Sau khi xem bản đồ, tôi quyết định tuyến đường đi từ Thirdrema tới Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng. Nếu đi thẳng đường lớn thì nhanh nhất, nhưng cũng phải đảm bảo độ bí mật nhất định, nếu không thì sẽ đụng phải những kẻ nhắm đến Unique.
「Đi qua đây, rồi qua con hẻm nhỏ……」
「Đi đường này sẽ gần hơn đấy desu wa!」
「Thì ra là vậy…… được thôi」
Lộ trình đã quyết, giờ chỉ việc chạy thật nhanh mà không bị ngã nữa thôi.
「Không có……」
Gần đây Saiga-0 cảm thấy mình toàn chơi trốn tìm, cô thở dài ở một nhà hàng do người chơi mở tại Thirdrema.
Dựa trên lý thuyết "nếu bạn khiến người chơi muốn ăn món đó ở ngoài đời thực, thì bạn thành công rồi", Thirdrema là một khu vực khá cạnh tranh trong số các "nhà hàng" được điều hành bởi những người chơi làm đầu bếp chuyên nghiệp ngoài đời.
Và trong số đó, cửa hàng chuyên về các nguyên liệu lấy được từ 「Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng」 này là quán yêu thích của Saiga-0. Món cá nhân cô ấy đặc biệt tiến cử là 「Salad Caesar nấm phát quang và cà chua nitro」 — món ăn này thậm chí còn là "thủ phạm" chính khiến Saiga-0 phát cuồng salad ngoài đời thực.
「Tôi nghe nói Hizutome-kun là một người rất bận rộn, nhưng đúng là anh ấy như một con cá ngừ vậy……」
"Dừng lại là chết", liệu đây có phải là một đánh giá khá tiêu cực, bởi vì cô ấy cảm thấy một chút khó chịu khi mãi chẳng tiến triển trong việc giao tiếp chăng?
Vậy thì phải làm sao để phá vỡ hiện trạng này? Trong lúc chờ salad, cách mà Saiga-0 nghĩ ra chính là "nhìn vào tổng thể".
(Tức là phải thay đổi thứ tự các bước!)
Thế nhưng, khi hỏi cụ thể phải làm gì, cô ấy lại chả biết bắt đầu từ đâu. "Cả đời thực lẫn game đều không như ý mình muốn nhỉ……haizz" Cô ngước lên và thở dài,
「Hả?」
Một cái gì đó — với hình dạng đơn giản, trông như một chiếc khăn trùm đầu màu trắng che kín đến tận đầu gối, chỉ vẽ thêm lông mày và mắt, đang lướt qua trên không với sự cơ động khó diễn tả bằng lời.
「À, ừm, cái đó, của Ai Cập……」
Cái thứ trông hệt như bức bích họa mô tả sinh vật được cho là sống trong cung điện của thần đất và thần âm phủ, rất thích trái tim của con người, và có thể bắn tia laser từ mắt……
「……Hả!」
Ngay khoảnh khắc đó, suy nghĩ của Saiga-0 kết nối các từ ngữ rời rạc lại với nhau với tốc độ của ánh sáng.
Chân trần, hoa văn, che giấu, hành vi kỳ quặc, người đang tìm…… Tên người chơi quá xa nên không nhìn rõ, nhưng có lẽ là bốn chữ. Không có bằng chứng, nhưng cô ấy đã chắc chắn, chiếc mũ trùm đầu trắng kỳ cục đó không nghi ngờ gì chính là Hizutome Rakuro — Sunraku.
"May mắn thì nằm chờ cũng tới", nhưng "tin tốt thì phải tự mình đi nắm bắt, nếu không thì chẳng bao giờ tiến triển được gì". Dù vẫn còn bịn rịn với món salad chưa đến, Saiga-0 vẫn vội vã lao theo hướng mà chiếc mũ trùm đầu được cho là Medjed…… à không, chiếc mũ trùm đầu trắng đã bay đi, với một bí sách trong tay.
「Ơ, đừng có tự nhiên thêm cả động tác xoay người rồi nhảy nữa chứ desu wa!?」
「Ấy, xin lỗi, xin lỗi! Khi anh che kín thế này, anh lại thấy xấu hổ khi phô bày thân thể ra nên lỡ làm vậy thôi……」
Vật phẩm: 「Lễ phục・Mũ Trùm Dài Của Kẻ Lật Đổ - Festa Medjed Keffiyeh」.
