The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 84

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4134

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 67

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 21

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

161 1687

WN - Chương 02: Mất tay hay mất mạng

“Ừm… phản ứng đó của mọi người là sao vậy?”

Có vẻ như có một việc tồi tệ nào đó vừa xảy ra.

“Tsukasa, sao con lại đeo nó!?”, mẹ hét vào mặt tôi.

“À, nó là một câu chuyện dài…”

“Thế thì kể ngắn gọn thôi!!”

“Ông nội nói nếu con muốn trở thành một pháp sư thì con hãy đeo nó vào. Con không thực sự hiểu đâu, nhưng khi con đã đeo vào rồi thì con mới nhận ra là không thể tháo nó ra được. Mẹ có thể phá bỏ lời nguyền này được không?”

Mẹ tôi là một pháp sư rất nổi tiếng, nên hẳn bà ấy rất giỏi.

Tôi cũng không rõ lắm vì không có ai để tôi so sánh cả.

“Để mẹ xem nào!”, mẹ nắm lấy tay tôi rồi đặt tay lên chiếc vòng tay.

Ánh sáng ấm áp bắt đầu lan tỏa ra từ lòng bàn tay của mẹ.

“Ugh!”

Ánh sáng ấm áp đó tiếp tục chiếu sáng chiếc vòng tay, nhưng không có gì xảy ra cả. Mặt mẹ trông hơi nhăn lại vì thất vọng.

“Mẹ này, ma lực của mẹ sắp cạn rồi”

Ma lực của mẹ tôi không cao lắm, tôi thậm chí còn có nhiều hơn.

“Là do ma lực của con nhiều quá! Ugh! Cái vòng tay này đang hấp thụ ma lực của Tsukasa sao?”

Mẹ tiếp tục chiếu luồng sáng ấm áp vào chiếc vòng tay này, nhưng vẫn không có gì xảy ra cả.

“Ugh!..”, mặt mẹ dần trở nên tái nhợt.

“Em à, dừng lại đi!”

“Giselle, đủ rồi”

Bố và hiệu trưởng nắm lấy tay mẹ để dừng bà ấy lại.

“Ugh… không thể nào…”

Mẹ buông tay tôi ra rồi gục xuống trong thất bại.

Xem ra việc phá bỏ lời nguyền này là bất khả thi rồi.

“Vậy, rốt cuộc cái vòng tay này là sao ạ?”

Từ phản ứng của họ, tôi đoán đây là chuyện rất tồi tệ.

“Để tôi giải thích nhé?”, hiệu trưởng nhìn bố mẹ tôi rồi họ chậm rãi gật đầu.

“Chuyện này có nghiêm trọng không?”, tôi hỏi.

“Để ta giải thích từ đầu nhé. Vài ngày trước, có một chiếc vòng tay đã bị đánh cắp từ kho báu của thế giới song song, nơi đó gọi là Astral”

Là cái vòng tay này sao?

“Và sau đó thì sao?”

“Sau một hồi điều tra, chúng ta phát hiện thủ phạm chính là Kiyoshi… ông nội của cậu”

À thì, khi ông tặng nó cho tôi, tôi cũng đã nghĩ là ông lấy nó từ đâu vậy rồi.

“Tại sao ông nội lại trộm nó vậy?”

Liệu ông có phải là một tên ngốc không?

“Chúng ta không biết động cơ thực sự của ngài ấy là gì. Kiyoshi là nhân vật chủ chốt trong ban quản lí của Astral. Chúng ta cũng thực sự không thể hiểu được vì sao ngài ấy lại làm như vậy…”

Vậy ra ông nội cũng là người có quyền lực nhỉ…

Đó là lí do tại mỗi lần năm mới tôi lại được ông lì xì tận 30,000 yên.

“Vậy chiếc vòng tay này là do ông ăn trộm sao… Nó có quý hiếm không?”

“Có, nó rất hiếm”

“Thế, ngài hãy lấy nó về đi”

Cái vòng tay này rất phiền phức, tôi cũng không muốn nó nữa.

“Thật không may điều đó là không thể, ngay cả Giselle cũng không làm được thì chứng tỏ là không ai có thể làm được cả”

Bất khả thi sao…

“Vậy, tôi nên làm gì đây?”

“Có một cách là cắt đứt cánh tay của cậu”

Hả?

“Không được!!”

Chắc chắn là không được rồi!

“Ta có thể hiểu được, nhưng mà cái vòng tay này…. Nó rất nguy hiểm”

“Do nó đắt tiền sao?”

Liệu bố mẹ tôi có đủ tiền trả không nhỉ?

Mà không đúng, ông nội mới phải là người trả chứ.

“Nó là vô giá. Nhưng đó không phải là vấn đề chính, cái vòng tay này sẽ rút cạn sinh lực của người đeo nó”

Hả?

“Vậy là tôi sắp chết rồi sao?”

Hiệu trưởng quay mặt đi.

“Tại sao tôi lại phải chết như vậy?”

“…Nó gọi là vòng tay dục vọng. Nó sẽ từ từ rút cạn ma lực của người đeo, cuối cùng là sinh lực của họ”

Ể!?

