Solo Leveling: Ragnarok

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

(Đang ra)

Quên tắt stream, chàng streamer 20 tuổi vô tình để lộ tính cách tốt bụng

Natsuno Minoru

Và thế là, câu chuyện tình hài lãng mạn giữa một streamer "toxic" biết tính toán và một nữ VTuber đình đám chính thức bắt đầu!

51 1200

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

73 159

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

73 1203

Tập 01 - Chương 75

Dịch: Lolyne.

_____

Lee Minseong đã kịp thoát khỏi Nữ hoàng Ong Arsha, nhưng sau đó, hắn phải chạy trốn khỏi sự săn đuổi bởi những hộ vệ của ả ta.

Những tên hộ vệ đó rõ ràng yếu hơn Minseong, nhưng việc giết chúng là điều không thể. Mỗi khi hắn cố gắng tiêu diệt chúng, một thông điệp mạnh mẽ vang lên trong đầu hắn, khiến hắn phải chịu đựng một cơn đau đầu dữ dội.

—Hãy trung thành với Nữ Hoàng!

—Hãy trung thành với Nữ Hoàng!

[Ack! Im đi! Im đi!]

Hắn thực sự cảm thấy như sắp phát điên. Nếu không cố gắng chống lại những suy nghĩ này, chỉ cần một chút thôi, khao khát trở lại với Nữ hoàng Ong và quỳ xuống thề trung thành lại trỗi dậy mạnh mẽ.

—Hãy trung thành với Nữ Hoàng!

[Câm mồm! Câm mồm! Câm mồm! Câm mồm! Cút ra khỏi đầu tao!!!]

Hắn cố gắng thử mọi cách để đuổi cái giọng nói này ra khỏi đầu, nhưng tất cả đều vô ích. Dù hắn có bịt tai và đập đầu xuống sàn, giọng nói ấy vẫn không dừng lại.

Điều đó là đương nhiên, bởi vì thực chất đó còn chẳng phải một giọng nói, mà là bản năng của một con ong thợ được tái sinh vì Nữ hoàng Ong. Đối với Lee Minseong, người luôn thống trị kẻ khác, đó là một cảm giác cực kỳ nhục nhã.

—Hãy trung thành với Nữ Hoàng!

[Câm mồm! Bố mày đéo phải là ong thợ!]

Hắn nghiến chặt răng và cố gắng kiềm chế bản năng của mình. Trớ trêu thay, nơi mà hắn cuối cùng cũng tránh được sự truy đuổi của những hộ vệ lại chính là văn phòng Hội phó của hội Tử Thần.

[Đúng rồi, chỗ của tao là ở đây. Chứ đéo phải là cái tổ ong!]

Hắn thở hổn hển, định lấy một chai rượu từ hầm rượu và uống như thường lệ, nhưng sắc mặt hắn thay đổi.

[… Chính là vì cái thứ chó chết này!]

Chai rượu trong tay hắn chính là thủ phạm dẫn đến tình huống mà hắn đang phải đối mặt. Một chai rượu hảo hạng và Sữa ong chúa mà ‘Lady’ luôn tặng cho hắn mỗi lần hắn đến gặp Nữ hoàng Ong.

Đó chính là chất độc của Nữ hoàng Ong!

[Vì uống cái này mỗi ngày, mà tao trở thành thế này…!]

Lee Minseong nâng chai rượu lên cao, định ném nó đi, nhưng lại chần chừ một lúc.

[Khoan đã.]

Khi nghĩ đến độc tố của Nữ hoàng Ong, hắn bỗng nảy ra một ý tưởng hay ho, một cách để kiềm chế bản năng của con ong thợ. Bằng cách sử dụng cái này...

[Có lẽ tao có thể tạo ra đội quân riêng của mình.]

Lee Minseong đổ mana của hắn vào Sữa ong chúa, thay đổi tính chất của Sữa ong chúa theo sở thích của mình.

[Tuyệt vời. Bây giờ, nếu bị nhiễm độc bởi thứ này, chúng mày sẽ biến thành những chiến binh trung thành với tao, chứ không phải Nữ hoàng Ong.]

Lee Minseong hấp thụ Sữa ong chúa vừa chế tạo vào trong nọc độc của mình. Sau đó, hắn ra ngoài và tấn công những thợ săn cấp thấp, tiêm Sữa ong chúa vào họ, thế nhưng bằng cách nào đó, họ chết ngay tại chỗ.

