Thông tin về tên biến thái Sunraku bất ngờ xuất hiện ở Thirdrema đã lan truyền nhanh chóng đến các người chơi khác trong khi hắn đang chạy khắp nơi trong thành phố theo thời gian thực.
「Ối, nó nhìn về phía này kìa!」
「Ở kia! Á, biến mất rồi!?」
「Cái gì thế kia, quái vật hiếm à!?」
Vừa nghĩ rằng đã biến mất vào lối nhỏ giữa các tòa nhà thì lại nhảy ra từ con hẻm, nhìn vào hẻm thì lại thấy băng qua đường. Thông tin về tên thần bí đội mũ trùm đầu màu trắng, thoắt ẩn thoắt hiện trở nên rối ren, và dù có người nhận ra đó là người chơi tên "Sunraku" che giấu Unique, họ cũng không thể nắm bắt được hắn đang ở đâu.
「Thằng cha đó đi đâu rồi!?」
「Mà khoan đã, khác với lời đồn mà! Không phải là kẻ xăm trổ bán khỏa thân sao!?」
「Này! Có đứa bảo nhìn thấy nó ở phía lò rèn Dusk!」
「Phía đó nghĩa là… nó định đánh lạc hướng chúng ta rồi tiến đến Tàn Tích Hắc Thiết sao! Đi thôi!!」
Do No.2 của bang hội đột ngột rút lui nhưng thực ra “bị cho chim cút“ và respawn kèm theo lời nhắn 「tôi thấy phiền phức quá, nên bỏ qua」, nhóm PK đang tìm Sunraku chỉ là nhưng con gà đã tin sái cổ thông tin này (nếu là Pencilgon mà họ quen biết, thì có lẽ đã suy xét về tính chính xác của thông tin này) và chạy trước đến Tàn Tích Hắc Thiết.
Trong khi đó, Saiga-0 chỉ đơn thuần chạy không ngừng. Cô bỏ qua sự ồn ào về sự xuất hiện của tên mũ trùm đầu màu trắng thỉnh thoảng vọng đến, chỉ đơn thuần là chạy và chạy.
(Dù có đuổi cũng không bắt kịp… Vậy thì, được ăn cả ngã về không thôi!)
Dù đây không phải bằng chứng mà là sự tin tưởng, Saiga-0 tin chắc rằng tên mũ trùm đầu màu trắng đó chính là Sunraku, và đồng thời, Cô định hướng tới khu vực tiếp theo chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi. Đó không phải là chỉ thị từ bang hội, mà là suy đoán chỉ có được nhờ việc theo dõi Sunraku từ đầu đến cuối. Và Saiga-0 cũng đã hiểu rằng, để đối đầu với Sunraku — người còn khó nắm bắt hơn cả cánh hoa bay trong gió, chỉ đuổi theo là không đủ.
(Có ba con đường từ Thirdrema dẫn đến khu vực tiếp theo, người đó sẽ chọn đường nào đây?)
Cứ suy nghĩ như thế chỉ tổ phí thời gian. Nếu vậy thì hãy tin vào một phần ba khả năng, và chờ đợi ở một nơi được chọn ngẫu nhiên—.
Không có lý do gì đặc biệt để cô chọn nơi đó, nếu phải nói ra thì chỉ là vì đó là con đường cô từng đi qua.
「…………」
「…Sao lại bị lộ chứ」
Cuối cùng, hắn cũng xuất hiện trước mặt Saiga-0, người đang đứng sừng sững trước Cổng Tây Bắc Thirdrema, cánh cổng dẫn đến Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng. Vừa thầm cảm tạ vị thần chắc chắn tồn tại theo thiết lập của thế giới này, Saiga-0 bắt đầu hành động.
「…Sao lại bị lộ chứ.」
Giờ đây, tôi đang chìm trong vòng xoáy của sự kinh ngạc và hoang mang chưa từng thấy. Đúng là tôi đã thành công hoàn hảo trong việc chuyển hướng tuyến đường ngay trước khi bị đánh lạc hướng.
