Tân binh cấp độ tối đa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 610

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 1253

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 367

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 2763

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 1140

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 12996

Chương 22: Liên minh Người chơi (4)

Vulcan và Uruo lườm trừng trừng đối phương, mắt chạm mắt. Vulcan bắt đầu tung chiêu.

“Vô Hạn Hỏa Cầu, Vô….”

“Đạn.”

Uruo không để Vulcan xuất chiêu. Trước khi đợt Vô Hạn Hỏa Cầu thứ hai kịp xướng lên, quả cầu năng lượng trên tay Uruo đột ngột phóng về phía Vulcan với tốc độ cực nhanh. Vulcan cúi gập người né đòn.

Chưa dừng lại ở đó, nắm tay Uruo liên tục duỗi quắp tạo ra vô số quả cầu năng lượng, không ngừng quấy nhiễu Vulcan.

Mỗi khi Uruo hét Đạn, một quả cầu lại lao thẳng tới Vulcan như đại bác, sức xuyên phá và uy lực của nó khó có thể đong đếm nổi. Vulcan để ý khi nó va chạm, nguyên một miệng hố đã hình thành trên mặt đất cùng âm thanh gãy nứt. Trong mắt Vulcan, nó mạnh chẳng thua gì súng bắn tỉa.

Tuy nhiên, Vulcan vẫn chưa trúng đòn. Khả năng né tránh của Vulcan hết sức vi diệu. Khác với đạn bình thường, quỹ đạo tấn công của quả cầu năng lượng rất khó lường.

Tuy nhiên, bằng những động tác điêu luyện và gọn ghẽ, Vulcan đã tránh hết toàn bộ. Chỉ di vài bước chân là né nhẹ đòn tấn công của Uruo, Vulcan vừa phô diễn một kỹ thuật siêu đẳng.

Không chỉ né mà cậu còn phản công lại.

Năm quả lửa phóng vun vút về phía Uruo. Các cầu lửa bay vào những góc khó tránh, biện pháp tấn công cực kỳ căn bản.

Cầu lửa vây kín Uruo, khóa chuyển động của hắn. Uruo khẽ nhếch mép, tay vồ lấy một quả cầu năng lượng.

“Hấp!”

Bùm Bùm Bùm Bùm Bùm!

“……”

Chỉ sau hai cú vung, Uruo đã làm phát nổ toàn bộ cầu lửa. Trông cứ như châu chấu đá xe.

Trận chiến lắng lại một quãng ngắn. Hai bên nhìn nhau trong im lặng.

Một hồi sau, Uruo mở miệng, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt.

“Khả năng né đòn của ngươi thật lợi hại. Dường như ngươi rất chú trọng nó.”

“Ta khá chăm chỉ, và đã luyện tập không ngơi nghỉ một ngày nào.”

“Ta hiểu rồi… Nếu đám thuộc của ta mà bằng được một nửa ngươi thì tốt biết mấy.”

“Đó là một lời khen?”

“Đó là một lời khen.”

“Vậy thì, ta cũng xin phép đáp lễ. Ngươi đã làm gì…. Đạn ư? Sao ngươi có thể tạo ra quả cầu mà không cần đọc tên kỹ năng? Thêm nữa, lúc tấn công, ngươi chỉ hét Đạn là quả cầu tự bay đến. Đó là loại ma pháp gì đó ư?”

Vulcan hết sức thắc mắc.

Việc Uruo có thể dùng ma pháp mà không cần đọc tên kỹ năng khiến cậu rất ngạc nhiên. Bất ngờ hơn nữa Uruo không kích hoạt ma pháp theo lối truyền thống mà dựa vào Hệ Thống. Vulcan tò mò đến độ tạm dừng trận đấu chỉ để hỏi đối thủ.

“Thông tin này đắt lắm đấy.”

“Ngươi không muốn nói cũng chẳng sao.”

“Được thôi.”

“… Bình thường, khi nghe câu vừa rồi, chẳng phải mọi người thường hét lên ‘Ha, dù gì ngươi cũng sắp chết rồi nên ta sẽ thương tình bật mí cho ngươi biết’ và rồi thao thao bất tuyệt mới đúng chứ nhỉ?”

Uruo tạo ra một quả cầu bự hơn tất cả những quả trước đó và cất lời.

“Một kẻ sắp chết thì chẳng cần biết làm gì đâu.”

“Ngươi quả là một tên khốn khó ưa. Vô Hạn Hỏa Cầu.”

Hiệp hai bắt đầu.

