Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1518

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1144

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 4

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Tập 01 - Chương 69

Vắng Ivan thì lớp Đông khó chống lại lớp Tây.

Lúc ban đầu, khi lượng ma lực của các học sinh phe Đông vẫn còn dồi dào, họ nắm giữ lợi thế rõ ràng.

Regina là một pháp sư Băng với năng lực công thủ đều trên trung bình; Liam có thể đóng vai trò tiên phong với Hỏa ma thuật kết hợp sức mạnh thể chất vượt trội; còn Emil là một pháp sư hỏa lực tầm trung hỗ trợ từ phía sau, tạo nên một đội hình phối hợp khá hoàn chỉnh.

Tuy nhiên, khi Trận Thám hiểm bước sang nửa sau và các thành viên phe Đông và Tây bắt đầu đụng độ trực diện, từ thời điểm đó, lượng ma lực hạn chế của Regina cùng với mức tiêu hao vô lý của ma thuật Băng đã khiến đóng góp của cô giảm sút nghiêm trọng.

Emil và Liam buộc phải lấp đầy khoảng trống đó nhưng chỉ hai người thì rất khó xuyên thủng đội hình của phe Tây gồm hai pháp sư công kích và một pháp sư phòng thủ.

“T-Tớ sẽ cố làm gì đó…!”

Regina dồn chút ma lực còn lại để tạo ra những đóa hoa băng. Những đóa hoa vốn lẽ ra phải phát sáng lấp lánh ánh bạc trong bóng tối giờ đây chỉ chập chờn mờ nhạt. Những cánh hoa thậm chí còn không phát sáng đúng cách này chứng tỏ rằng ma lực của Regina đang cạn kiệt.

Hoa băng vốn dùng để tiêu diệt lũ búp bê sát nhân nhỏ đang lao tới từ bóng tối không còn sức mạnh như ban đầu khi mỗi đóa hoa có thể nghiền nát hai, ba con búp bê cùng lúc. Giờ đây, may ra mỗi đóa chỉ tiêu diệt được một, cùng lắm là hai. Tốc độ hoa băng bị phá hủy giờ đây nhanh hơn nhiều so với tốc độ sinh ra của búp bê sát nhân.

“Hay là bỏ cuộc đi, Liam? Dù mày có giỏi đến đâu thì đội hình hiện tại vẫn thiếu hụt nghiêm trọng.”

“Lắm lời. Bọn mày ở phương Bắc đánh nhau bằng mồm à?”

Thanh đao rực lửa của Liam bổ xuống bức tường đất đồ sộ. Tường đất lẽ ra phải vỡ toang trong ngọn lửa bốc lên nhưng ngược lại, nó lại siết chặt lấy lưỡi đao của cậu, không chịu nhả ra. Hơn nữa, do bị mưa lớn ngấm ướt, lửa cũng không thể bén lên như bình thường.

Đằng sau Liam, loạt đạn ma lực dồn dập bắn tới. Vừa lúc những viên đạn ma lực do Emil bắn ra chuẩn bị chạm vào tường đất, chúng lại rung lắc dữ dội rồi đột ngột lao xuống đất và biến mất.

“Michele…”

Michele, cô gái đang cáu kỉnh gãi mái tóc rối bù, đảo ngược trọng lực lần nữa và nói với Wilhelm.

“Tôi đã bảo rồi mà, bẫy tụi nó ở đây hết đi rồi mình lên trước. Regina coi như bị Sophia bắt được rồi. Làm mấy chuyện này chẳng ích gì nữa.”

“Trận Thám hiểm vẫn chưa kết thúc, Michele. Chúng ta cần kết thúc nó một cách chỉn chu để tránh rắc rối sau này.”

“Cứng đầu quá…”

Dù vậy, Michele vẫn lật ngửa bàn tay. Trọng lực vừa trở lại bình thường lại bị đảo ngược, lần này Liam vội rút đao ra khỏi tường đất và lùi lại.

