Sau Khi Bảo Vệ Cô Gái Xinh Đẹp Trên Tàu Điện Và Bỏ Đi Không Để Lại Tên Tuổi. Nào ngờ, cả nước lại tôn vinh tôi như một người hùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

(Đang ra)

Ore no Osananajimi wa Main Heroine Rashii

3pu

Có ai muốn tôi dịch cả Light Novel không :3

27 48

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

88 885

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

19 139

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

16 88

Light Novel Vol 3 (Hoàn thành) - Chương 14: Hồ bơi

Enjoy!

-----------------------

Chương 14: Hồ bơi

“Uwaa~! Đây là khách sạn mà tụi mình sẽ ở hả? To ghê luôn á! Phải chụp thật nhiều hình rồi đăng lên X mới được!”

Ngay khi đến nơi, Yuri trong trạng thái cực kỳ phấn khích đã nhảy cẫng lên và là người đầu tiên chạy vào sảnh khách sạn. Cô ấy bắt đầu giơ điện thoại lên khắp nơi và chụp lia lịa nhiều bức ảnh.

“Yuri, cậu phấn khích quá rồi đó! Đợi chút đã! Mình đi chung với nhau mà!”

Hinami đuổi theo Yuri đang phấn khích, đi qua cánh cửa tự động vào trong khách sạn.

Nhìn hai người đó chẳng khác gì một phụ huynh bị đứa con phấn khích dắt đi trong cửa hàng đồ chơi cả…

“Thôi, tụi mình cũng đi thôi.”

“Roger that~.”

Tôi và Koi-san cũng bước theo sau hai người kia tiến vào sảnh khách sạn.

Chỗ tụi tôi đang ở là một khách sạn cao cấp có liên kết với khu giải trí lớn. Vào mùa hè, nơi này sẽ mở khu hồ bơi rộng cỡ... một cái Tokyo Dome, và nghe nói năm nào cũng thu hút rất đông khách.

Thật ra, với một chuyến đi của học sinh thì việc ở lại khách sạn đắt đỏ thế này là điều rất khó khăn về mặt tài chính. Chỉ một đêm thôi đã tốn một khoản kha khá, nếu còn thêm vé hồ bơi thì đúng là quá sức với lương làm thêm của học sinh cấp ba.

Nhưng thật may là bố của Koi-san là người điều hành khách sạn này, nên tụi tôi được ở với mức giá ưu đãi đặc biệt.

Khi nghe nói bố Koi-san quản lý một khách sạn nổi tiếng toàn quốc, tôi đã rất sốc. Nhưng nghĩ lại thì, chuyện đó cũng không quá bất ngờ ở trường tôi. Trước khi trở thành trường nam nữ học chung, nơi đây từng là một trường dành cho tiểu thư. Có con gái của giám đốc tập đoàn hay chính trị gia cũng không có gì lạ. Tôi lại càng cảm thấy thực sự mình đã đậu vào một ngôi trường kinh khủng rồi.

“Koi-san, cảm ơn cậu nhiều nha. Không ngờ lại được ở khách sạn xịn như vậy với giá rẻ. Tôi có tra trên mạng rồi, giá cao ghê luôn… Biết xong còn tưởng mình nhầm chỗ.”

“Không cần cảm ơn đâu. Chỉ là dùng mối quan hệ của ba tôi thôi, tôi chẳng nỗ lực gì cả. Nếu muốn cảm ơn thì cảm ơn Hinami kìa.”

“Gì? Hinami á?”

“Ừ. Vì cậu ấy là người đã lên kế hoạch cho chuyến đi này mà. Vì cậu đó.”

Koi-san nói tiếp:

“Hồi trước khi nghỉ hè, cậu có nói đại khái là ‘nghỉ hè chẳng có kế hoạch gì cả’, phải không? Hinami nghe vậy nên đã nhờ tôi giúp lên kế hoạch chuyến đi bất ngờ này cho cậu đó. Nên nếu muốn cảm ơn ai thì là Hinami đó.”

“Thật sự… tôi may mắn vì có những người bạn tốt như vậy…”

“Ừ. Với lại, vụ stalker cũng khiến không khí u ám suốt thời gian qua, nên cũng cần có lúc thư giãn chứ. Hôm nay thì cứ thoải mái mà vui chơi đi, anh hùng ạ.”

“Ừ nhỉ. Lâu rồi mới được vui như thế này.”

Tụi tôi gửi hành lý ở quầy lễ tân. Sau đó bốn đứa tiến thẳng đến khu hồ bơi lớn bên trong khu tổ hợp.

—------------

“Wow, nhìn trong hình đã thấy to, mà ngoài đời còn choáng hơn… Người cũng khá đông, mà vẫn còn dư sức chứa. Không biết chỗ này chứa được bao nhiêu người nữa.”

Ngay trước mắt tôi là dòng sông lười “Flowing Pool” và máng trượt “Water Slider” cao hơn 10 mét, nơi người chơi trượt thẳng từ trên xuống một cách đầy kích thích.

Đây đúng là nơi tuyệt vời để chơi suốt cả ngày.

