Enjoy!
-------------------------
Chương 15: Quyết định phòng
Sáu giờ chiều.
Giờ bơi đã kết thúc, bốn người bọn tôi đang nghỉ ngơi một chút trong phòng khách sạn.
Vì đã bơi suốt từ sáng, nên đến chiều bọn tôi đã hoàn toàn kiệt sức.
Thật sự thì khoảng thời gian trong hồ bơi rất vui, nhưng ở lâu thì đúng là khiến cơ thể mệt mỏi.
Sau khi chơi đùa thỏa thích, vì bữa tối ở khách sạn bắt đầu từ 18:30, nên tụi tôi đã rời hồ bơi trước 18 giờ và bây giờ đang ở trong một phòng của khách sạn.
Trong phòng có hai chiếc giường lớn. Có một phòng tắm và một chiếc TV lớn. Được ngủ trong một môi trường rộng rãi và thoải mái thế này đúng là tuyệt vời.
"Ở dưới nước lâu đúng là khiến người ta mệt mỏi thật đấy. Vui thì có vui đấy, nhưng chắc phải tạm nghỉ chơi hồ bơi một thời gian thôi... Còn cháy nắng nữa."
Koi-san nằm dài trên giường thở dài, trông có vẻ mệt mỏi.
Koi-san dán người nhỏ nhắn, bình thường cũng không hay vận động lắm, nên trông có vẻ không có nhiều thể lực.
Nhưng mà, hình như lúc ở hồ bơi cô nàng chỉ toàn trôi nổi trên phao vừa uống nước trái cây thì phải...
"Vui thật đó~. Giờ tiếp theo là bữa tối ở khách sạn. Rồi đi ngủ ha~. Hình như ngày mai tụi mình sẽ đi lễ hội gần đây đúng không, Hinami?"
Yuri, người đang ngồi xếp bằng bên giường còn lại, nói với Hinami đang ngồi.
"Ừ. Nghe nói mai gần đây có lễ hội, tụi mình tính sẽ đi chơi rồi về luôn. Lễ hội bắt đầu từ chiều, nhưng lúc về thì sẽ được ba của Koi-chan chở về nhà. Thật sự cảm ơn bác ấy ghê luôn!"
Gần khách sạn bọn tớ đang ở hiện có một ngôi đền khá lớn. Nghe nói mỗi năm vào mùa hè, nơi đó đều tổ chức lễ hội, và tụi tôi dự định sẽ tham gia.
Lễ hội bắt đầu từ chiều và kết thúc vào khoảng 8 giờ tối. Kết thúc sự kiện sẽ là một màn bắn pháo hoa lớn trên bầu trời.
Dù sẽ về hơi trễ, nhưng mà ba của Koi-san sẽ lái xe đến đón.
"Háo hức ghê~. Đi lễ hội với nhóm này là đỉnh luôn á! Chắc chắn sẽ tạo được nhiều kỷ niệm lắm~. À mà, hôm nay tớ chụp nhiều ảnh quá trời nên chắc phải lọc lại sau thôi~. Ughh~. Xóa ảnh cũng cực nữa, mà tớ thì muốn giữ lại hết cơ!"
Trong lúc tụi tôi chơi ở hồ bơi, Yuri gần như chụp ảnh liên tục, đến mức tụi tôi phải tự hỏi: "Ở đây cũng chụp luôn hả?"
Điện thoại cô ấy có chống nước, nên không sợ hư do ngâm nước. Vì thế, dù đang ở dưới nước hay đang chờ gì đó, chỉ cần có cơ hội là cô ấy lại giơ điện thoại lên chụp.
Rồi sau đó lại cười cười đăng lên X hay Instagram. Quả là một JK lấp lánh.
"Ara, chắc cũng sắp đến giờ ăn tối rồi đấy. Trước khi ra khỏi phòng, cho tớ hỏi một chuyện được không?"
Koi-san kiểm tra giờ trên điện thoại rồi đột nhiên đề cập đến chuyện gì đó.
"Sao thế, Koi-chan?"
