Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Truyện tương tự

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

154 1518

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

(Đang ra)

Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Nanaten

Đây là một câu chuyện đời thường của những kẻ cuồng tăng ca, bị cuốn theo những áp lực của công việc và chỉ đơn giản là muốn ăn những bữa ăn ngon cùng nhau.

43 1144

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

4 4

Bride of the Demise

(Đang ra)

Bride of the Demise

Ayasato Keishi

Lời thề ấy lấp đầy khoảng trống trong tim Kou và cũng mở ra con đường cho họ dẫn đến tình yêu và bi kịch.

5 21

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

144 3728

Tập 01 - Chương 70

Sau khi Trận Thám Hiểm kết thúc, đã đến lúc chào đón những người chiến thắng. Suy cho cùng thì Đế Quốc vốn nổi tiếng với việc trọng thưởng người thắng cuộc và dù đây chỉ là Trận Giao Lưu giữa các lớp, một lễ đón tiếp xứng đáng vẫn là điều đương nhiên… hoặc ít nhất... đó là điều mà các học sinh đi theo nghĩ.

Nhưng ngay khi họ bước ra khỏi cổng đá, cảnh vật xung quanh thay đổi hoàn toàn, và chỉ đến lúc đó họ mới nhận ra rằng mình đã quay trở lại khung cảnh quen thuộc của Học viện.

Và những người đang chờ đón họ tại Học viện...

“…Tại sao không khí lại thế này?”

Đó là lời thì thầm của Liam.

Bầu không khí xung quanh họ chẳng có vẻ gì là chào đón.

Khắp nơi ai ai cũng náo động và những người mang huy hiệu của gia tộc Cascata cùng những người thuộc gia tộc Scheiskell dường như đã kẻ ranh giới rõ rệt, ánh mắt lạnh lùng và căng thẳng nhìn chằm chằm vào họ.

“…Chúc mừng chiến thắng của mấy đứa.”

Là Lorenzo đã nói lên.

Ít ra thì Lorenzo cũng đã bước tới để chúc mừng họ, khiến Liam nhân cơ hội hỏi chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng Lorenzo không trả lời câu hỏi đó.

Thay vào đó, ông chỉ thở dài một hơi thật dài, rồi nhìn về phía Carla.

“…Chắc là vì thằng chó Lucas đúng không? Không, nói chính xác thì là vì tôi?”

Carla đáp lại bằng một nụ cười nhẹ.

Chỉ khi đó, ánh mắt của Lorenzo mới mở to khi nhìn vào cánh tay trái của Carla.

“Carla, tay cô…?”

“Đúng vậy. Đã có lại rồi. Và chắc ông còn tò mò điều này hơn… Tôi đã giết Lucas.”

“Cái gì!?”

Ngay khi những lời đó cất lên, ánh mắt của ba người bạn đồng hành, trừ Ivan, lập tức quay về phía Carla. Một câu nói khiến người ta phải nghi ngờ chính thính giác của mình. Carla đã giết Lucas; bất ngờ đến mức người ta phải tự hỏi có nghe nhầm không.

“Tôi đã biết em giết Lucas rồi, Carla. Nhưng chuyện cánh tay được chữa thì tôi chưa biết.”

“Có lý do cho điều đó.”

Biểu cảm của Carla vẫn không thay đổi.

Vẫn giữ sự im lặng, cô trông lạnh lùng và có phần xa cách, thản nhiên nói mình đã giết Lucas như thể đó chỉ là một hơi thở.

“Trước tiên, chúng ta nên chuyển đến nơi khác. Carla, đi với tôi, còn mấy người kia hãy quay về lớp học trước.”

Sau khi trao đổi ánh mắt với Ivan, Carla đi theo Lorenzo.

Họ đi dọc hành lang dài dẫn đến đại sảnh trung tâm của Học viện, Lorenzo châm một điếu thảo dược ma pháp và nhả ra một hơi khói dài.

“…Một dấu vết ma lực của em được phát hiện trong lỗ thủng trên ngực Lucas. Carla, không nghi ngờ gì nữa, chính em đã giết Lucas. Tôi tò mò chuyện cánh tay em nhưng chuyện quan trọng hơn bây giờ là việc em đã giết Lucas.”

