Sau khi được tôi an ủi, em gái đã không thể sống thiếu tôi được nữa

Truyện tương tự

Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

(Đang ra)

Vì kiếp trước là thằng đàn ông nên kiếp này sẽ nói không với harem ngược

Morishita Ringo

Mặc dù đã nói là vậy, không may là hình mẫu quý cô được cô gái đáng thất vọng đây dệt nên rồi cũng sẽ sớm bị bóc trần mà thôi, một câu chuyện mang đầy tính hài hước nhưng cũng pha cùng một chút kịch t

38 3696

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

(Đang ra)

Mãn Cấp Xuyên Không Tại Sao Tôi Lại Là Nữ Mục Sư?

清酒浅辄-Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)

Willis: Có vấn đề gì giữa việc ta là linh mục và việc ta có thể dùng gậy đánh chết ngươi không?Chết đi và hãy để lại tất cả vật phẩm cho ta!

169 2937

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

6 53

The Novice Alchemist's Store

(Đang ra)

The Novice Alchemist's Store

Itsuki Mizuho

Song, nếu tôi không mở cửa hàng ở đây thì không thể kiếm sống được...

96 9890

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

(Đang ra)

Túc Mệnh Chi Hoàn - Quỷ Bí Chi Chủ 2

Ái Tiềm Thuỷ Đích Ô Tặc

Phần tiếp theo của tiểu thuyết Quỷ Bí Chi Chủ, một trong những tác phẩm văn học mạng nổi tiếng nhất của Trung Quốc. Câu chuyện lấy bối cảnh vào khoảng 6-7 năm sau sự kiện cuối cùng ở Quỷ Bí Chi Chủ.

47 534

Web novel - Chương 28: Lời khuyên của Imari

Sau cuộc trò chuyện ngắn với Imari, chúng tôi đã quay trở lại việc học. Sau một giờ tập trung cao độ vào sách vở, bọn tôi cảm thấy mệt mỏi và đã quyết định nghỉ ngơi theo đề xuất của Imari.

Trong lúc cả hai nghỉ ngơi và nhấm nháp tách trà do Imari pha, cô ấy bất chợt đề cập đến một chủ đề.

"Nhân tiện..."

"Hmmm?"

"Chuyện cậu thức khuya học bài là nói dối đúng không?"

"Huh?"

Câu hỏi bất ngờ của Imari khiến tôi giật mình, không thể kìm được mà tạo ra một âm thanh kỳ lạ. Cô ấy tiếp tục với một biểu cảm dường như nhìn thấu mọi thứ.

"Miyoshi-kun, cậu thực sự tệ trong khoản nói dối đấy."

"C-cậu biết rồi à? Ahaha..."

Thú thật tôi không nghĩ Imari sẽ tin vào lời nói dối của mình. Nên dù không bất ngờ lắm, tôi vẫn tò mò không biết tại sao giờ cô ấy lại nhắc đến chuyện đó.

"Dù biết tớ nói dối nhưng tại sao cậu vẫn đồng ý học chung với tớ?"

"Bởi trông cậu thật đáng ngờ, Miyoshi-kun. Có vẻ như cậu đang giấu giếm điều gì đó. Giống như...có lẽ là điều gì đó liên quan đến em gái cậu."

Imari nở một nụ cười tự tin, dường như rất chắc chắn về điều đó. A, ra là Imari thực sự có thể nhìn thấu mọi thứ nhỉ?

"Đúng là không gì có thể qua mắt được cậu."

"Không phải đâu! Vẫn còn nhiều điều mà tớ không biết! Tớ gần như chẳng biết gì, kể cả cậu, Miyoshi-kun."

"Thật không? Theo tớ thấy thì cậu đâu có như thế."

Nghe tôi nói vậy, Imari khẽ cười khúc khích.

"Nếu tớ thật sự hiểu mọi thứ về cậu, tớ sẽ không phải cố gắng nhiều như này..."

Imari lẩm bẩm, nét mặt thoáng buồn.

"Hả? Cậu nói thế là có ý gì?"

Khi tôi hỏi, Imari nhanh chóng trở lại thái độ vui vẻ.

"Không có gì, đừng để ý. Mà quan trọng hơn, chuyện gì đã xảy ra vậy? Kể tớ nghe đi."

"...Thôi thì giấu cậu cũng không được gì."

"Cậu biết điều đấy."

Imari ưỡn ngực, tỏ vẻ đắc ý.

Tôi đành chịu trận và bắt đầu kể lại những gì đã xảy ra tối qua.

"Thế đấy, mọi chuyện hỗn loạn lắm..."