Thế trận cũng tương tự như ban nãy.

Uruo liên tiếp tung chiêu và Vulcan khéo léo tránh hết.

Mỗi lần có cơ hội, Vulcan liền phóng cầu lửa và sấm sét phản kích. Tuy nhiên, phòng ngự của Uruo vô cùng kín kẽ, nên cũng như lấy trứng chọi đá. Loạt đạn của Uruo cũng không bắt kịp tốc độ của Vulcan, thành thử tình thế nghẹt thở vẫn tiếp diễn suốt một thời gian dài.

“……”

Berkman há hốc mồm theo dõi màn công-thủ liên hồi giữa hai người. Gã hết sức chăm chú, không thể rời mắt khỏi trận đấu.

Sau khi truyền hết ma lực cho Uruo, Berkman đã hoàn toàn kiệt sức. Vì thế, gã chỉ biết đứng quan sát từ xa để tránh bị cuốn vào cuộc giao đấu. Berkman không khỏi kinh ngạc trước dòng chảy bất ngờ của trận chiến.

Berkman không thể ngờ được chuyển động của một tên Hạng ba như Vulcan lại có thể tuyệt diệu đến nhường ấy.

‘Làm… Làm sao một tên Người chơi cấp 190 lại có thể thực hiện những động tác uyển chuyển như thế?’

Dĩ nhiên, kẻ đang chiếm thế thượng phong là Uruo. Uruo gạt phăng mọi công kích của Vulcan, thống trị chiến trường.

Hơn nữa, Uruo vẫn chưa tung hết sức. Nếu hắn cứ tiếp tục tạo nhiều quả cầu to nhằm gây áp lực lên Vulcan thì kết quả trận đấu sẽ được định đoạt.

Nhưng xét về cách biệt cấp độ giữa hai bên, có thể nói Vulcan trội hơn về phương diện kỹ thuật.

Cấp 327 vs cấp 190.

Chênh lệch những 130 cấp, nhưng Vulcan đã thu hẹp khoảng cách đó bằng kỹ thuật thượng thừa. Một phép màu khó tin.

‘Thảo nào đại ca lại muốn hắn gia nhập Liên minh.’

Vulcan sở hữu độ thông thạo và cảm quan chiến đấu hết sức đáng sợ.

Đến mức có thể gọi cậu là vị cứu tinh thứ hai đủ sức xoay chuyển tình cảnh thê thảm của các Người chơi.

‘Đó là nguyên do khiến đại ca còn chần chừ chưa dứt điểm trận chiến….’

Berkman thấy rất uổng phí.

Đến cả bản thân gã cũng nghĩ vậy, thì Berkman có thể hiểu được Uruo, kẻ đã bỏ ra không biết bao nhiêu công sức suốt hàng chục năm trời, hẳn phải cảm thấy mất mát đến nhường nào.

Nhưng, trời đã phụ lòng người. Định mệnh đã an bài, Vulcan và Uruo buộc phải trở thành kẻ thù. Cả hai đều đi qua xa để có thể quay đầu, con đường của mỗi bên quá khác biệt.

Vulcan nghĩ cậu nên tiêu diệt Uruo để phòng trừ hậu họa.

Ánh mắt của cậu nhìn Uruo trở nên lạnh như băng.

Trong khi Berkman còn chìm trong cơn lũ suy nghĩ, trận chiến vẫn không dừng lại một giây nào. Mặt đất xung quanh bị cày xới, ma thuật của Vulcan bay tứ tung.

‘Thật ấn tượng.’

Uruo không khỏi ngưỡng mộ kỹ thuật của Vulcan. Hắn từng nghĩ Vulcan ắt phải vượt trội hơn Người chơi khác nhưng không ngờ lại đến mức này.

Dù thua thiệt về cấp độ và chỉ số, nhưng Vulcan vẫn có thể đánh cân sức với Uruo.

‘Tuy nhiên…. Trò rượt đuổi chấm dứt tại đây thôi.’

Uruo cảm nhận được quả cầu năng lượng hắn đã sắp đến giới hạn.

Giờ chỉ cần một cơ hội để hắn đánh trúng được Vulcan.

Uruo hô,

“Đạn, Đạn, Đạn.”

Ba quả cầu lao đi, đuổi theo Vulcan từ mé phải.

Vulcan thực hiện một chuỗi động tác né tránh nhanh gọn và rút về bên trái. Vulcan bỗng thấy thân ảnh Uruo vụt lên không trung.