Từ mọi góc độ, bộ trang bị này trông hệt như cái thứ trong bức bích họa Ai Cập—dù được giới thiệu là trùm—nhưng lại có hình dáng giống mascot vậy. Mà chính là nó chứ còn gì nữa. Tuy nhiên, nó lại có một tính năng khá đặc biệt.
Cái này, về phân loại thì là trang bị đầu, nhưng vì một tấm vải trắng lớn phủ kín đến tận đầu gối, nên chỉ cần trang bị ở vị trí đầu thôi là có thể che kín gần như toàn thân. Tuy nhiên, nhược điểm là khi trang bị thì tất cả kỹ năng dùng tay đều không thể sử dụng, biến nó thành thứ vô dụng trong chiến đấu. Rõ ràng, đây là một trang bị dùng để "troll". Chắc là họ nghĩ rằng nó sẽ không thành vấn đề nếu dùng để hóa trang trong thành phố.
Với chiếc 「Lễ phục・Mũ Trùm Dài Của Kẻ Lật Đổ - Festa Medjed Keffiyeh」 đó trên người, tôi khi thì nhảy qua mái nhà, khi thì chui qua những con hẻm nhỏ, khi thì lao nhanh qua đại lộ.
Tuy rất nổi bật, nhưng ngay lần đầu gặp mặt, việc nhận ra ngay lập tức đây chính là Sunraku là điều không thể. Đến khi họ nhìn rõ tên và thì mới xác nhận đây là Sunraku, thì tôi đã tẩu thoát rồi. Một kế hoạch hoàn hảo! Còn việc sau đó tôi bị đánh giá thế nào khi mọi người hiểu rằng "cái thứ đó" chính là Sunraku, thì đó chỉ là tổn thất đi kèm thôi.
「Nhưng tại sao lại phải đi đường vòng vậy desu wa!?」
「Đánh lừa đó !」
Tôi dùng những thùng gỗ và bức tường làm bệ phóng, thỉnh thoảng ở những nơi khuất mắt, tôi lại vén mũ trùm lên để dùng tay leo lên mái nhà, rồi lại chạy tiếp.
Hiện tại, tôi đang đi thẳng đến tuyến đường dẫn tới Tàn Tích Hắc Thiết Từ Thần Đại…… chứ không phải là tuyến đường dẫn tới Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng. Dù vậy, điểm đến vẫn là Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng. Đây chỉ là một động tác giả dùng để đánh lạc hướng, thực chất tôi đã xây dựng lộ trình bằng cách tận dụng những con hẻm nhỏ để tiến thẳng tới Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng ngay trước đó.
「Nghe đây Emul, nếu muốn lừa người khác một cách thật sự, thì ít nhất phải chuẩn bị những lời nói dối nghe có vẻ thật, những sự thật nghe có vẻ dối, và những lời nói dối nghe có vẻ bịp nữa.」
Đây là câu mà Pencilgon từng nói với tôi. Cái tính đểu cáng của cô ta thể hiện rõ ở chỗ không có một sự thật thẳng thắn nào trong những thứ thiết yếu đó cả.
Dù sao đi nữa, tôi muốn phần lớn mọi người tin rằng tôi đang hướng đến Tàn Tích Hắc Thiết Từ Thần Đại, để giấu đi mục đích thực sự của mình. Giả sử có bị nhìn thấy đang đi về phía Hang Rừng Bạt Ngàn Thiên Tử Vạn Hồng đi chăng nữa, thì ý kiến của số đông vẫn sẽ lấn át sự thật của thiểu số. Khái niệm về quái vật Majority Hound - Chó Săn Bầy Đàn thực sự rất hợp lý đấy chứ.
「Nào, chúng ta hãy cứ làm cho thật nổi bật lên nào!」
「Em xin chịuuuuu! Đừng nhào lộn nữa mà desu waaaa!!」
Hội những người chơi nghiêm túc về nấu ăn trong ShanFro được chia làm hai loại.
Một là những đầu bếp chuyên nhờ người chơi khác đi thu thập nguyên liệu. Còn lại là những đầu bếp có thể dùng dao và chảo để "tẩn" cả rồng như Seagal vậy.
Linh vật dễ thương