Imari, người lặng lẽ lắng nghe suốt thời gian qua, cuối cùng cũng lên tiếng.

"Cậu nghĩ gì mà lại làm vậy hả?"

"Hiiiiiii!!"

Giọng nói của Imari như có sức nặng.

Tôi run rẩy vì sợ hãi và vội vàng quỳ sụp xuống sàn.

"Tớ xin lỗi, xin lỗi!! Xin lỗi vì đã làm hỏng mọi chuyện!!!"

"Miyoshi-kun, cậu luôn miệng nói rằng mình muốn trở thành một người anh? Rằng luôn muốn có một người em cho riêng mình phải không?"

"Ư-ừm, đúng là thế. Nhưng cậu thấy đấy, tối qua, Yukine đã thực sự thể hiện quyết tâm của em nó..."

"Một người anh tốt hẳn phải có cách xử lý nghiêm khắc hơn chứ? Sao cậu lại để mọi chuyện đi quá xa như vậy? Hay do từ trước đến giờ cậu quá nuông chiều con bé nên mới dẫn đến tình huống này?"

"Chà, cái đó..."

Lập luận của cô ấy quá sức thuyết phục, đến mức tôi không thể tìm ra bất kỳ lý do nào để phản bác.

Imari luôn có một tinh thần công lý rất mạnh mẽ và đôi khi nó được thể hiện một cách rất đáng sợ. 

Một lần nữa, tôi cảm nhận được sự áp đảo của Imari Asami.

"Thôi nào, Miyoshi-kun, cậu bình tĩnh chút đi."

"T-tớ xin lỗi."

Imari thở dài.

"Miyoshi-kun, cậu muốn gì? Cậu thực sự muốn làm anh của Yukine sao?"

"Tớ muốn! Nhưng...tớ không muốn làm con bé buồn, phần nào đó trong tớ muốn chiều chuộng em ấy, muốn cho Yukine thứ em nó muốn..."

"Bớt lại dùm tớ đi!"

"Tớ xin lỗi!!!"

Imari càng nói càng hăng.

"Cậu chỉ được chọn một trong hai thôi! Hoặc là Miyoshi-kun sẽ làm tròn trách nhiệm của một người anh, hoặc là cậu sẽ kết hôn Yukine?"

"C-cậu cứ đùa! G-gì mà kết hôn với em ấy chứ, chuyện đó..."

"Nhưng chẳng phải cuối cùng mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy ư? Bởi Yukine, con bé thực sự thích cậu, Miyoshi-kun."

"Thì cậu biết đấy, nó giống như... một điều bình thường thôi mà. Khi còn nhỏ, ai chẳng từng nói "Con sẽ lấy ba!" hay những câu kiểu vậy. Có khi nào đó chỉ là một kiểu mẫu như thế không?"

"Con bé đã trắng trợn trộn thuốc vào thức ăn của cậu đấy, kế đó là cầu hôn, thậm chí còn hôn cậu nữa, đúng chứ?"

Imari nói với vẻ bực bội.

"Đó chỉ là tình yêu thái quá thôi mà!"

"Vậy sao cậu không ba mặt một lời với em ấy đi? Rốt cuộc là cậu muốn gì cơ chứ, Miyoshi-kun?"

Nghe Imari hỏi vậy, tôi suy nghĩ một lúc.

"Chuyện đó, tớ..."

Cho đến bây giờ, tôi chỉ thuận theo tự nhiên mà không thực sự nghiêm túc xem xét tình cảm của Yukine. 

Bây giờ, tôi phải suy nghĩ kỹ về điều đó. 

Tôi muốn gì? Tôi muốn trở thành ai? Tôi mong muốn một tương lai như thế nào?

Và câu trả lời là…

"Tớ muốn cả hai vẫn là anh em thân thiết như trước."

Khi tôi đưa ra kết luận, Imari mỉm cười dịu dàng.

"Nếu đó là điều cậu thực sự mong muốn thì phải gắng mà giữ lấy nhé."

"Cậu nói đúng. Tớ đã không dứt khoát. Tớ sẽ nói rõ với em ấy."

"Ừ cậu nên thế."

Sau những lời khuyên thật lòng có phần nghiêm khắc của Imari, bầu không khí bỗng trở nên thoải mái hơn.

"Dù sao thì tớ đang băn khoăn không biết làm gì để Yukine từ bỏ tình cảm đó đây..."

Tôi duỗi người, cố gắng thư giãn và thản nhiên nhắc đến điều đó.

Imari nhấp một ngụm trà trước khi nói, 

"Vậy cậu thấy sao về việc hẹn hò với tớ?"

"―Hả?"