“Emil, cậu ổn chứ?”

Emil mặt tái mét, thở dốc liên hồi. Đạn ma lực là phép thuật cơ bản, chỉ cần tinh luyện ma lực rồi bắn ra nhưng vì tốc độ bắn liên tục nên lượng ma lực tiêu hao rất nhanh. Emil, người có trữ lượng ma lực thuộc hàng cao, vẫn bị vắt kiệt vì chỉ dùng mỗi phép này không dùng kỹ thuật hay phép phụ trợ nào.

“…Tớ e là không ổn đâu.”

“Ivan đi lâu quá. Có chuyện gì xảy ra với Carla rồi sao?”

Liam lầm bầm, ánh mắt dán vào bức tường đất đang cao dần. Trớ trêu thay, vốn là kỹ thuật phòng thủ chắc chắn, tường đất lại càng dễ dựng hơn nhờ vào trọng lực bị đảo ngược của Michele, khiến cho sự phối hợp giữa Wilhelm và Michele trở nên hoàn hảo.

“Không có Ivan, mày khó mà xuyên thủng được đâu, Liam.”

Giọng của Wilhelm vọng ra từ bên kia bức tường đất.

Và tiếc thay, đó là sự thật. Với hỏa lực hiện tại, gần như không thể phá được phòng tuyến của Wilhelm.

“Kyaaa!”

Tiếng hét của Regina vang lên từ rìa khu rừng. Liam đã giữ khoảng cách với Regina vì cho rằng ở gần nhau khi lũ búp bê của Sophia kéo tới sẽ càng nguy hiểm, nhưng giờ đó lại trở thành sơ hở khiến họ bị đánh lẻ dễ dàng.

“Chết tiệt…”

Liam ngẩng lên nhìn trời. Mưa đã tạnh nhưng bầu trời vẫn u ám nặng trĩu như thể sắp đổ mưa lần nữa. Dù họ đã thắng ở Trận Đấu Đội trưởng và Trận Đấu Nhóm, Trò chơi Thám hiểm lần này dường như đang trên đà thất bại. Với đà này thì...

“Liam!”

Giọng Regina càng lúc càng gần. Điều đó cũng đồng nghĩa Sophia đang tiến lại. Hơn nữa, Wilhelm đã bước ra khỏi kết giới, Michele đứng cạnh, lại chuẩn bị tung chiêu.

“Vậy là kết thúc sao?”

Liam giơ loan đao lên. Lời cha từng nói rằng chiến tranh không bao giờ là chuyện của một người vang vọng trong đầu. Dù một cá nhân có mạnh đến đâu, chiến tranh không bao giờ là chuyện một người. Có lẽ chưa từng có lúc nào cậu cảm nhận điều đó rõ ràng đến vậy như lúc này.

“…Tớ sẽ không để bị đùa cợt như thế.”

Liam dồn lửa vào thanh loan đao. Dù có thua, cậu cũng sẽ không gục ngã dễ dàng. Liam siết chặt đao, chuẩn bị lao tới Wilhelm...

KWA-GWA-GWA-GWA-GWANG!

Một tia sét tím xé toạc bầu trời đêm và giáng xuống.

Tia sét thẳng tắp ấy mang sức mạnh khủng khiếp, vừa chạm đất là cả khu vực rung chuyển dữ dội, khiến mọi người loạng choạng suýt ngã.

“KKYAAAAAA!”

Tiếng hét vang lên. Nhưng đó không phải của Regina, hay Emil, cũng không phải tiếng hét khốn khổ của Liam.

Mà là của Sophia.

Xung quanh Sophia—người đang bị nâng bổng lên không trung—những mảnh vụn của lũ búp bê sát nhân bị nghiền nát bay tứ tung. Từ đầu, tay, chân, thân… không một bộ phận nào còn nguyên vẹn.

“Lôi thuật, [Hủy diệt tức thì]!”