“Đúng vậy. Và đúng là tôi đã giết Lucas.”

“Tại sao em lại giết thằng nhãi?”

“Tôi đã nói rồi mà. Lucas cố cưỡng hiếp tôi.”

“Là sau khi tay em đã lành lặn… hay trước đó?”

Carla ngẫm nghĩ một lúc.

Phải trả lời thế nào cho hợp lý đây ... nếu nói là trước, ai cũng biết Carla một tay không thể thắng nổi Lucas. Nhưng nếu nói là sau khi tay đã tái sinh, thì trừ khi Lucas bị điên, hắn đâu có lý do để tấn công cô… Không, có thể có lý do.

“Là sau đó.”

“Sau? Em đánh bại Lucas với chỉ một tay sao…?”

Lorenzo, người đang đi phía trước, ngồi xuống một chiếc ghế dài bên đường.

Carla đứng cách xa một chút, không muốn ngồi sát bên hắn.

“Lucas đã mất trí rồi.”

“Nó mất trí?”

“Có thuốc kích dục. Hắn cố dùng nó lên tôi.”

“Có thuốc kích dục…?! Lucas có thứ đó sao?”

“Đúng vậy.”

Carla rất chắc chắn.

Lucas đúng là có thuốc kích dục.

Và đúng là hắn đã cố tiêm nó vào người Carla.

Và cũng đúng là Lucas đã chết dưới tay Carla vì chuyện đó.

Có vài sự thật bị lược bỏ trong quá trình nhưng cô không nói dối, chỉ là không đề cập đến.

“Thuốc kích dục… Nếu chứng minh được điều đó, lời em sẽ có trọng lượng hơn. Nhưng ai…?”

“Hắn nói lấy từ người phụ nữ đã chặt tay tôi.”

Venere, chính miệng hắn nói là Venere.

“Nếu là người chặt tay em, chắc là nữ pháp sư đó. Cô ta tiếp cận Lucas sao? Vì lý do gì?”

“Cái đó tôi không biết. Không phải việc điều tra là nhiệm vụ của Học Viện sao?”

Lorenzo lặng thinh.

Câu nói của Carla không sai và với những chuyện tồi tệ liên tiếp xảy ra, danh tiếng của Học viện giờ đã rơi xuống đáy.

“Nhờ hiệu trưởng giúp đỡ, tôi đã được hỗ trợ rất nhiều, nên không định làm lớn chuyện thuốc kích dục nữa. Mà này, người hầu gái của Lucas, Kiara ấy, cô ta chắc gãy hết tay chân rồi nhỉ?”

“Hầu gái…?”

Giờ cánh tay đã trở lại, khí thế của Carla cũng dường như quay lại?

Lorenzo châm thêm điếu thuốc khác, vò đầu bứt tai trước hiện tại.

“Như em nói, Kiara gãy hết tứ chi. Có vẻ là do em làm… Hiện tại cô ta đang được chữa trị trong bệnh viện. Sau khi hồi phục, chúng ta sẽ phải nghe lời khai từ cô ta. Nhưng sao em không hỏi về Kiara?”

“Chỉ một điều thôi: Tôi không hạ gục Kiara.”

Cô không nói dối.

Ivan mới là người đánh gục Kiara.

Điều Carla làm chỉ là… bẻ gãy tay chân của một Kiara đã bất tỉnh.

Ánh mắt Lorenzo lạnh đi.

Nhưng dù đối mặt với ánh nhìn ấy, Carla vẫn bình thản.

Cô không nói dối.

“Em giết Lucas và tàn phế Kiara. Hơn nữa, Lucas có thuốc kích dục… nhưng không có bằng chứng.”

“Nếu điều tra Kiara thì chẳng ra gì đâu. Kiara đánh nhau với Ivan mà.”

Carla nói dứt khoát, hắng giọng một cái.

“…Ra là Ivan cũng có mặt. Vậy thì dễ hiểu hơn. Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi không phải người sẽ điều tra chuyện này.”

Lorenzo không nói thêm gì nữa.