Sau cùng, với chiêu đánh lạc hướng để đôi chân cùng trang bị khởi đầu—lộ ra từ dưới chiếc mũ trùm trắng bao phủ cơ thể—lướt đi như parkour khắp phố, tôi cố ý thay lại trang bị cũ và lao vào cánh cổng dẫn đến Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng bằng hành động lén lút.
Nghe có vẻ tự khen mình, nhưng đó là một chuỗi hành động hoàn hảo. Tôi không hề có sự lơ là như khi bị để lộ Unique, và đã tin chắc rằng mình đã qua mặt được cả thành phố này và những người chơi khác.
Vậy thì tại sao hắn lại ở đó・・・・・? Hắn đã đọc được ý đồ của tôi như thế nào?
Điều duy nhất tôi biết được là Saiga-0, người mặc giáp toàn thân mà tôi cứ nghĩ là một kẻ nghiện game não cơ bắp, thực chất lại hoàn toàn vượt trội hơn tôi—không phải là một chiến lược gia có tầm nhìn bao quát như Pencilgon, mà là một người chơi khó lường, đã đọc thấu hoàn toàn ý đồ của tôi bằng khả năng thấu thị cực kỳ cao của một nghề chiến đấu.
(Toang rồi, toang rồi, không ổn tí nào! Làm sao đây!?)
Làm sao mà tôi có đủ khả năng để chạy thoát khỏi cái thứ đó, tôi cảm thấy một luồng sức mạnh kiểu như có thể thổi bay mọi thứ bằng một đòn, như một bầy Majority Hound vậy. Đã vậy tôi còn từng lợi dụng hắn, nước đi đầu tiên là xin lỗi… không, nếu vậy có thể hắn ta sẽ yêu cầu tôi công khai Unique thay vì tha thứ, nhưng mà…
「S-Sunraku-san! L-L-L-Làm sao đây desu wa!?」
「Làm sao cái gì mà làm sao hả… Chiêu nghi binh này không dùng được lần hai, vậy thì chỉ có thể thoát ra khỏi đây thôi…!」
Nếu dựa vào các vật phẩm hoặc phép thuật cùi bắp thì khả năng hắn có cách đối phó là rất cao. Lý thuyết khi đối đầu với người chơi khác (kiểu Katzo) là hoặc làm bão hòa các lựa chọn, hoặc hạn chế chúng.
Là làm cho đối thủ không thể hành động vì có quá nhiều khả năng, hay là ép buộc lựa chọn và ràng buộc hành động… 「Rốt cuộc là trói lại rồi biến thành bao cát à,」 tôi đã từng nghĩ như thế khi bị game thủ chuyên nghiệp Modor Katzo thực hành và đánh cho tơi bời. Nhưng giờ đây, chính tôi, người đáng lẽ phải làm điều đó, lại bị Saiga-0 hạn chế lựa chọn… Mạnh thật. Không phải về cấp độ, mà là về tư cách một game thủ, Saiga-0 đang vượt mặt tôi.
Hắn cho tôi ba lựa chọn. Đó là đầu hàng, chạy trốn, hoặc bị tiêu diệt… Không, hắn không có vẻ gì là có ý định PK, vậy hắn ta sẽ không tự ý giết người sao? Nếu vậy thì là công khai Unique hay là quay về Thirdrema...
「Chậc!」
Tay của Kỵ Sĩ Áo Giáp cử động. Tôi cảm nhận được lông của Emul—đang bám chặt lấy cổ tôi như đang được cõng, dựng ngược lên. Saiga-0 sẽ hành động thế nào đây—quả nhiên là một người chơi đáng gờm khi đã đoán trước được sự hoang mang của tôi và chắc chắn giành được lợi thế.
Hắn không rút vũ khí, vì sự cảnh giác và thù địch có thể trở thành cái cớ chính đáng cho đối phương. Và rồi, tay của Saiga-0—có lẽ đang thực hiện thao tác gì đó—dừng lại. Không, đó không phải là dừng lại vì bị ngắt quãng, mà là dừng lại vì đã hoàn thành…
『Bạn nhận được lời mời kết bạn từ Saiga-0.
「X.x.i.n đ.ư.ợ.c chúng ta sẽ làm bạn nhé」』
…Sai chính tả rồi.
【Tin Buồn】Nữ chính-chan bị coi là Trùm Cuối.