[Chậc. Lũ yếu đuối. Có thế thôi cũng đéo chịu được!]

Lee Minseong lắc đầu, rồi đi tìm những thợ săn trung cấp mạnh hơn. Tuy nhiên, kết quả vẫn không khác gì so với những thợ săn cấp thấp. Tất cả họ đều thổ huyết và chết vì độc tố.

[Cái đéo gì vậy?]

Hắn cảm thấy bối rối, có phải do Sữa ong chúa bị hỏng không?

Cho đến khi hắn phát hiện ra lý do, hắn vẫn tiếp tục tấn công các thợ săn không ngừng. Cuối cùng, hắn thấy một ánh sáng hy vọng, mục tiêu của hắn là… hội Tử Thần mà hắn đang gia nhập.

[Ngẫu nhiên à?]

Ban đầu hắn nghĩ đó chỉ là ngẫu nhiên, nhưng không phải vậy. Dù hắn thử bao nhiêu lần đi chăng nữa, chỉ có các thợ săn trong hội Tử Thần là sống sót được dưới chất độc của Sữa ong chúa.

[Cái đéo…?]

Cuối cùng, Lee Minseong cũng tìm ra lý do.

[Liệu có phải do chúng đã theo tao từ đầu không?]

Sữa ong chúa là một loại độc đối với những con ong thợ, và đối tượng của lòng trung thành ấy, dĩ nhiên, là Nữ hoàng Ong.

[Nhưng, tao đâu phải là Nữ hoàng.]

Dù chúng có bị ép buộc phải trung thành với Lee Minseong, người cũng chỉ là một con ong thợ, thì cũng chẳng có con ong thợ nào dành sự trung thành cho hắn. Tuy nhiên, chỉ có những thành viên của hội Tử Thần, những người vốn là thuộc hạ của hắn, là một ngoại lệ.

Lòng trung thành với ‘Hội phó Lee Minseong’ đã được khắc sâu trong đầu họ.

Lý do cho lòng trung thành ấy chỉ là mối quan hệ chủ-tớ mỏng manh gắn liền với lương thưởng và cấp bậc, nhưng một cách trớ trêu, đó lại là mối quan hệ chủ-tớ chặt chẽ nhất giữa con người với nhau.

Với lý luận đó, Lee Minseong không thể nhịn cười.

[Vậy, sữa ong chúa với ma lực của tao chỉ có thể được ăn bởi các thành viên của hội Tử Thần sao? Thật thú vị. Thật sự là rất thú vị.]

Bằng cách nào đó, hắn cảm thấy rằng hình dạng của những nô lệ mà hắn tạo ra từ Sữa ong chúa của mình khác biệt rất nhiều so với những tên hộ vệ của Nữ hoàng. Những nô lệ của Lee Minseong đã tái sinh thành những ‘ghoul bị ô nhiễm’, trông chúng giống con người hơn là những con ong.

[Định mệnh.]

Như vậy thì tốt hơn, bằng khả năng đó, hắn có thể cướp đoạt tất cả mọi thứ từ Lim Taegyu, cái tên may mắn đó. Vị trí lãnh đạo hội vốn chẳng phù hợp với một tên như hắn ngay từ đầu.

[Lim Taegyu, mày đã tốt hơn khi là tài xế của tao. Tao sẽ đầu độc mày và biến hắn thành nô lệ của tao.]

Lee Minseong không biết liệu ngay cả một thợ săn hạng S có bị ảnh hưởng bởi sữa ong chúa của hắn không, nhưng nếu thành công, đó sẽ là một món hời lớn.

Taegyu từng là tài xế tuân lệnh hắn, vì vậy khả năng thành công là khá cao. Hắn cảm thấy phấn khích khi nghĩ đến việc biến Lim Taegyu thành nô lệ, việc tái sinh thành một con ong thợ không phải là điều tồi tệ.

Ngoại trừ bản năng trung thành với Nữ hoàng Ong ra thì có rất nhiều điều tốt đẹp khác.

Nữ hoàng Ong đã kiềm chế tất cả bản chất con người của Lee Minseong, tái tạo hắn thành một dạng tiến hóa cao của một chiến binh. Dù hơi thất vọng khi tất cả các kỹ năng mà hắn có khi còn là con người đã biến mất vì điều đó, nhưng sau cùng, kỹ năng cũng chỉ dành cho chiến đấu mà thôi.

