Tân binh cấp độ tối đa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 367

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1140

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 17: Tăng trưởng thần tốc (2)

Boom! Kuaboom!

– Karuruk!

Sâu trong Hang ổ Goblin, những tiếng nổ dữ dội và tiếng kêu ai oán không ngừng vang lên. Những con Goblin đã từng có một cuộc sống êm ấm ở cái chốn đồng không mông quạnh này, nhưng giờ đây không khí yên bình đó đã bị phá vỡ bởi một kẻ xâm nhập, Vulcan.

Boom! Kuaboom!

[Lên cấp!]

“Đúng như mình nghĩ, cấp độ tăng nhanh vì còn thấp.”

Vulcan vui vẻ ngân nga một điệu nhạc trong khi đồ sát hết mọi sinh vật nơi đây. Lửa Địa Ngục phóng ra từ tay trái, tung vào lũ Goblin.

– Kuruk…… kuk.

Cơn lốc xoáy lửa thiêu đốt những nạn nhân xấu số không chút thương tiếc.

Đám Goblin xông vào, tay lăm lăm thanh gươm đỏ thẫm bừng bừng sát khí, nhưng chúng không đáng làm đối thủ của Vulcan. Hầu hết lũ Goblin đều bị Lửa Địa Ngục thiêu rụi trước khi kịp động thủ. Một vài con áp sát được thì sẽ bị thanh Lôi Thuần Đao trên tay phải Vulcan lấy mạng ngay tức khắc.

Ngay cả đao pháp gia truyền của tộc Goblin trấn giữ nơi này suốt hàng thế hệ cũng bất lực trước Vulcan. Đối mặt với sức mạnh hủy diệt cuồng loạn, Goblin chết như ngã rạ.

– Kuruk! Kukekek!

‘Ồ, con này cấp 150.’

[Goblin Đội trưởng Cảnh vệ binh Pakumu]

[Cấp độ 150]

*Một cá thể ưu tú của tộc Goblin, xuất hiện sau khi nhiều chiến binh Goblin thường bỏ mạng. Thiệt hại càng nhiều thì càng hung hăng.

Pakumu hơn Goblin bình thường tận 30 cấp. Nhưng trong mắt Vulcan thì cũng chẳng có gì khác biệt.

“Sức mạnh Thần Sấm.”

Bao phủ sấm sét toàn thân, Vulcan phi tới chỗ Goblin Pakumu. Cú đâm đầy uy lực và không hề do dự, lưỡi Lôi Thuần Đao sắc lẻm hướng thẳng vào lồng ngực đối phương.

Kuaaang!

[Lên cấp!]

Vulcan xé toạc thân thể Pakumu, uy lực mạnh đến nỗi khi xuyên qua đối thủ vài bước cậu mới kịp phanh lại. Mưa máu tuôn ra từ cái xác Pakumu tức thì bốc hơi khi chạm vào tia lửa điện bao quanh người Vulcan, tạo nên một mùi hương khó chịu. Vulcan nhếch môi, quay đầu về phía đám Goblin còn lại.

– Ku… kuruk.

Mặt đầy kinh hãi, những con Goblin cảnh binh quăng vũ khí bỏ chạy tán loạn. Đương nhiên, Vulcan không chỉ đứng ngó.

“Bọn bay đừng hòng chạy thoát, thứ giòi bọ.”

Ma pháp của Vulcan dội thảm lửa xuống đầu những con quái vật đáng thương.

[Phụ kiện thường – Vòng cổ răng Goblin]

[Giới hạn cấp độ: 70]

[Vũ khí thường – Rìu hỏng của Cảnh vệ binh]

[Giới hạn cấp độ: 105]

……

[Áo giáp cao cấp – Xà cạp của Đội trưởng Cảnh vệ binh]

[Giới hạn cấp độ: 130]

Phòng ngự: +80

Độ bền: 22/45

Tốc độ di chuyển tăng 5% khi tấn công.

*Xà cạp của đội trưởng cảnh vệ binh Pakumu, kẻ canh gác cho tộc Goblin. Có gắn những mũi gai sắc nhọn lấy được từ những nạn nhân của Pakumu.

