Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 360

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3430

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 562

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Tập 01 - Chương 75

Chỉ sau khi Regina đã chạy khỏi phòng và biến mất sau hành lang dài, Carla mới quay lại với một tiếng thở dài nặng nề.

Hôm nay thật sự là một ngày mệt mỏi…

Carla nghĩ thầm, khác hẳn với con người thường ngày của cô, rồi bước vào phòng – và giật mình khi nhận ra có người đang ngồi đó. Ánh trăng chiếu rọi phía sau, in bóng dài lên sàn nhà.

Trong phòng lúc này chỉ có Carla, Regina (đã rời đi), và Ivan – kẻ đang say khướt nằm bất tỉnh trên giường.

“Tiễn Regina về rồi à?”

“Hả? Cậu không ngủ sao?”

Ivan im lặng nhìn Carla. Dù không rõ trong bóng tối nhưng cô có cảm giác cậu đang mỉm cười…

“Chút rượu đó chẳng là gì với ta. Chẳng đáng kể. Em không biết sao?”

“Đừng có nói khoác lúc này. Ngươi đã hoàn toàn gục ngã trước thuốc kích dục đấy.”

“Ta không ngờ lại có loại thuốc kỳ lạ như vậy. Ít nhất ta… à không, em chắc không quen với thứ đồ tầm thường đó. Ở thời của ta, không có thứ thuốc hèn hạ như vậy.”

“Dù sao thì ngươi cũng đã trúng độc, đó là sự thật.”

Carla càu nhàu khi bước vào phòng, uống một ngụm nước. Cô cũng đã uống khá nhiều rượu và giờ cảm thấy khát.

“Cho ta một ly nữa, vợ à.”

“Vợ... thật là…”

Cô không thể từ chối, cũng không muốn. Hơn nữa, cô đã lấy lại được cánh tay trái nhờ người trên giường.

Carla suýt nữa đã nói gì đó nhưng rồi nuốt lời. Nếu cô cãi lại, và Ivan, tên Ivan xảo quyệt kia, đổi ý đòi lại cánh tay, đó sẽ là thảm họa thực sự.

“…Đây, nước của ngươi.”

Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phục vụ một tên thường dân. Carla kìm nén sự bực bội và đưa ly nước cho Ivan.

“…Ngươi làm gì vậy? Ngươi không phải đã đòi nước sao?”

“Em thậm chí còn không biết cách đưa nước cho chồng đúng cách.”

Ivan nhìn lên Carla và cười khẽ.

Chồng? Chồng cái gì?

“Cầm ly bằng hai tay. Từ giờ trở đi, bất cứ thứ gì em đưa cho ta, phải dùng cả hai tay. Hiểu chưa?”

Cơn giận của Carla bốc lên tận cổ họng.

“Nếu khó quá, có lẽ ta cần nhắc em về một chút tôn ti.”

Tay Ivan vòng qua eo Carla. Trước khi cô kịp kêu lên, hắn đã kéo cô vào và quăng xuống giường.

“…Ngươi định làm gì?”

“Phụ nữ cần được dạy dỗ như thế này mới nhận ra vị trí của mình. Em dường như chưa biết điều đó. Ta sẽ dạy em từ bây giờ.”

“Cái gì?”

Carla nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh nhìn Ivan. Cô không thích việc hắn nhìn xuống mình khi cô đang nằm trên giường, và mọi lời nói của hắn đều khiến cô ghét bỏ.

“Bỏ tay ra… Ưm!”

Carla không kịp nói hết câu.

Khi bàn tay to lớn của Ivan chui vào trong áo và nắm lấy ngực cô một cách thô bạo, Carla phải cắn chặt môi để kìm tiếng rên sắp bật ra.

“Đêm còn dài lắm, Carla. Và cơ thể em là thứ ta không dễ chán. Vậy thì, trong đêm dài này, chúng ta hãy tận hưởng đến khi em kiệt sức nhé?”

Ivan mỉm cười khi bàn tay hắn bóp mạnh khiến da thịt Carla phồng lên giữa các kẽ tay.

Biểu cảm của Carla khi cô cắn môi, ánh mắt đầy phẫn nộ nhưng ẩn sâu là sự xấu hổ, lại khiến hắn càng thêm nứng tình.

“…Vậy rốt cuộc ngươi là ai, và định làm gì?”

Trong ánh bình minh mờ ảo sau buổi tập thể dục xuyên đêm, Carla ngồi trên giường, buộc lại mái tóc rối và hỏi. Cô vẫn cảm nhận rõ hơi nóng từ những vết tay in khắp người và cảm giác dính nhớp dưới thân khiến cô chỉ muốn đi tắm ngay.

“Danh tính của ta? Em sẽ sớm biết thôi.”

“Gì chứ, ngươi là hoàng đế của một đế chế cổ đại đã diệt vong hay sao?”

Carla không nói không có căn cứ.

Cô đã nghe nhiều về vị hoàng đế cuối cùng của đế chế cổ. Hắn là một thiên tài bẩm sinh, kẻ đã chứng kiến được đỉnh cao của kỹ thuật ma pháp nhưng vì bản tính bạo lực nên đã trở thành bạo chúa, dẫn đến việc bị lật đổ sau 30 ngày chiến đấu ác liệt…

Ivan không trả lời.

Cậu chỉ nhếch mép cười, và Carla gần như đã hiểu. Đó là một sự xác nhận ngầm.

‘…Không lẽ là thật?’

Đầu óc nhạy bén của Carla lập tức lục tìm những ký ức về Ivan:

Ivan, kẻ từ nhỏ đã thể hiện tài năng xuất chúng trong ma thuật.

Ivan, người có thể tiến bộ thần tốc chỉ sau khi đọc một cuốn sách cơ bản về [Bão Cát].

