Shōnen Onmyōji

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I really don't notice

(Hoàn thành)

I really don't notice

Kota Nozomi

Thế giới thật nhàm chán và cứ như thế là đủ. Kagoshima Akira, một chàng trai chỉ yêu thích những điều bình thường, vẫn đang tận hưởng cuộc sống hàng ngày không thay đổi của mình.

57 2

Lời tạm biệt cho bình minh của chúng ta

(Hoàn thành)

Lời tạm biệt cho bình minh của chúng ta

沖田円

Một cái kết bất ngờ chắc chắn sẽ lấy đi nước mắt người đọc. Câu chuyện lay động trái tim về sự sống và cái chết được khắc họa bởi Okita En.

7 3

Taming The Villainesses

(Đang ra)

Taming The Villainesses

Tôi bị hút vào một bộ tiểu thuyết toàn là phản diện và thuần hóa họ là cách duy nhất để sống sót!

28 1316

Sensei và tấm futon

(Hoàn thành)

Sensei và tấm futon

石川博品

Tác phẩm hoàn chỉnh, được bổ sung và chỉnh sửa nhiều so với bản truyện ngắn cùng tên từng gây tiếng vang trên Kakuyomu, của nhà văn kỳ tài Ishikawa Hirohito.Phần minh họa do họa sĩ nổi tiếng Enami Kat

8 8

Ore to Kanojo no Moe yo Pen

(Hoàn thành)

Ore to Kanojo no Moe yo Pen

Murakami Rin

“Cậu đùa tôi đấy à?”

51 32

Đầu Voi

(Đang ra)

Đầu Voi

Bậc quái kiệt từng đoạt Honkaku Mystery Award bày ra một mê cung suy luận có một không hai.---Bác sĩ tâm thần Zouyama yêu gia đình mình.

18 51

Tập 3: Lồng Tù Gương - Chương 1

--Này.

Tiếng nói vọng tới.

--Hãy trả lời!

Một giọng nói đáng sợ, kinh hoàng.

Không được nghe, càng không được đáp lại.

Nếu phá vỡ cấm kỵ này, sẽ trở thành tù nhân của con yêu quái đáng sợ đó.

Nhất định không được nghe.

Nếu không cẩn thận mà đáp lại thì--

Fujiwara Akiko bật mở choàng mắt.

Cả người ướt đẫm mồ hôi. Mồ hôi lạnh buốt tạo ra cảm giác khó chịu.

Đầu ngón tay lạnh như băng.

Cái gì vậy?

Akiko đứng dậy nhìn. Da thịt rợn người.

Bây giờ, là mấy giờ rồi.

Nàng ở trong căn phòng đối diện hướng Đông Bắc. Ba mặt đông, nam, tây đều được che bằng rèm.

Giữa tháng tám, hình như hôm qua là trăng tròn. Từ tấm rèm phía tây chiếu vào ánh trăng xanh trắng. Trăng đã lặn rồi. Nhìn từ góc đổ bóng, có lẽ đã qua giờ Dần rồi.

Akiko hít thở sâu vài lần, đột nhiên cảm thấy tay phải có một cảm giác lạ.

Dùng ngón tay không ngừng run rẩy kéo tay áo ướt đẫm mồ hôi lên. Cảm giác kỳ lạ "sột soạt" lan từ mu bàn tay đến cổ tay, như thể đang bò dưới da.

Xoa xoa mu bàn tay phải, nàng nhìn quanh phòng.

Lạnh quá. Tại sao lại lạnh thế này?

Dù thời tiết có trở nên mát mẻ hơn, bây giờ cũng chỉ mới là mùa thu. Ban ngày đôi khi vẫn còn ra mồ hôi.

Cái lạnh thấu xương khiến người ta run rẩy không ngừng thế này thật sự khác thường.

Khoác chiếc áo khoác Kimono bên cạnh lên, Akiko ôm chặt lấy vai.

Nỗi sợ hãi vô cớ. Bản năng vẫn luôn run rẩy, như thể đang báo hiệu một nguy hiểm sắp đến.

--Trả lời.

Akiko nín thở.

Phía bên kia tấm rèm, tồn tại một thứ còn đáng sợ hơn bất kỳ quái vật nào.

Đó là thứ gì.

Akiko muốn hét lên thật to, nhưng lại nhận ra mình không thể.

Cổ họng như bị đóng băng. Bị yêu khí từ quái vật bao phủ, toàn thân nàng cứng đờ.

Hai luồng sáng lấp lánh khóa chặt lấy Akiko.

Một ánh sáng bạc đầy mê hoặc, sắc bén như lưỡi băng.

--Hãy trả lời

Akiko cố gắng hết sức chuyển ánh nhìn. Nếu trả lời giọng nói này, nhất định sẽ có chuyện khủng khiếp xảy ra.

Cứu tôi! Ai đó hãy cứu tôi!!

Phụ thân đại nhân, Tình Minh đại nhân, Cát Xương đại nhân--Xương Hạo!

Akiko cố gắng xua đi bóng dáng người ấy đang hiện lên trong tâm trí.

Không được. Không thể tiếp tục dựa dẫm vào chàng nữa.

Mới đây Xương Hạo đã bị thương rất nặng. Bây giờ vẫn còn nằm liệt giường.

Để Xương Hạo bị thương nặng như vậy, tất cả là lỗi của Akiko.

Nếu ngay từ đầu nàng đã chịu khó nghe lời chàng, mọi chuyện sẽ không đến nông nỗi này.

Vậy nên, không thể tiếp tục dựa dẫm vào chàng nữa. Không thể, cũng không muốn để chàng một lần nữa đối mặt với hiểm nguy.

Akiko cố sức vươn tay, nắm chặt lấy chiếc túi thơm đặt cạnh gối.

Trước đây có người đã dạy nàng rằng túi thơm có công dụng trừ tà, xua đuổi ma quỷ.

Nắm chặt túi thơm trong tay, nàng thành kính cầu nguyện.

Cứu tôi. Xin người, hãy phù hộ cho tôi.

Kết giới bao quanh hai căn phòng bỗng biến dạng. Cùng lúc đó, âm thanh cắt xé vật cứng vang lên chói tai.

--

Bàn tay nắm chặt túi thơm trắng bệch như tờ giấy, không một chút huyết sắc.

Không biết đã đối đầu bao lâu.

Âm thanh cắt xé vật cứng lại một lần nữa truyền tới.

Con quái vật đứng phía bên kia kết giới kiên cố, nhìn chằm chằm vào Akiko. Đột nhiên nó nheo mắt rồi biến mất vào bóng tối.

Kết giới bị bẻ cong cũng từ từ trở lại hình dáng ban đầu.

Yêu khí biến mất hoàn toàn. Cùng lúc xác nhận được điều đó, nàng rõ ràng cảm thấy các dây thần kinh căng thẳng bấy lâu đứt phựt như sợi dây đàn.

Akiko vẫn nắm chặt túi thơm, cứ thế yếu ớt đổ vật xuống nệm.