“Tuyệt. Đồ ở lục địa Rubel chẳng là gì nếu so với đồ ở đây.”

Vulcan mừng rỡ thay hết đống trang bị cũ mèm trên người.

Hang động đã bị tàn phá chỉ sau một vài đường kiếm và ma pháp.

Đứng giữa mớ hổ lốn, Vulcan đang bận rộn sắp xếp lại đống chiến lợi phẩm vừa thu thập được.

“Cái này loại, cái này loại nốt, cái này…. là gì nhỉ? Có khi tay Jake kia biết cũng nên.”

Vũ khí, áo giáp, thảo mộc và thậm chí cả tiền tệ của thành phố Beloong, chất cao như núi. Khó mà tưởng tượng được Vulcan đã kiếm được ngần ấy đồ chỉ sau ba giờ săn quái.

Và dĩ nhiên, cậu không chỉ thu được nhiều vật phẩm.

[Ma kiếm sư Hạng ba Vulcan]

[Cấp độ 131]

Trước khi vào hầm ngục, cấp của Vulcan là 117, nghĩa là cậu đã tăng những 14 cấp.

Cũng không quá bất ngờ. Năng lực của Vulcan hiện tại, không tính cấp độ, dễ dàng sánh ngang với hàng ngũ Thượng đại. Khi nói đến những kẻ đứng trên đỉnh Asgard, đạt trên cấp 400 là được xếp hạng Thượng đại

“……?”

“Gì đây?”

“A.”

Trong khi Anderson còn chưa hoàn hồn, Vulcan đã đứng trước mặt gã.

Vulcan trưng ra vẻ mặt ‘nhìn cái gì’.

Ánh mắt ấy của nói lên rằng cậu đã biết gã vừa quét mình rồi.

“A, không có gì, tôi rất vui vì cậu đã sống sót….”

“À, ra là thế. Nhầm lẫn chút xíu. Tôi cứ tưởng anh lườm là vì đang muốn gạ kèo solo hay gì đó chứ.”

“Không! Làm gì có! Tôi đâu phải loại người đó.”

“Hiểu rồi. Tại tôi từng gặp nhiều kẻ kỳ quặc ở Asgard nên mới hiểu nhầm. Thế thì tốt.”

Đoạn Vulcan toan đi tiếp.

Anderson đứng thẫn thờ như trời trồng, rồi gã giật mình lên tiếng gọi Vulcan.

“Gượm đã! Cậu gì ơi! Cho tôi hỏi một chút!”

Vulcan dừng bước. Cậu ngoảnh mặt lại nhìn Anderson.

“Có chuyện gì?”

“Không có gì, chỉ là…. chuyện này hơi bị….”

“Muốn nói gì thì nói nhanh đi. Tôi bận lắm.”

“A, được rồi. Là về cấp độ…. của cậu.”

“Cấp độ của tôi thì sao?”

Khuôn mặt cộc cằn của Vulcan khiến Anderson e ngại.

Anderson chắc chắn đây là người mà mình đã chạm mặt ban sáng, nhưng gã có cảm giác không nên coi thường Vulcan.

“Chuyện là…. Cậu đã, hồi sáng ấy, cậu vẫn còn ở cấp 117 phải không? Nhưng bây giờ cậu đã lên đến cấp 147, khiên tôi không khỏi thắc mắc….”

“Phải, đúng là hồi sáng tôi ở cấp 117, và giờ thì lên cấp 147 đấy. Có gì không?”

“Không, không có gì. Nói sao ta, ý tôi không phải….”

“À, nếu anh muốn mời tôi đi săn thì… tôi xin từ chối.”

Anderson cứng họng.

Gã đứng ngây như phỗng, đầu óc hoang mang đến tột độ. Trước mặt gã chính là Vulcan, kẻ đã lên hơn 30 cấp chỉ trong một ngày.

Dĩ nhiên Anderson thừa biết Vulcan không đời nào lại gia nhập nhóm của bọn họ.

