Sau cơn mưa trời lại sáng.
(Buồn ngủ quá…)
Bởi chuyện ồn ào với Yukine đêm qua, tôi đã đi ngủ muộn, và giờ đây tôi đang đứng trước bồn rửa mặt, dụi mắt, cố gắng tỉnh táo lại.
Toàn thân tôi cảm thấy mệt mỏi, đầu óc nặng trĩu.
Có phải việc xuất tinh đã lấy đi quá nhiều năng lượng của đàn ông, khiến họ cảm thấy kiệt sức và tinh thần sa sút vào sáng hôm sau?
Dù sao thì tất cả đều là lỗi của Yukine vì đã khiến tôi kích động như thế này.
(Thứ thuốc đó mạnh đến mức nào vậy?)
Theo Yukine, thứ đó sẽ biến tôi thành 'sói cả đêm'. Với vẻ quyến rũ của con bé trong bộ đồ ấy, tôi gần như không thể giữ được bình tĩnh.
(Và cuối cùng, bọn tôi đã hôn nhau...)
Dù có là vô tình hay cố ý, chúng tôi đã trao nhau nụ hôn, điều mà hai anh em không bao giờ được phép làm.
Chuyện đó cùng với tất cả những chuyện khác đã khiến tôi cảm thấy vô cùng kỳ lạ tối qua.
(Liệu từ giờ tôi có thể giữ được phẩm giá của một người anh không? Ê mà từ từ, ngay từ đầu tôi có chút phẩm giá nào không nhỉ?)
Dù tôi có cố chống cự như nào đi nữa, con bé vẫn tiếp tục đẩy thuyền.
Bất kể quyết tâm của tôi có thế nào, tôi cũng phải cân nhắc lại nó bởi một cô gái như Yukine, người ở mức độ hoàn toàn khác, đang cố gắng phá vỡ mọi thứ và khiến tôi phải cân nhắc lại quan điểm của mình.
Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi e rằng sẽ không cưỡng lại được sức hấp dẫn của Yukine và phạm phải sai lầm lớn.
Tôi tuyệt đối phải tránh điều đó bằng mọi giá!
Khi tôi đang tự trấn an mình trước gương thì cửa bất ngờ mở ra.
"Fuahh~ chào buổi sáng, Nii-san."
"Yukine..."
Yukine đứng bên cạnh tôi, đẹp rạng ngời ngay cả khi vừa mới thức giấc, rồi ngáp một cái.
"Đêm qua anh ngủ ngon không, Nii-san?"
"Làm sao anh có thể ngủ ngon được...khi uống phải cái thứ đó của em cơ chứ!"
"Ồ, ra là nó có tác dụng sao! Hehe, em rất vui khi nghe điều đó!"
"Anh thì không nhé! Em không biết một chàng trai phải khó khăn thế nào để đối phó với điều đó đâu!"
"Đó là lý do tại sao anh có thể dùng đến em mà, nhỉ anh?"
"Làm sao anh có thể dùng em như vậy được!"
Khi tôi cương quyết từ chối, Yukine buông thõm vai xuống tỏ vẻ thất vọng.
"Có lẽ anh thích vòng một đầy đặn chị Imari hơn em,huh, Nii-san…uu~."
Nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của em ấy, tôi cảm thấy thương cảm vô cùng.
"K-Không, không phải vậy! Chỉ là...em biết đấy...em là em gái anh nên anh không thể lợi dụng em cho chuyện đó được…"
"Vậy em có làm anh phấn khích không, Nii-san?"
"Chuyện đó! Umm, nó…"
Thấy tôi lưỡng lự, Yukine rưng rưng nước mắt.
"Nii-san không thấy hứng thú với em…….Em không thiết sống nữa…."
"Anh có! Anh có cảm thấy điều đó! Anh thật sự đã bị dồn vào đường cùng đấy!"
"...có thật hông?"
"Thật, con chó nói điêu! Yukine xinh đẹp tuyệt trần!"
Dứt lời, ánh mắt của Yukine chợt long lanh và đôi tay con bé siết chặt lấy tôi trong một cái ôm ấm áp.