Uruo đang cưỡi trên một quả cầu, bắp chân hắn phình to bất thường. Hắn hét lớn,

“Phá!”

Một tiếng nổ đinh tai vang lên, Uruo phóng cả người tới chỗ Vulcan như đại bác. Vulcan giật nảy mình trước hành động không ngờ của Uruo.

‘Phi thân bằng lực đẩy từ vụ nổ… Lẽ ra mình nên lùi lại.’

Dù Vulcan có hối tiếc thế nào cũng đã quá muộn. Cậu vội giương kiếm để chặn nắm đấm của Uruo.

Tuukaaang!

Lưỡi kiếm cấp 150 hứng trọn cú đấm của Uruo và vỡ tan tành.

Song cũng nhờ đó, Vulcan đã tránh được vết thương chí mạng. Cậu liền đáp trả bằng cách quẳng kiếm đi và nới rộng khoảng cách với Uruo.

Nhưng Vulcan đã trúng kế hắn.

Cảm thấy một luồng khí đáng ngại sau lưng mình, Vulcan quay đầu lại.

“……!”

Một tảng đá vẫn còn nguyên vẹn một cách thần kỳ dù kẹt giữa mưa bom bão đạo của cuộc chiến, chặn ngang đường thoát của Vulcan.

Vulcan và Uruo một lần nữa giáp mặt, mắt lại đối mắt. Uruo nhếch môi với Vulcan.

Khối cầu năng lượng khổng lồ rung lắc bất ổn định vì lượng ma lực dồn vào vượt quá giới hạn, và Uruo chuẩn bị bắn nó vào Vulcan. Bất chợt, hắn thấy Vulcan cũng đang cười lại mình.

‘Tại sao hắn…. Kurrrhuuk!’

Kuwaaang!

Mặt đất dưới chân Uruo nứt toác, một cột lửa phun trào.

Trụ lửa dâng cao xuyên thủng mây xanh, rạch đôi trời đất, tựa như Thần linh vừa phi một ngọn giáo đâm toạc khung thương.

Một khắc trôi qua. Uruo bị thổi bay vút lên không trung và rơi xuống mặt đất trong bất lực như chim ưng gãy cánh.

“Sao… có thể…!”

Đôi đồng tử mở to vì đau đớn, Uruo đảo mắt chung quanh.

Hắn thấy Vulcan đang dần tiếp cận, tay nắm chặt thanh kiếm gãy.

Uruo cố giữ cho đầu óc tỉnh táo. Uruo gắng mình thu hồi ma lực còn sót lại từ mấy quả cầu đã mất kiểm soát.

Dốc chút hơi tàn, hắn ráng lấy lại sức nhằm ngăn bản thân không rơi vào bất tỉnh. Thân người bẹp dí xuống đất, hắn gượng đầu dậy. Hắn khổ sở mở miệng, thều thào với giọng khàn khàn,

“Ta d…. khụ…. dám chắc ngươi không hề hô tên kỹ năng… Ngươi không hề…… khụ…. dùng cách nào khác… để kích hoạt kỹ năng c….”

“Thông tin này đắt lắm đấy.”

Ánh mắt của Uruo nhuốm màu phẫn nộ.

“Ngay cả… lúc này, ngươi vẫn có thể đùa được… Rốt cuộc, ngươi… ngông cuồng đến mức nào vậy…”

“Ta không hề ngông cuồng hay xem nhẹ ngươi… Thú thực ta đã vô cùng bất ngờ đấy.”

Trong trận chiến với đám Người chơi này, Vulcan đã gặp không ít phiền toái, có một vài thứ làm cậu không khỏi ngạc nhiên.

Đặc biệt, khác với cặp huynh đệ Turan và Huran, cách thức tung phép của Uruo rất dị.

“Giờ thì ta với ngươi ngang hàng rồi đấy, ta sẽ hỏi ngươi vài điều trước. Làm sao ngươi có thể dùng kỹ năng mà không cần xướng? Những từ ngươi nói lúc bắn và phát nổ, Đạn với Phá, đó là lệnh kỹ năng ư?”

“Ngươi nghĩ ta sẽ trả lời ư….”

“Ngẫm lại mới thấy, thật quái lạ khi những lệnh kỹ năng ngắn ngủn như Đạn hay Phá thật sự tồn tại. Uruo, y như kho bàu từ trên trời rơi xuống vậy. Nếu ngươi cho ta một lời giải thích hợp lý, ta hứa sẽ giải đáp một thắc mắc của ngươi.”