Tuy nhiên, Anderson có hàng tá thứ muốn hỏi đến mức bên béng mất lý do tới gặp Vulcan.

‘Một người chơi tăng 30 cấp chỉ trong vỏn vẹn một ngày, mình chưa bao giờ nghe đồn về kẻ nào như thế!’

Anderson nghĩ gặp được Vulcan là một cơ hội ngàn vàng đối với mình. Gã nuốt nước bọt, lắp bắp hỏi Vulcan.

“Không phải, cho hỏi… làm sao cậu lên cấp… có thể cho tôi vài lời khuyên được không? À đương nhiên! Tôi sẽ trao đổi công bằng. Vũ khí của cậu, hình như là trang bị đến từ thế giới cũ đúng không. Tôi sẽ tặng cậu một cái khác xịn hơn. Cậu có vẻ là kiếm sĩ nhỉ. Đây cho cậu cái của tôi. Thanh kiếm này chất lượng khá tốt có cấp độ giới hạn là 128. Bén miễn chê.”

Anderson cuống quít nói, giọng có phần tuyệt vọng.

Thấy vậy, Vulcan khẽ rùng mình. Gương mặt Vulcan nhăn nhó, không biết liệu có nên nói ra sự thật không. Anderson có cảm tưởng chỉ cần van xin thêm một lúc nữa biết đâu Vulcan sẽ nói.

“Ồ, có mỗi thanh kiếm dài thôi thì cũng khá bất tiện nhỉ? Đây, tặng cậu thanh của tôi. Thanh đoản kiếm này dành cho cấp 105….”

“Không, cảm ơn. Tôi ổn.”

Vulcan giơ tay, ngắt lời Anderson.

“Tôi sẽ nói cho anh.”

“X… xin đa tạ! Ân huệ này tôi nhất định sẽ trả, khi nào tìm được báu vật gì tôi sẽ chia phần với cậu. Thế, bí quyết là gì vậy?”

“Cũng chẳng có gì đặc biệt đâu.”

“Ối giời, cậu không cần phải khiêm tốn thế đâu. Tôi rất rất cảm kích mà. Thật đấy.”

“……”

Vulcan liếc Anderson với ánh nhìn thương hại. Vulcan nhìn đối phương chằm chằm.

Năm, rồi lại mười giây trôi qua trong im lặng, khi Anderson sắp lên tiếng thì Vulcan bất ngờ mở miệng.

“Tăng độ thông thạo vũ khí hoặc ma thuật gì đó tới ít nhất là hạng A, sau đó quét sạch hầm ngục Goblin hai lần. Rồi khi ra khỏi hầm ngục, lũ quái vật sẽ tái sinh trở lại, rồi lặp lại bước trên. Làm theo cách đó có thể tàn sát chúng vô số lần. Thế thôi, tôi đi đây.”

“……”

Vulcan đọc rành rọt từ chữ một rồi nhanh chóng phắn đi.

Anderson đứng bất động như người mất hồn, cho đến khi bạn bè đến lay dậy.

“Ê, sao mày đứng đực mặt ra thế?”

“Tao cũng hiểu cảm giác ấy. Sau khi quét nó tao cũng giật cả mình. Thế rồi, mày hỏi làm sao nó lên cấp nhanh thế à?”

“Hình như nó chưa nói cho mày phải không?”

“Đương nhiên là không rồi. Nếu là tao thì tao cũng nhất quyết không hé răng nửa lời, ngu gì nói.”

“Không. Nó đã nói cho tao.”

Sau một hồi im lặng, Anderson bỗng cất lời. Mới nãy, cả đám còn hỏi Anderson tới tấp nay cũng đồng loạt rơi vào trầm mặc.

Sáu cặp mắt đầy mong chờ hướng về phía Anderson.

Anderson run run giải thích bằng tông giọng còn chưa hết bàng hoàng.

“Cậu ta bảo chỉ cần tăng độ thông thạo kỹ năng bị động lên tới cấp A là sẽ làm được.”

“……”

Rồi cả bảy con người, kể cả Anderson, chợt câm nín, không ho he thêm bất cứ một lời nào nữa.