Surviving the game as a barbarian

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

3 11

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

41 357

Hiệp sĩ thiếc

(Đang ra)

Hiệp sĩ thiếc

모노카카

…Chắc vậy!

3 57

Vol 1 - Chương 01

Chương 1: Lời mở đầu.

Tôi yêu thích trò chơi từ khi còn nhỏ.

Lý do rất đơn giản.

Vì lớn lên trong bệnh viện, tôi chẳng có việc gì khác để làm ngoài việc chơi game, và theo thời gian, chơi game đã trở thành một phần cuộc sống của tôi.

Nhưng khi bạn làm một việc gì đó trong thời gian dài, bạn sẽ thấy chán.

Nhưng cũng giống như bất kỳ việc gì làm quá lâu, nó sẽ trở nên nhàm chán và mệt mỏi.

"Ah, Fuc...k Đây có phải là quyết định thật sự của AI không? Tại sao nó lại hồi phục cho hắn ta?"

Đến một lúc nào đó, bất kể tôi chơi trò chơi gì, nó cũng không còn vui như trước nữa.

Vấn đề không phải là thể loại — AOS, RPG, FPS, điều đó không quan trọng.

Các trò chơi được tung ra hàng năm đều có vẻ giống như là rác rưởi. Các câu chuyện và thế giới trong trò chơi có vẻ sáo rỗng và theo khuôn mẫu, và các hệ thống thiếu chiều sâu.

Tôi muốn một trò chơi có điều gì đó đặc biệt hơn.

Đó là lúc tôi phát hiện ra [Dungeon & Stone].

Thể loại này là game nhập vai một người chơi.

Đây là một trò chơi độc lập có nguồn gốc từ nước ngoài.

Không có hỗ trợ cho tiếng Hàn và sử dụng đồ hoạ Pixel 2D, khá hiếm thấy ngày nay.

Thành thật mà nói, nó không thật sự hợp gu của tôi cho lắm.

Nhưng vì nó miễn phí, nên tôi đã cài đặt nó với mục đích chỉ để chơi thử, và chẳng mấy chốc tôi thấy mình thực sự bị cuốn hút vào trò chơi.

" Ôi, tôi suýt chết vì tên linh mục chết tiệt đó".

Đây là một trò chơi độc đáo theo nhiều cách.

Khi một nhân vật chết, bạn phải nâng cấp lại nhân vật đó từ cấp độ 1.

Bạn đồng hành NPC đóng vai trò thiết yếu xuyên suốt quá trình chơi, và mặc dù đây là trò chơi cuộn dọc nhưng vẫn có sự tự do đáng kinh ngạc.

Hệ thống kỹ năng và thế giới trong trò chơi rất hấp dẫn, và cốt truyện cũng thú vị, mặc dù tôi đọc nó bằng tiếng Anh.

Quan trọng là có điều gì đó đặc biệt không thể giải thích được về trò chơi này.

Hmm...được rồi.

Vào thời điểm đó, với tư cách là một nhân viên dịch vụ công cộng quèn mới được phân công đến làm việc tại tàu điện ngầm, tôi bắt đầu nghiên cứu nghiêm túc về [Dungeon & Stone].

Thật không hề dễ dàng một chút nào mà.

Chiến đấu trong trò chơi này không chỉ đơn thuần là về HP/MP.

Chỉ cần một sai lầm nhỏ khi phán đoán, ngay cả khi nhân vật còn full HP, cũng có thể dẫn đến cái kết bay màu cho nhân vật mà bạn đã dày công xây dựng trong suốt 3 tháng.

Mà thôi kệ cmn, mình sẽ phá đảo con game này, quyết định rồi.

Sau hơn 2 năm mà thậm chí không thể chơi đến giữa chừng của trò chơi, tôi đã gạt bỏ lòng tự trọng và tìm kiếm mọi chiến lược có thể.

Tôi phải dịch các trang tiếng Anh vì không có thông tin nào trên công cụ tìm kiếm tiếng Hàn, nhưng ngay cả như vậy cũng chẳng có tác dụng gì.

Không có nhiều người chơi quốc tế nên các bài đăng liên quan rất khan hiếm và thiếu nội dung.

So với những người chơi trò này trong một hoặc hai tháng trước khi cho rằng nó là một con game tệ hại rác rưởi. Tôi, người đã nghiêm túc khám phá trò chơi này bằng cách chiến đấu với những thử thách khó nhằn của trò chơi trong vòng 2 năm, đã hiểu nó khó nhằn đến mức được gọi là "tuyệt đối rác rưởi, hoặc là con game chết tiệt gây ức chế nhất mọi thời đại", là như thế nào.

Nhưng cuối cùng thì tôi cũng từ bỏ việc tìm kiếm chiến lược.