“Hiệu trưởng này, làm ơn hãy chặt tay tôi đi!”

“Cậu chắc chứ?”

“Đương nhiên rồi! Tôi thà mất một tay chứ không thể chết sớm như vậy được!?”

Chỉ có kẻ ngốc mới chọn chết thôi.

“À,… thực ra vẫn còn một cách khác”

Thật sao? Là cách gì vậy?

“Thế ngài hãy nói đi! Là cách gì vậy?”

“Ta đã thảo luận với bố mẹ của cậu rồi. Chúng ta cần phải dùng ma pháp giải trừ”

Giải trừ sao…

“Nhưng mà chẳng phải nếu mẹ tôi không làm được thì sẽ không ai có thể làm được sao!?’

Đó là những gì ông ấy vừa nói mà.

“Nhưng đó là đối với người bên ngoài cố giải trừ nó”

Người bên ngoài sao?

“Ý ngài là sao?”

“Nó sẽ có hiệu quả hơn nếu người bị nguyền tự giải trừ cho chính mình”

Ô, tôi hiểu rồi.

“Vậy, tôi phải tự giải lời nguyền cho chính mình, đúng không?”

“Chính xác”

Tôi, tự giải lời nguyền sao…?

“Ừm,… tôi thậm chí còn không thể sử dụng được hỏa ma pháp nữa…”

Thực tế là tôi không thể sử dụng ma pháp nào ngoài tăng cường sức mạnh thể chất cả.

“Đúng vậy, đó là lí do cậu cần phải học. May mắn là, cậu có lượng ma lực rất lớn”

Lượng ma lực rất lớn này là tất cả những gì tôi có…

Dù có một chiếc búa khổng lồ nhưng cũng vô dụng nếu không thể vung nó.

“Liệu tôi có làm được không?’

“Cái đó còn tùy thuộc vào cậu nữa. Nếu cậu thấy mình không làm được thì cứ chặt cánh tay đó đi…”

Hmm~…

“May mà đây cũng không phải là tay thuận của tôi”

“Đừng bỏ cuộc dễ dàng vậy chứ”

Im đi. Tôi rất thiếu tự tin đấy.

“Tôi học từ mẹ có được không?”

“Đó cũng là một lựa chọn đấy”

“Còn lựa chọn nào khác sao?”

“Tsukasa này, sao cậu không đến học viện của ta?”

“Học viện Ma pháp sao?”

“Đúng vậy. Ở đó cậu có thể học và thành thạo ma pháp giải trừ. Nếu không học hành nghiêm túc thì cậu sẽ không thể sử dụng được ma pháp giải trừ cao cấp đâu. Cậu cần phải học từ cơ bản trước rồi từ từ nâng cao lên”

Từ từ sao…

“Tôi có đủ thời gian không…?”

“May mắn là cậu có lượng ma lực rất lớn, đồng nghĩa với việc có lẽ cậu sẽ không cạn kiệt và chết sớm quá đâu”

Có lẽ hả?...

“Ngài không chắc chắn về việc này sao?”

“Ta xin lỗi, đây là một di vật cổ xưa nên có rất ít thông tin về nó. Nhưng đây là lựa chọn tốt nhất rồi”

Tôi hiểu rồi…

“Vì vậy, biện pháp cuối cùng sẽ là chặt đứt cánh tay này…”

“Cậu hãy suy nghĩ kĩ đi. Ta sẽ quay lại đây sau và nghe câu trả lời của cậu”

Hiệu trưởng đứng lên.

“Hả?”

Tôi ngạc nhiên nhìn ông ấy.

“Có chuyện gì sao?”, hiệu trưởng hỏi.

“À, ý tôi là, câu trả lời không phải hiển nhiên rồi sao…”

Chỉ có một lựa chọn duy nhất.

Tại sao lại cần phải do dự chứ?

“Thì đúng vậy, nhưng mà cậu vẫn cần phải bàn bạc với bố mẹ. Nhập học tại học viện cũng có nghĩa là cậu phải nghỉ học ở trường cao trung hiện tại nữa”

“Hiệu trưởng này,… tôi đã trượt kì thi đầu vào và trở thành NEET từ hồi tháng 4 rồi…”

Bố mẹ tôi né ánh mắt đi và nhìn xuống đất.

“Hả? À, ta hiểu rồi…”, hiệu trưởng nhìn tôi với vẻ thông cảm.

“Tôi xin lỗi…”

“À không, dù gì nó cũng đã xảy ra rồi. Cậu cứ bàn bạc với bố mẹ đi. Hãy cho ta câu trả lời vào lần tiếp theo ta tới là được”

“Tôi hiểu rồi…”

“Vậy thì, tôi đi đây… Makoto, Giselle, tôi sẽ lục tung đống tài liệu để tìm hiểu thêm về cái vòng tay này”

Hiệu trưởng cúi chào bố mẹ tôi.

“Cảm ơn”

“Nhờ ngài vậy”

Bố mẹ tôi cũng cúi chào lại, sau đó hiệu trưởng rời đi, để lại ba người chúng tôi trong phòng khách.