Senpai, anh có muốn ngoại tình với em không? – Bị bạn thân cướp mất cô bạn gái thanh mai trúc mã, nên giờ tôi định cướp lại em gái của hắn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 2

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1853

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 2

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

WN - Chương 25 - Lý do em yêu tiền bối (1)

Bữa tối kết thúc, tắm rửa cũng xong. Cảm giác tội lỗi len lỏi khi tôi bước vào bồn tắm vừa được Rinka sử dụng... nhưng mọi chuyện vẫn êm đẹp.

Tôi tự tin vào lý trí của mình, nhưng vẫn cần tự nhắc nhở bản thân. Chỉ một phút buông lỏng, hậu quả sẽ khôn lường. Giờ đã đến lúc chuẩn bị đi ngủ.

"Đi ngủ thôi."

"Dạ, được ạ."

Bầu không khí căng thẳng kỳ lạ bao trùm, dù chẳng có chuyện gì xảy ra. Chỉ cần bình tĩnh xử lý mọi chuyện là ổn.

Khi tôi định tắt đèn, Rinka kéo nhẹ ống tay áo pajama của tôi.

"Có chuyện gì sao?"

"Em... em có thể ngủ trên giường của tiền bối không ạ?"

"Được chứ. Vậy anh ngủ dưới đất vậy."

"T-Tại sao lại thế ạ?!"

Mặt Rinka đỏ bừng, em ấy liên tục trách móc.

"Tại sao... Ủa, ý em là ngủ chung sao?"

"Đúng ạ! Tiền bối nên nhạy cảm hơn chút đi!"

"K-Không được đâu... Lý trí của anh sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát mất..."

"... Em đồng ý mà."

Rinka ôm chặt gối, ánh mắt đưa lên nhìn tôi. Một luồng điện chạy dọc sống lưng tôi.

Th-Thật luôn sao...?

"Nhưng chúng ta mới yêu nhau... làm vậy vẫn còn sớm..."

"Hừm. 'Từ chối mâm cỗ dọn sẵn là nỗi nhục của đàn ông' đấy ạ!"

"N-Nhưng anh chưa chuẩn bị gì cả..."

"Không sao ạ. Em đã mua đủ đồ rồi."

Ánh mắt Rinka hướng về túi đồ đã mua ở cửa hàng tiện lợi. Dù chậm hiểu, tôi cũng đã hiểu ra.

"N-Như thế vẫn không ổn!"

Mặt tôi đỏ rực, lúng túng không yên. Rinka vẫn đỏ mặt nhưng nheo mắt nhìn tôi.

"Tiền bối giống nhân vật chính do dự không giết kẻ thù rồi để hắn trốn thoát trong phút chót nhỉ?"

"Ví von gì khập khiễng thế!"

"Hay là... tiền bối không muốn *** em...?"

"...! K-Không phải vậy..."

Cô bé này... thật là xảo quyệt. Hoàn toàn chặn hết lối thoát của tôi. Tình huống này nằm ngoài dự tính. Có ổn không nhỉ... Nhưng mà...

"Với lại, cái chăn kia hôm qua Tsukimiya-san đã dùng đúng không?"

"À, ừ."

"Vậy em không muốn dùng, và cũng không muốn tiền bối dùng nó. Nên... mình cùng ngủ chung nhé?"

"... Ừ."

Bị Rinka thúc giục, tôi đồng ý ngủ chung trên giường. Cũng may là giường khá rộng. Với dáng người mảnh mai của Rinka và tôi, hai người ngủ vẫn thoải mái.

Tắt đèn, tôi và Rinka nằm xuống giường. Cả hai cùng nhìn lên trần nhà. Một khoảng lặng kéo dài. Bỗng Rinka quay người sang trái, ánh mắt hướng về phía tôi.

"Ahaha... Kỳ lạ nhỉ."

"Ừ..."

"Tiền bối đã từng ngủ chung với Tsukimiya-san chưa? À, ý em không phải theo nghĩa sâu xa đâu ạ."

"Hồi mẫu giáo thì có. Nhưng hầu như không nhớ gì."

"Vậy à."

"Ủa, em hỏi làm gì?"

"Chuyện về người yêu cũ thì khó tránh khỏi tò mò mà. Không muốn nghe nhưng vẫn thắc mắc. Tâm trạng em phức tạp lắm ạ."

Nếu Rinka có bạn trai cũ, có lẽ tôi cũng sẽ cảm thấy như vậy. Không muốn biết, nhưng vẫn tò mò. Một nghịch lý khó lý giải.

"Có chuyện gì sao ạ?"

"Rinka... tại sao em lại yêu anh?"

"Hả?"

Giọng Rinka ngơ ngác. Tôi nhìn thẳng vào mắt em ấy.

"Hôm nay... bạn của em..."

"A-chan hả?"

"Ừ, cô ấy hỏi anh làm thế nào để 'cưa đổ' được em. Lúc đó, anh không trả lời được. Vì anh chưa từng hỏi em lý do."

Tôi đã bỏ qua điều quan trọng nhất. Dĩ nhiên, tôi rất muốn biết tại sao Rinka lại yêu mình đến vậy.

"Vậy ạ... Em sẽ kể cho tiền bối nghe. Lý do em yêu tiền bối nhiều đến như vậy nhé."

Rinka mỉm cười, khẽ áp người vào tôi. Dù dùng cùng loại dầu gội, một mùi hương ngọt ngào lạ lẫm phảng phất. Rinka do dự một chút, rồi bắt đầu kể về quá khứ.

-----------------------------------------------------------

Em biết mình không cùng huyết thống với mẹ vào tháng Ba năm lớp Năm. Nhóm máu em là A, trong khi mẹ là O và bố cũng là O.

Chỉ cần chút kiến thức cơ bản là có thể nhận ra. Lẽ ra em đã biết sớm hơn, nhưng mẹ luôn nói bà có nhóm máu A.

Rồi một ngày, cả nhà đi ăn bên ngoài và gặp tai nạn. Mẹ được đưa lên xe cấp cứu. Khi được hỏi về nhóm máu, bố trả lời: "O".

Em biết mình không phải con ruột của mẹ.

Dù chỉ là đứa trẻ, sự thật đó khiến em suy sụp. Em không thể đến bệnh viện thăm mẹ nữa. Gần như cùng lúc, em chuyển trường.

Không liên quan đến tai nạn, chuyện này đã được định trước. Trong tâm trạng bất ổn, em không thể kết bạn ở ngôi trường mới.

Cũng chẳng muốn về nhà, em thường ngồi một mình trên chiếc ghế đá trong công viên vắng lặng, chỉ có mỗi cầu trượt.

Và rồi, người xuất hiện trước mặt em lúc đó là -

"Em là Rinka-chan phải không?"

- chính là tiền bối.