"Tuyệt! Em yêu anh, Nii-san! Chu~♡"
"Đủ rồi, dừng lại đi! Thiệt tình, Yukine, em chẳng công bằng tý nào."
"Hehe, con gái ai cũng bất công cả đó, anh biết hơm?"
"Haa, phiền ghê ta."
Tôi bắt đầu cảm thấy mình cần phải làm gì đó.
Đêm qua, tôi chợt nhận ra rằng, đúng như lời Yukine nói, em ấy sẵn sàng dùng mọi cách để quyến rũ tôi.
Có lẽ trong một khoảnh khắc sơ hở, tôi sẽ bị cuốn vào vòng tay ấm áp của con bé mà chẳng kịp trở tay...tình huống ấy, dù có nghiêm trọng đến đâu, cũng không hẳn là điều hoàn toàn không thể xảy ra.
(Tôi thực sự cần mua một ổ khóa cho phòng mình...)
Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ phải mua một ổ khóa để ngăn em gái lẻn vào phòng mình vào ban đêm.
...Chà, có lẽ không đến mức như vậy.
"nfufu~ , thật là vui khi được ở cùng Nii-san vào buổi sáng~♪"
Như mọi khi, Yukine lại cọ má vào tay tôi và bám chặt không rời.
Bất chấp những gì xảy ra ngày hôm qua, con bé vẫn tràn đầy năng lượng như thường lệ.
"Yukine, trông em có vẻ ngủ rất ngon nhỉ?"
"Không, không hẳn là vậy."
"Thật vậy sao?"
Tràn đầy sức sống như thể vừa ngủ đủ giấc, em ấy dường như đã có một đêm ngon giấc.
"Vâng, cũng như anh, Nii-san, em cảm thấy khá...anh biết đấy, phấn khích."
"Đừng nói thế! Và cũng đừng thú nhận những điều đó trước mặt anh trai em chứ!"
"Em có thể làm gì cơ chứ? Ý là khi anh làm vẻ mặt hứng tình đó thì tự nhiên em cũng cảm thấy...anh biết đấy...nứng đó anh?"
"Đừng có cảm thấy nứng với anh trai em!"
"Nhưng đó là những gì đã xảy ra! Thêm nữa tối qua, tụi mình còn hôn nhau, nhưng sau đó anh lại dừng mọi thứ lại! Tất nhiên em sẽ không thỏa mãn và cảm thấy như vậy rồi!"
"Ehhh!"
Cảm thấy bị áp đảo bởi sự nhiệt tình của con bé, tôi lùi lại. Bằng cách nào đó, tôi bắt đầu cảm thấy như mình là người có lỗi trong chuyện này.
"Vì không thể làm gì nên em chỉ còn biết tự an ủi bản thân mình mà thôi, anh biết chưaaaa!"
"Ughhh, anh không muốn nghe về đời sống tình dục của em gái mình!"
"Anh đang bị ảo tưởng về em gái mình quá mức rồi đó, Nii-san! Ngay cả em gái cũng biết thẩm du nhé!"
"Anh không ngờ em lại như thế!"
"Đừng để vẻ ngoài ngây thơ của em đánh lừa, em là một cô gái có ham muốn mãnh liệt lắm đó anh biết không?"
"Dù nhìn theo góc độ nào, em cũng chính là kiểu người như thế mà, Yukine!"
Nghĩ lại mà xem, có gì đáng ngạc nhiên ở hành động hay lời nói của con bé khi nhìn lại mọi chuyện?
Nhưng mà, Yukine...Ugh, thật là một khởi đầu tồi tệ cho ngày mới.
"Tất cả là lỗi của anh đó, hiểu chưa?"
"Eh, thật sao..."
Với đôi má phồng lên như cá nóc, Yukine chu môi và quay đi trong khi vẫn bám chặt lấy tay tôi.
Thở dài trước vẻ mặt cau có của Yukine, tôi liếc nhìn mình trong gương.
(Tôi cảm thấy mình đã già đi trong vài tháng qua…)
Tôi không thể dứt bỏ cảm giác rằng Yukine đang dần hút cạn sinh lực của mình.