Ivan, người đã thiêu chết Venere, hạ Lucas và Kiara trong nháy mắt…

‘Cậu ta áp chế Kiara trong thời gian ngắn ngủi dưới trận mưa đó.’

Khi sợi dây chuyền vỡ, năng lượng ma thuật của Ivan dao động. Kiara lập tức phản công, nhưng rồi bị hắn khống chế ngay sau đó.

Nếu vậy, rất có thể sợi dây chuyền đó chính là thứ áp chế sức mạnh của Ivan.

Và thằng ngốc Lucas đã phá hủy nó.

“Em đã hiểu ra rồi. Thông minh lắm đấy.”

Carla không đáp lại, hoặc có lẽ cô không thể.

“Ta chỉ muốn khôi phục lại đế chế của mình. Ta và thằng nhóc này là một. Giờ sợi dây chuyền đã vỡ, nó chắc chắn đã nhận ra sự tồn tại của ta.”

Một ư? Thật là nực cười.

Ivan vẫn luôn là Ivan.

Nhưng giờ không phải lúc bàn về điều đó.

Hắn quay sang nhìn Carla, ánh mắt lướt dọc cơ thể trần trụi cùng những thành đường cong mềm mại của cô.

“Nếu ta chọn em làm vợ, thằng nhóc này cũng sẽ không phản đối. Không đàn ông nào từ chối một phụ nữ xinh đẹp. Hơn nữa, nó lại là kẻ có trách nhiệm thừa thãi. Nó sẽ đòi ‘chịu trách nhiệm’ với em vì đã cướp đi sự trong trắng của em.”

“Đ-đương nhiên là tên này phải chịu trách nhiệm! Sao ngươi có thể nói điều hiển nhiên như thể nó quan trọng lắm vậy…”

Trong trắng là tài sản tự nhiên của phụ nữ đế chế.

Khi đã trao nó cho một người đàn ông, mọi chuyện là thế.

Ngay cả Carla vĩ đại cũng không ngoại lệ.

“Em muốn ép buộc một tình yêu thuần khiết với hoàng đế sao?”

Lời nói ngạo mạn đến mức Carla không biết phải phản ứng thế nào.

“…Trước tiên, ta cần làm điều này.”

“Điều gì… Á?!”

Carla bị kéo về phía Ivan, tiếng thét chói tai vang lên.

“Một phép thuật khá hữu dụng. [Trọng Lực], phải không?”

“Ngươi… ngươi đang làm gì?!”

Đột nhiên, Carla nằm bẹp trên giường, tứ chi giang rộng mà không thể cử động.

“Ta học được phép này từ một kẻ có thể thao túng trọng lực. Thời của ta không có thứ ma thuật này… Nếu kết hợp với kỹ thuật ma pháp của ta thì bay lượn cũng không phải vấn đề.”

Carla nhíu mày, ánh mắt giận dữ nhìn Ivan.

“Dù sao thì ta rất hài lòng. Ta thích nó.”

Ivan liếm môi, mắt không rời Carla đang bị trói trên giường.

“Vẫn còn thời gian trước bình minh. Nghĩa là em và ta có thêm thời gian tận hưởng.”

Carla im lặng nhìn Ivan.

“…Ép buộc phụ nữ bằng sức mạnh là điều ngay cả kẻ thất học cũng không làm. Niết chứ?”

“Hừm.”

“Dừng ma thuật đi.”

Ivan thả lỏng [Trọng Lực].

Carla thở phào nhẹ nhõm và ngồi dậy.

“…Được thôi.”

Cô vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi, cười nhạt.

“Vậy là ngươi định biến ta hoàn toàn thành người phụ nữ của ngươi? …Cựu Hoàng Đế?”

Ivan vẫn im lặng nhìn cô.

Cuối cùng, cậu bật cười.

“Carla, em đang khiêu khích ta à? Ta không ngờ em lại táo bạo thế.”

“Hãy nói thật đi. Ngươi biết ta muốn giữ ngươi lại. Nhưng hãy nói rõ nào. Ngươi chỉ muốn thân xác ta, hay còn gì khác?”

Câu hỏi khiến Ivan bất ngờ.

Hắn không trả lời ngay.

Carla Della Cascata, người am hiểu ma thuật thời nay, kẻ có lòng cạnh tranh và sự ám ảnh mạnh mẽ.

Dù chưa từng có nữ hoàng trong đời, nhưng nếu phải chọn… cô hoàn toàn xứng đáng.

“Ta muốn em hoàn toàn thuộc về ta, nhưng ta không thích dùng vũ lực.”

‘May quá.’

Nếu tiếp tục, cô sẽ không thể giữ được lý trí.

Carla cố tỏ ra tự tin, giả vờ như tinh thần chưa suy sụp.

“Như thế này, ngươi sẽ không bao giờ có được toàn bộ con người tôi, dù có chiếm được thân xác. Ngươi hiểu chứ?”

“Ta là người sẽ trở thành hoàng đế, Carla. Muốn gì không quan trọng.”

“Sẽ quan trọng đấy. Vì như thế mới thú vị. Một người phụ nữ không dễ dàng quy phục ngay cả trước một vị hoàng đế.”

Ánh mắt Ivan lóe lên.

“Em dùng đầu óc khá tốt đấy. Những lời nói bừa để thoát khỏi tình thế này… không tệ. Nhưng cũng được. Một người đàn ông không thể quyến rũ phụ nữ mới là vấn đề. Được thôi, Carla. Ta sẽ nhớ lời em.”

Bàn tay cậu lướt qua mặt Carla, mang theo áp lực mềm mại nhưng mãnh liệt.

“Từ giờ trở đi, em sẽ hiểu tại sao ta xứng đáng trở thành hoàng đế, Carla.”