Ông chỉ hút sâu một hơi thuốc thảo dược rồi đứng dậy, đi tiếp về phía đại sảnh. Carla lặng lẽ đi theo sau.

“Cô chắc chứ?”

“Tôi chắc mà.”

Mercurio gật đầu trong khi vuốt nhẹ vùng quanh mắt mình—nơi được gắn đôi mắt của quỷ.

Một luồng khí lạnh rợn người, cái cảm giác băng giá phát ra từ Ivan hoàn toàn khác với Ivan đã bước vào trong cuộc thi lần này.

Cậu vẫn giữ nụ cười thân thiện, vẫn trò chuyện với Regina, nhưng Mercurio cảm nhận rõ ràng luồng năng lượng đen tối phát ra từ cậu ta.

“Chúng ta có nên coi đây là sự thức tỉnh không?”

“Nhất định phải coi là thức tỉnh.”

“Vậy chúng ta cần báo cáo, đúng chứ? Và còn chuyện khác…”

Venere nhớ lại hình ảnh Carla rời khỏi Lorenzo.

Cánh tay trái mà chính cô đã đập nát, nay lại trở về nguyên vẹn. Cánh tay đã bị xé tan tới mức không thể chữa trị giờ lại trở về như chưa từng hề mất.

‘…Mấy cơ thể nhân tạo trong hang Abjetti chắc giờ mục rữa hết rồi. Không thể nào cô ta dùng chúng để nối lại tay được.’

Những nơi cô cất giữ cơ thể nhân tạo nằm rải rác khắp nơi.

Trong số đó, hang Abjeti ở phía đông là nơi còn có thể sử dụng, nhưng nó quá xa, và từ lâu các cơ thể ở đó đã xuống cấp nên không thể dùng được. Vậy mà giờ cánh tay lại lành lặn khiến cô không khỏi băn khoăn.

“Này, Mercurio.”

“Hửm?”

“Cái tên đó, hậu duệ hoàng tộc cũ ấy. Hắn thật sự là thiên tài giả kim à?”

“Ừm.”

Mercurio vuốt cằm, trầm ngâm trong giây lát.

Được gọi là thiên tài, nhưng đến mức nào?

“Nghe nói hắn đã mở được tới 33 nút, vậy chắc chắn không tầm thường đâu. Chúng ta cũng được gọi là thiên tài, nhưng chẳng ai có nhiều nút như thế cả.”

“33 nút…”

Nghe mà khó tin nổi.

Chỉ cần vượt qua 20 chồi đã là thiên tài, còn trên 30 thì được xem như được Thượng đế ưu ái như con ruột.

Cái tên dân thường tên Ivan đó được cho là đã đạt tới 31 nút và vì thế được tôn là kỳ tài phi thường.

Nhưng 33… Dù thế, hắn có thể thật sự dùng được ma thuật giả kim không?

Nhìn thấy cánh tay của Carla tái sinh, Venere càng cảm thấy bất an.

“Trước mắt, hãy báo cho Ngài Cascata. Hắn đã thức tỉnh, tức là không còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.”

“Đế Quốc có biết chúng ta đang vật lộn đến mức nào không?”

“Tôi không mong họ biết. Việc này phải giải quyết nhanh chóng. Nếu để hắn thức tỉnh rồi thời gian trôi đi, mọi chuyện sẽ càng nguy hiểm.”

Venere, đang ngồi xổm, đứng dậy với tiếng rên rỉ.

Đầu gối kêu răng rắc khiến cô lo ngại nhưng sau khi duỗi người, cảm giác lại nhẹ nhõm hẳn.

‘Hử?’

Đúng lúc đó, Venere nghiêng đầu trước một cảm giác kỳ lạ.

Từ khoảng cách xa thế này, cô có cảm giác Ivan, người đang nhìn từ xa, đã nhìn trực diện vào vị trí cả hai người.

Và không chỉ vậy, Ivan, sau khi nhìn thấy cô, còn dường như đang cười một cách rợn người.

‘Chắc là ảo giác thôi.’

Venere rơi vào cảm giác bất an… nhưng cuối cùng vẫn chọn phớt lờ nó.