" Lên trên ba lần, sang trái bốn lần, xuống dưới một lần, rồi sang trái hai lần, lên trên sáu lần, sang phải bốn lần. Tránh bẫy, và...được rồi."

Rốt cuộc đây không phải trò chơi cuối cùng tôi tìm thấy sau khi lang thang tìm kiếm thứ gì đó thú vị sao? Bất kể mất bao lâu, tôi quyết tâm nhất định sẽ phá đảo con game này.

Và thế là... "Hô".

Tôi đã đi được đến chặng đường này.

[ Cổng vực thẳm ]

Nhân vật của tôi hiện đang đứng trước một cánh cổng dẫn đến phòng trùm cuối.

Tất nhiên, thực sự để đến được đích có lẽ sẽ phải mất thêm vài lần nữa. Đây không phải là loại trò chơi mà bạn có thể đánh bại trùm cuối chỉ bằng một lần thử.

Tuy nhiên, tôi vẫn có thể cảm nhận được sự căng thẳng của mình qua những đầu ngón tay cứng đờ.

"Hmm...Trùm cuối à."

Có thể nó chẳng là gì với người khác.

Nhưng tôi phải mất tới 9 năm mới đạt được điều này.

Sẽ không ngoa khi nói rằng tôi đã dành toàn bộ tuổi 20 của mình cho trò chơi này.

Ngày tôi được xuất ngũ sau thời gian phục vụ trong quân đội, ngày tôi trở lại trường nộp đơn xin nhập học lại, và thậm chí là ngày tôi nhận được thư trúng tuyển cho công việc tôi hằng mơ ước sau khi tốt nghiệp.

Tôi luôn chơi [ Dungeon & Stone ].

{ Bạn có muốn vào không?}

Khi tôi điều khiển nhân vật của mình và tiến đến cổng, màn hình máy tính của tôi hiện lên câu hỏi bạn có muốn vào không.

Tất nhiên là tôi nhấn CÓ.

Nhưng có lẽ vì đây là phòng trùm cuối nên một thông báo khác có vẻ quan trọng đã hiện ra.

{ Có thể bạn sẽ không thể quay trở lại được nữa }

{ Bạn thực sự vẫn muốn vào sao? }

Đối với một game thủ như tôi, đây là một câu hỏi thừa thãi.

Sau khi đã đi xa như thế này, tại sao tôi không vào ngay bây giờ.

[ CÓ/KHÔNG ]

Tôi chọn CÓ và màn hình chuyển sang cửa sổ đang tải...

Tôi nhìn màn hình tối đen và bình tĩnh lại.

Tên này có bao nhiêu chiêu thức, thuộc tính và cách nó tấn công là gì? Tôi chắc chắn nó có một đòn kết liễu ngay lập tức. Thôi, quên chuyện hạ được nó ngay lần đầu đi. Giờ cứ cố thu thập càng nhiều thông tin càng tốt đã, có lẽ mình sẽ phải thay đổi chế độ luyện tập hoặc các tổ hợp kĩ năng của mình.

Bộ não tôi, bị kích thích bởi sự phấn khích và mong chờ, chỉ chăm chăm nghĩ về con trùm cuối.

Chính vì thế mà tôi mất khá nhiều thời gian mới nhận ra điều khác thường.

「Bạn đã tiến vào Vực Thẳm.」

「Hướng dẫn tân thủ đã hoàn tất.」

Hả? Hướng dẫn đã hoàn tất?

Nhưng khoan đã, quan trọng hơn là... sao lại hiện tiếng Hàn? Chẳng phải [Dungeon & Stone] chỉ có bản tiếng Anh thôi sao?

「Bắt đầu truyền dữ liệu.」

Ngay khoảnh khắc tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn, một luồng sáng rực rỡ bất ngờ bùng nổ.

Ánh sáng mạnh đến mức tôi chẳng kịp nhận ra nó phát ra từ màn hình.

“Á, chết tiệt, mắt tôi!”

Và trong tích tắc, mọi thứ trước mắt tôi hóa thành một màu trắng xóa.

Một âm thanh chói tai vang lên trong tai tôi, kèm theo đó là một luồng nhiệt lạ lan khắp da thịt. Ý thức của tôi mờ dần nhanh chóng, như thể vừa bị tiêm thuốc mê.

Tôi vốn luôn tự hào về khả năng giữ bình tĩnh mỗi khi xảy ra khủng hoảng, nhưng lúc này đây, tôi thậm chí còn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

Flash—!

Ánh sáng mỗi lúc một chói chang hơn, và rồi... tôi mất hoàn toàn ý thức.

Khi mở mắt ra lần nữa—

Tôi đã trở thành gã man di trong chính trò chơi mà tôi đang chơi.