Mái tóc đen tung bay như đang nhảy múa. Đôi chân thon dài đá văng Sophia đang lơ lửng lên cao hơn rồi đá thêm hai, ba cú nữa bằng cách đạp vào không khí liên tiếp.

“[Lôi kích]!”

Cú đấm giáng xuống như tia sét ngang trời rõ ràng là từ tay trái. Cú đấm giáng thẳng vào thượng vị của Sophia nhanh như chớp khiến cô ta rơi xuống đất như sấm sét ban nãy và không cử động nữa.

“…Carla, Carla… cánh tay của cậu ấy…?”

Regina lẩm bẩm khi nhìn cảnh tượng trước mắt.

Là Carla. Cánh tay trái của Carla đã mọc lại, hòa hợp tự nhiên với cơ thể đang lao đi như chớp giật.

“Carla đang cười…”

Đúng như Emil nói.

Carla đang cười.

Carla, người đang lao đi như tia sét, Ma lực màu tím văng tung tóe, lao đến Michele và đá thẳng vào hông cô ta trước khi Michele kịp trở tay.

“KYAAAAAA!”

Michele hét lên khi bị đá bay.

Cô đập mạnh vào bức tường đất mà ngay cả loan đao của Liam cũng không phá nổi, khiến cả bức tường nứt vỡ rồi gục đầu xuống.

“Aha, ahaha, ahahahaha!”

Đôi mắt Carla rực sáng như điên dại rồi cô ném toàn thân về phía Wilhelm. Với hai người bị hạ trong nháy mắt, Wilhelm dựng một bức tường đá thay vì tường đất để cản Carla.

“Cái thứ này!”

Carla bật nhảy, giáng gót chân xuống tường đá. KOO-GWANG! Một tiếng nổ rung trời vang lên, những vết nứt lan ra và bức tường đá sụp đổ.

Wilhelm chứng kiến liền bật cười bất lực, buông kiếm và khiên xuống, giơ cả hai tay lên.

“Tôi thua rồi, tôi đầu hàng.”

Carla định đấm thẳng vào mặt Wilhelm.

Ivan xuất hiện và túm lấy cổ tay cô, ngăn lại đúng lúc Carla hét rằng không có chuyện đầu hàng gì hết.

“Dừng lại đi, Carla. Cậu ta đầu hàng rồi.”

Carla trừng mắt nhìn Ivan với vẻ không hài lòng.

Nhưng Ivan chỉ mỉm cười nhẹ như chẳng có gì, và Carla, sau một hồi nhìn chằm chằm, chặc lưỡi và buông nắm đấm.

“Ngươi sống là nhờ biết thời thế đấy, Wilhelm.”

“Carla, tay cậu… đã phục hồi rồi sao?”

“Chuyện là vậy đó.”

Carla lấp lửng đáp rồi quay người lại.

Cô tiến đến gần Liam, Emil, và Regina đang ngây người nhìn, chống tay lên hông và nói:

“Đứng dậy đi. Còn ngồi đó làm gì? Phải đi kết thúc chuyện này chứ.”

Ở điểm cuối được đánh dấu trên bản đồ, có một bức tượng đá.

Không có chỉ dẫn nào về cách xử lý bức tượng nhưng Ivan lặng lẽ tiến đến, quan sát từ trên xuống dưới.

“Là ma pháp Dịch chuyển cơ bản à.”

Ivan bật cười, tung một cú đấm vào đầu tượng.

Tượng đá vỡ vụn, bụi bay tung, khiến những người xung quanh hốt hoảng định mắng Ivan làm trò gì vậy.

Nhưng chỉ trong chốc lát. Khi tượng đổ, một cánh cửa đá nhỏ hiện ra.

Cánh cửa chỉ vừa đủ cho một, hai người bước qua—Ivan nhếch môi cười, chỉ tay về phía đó.

“Còn chờ gì nữa? Đi thôi nào.”