Hinami nghiêng đầu hỏi thì Koi-san đang nằm bỗng bật dậy, nhìn tụi tôi.
"Chuyện chia phòng ấy mà. Nói chút được không?"
"Chia phòng? Tụi mình đặt hai phòng đúng không? Vậy để tớ ở phòng còn lại là được rồi."
"Ban đầu tớ cũng nghĩ vậy. Nhưng mà, đã mất công con trai con gái đi du lịch cùng rồi thì... phải có chút cảm giác hồi hộp chứ nhỉ? Nên là, tụi mình sẽ quyết định ai ngủ cùng ai ngay bây giờ nhé?"
“““Hả!?”””
Tôi, Hinami và Yuri đồng thanh hét lên.
Trước đề xuất gây sốc của Koi-san, tụi tôi chỉ biết há hốc miệng.
Gì cơ...?
Tức là tớ sẽ phải qua đêm với một trong ba người này à...?
Ể!? Có chuyện như vậy luôn hả? Mà lại là hai người ở chung phòng à? Nguy hiểm quá rồi đó!?
Tôi hoang mang. Còn Yuri và Hinami thì mặt hơi đỏ lên, nhưng lại có vẻ đầy khí thế.
Are, tại sao họ lại háo hức như vậy...? Hay là... họ ghét ở cùng phòng với tôi đến mức đó à...?
Ừ, cũng phải thôi. Ai mà muốn ở chung với người mình không thích chứ.
Thế nhưng, Koi-san nhìn phản ứng của hai người đó lại nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Sao cô ấy lại cười khi nhìn hai người đó...?
Chẳng lẽ việc cô ấy bất ngờ đề xuất chuyện này là có liên quan đến hai người họ...?
"Này, Koi-san. Đột ngột quá rồi đấy. Sao cậu không nói trước từ đầu? Nói bất ngờ thế này thì ai mà chuẩn bị tinh thần kịp."
"Tại nói vậy mới vui chứ. Một chuyến đi phải có yếu tố hồi hộp. Hơn nữa… Nhìn hành động của hai người hôm nay, tớ thấy cách này thú vị hơn."
"Hả? Hai người? Ai cơ? Có tôi trong đó không?"
"Ừm~. Ai biết được nhỉ? Dùng cái đầu ngốc nghếch kia mà suy nghĩ thử đi. Đồ chậm tiêu."
Koi-san lè lưỡi trêu tôi như thể đang chế giễu.
Thật đấy à, chuyện gì đang xảy ra vậy...? Hai người mà cô ấy nói tới là Yuri và Hinami...?
Vậy tại sao với hai người đó, đề xuất này lại là yếu tố “hồi hộp” chứ...?
Koi-san... cậu thật sự đang nghĩ cái gì vậy...?
"Rồi, quyết định vậy nha. Bây giờ tụi mình sẽ quyết định chia phòng bằng oẳn tù tì. Tất cả đều phải tham gia đấy. Không được trốn!"
Koi-san nhìn từng người bằng ánh mắt sắc lẹm rồi nói.
Vậy là hết đường lui rồi... Tôi thật sự sẽ phải qua đêm với ai đó.
Một đêm... chỉ có hai người.
Aaaaaaaaaaaaaaa! Đừng nghĩ nữa! Nghĩ thêm là tiêu đấy!
Phải giữ bình tĩnh... Đúng là hồi hộp thật, nhưng giờ thì đành chịu thôi.
Đây không phải là lúc từ chối, hơn nữa nhìn Yuri và Hinami thì thấy họ cũng tràn đầy quyết tâm.
Là con trai thì tôi không thể rút lui lúc này.
Hai người đó chắc chắn cũng sẽ chơi oẳn tù tì hết mình để không phải ở cùng với tôi.
Tôi sẽ chơi hết sức! Dù có chuyện gì xảy ra, tớ cũng sẽ vượt qua!
“Vậy thì bắt đầu nhé. Một, hai—”
Koi-san lên tiếng, tụi tôi đồng thanh hô to:
““““Bắt đầu nhé! Oẳn tù tì ra cái gì, ra cái này!””””