Sau cuộc trò chuyện ngắn với Frank và Cedric, hiện tại tôi đã đi về nhà.
Tôi mặc đồng phục của mình vào và đi xuống lầu để cho bố mẹ và Touko đang ở phòng khách xem.
“Trông con thế nào? Hợp với con lắm, đúng không?”
“Ừm, hợp lắm”
“Mhmm”
Cả bố và mẹ đều đang mỉm cười. Mẹ thậm chí còn đang gạt đi giọt nước mắt của mình nữa.
“Nó hoàn toàn không hợp với anh đâu”
Cái con nhỏ ồn ào này. Không biết đọc bầu không khí à! Tên anh trai NEET vô dụng của em sẽ bắt đầu đi học vào ngày mai đó!
“Dù sao thì, với bộ đồng phục này thì con đã chính thức tốt nghiệp khóa NEET rồi. Mẹ ơi, sáng mai con có thể sẽ không dậy đúng giờ được, nên mẹ kêu con dậy với nhé?”
“Tất nhiên rồi. Dù sao mẹ cũng không nghĩ là con sẽ dậy được lúc 4 giờ sáng đâu”
Hả?
“4 giờ sáng? Lớp học của con bắt đầu lúc 8 giờ mà, nên dậy lúc 7 giờ là được rồi chứ?”
“Có sự chênh lệch múi giờ mà, con không biết à?”
Chờ đã, có luôn à?
“Cái vụ chênh lệch múi giờ này là sao vậy mẹ?”
“….Con vẫn chưa đọc sách hướng dẫn mà bố mẹ đưa, có đúng không?”
Tôi nhớ mang máng là có nhận được thứ gì đó như vậy, nhưng tất nhiên là tôi không đọc nó rồi. Việc đọc sách khiến tôi bị đau đầu.
“Con vẫn chưa xem qua, vậy ở thế giới này với bên đó chênh lệch bao nhiêu tiếng vậy mẹ?”
“Haizz… Astral với Nhật Bản lệch nhau 3 tiếng đấy, Astral nhanh hơn chúng ta 3 tiếng. Lúc con rời đi mới có 1 giờ chiều ở đây thôi, nhưng bên đó đã là 4 giờ chiều rồi. Con không để ý sao?”
Thật luôn?
“Sao lại nhanh hơn chứ…? Nếu chậm hơn thì tốt rồi”
Nếu vậy thì tôi đã có thể ngủ đến 10 giờ rồi.
“Thời gian ở Astral được kiểm soát bởi tổ chức điều hành nó. Nó được thiết lập theo tiêu chuẩn châu Âu bởi vì họ nắm giữ nhiều quyền lực nhất”
Ồ, ra là vậy sao.
“Khoan đã, chẳng phải là sự chênh lệch múi giờ giữa châu Âu và Nhật Bản là 8 tiếng sao? Thế nếu ở Astral là 8 giờ sáng thì ở châu Âu đã là 9 giờ tối rồi mà”
Tôi đã đến thăm gia tộc La Forge nhiều lần rồi, nên tôi biết về sự chênh lệch này.
“Có nhiều học viên lớn tuổi họ làm việc vào ban ngày, nên là thời gian như vậy sẽ phù hợp với lịch trình của họ. Ban ngày họ sẽ đi làm và học ma pháp vào ban đêm”
Cái lối sống kiểu gì thế này…
“Họ thực sự rất tận tâm nhỉ”
“Đó cũng chính là ý nghĩa của việc trở thành pháp sư mà. Cống hiến cả đời cho nó là điều bình thường”
Tôi cảm thấy tinh thần mình đang dần kiệt quệ dù còn chưa bắt đầu đi học…
“Thế còn những người bằng tuổi con thì sao ạ?”
Chẳng phải sẽ rất khó khăn cho họ khi thời gian ngày đêm bị thay đổi thế sao?
