính của Asya vẫn còn nguyên vẹn.

Đến lúc này Hal mới chợt nhớ ra điều đó. Rồi cậu ấy nói với Asya: "Ừ, nói thật ra thì, đây chính là mối quan hệ giữa bọn anh và Orihime."

Cái gì cơ!?

Anh yêu Juujouji nghiêm túc hơn bất kỳ ai khác, còn Juujouji, em cũng có tình cảm tương tự với anh, đúng không?

V-Vâng. Em rất yêu Haruga-kun.

H-Haruomi—

Có lẽ là vì Hal đã tuyên bố quá tự nhiên. Orihime lập tức tiếp lời sau một thoáng ngập ngừng. Mặt khác, Asya thì kinh ngạc đến mức không thể khép miệng lại.

Đối với Hal, Asya không phải là chị hay em gái, mà là cô bạn thanh mai trúc mã đã quen biết từ nhiều năm. Có lẽ đây là định mệnh khi cô ấy trở thành người đầu tiên cậu ấy nói ra sự thật. Và điều này lại xảy ra ngay trước cái ngày mà vận mệnh của cậu ấy sẽ nằm giữa lằn ranh sinh tử...

Dù sao đi nữa, Hal cũng đã buông tay khỏi bầu ngực Orihime như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cậu ấy quyết định thừa nhận tất cả và bắt đầu giải thích.