Bằng cách cô đọng toàn bộ sức mạnh đó, hắn đã có được một thân thể siêu việt chuyên biệt cho chiến đấu, vì vậy, lợi ích thu được thực ra khá lớn.

Hắn tự hỏi liệu mình có thể đánh bại Lim Taegyu trong trạng thái hiện tại của mình không.

[Mặc dù mày là hạng S, nhưng mày cũng chỉ là một tên cung thủ núp rồi xả damage. Nếu tao đầu độc mày trước và sau đó vô hiệu hóa vũ khí của mày, thì mày đéo có tuổi ăn tao luôn...]

… Đó là cách Lee Minseong đã đi đến bước này. Tất cả kế hoạch của hắn cho đến nay đều thành công, và kết quả là, Lim Taegyu giờ đây đang đứng trước mặt hắn, trông chẳng còn chút sức lực nào.

‘Giờ tao có thể thắng rồi!’

Lee Minseong tự tin hắn sẽ đánh bại Lim Taegyu bằng chính đôi tay của mình, giẫm lên mặt hắn và khạc nhổ vào hắn. Và, giống như trước khi thảm họa xảy ra, hắn dự định sẽ biến ông thành nô lệ và sử dụng ông suốt cả cuộc đời...

[Thằng chó chết nào đứng bên cạnh hắn vậy?]

Lee Minseong cảm thấy một dự cảm xấu khi nhìn thấy Suho đứng bên cạnh Lim Taegyu. Nó giống như việc có Nữ hoàng Ong đang đứng trước mặt hắn… Nếu người đó là Nữ hoàng Ong, hắn sẽ cảm thấy một sự ép buộc trung thành mạnh mẽ, nhưng hắn lại cảm thấy điều ngược lại từ Suho.

Sợ hãi.

Giống như đang đối mặt với kẻ thù tự nhiên, một nỗi sợ hãi thuần túy dâng lên.

[Tại sao? Có phải do nó trông rất mạnh không?]

Sau khi trở thành một con ong thợ, khả năng ước lượng trình độ đối thủ của Lee Minseong đã phát triển cực kỳ mạnh mẽ. Dựa trên lượng mana mà hắn cảm nhận được từ Suho, rõ ràng hắn là một thợ săn hạng C. Dù có tấn công thế nào đi nữa, chỉ có thể đạt đến trình độ thợ săn hạng B mà thôi.

Thực tế, kẻ đáng sợ hơn hắn chính là Baek Miho, một thợ săn hạng A đứng cạnh Suho.

Nhưng tại sao? Tại sao hắn lại muốn bỏ chạy khỏi đó ngay lúc này? Tại sao hắn lại trở nên cứng đờ như con ếch trước mặt con rắn?

[Kẻ thù tự nhiên của côn trùng.]

Cảm giác bất an chạm đến cái tôi của Lee Minseong.

[...Hắn tỏa ra một khí tức rất tồi tệ.]

Hắn cố gắng hết sức để xua tan nỗi lo lắng và thể hiện sức mạnh của mình, một nguồn năng lượng khổng lồ bùng lên từ cơ thể hắn.

Mặt khác, Suho cảm thấy điều hoàn toàn ngược lại.

‘Hắn rõ ràng mạnh hơn mình. Kèo này khó ăn rồi đây…’

Suho ngay lập tức mở cửa hàng.

[Đã mua ‘Vật phẩm: Mũi tên (100)’.]

[Đã mua ‘Vật phẩm: Mũi tên (100)’.]

Chỉ trong tích tắc, hai chiếc bịch đựng tên bắn nặng trĩu đã xuất hiện trong tay Suho.

“Nếu chú không thể dùng mũi tên ma thuật thì dùng cái này nhé.”

“…!”

Lim Taegyu, người đột ngột được đưa cho một bịch tên, nhìn Suho với đôi mắt mở to.

“Từ đâu ra…?!”

“Triệu hồi ra thôi.”

Suho nhún vai, bỏ qua phần giải thích.

“Tất nhiên là không miễn phí đâu nhé. Tôi sẽ tính phí sau, nên hãy tận dụng tối đa. Khi dùng hết, tôi sẽ đưa thêm.”

“Ồ! Cảm ơn cậu!”

Lim Taegyu gật đầu với vẻ mặt rạng rỡ, giờ đây, Suho có là trị liệu sư hay triệu hồi sư cũng không còn quan trọng nữa. Những thắc mắc đó có thể để lại sau. Ngay lập tức, Lim Taegyu quay đầu nhìn về phía kẻ địch, và ánh mắt ông trở nên sắc bén.