“Đó là lí do mà kí túc xá tồn tại đó”
À, tôi hiểu rồi. Frank và Cedric bảo họ sống ở đó vì thấy vui, nhưng có vẻ là còn vì lí do này nữa…
“Có lẽ con cũng nên sống ở kí túc xá luôn”
Tôi muốn được ngủ đến 7 giờ.
“Không được. Con phải ở nhà”
Bố mẹ bảo vệ con quá mức rồi đó.
“Nhưng mà, anh hai này, do chênh lệch múi giờ nên lớp học cũng sẽ kết thúc sớm hơn đó”
Đúng nhỉ…
Ở đó nhanh hơn 3 tiếng, nghĩa là lớp học cũng sẽ kết thúc sớm hơn.
Lớp học ngày mai của tôi phải đến 12 giờ mới kết thúc, nhưng mà thực ra sẽ kết thúc lúc 9 giờ.
Tuyệt vời!
“Anh hiểu rồi, thế thì cũng ổn đấy”
“Nhớ đi ngủ sớm đấy nhé”, mẹ nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị.
“Vâng, con biết rồi”
“Vậy, Tsukasa, hôm nay con đi tham quan học viện như thế nào rồi?”, bố hỏi tôi.
“Cũng không tệ, con đã kết bạn được với vài người rồi”
“Hả? Thật sao?”, Touko trông có vẻ bất ngờ.
“Ừm, anh đã nói chuyện với vài người ở kí túc xá. Họ là những người tốt và ngày mai anh sẽ cùng họ đi đến lớp”
“Anh kết bạn nhanh quá nhỉ”
“Vậy sao? Chắc do là con trai với nhau nên dễ kết bạn đấy”
Tôi cũng không biết nữa.
“Họ là ai vậy? Nếu đã cùng anh đến lớp thì hẳn là bạn cùng lớp với anh rồi nhỉ?”
“Ừm, anh quên họ của họ rồi, nhưng mà anh chàng mũm mĩm tên là Frank còn anh chàng trông có vẻ mỏng manh là Cedric”
“Frank Hegelrich và Cedric Seager… cả hai đều đến từ các gia tộc danh giá… ủa, khoan đã”
Hả?
“Có chuyện gì sao?”
“Anh học lớp D à?”
“Đúng rồi”
“Ugh. Chúng ta học cùng lớp đấy, cái này tệ thật”
Thật sao? Không phải bình thường nên tránh để những cặp song sinh học cùng một lớp sao?
“Ể… em cũng lớp D à”, tệ thật.
“Làm ơn đừng có nói với ai chúng ta là anh em nhé, anh hai. Đặc biệt là anh em song sinh. Em đã quá chán với cảnh bị mọi người trêu chọc vì chúng ta trông giống nhau rồi. Xấu hổ lắm”
Hoàn toàn đồng ý.
Chúng tôi luôn vô tình đồng thanh phủ nhận ‘chúng tôi không có giống nhau’, nên là tình hình lúc nào cũng chỉ càng thêm tệ.
“Đó là ý của bà ngoại con đó. Bà ấy muốn con có thể hòa nhập nhanh chóng… nhưng mà chắc là có hơi không cần thiết rồi”, mẹ nói.
Đúng vậy, rất là không cần thiết.
“Rốt cuộc là bà ngoại đang nghĩ cái gì vậy chứ? Chỉ bởi vì con không có bạn, không có nghĩa là con cần bà can thiệp vào chuyện này. Đối với con trai thì kết bạn với nhau rất là dễ mà. Đánh nhau, làm vài chuyện ngu ngốc cùng nhau hay là nói về những thứ dơ bẩn là thành bạn rồi”
Chung lớp với em gái tôi đúng là ác mộng mà.
“N-những thứ dơ bẩn sao… À-à dù sao thì con cũng có bạn, thế là ổn rồi. Gia tộc Hegelrich và Seager không có quan hệ gì với gia tộc La Forge, cả tốt lẫn xấu cho nên sẽ không có vấn đề gì đâu”, mẹ nói.