Uruo co rúm. Nhưng Uruo cũng có một vướng mắc trong lòng cần được Vulcan tiết lộ, nên không còn lựa chọn nào khác. Hắn bèn trả lời.

“… Sau khi ngươi đã quá quen thuộc và sử dụng một kỹ năng thường xuyên… thì dù ngươi không hô hết tên kỹ năng… nó vẫn có thể kích hoạt. Tên ban đầu của chiêu đó… vốn cũng chẳng phải Đạn nốt.”

“Ra là vậy. Thế tên gốc của nó là gì?”

“… Tên đầy đủ của nó là Tinh Cầu Khuếch Đại. Một khi ngươi đã nhuần nhuyễn và thấu hiểu nó… ngươi cũng sẽ làm được như thế. Giờ, đến lượt ngươi. Tại sao ngươi có thể dùng ma pháp… mà không cần hô câu lệnh? Ngươi hỏi ta câu đó nên ắt cách của ngươi phải khác…”

Vulcan không đáp lời Uruo. Bởi vì cậu đang chìm đắm trong trầm tư, nên không để tai đến câu hỏi của Uruo.

‘Ngoài cách kích hoạt ma pháp theo lối truyền thống hay kỹ năng trong Hệ Thống… tùy thuộc vào độ hiểu biết và thân thuộc của người sử dụng với kỹ năng, ta có thể thay đổi câu lệnh ngắn hơn sao? Nó đã được chứng thực?’

Vulcan cảm thấy đắng lòng, nhưng rồi cậu sớm ngộ ra lý do.

Sở dĩ Vulcan không làm được là vì cậu thậm chí còn chẳng bận tâm đến chuyện thử nữa là.

‘Mình cứ ngỡ để tung chiêu thì bắt buộc phải hô lệnh kỹ năng…’

Bấy giờ Vulcan mới thấy được tiềm năng đáng sợ của sự giả định.

Nhưng khi đã nghiệm ra được điều ấy, Vulcan phấn chấn hẳn lên và kỳ vọng mình trong tương lai cũng sẽ đạt đến đẳng cấp đó.

‘Nói thật chứ, không ai hơn được mình trong khoản hiểu biết kỹ năng.’

“Này, ta đã khai rồi đấy. Nên nhanh trả lời đi chứ… Không thì thật thất lễ?”

“À, xin lỗi. Ta vừa suy nghĩ bâng quơ một chút.”

Nghe tiếng phàn nàn của Uruo, Vulcan mở miệng xin lỗi. Thắng bại đã ngã ngũ. Ngoài ra, mối nghi hoặc của Vulcan đã được sáng tỏ, có qua có lại, cậu cũng nên đáp lễ đối phương. Dẫu hắn có đem mách cho kẻ khác thì cũng chả thành vấn đề.

‘Thật sự, cách đó không phải ai cũng bắt chước được.’

Nhìn Uruo ho khan đau khổ, Vulcan cho hắn câu trả lời.

“Ta không dùng Hệ Thống khi kích hoạt kỹ năng.”

“……?”

Gương mặt Uruo đầy vẻ bàng hoàng. Vulcan tiếp lời,

“Ta đã trải qua khóa huấn luyện pháp sư truyền thống. Nên là… ta chỉ làm như các pháp sư của Powell, niệm chú ma pháp.”

“……”

Uruo câm nín. Câu trả lời của Vulcan thực sự ngoài sức tưởng tượng của Uruo, đập tan mọi thường thức trong đầu hắn.

Tâm chí Uruo bị nỗi hoang mang nhấn chìm. Mất một lúc lâu, hắn mới lấy lại được bình tĩnh. Sau khi đã hiểu ra, Uruo bật cười thật lớn.

“Hahahaha, Uhahahahahaha! Thật hoang đường! Kuluk! Kuluk!”

Cười to khiến vết thương của hắn rách toác, nhưng Uruo vẫn không dừng lại. Độ chừng mươi giây sau, Uruo nằm vật xuống đất, hai tay hai chân dang rộng, hoàn toàn kiệt sức.

“Nếu thế, sao ngay từ đầu ngươi… không bỏ cái trò hò hét đó đi?”

“Hiển nhiên rồi… không làm vậy sao ta lừa được ngươi chứ.”

“Ha…”

Thân thể Uruo chẳng còn tí sức lực nào, hơi thở của hắn nặng nề đứt quãng. Uruo giương đôi mắt trống rỗng chằm chú nhìn lên trời cao xanh thẳm, rồi chậm rãi mở miệng.

“Ngươi đích thực… là một tên khốn mà.”