Chiếc ‘Cung Tử Thần’ là một vũ khí hạng S có thể giết chết thợ săn chỉ với một mũi tên bình thường. Vào khoảnh khắc cung thủ mạnh nhất Hàn Quốc nắm lấy nó, ông thật sự trở thành một thợ săn.

Vút—!

Những mũi tên của Lim Taegyu xuyên thủng đầu và tim của lũ ghoul đang tấn công từ mọi phía.

“Hãy để tôi xử chúng, còn hai người bắt Lee Minseong đi!”

Ông rất muốn tự tay đánh bại Lee Minseong, nhưng đđiều đó là bất khả thi khi không có sức mạnh ma thuật.

Trận tổng công kích bắt đầu.

“Đi thôi!”

“Ừ!”

Suho và Miho lập tức lao theo truy đuổi Lee Minseong.

[Krrrk!]

Ngay lúc đó, đôi cánh của những Lancer bóng tối bật mở từ sau lưng Suho và Miho.

Vút—!

Cả hai bay thẳng về phía Lee Minseong với tốc độ kinh hoàng và tung ra một đợt công kích dữ dội.

Véo!

[Chậm chạp quá.]

Tuy nhiên, Lee Minseong chỉ bật cười rồi dễ dàng né tránh các đòn tấn công.

‘Hắn nhanh quá?!’

Baek Miho hoảng hốt cảnh báo Suho khi chứng kiến chuyển động của Lee Minseong.

“Suho, cẩn thận! Chỉ xét về tốc độ thôi, hắn đã vượt xa hạng A rồi!”

Lee Minseong nghe thấy vậy thì vô cùng phấn khích, khóe miệng hắn giật giật, vẽ ra một nụ cười gian xảo.

[Haha! Đúng! Tao đã vượt xa loài người rồi! Những đòn đánh bộc phát chậm chạp của các ngươi chẳng thể chạm nổi vào thân thể tao đâu!]

“Vậy à?”

Khựng!

Câu đáp hời hợt của Suho khiến Lee Minseong bất giác thấy khó chịu. Dù cố gắng phớt lờ đến đâu, bản thân sự tồn tại của Suho cũng quá đỗi nặng nề, quá đỗi đáng sợ.

[…Phải giết thằng chó này trước!]

Lee Minseong dồn toàn bộ lực lao thẳng về phía Suho, khoảnh khắc mũi thương sắc bén trong tay hắn chuẩn bị đâm xuyên qua trái tim Suho—

Vút.

Suho bật cười.

‘Bố đợi mày lâu lắm rồi đấy!’’

Sự nhanh trí của Suho bộc phát, đôi mắt anh ánh lên tia sáng sắc lạnh.

“Ra đây!”

“…!”

Vút—!

Đột nhiên, vô số tia sáng đen bắn ra từ cơ thể Suho, đồng loạt lao thẳng về phía Lee Minseong.

[C-Cái đéo gì đây?!]

Đôi mắt của Lee Minseong mở to sững sờ. Với bản năng của một ong thợ đã vượt khỏi con người, hắn nhận ra ngay bản chất của những luồng sáng đó.

Lancer!

Những Lancer của Nữ hoàng Ong, những kẻ đã truy đuổi hắn không ngừng nghỉ đã xuất hiện.

[Không thể nào…]

Lee Minseong hoảng sợ, lập tức đổi hướng tấn công ngay trước khi mũi thương kịp chạm vào Suho. Dù thế nào thì hắn vẫn nhanh hơn những chiến binh bóng tối, ngay cả khi ở cự ly gần như thế này.

“…!”

Suho bất ngờ đưa tay chộp lấy mũi thương của Lee Minseong ngay khoảnh khắc nó sắp đâm xuyên qua tim mình.

“Tóm được rồi, thằng chó.”

[Buông ra!]

Lee Minseong dốc toàn bộ sức lực để hất Suho ra, nhưng… đã quá muộn rồi.

“Giết hắn.”

[Krrrk!]

[Krrrk!]

Những mũi thương của đám Lancer bóng tối từ bốn phương tám hướng lao tới, bắt đầu xiên thịt Lee Minseong một cách không thương tiếc.

_____

Ủng hộ dịch giả tại:

bc9cad07-7e28-4db6-ab01-c720dde1fdaa.jpg