“Vậy, những đối thủ cạnh tranh của gia tộc La Forge là những gia tộc nào vậy?”
Tôi không biết bất kì gia tộc nào cả.
“Có vẻ nó không có liên quan đến con, nhưng đúng là có đó”
“Gia tộc nào vậy mẹ? Để có gì con còn tránh xa họ ra một chút”
“Đối thủ lớn nhất chính là gia tộc Iver. Họ cũng là một gia tộc danh giá ở Pháp, chúng ta đã là đối thủ với nhau từ rất lâu rồi”
Iver? Sao nghe quen quen vậy…
“Có thành viên nào của gia tộc Iver đang học tại học viện không ạ?”
“Có chứ. Charlene Iver, hội trưởng hội học sinh, nhờ vào ảnh hưởng của gia đình mình, cô ấy đã đắc cử vị trí này dù đang là học viên năm nhất đấy”
Hả…?
“Cô ấy rất kiêu ngạo và tự phụ đấy. Anh phải cẩn thận khi ở gần cô ấy, anh hai à. Anh sẽ không biết cô ấy sẽ nói những gì đâu”, Touko xen vào.
Ể…
Chúng tôi vừa trao đổi thông tin liên lạc với nhau nữa đấy. Thậm chí còn cùng học lớp nguyền chú học vào chiều thứ sáu nữa. Cô ấy rất tốt bụng và tử tế mà.
Tôi liên tục nhìn qua lại giữa mẹ và em gái. Họ là những thành viên của gia tộc La Forge.
Hmm….
“Anh sẽ cẩn thận khi ở gần cô ấy”
…Hoặc là không.
Charlene tốt bụng và xinh đẹp hơn người mẹ yêu quý cũng như em gái của tôi.
Với lại tôi là Nagase mà, đâu có phải là La Forge.
Đúng vậy, cứ nghĩ như vậy là tốt nhất.
“Cũng may là hai người học khác lớp nên sẽ không có nhiều cơ hội chạm mặt nhau đâu”, Touko nói tiếp.
“Biết đâu được? Mà bố này, bố có quen gia tộc Akabane không?”
Đổi chủ đề thôi nào.
“Akabane sao? Bố có biết họ. Nếu bố nhớ không nhầm thì có một Akabane đang học ở lớp con đúng không?”
“Ồ, anh đang nói tới Yuika sao?”, Touko xen vào tiếp.
Touko có vẻ biết cô ấy. Hai người họ là bạn sao?
“Anh không biết tên cô ấy, chỉ là ban nãy Frank và Cedric có bảo là có người Nhật trong lớp của chúng ta. Mà, con có nên né cô ấy ra không bố?”
“À, không cần đâu. Gia tộc Akabane thì ổn thôi. Với cả gia tộc Nagase chúng ta không có đối thủ cạnh tranh nào đâu, bởi vì làm gì có ai biết đến đâu….”, bố nói.
Nghe buồn thật…
“Sao vậy? Anh có hứng thú với Yuika à?”
Touko vừa nói thứ gì đó nghe cực kì ngu ngốc.
“Làm sao mà anh có hứng thú với người mà thậm chí còn chưa gặp qua chứ? Frank nói là việc làm quen với những người cùng một quốc gia là việc rất quan trọng. Với cả, cậu ấy còn bảo là bọn anh sẽ rất hợp nhau nữa”
“Hợp nhau sao? Tại sao vậy?”
“Bởi vì cả hai bọn anh đều là đồ ngốc giống nhau”
Hai người họ cũng quá thô lỗ rồi.
“Ừm, Yuika cũng khá thoải mái…. Đợi đã, anh hai, họ đã nhận ra anh là đồ ngốc rồi à?”
“Em có biết nước Anh nằm ở đâu không?”
“À… ý anh là đất nước của Cedric à… nó là vương quốc Anh đó”
Nhưng chính xác thì nó ở đâu mới được chứ?!