Sau khi nhìn qua những khu hồ bơi trải dài xung quanh, tôi quyết định đứng chờ ba cô gái đang thay đồ dưới cái đồng hồ lớn.

Thường thì con trai thay đồ nhanh hơn nên bị chờ là chuyện bình thường. Nhưng từ lúc tụi tôi chia nhau ở trước phòng thay đồ, cũng đã hơn mười lăm phút rồi.

“Chậm ghê ta… Chỗ hẹn rõ ràng là đây mà…”

Đang nghĩ thế thì…

“A! Tìm thấy rồi! Ryou-kun!”

Tôi nghe tiếng của Hinami từ đâu đó.

Nhìn quanh một vòng, tôi thấy Hinami đang đi về phía mình từ bên phải. Theo sau là Koi-san và Yuri.

Cả ba đều mặc đồ bơi và chạy nhẹ nhàng tới chỗ tôi, làm cho ngực họ nảy lên xuống (trừ Koi-san).

Vì thế mà ánh mắt của mấy nam sinh xung quanh dính chặt vào họ. Tất nhiên là tôi cũng không ngoại lệ.

…Khoan đã. Nhìn kỹ lại thì, ba người họ đang mặc chính bộ đồ bơi mà tụi tôi đã mua lúc đi trung tâm thương mại!

Khoan khoan, đừng nói là họ đã mua mấy bộ đó là để dành cho ngày hôm nay à? Ra là vậy, giờ tôi mới hiểu lời nói mờ ám của Yuri lúc đó. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao cậu ấy lại nói vậy.

Hóa ra tất cả đã là một kế hoạch từ đầu.

Nguy thật đấy. Cả ba đều chọn đồ bơi hợp với ưu điểm cơ thể mình, nên trông họ cực kỳ hợp.

fef8913f-9e5e-4bc4-8b9d-3d705fccf4f4.jpg

Tôi… tôi sắp đi chơi hồ bơi với ba mỹ nữ đây. Cảm giác hồi hộp ghê…

"Ryou-kun, xin lỗi đã để cậu đợi nhé!"

"Uwaa~ Hinami nhanh quá luôn đó~ Xin lỗi nha, để cậu chờ lâu!"

"Hai người bình tĩnh chút đi."

Người đến chỗ tôi đầu tiên là Hinami, rồi tiếp theo là Yuri và Koi-san. Cả ba đều thở hổn hển, mồ hôi chảy dài trên má.

Tôi lơ đãng dõi theo giọt mồ hôi đang lăn trên má Hinami, trượt xuống và rơi vào giữa ngực cô ấy.

Ánh mắt tôi vô thức dừng lại ở vòng một khá đầy đặn của Hinami – điều mà tôi không có cơ hội nhìn thấy hàng ngày – và thậm chí là cả khe ngực của cô ấy. Tôi vội vàng quay mặt đi.

Chết tiệt… Mình không bị kích thích mới lạ đấy chứ…?

"Kh-không sao đâu. Tớ mới ra thôi."

"Vậy à, thế thì tốt quá~ Mà này, Keidou Ryou-san. Vừa rồi cậu đã nhìn thấy giọt mồ hôi rơi vào ngực Hinami đúng không? Nhìn thấy rõ ràng luôn ấy, nhỉ!"

Có vẻ như Yuri không bỏ sót khoảnh khắc đó, và bắt đầu truy vấn tôi về ánh mắt vừa rồi.

Nụ cười tinh quái hiện rõ trên gương mặt cô ấy, như thể đang thích thú với phản ứng của tôi.

Khốn thật. Không ngờ lại bị Yuri nhìn thấy…

"K-Không, tớ không nhìn gì cả! Chắc là cậu nhìn nhầm rồi đấy!"

"Hee~ Thấy ngực của nữ sinh cấp ba ngay trước mặt mà vẫn tỏ ra bình tĩnh được ha~ Có khi nào trong lòng lại đang cực kỳ phấn khích đấy chứ~"

"Không, không có đâu, thật sự là không…"

"Vậy, nếu thế này thì sao nhỉ?"

Nói rồi, Yuri lại mỉm cười tinh nghịch, kéo tay tôi và ấn mạnh vào ngực cô ấy.

Cảm giác mềm mại và đàn hồi ấy truyền thẳng vào não, tôi không thể cưỡng lại mà bị choáng ngợp.

"Nào nào~ Thấy sao, Ryou~?"

"Ê! Đồ ngốc! Không được đâu Yuri!"

"Ế~ Có sao đâu mà~ Ryou còn nhớ không? Cái bộ đồ bơi này là do cậu chọn đấy~ Tớ đã chuẩn bị nó chỉ cho hôm nay đó~"

Đúng là bộ đồ bơi mà Yuri đang mặc là cái mà chúng tôi đã mua lần trước ở trung tâm thương mại. Trong số các bộ cô ấy thử, cái này là hở hang nhất, kiểu dáng như dành cho phụ nữ trưởng thành.

Nhìn thấy Yuri trong bộ đồ bơi đó ở khoảng cách gần, thậm chí là cả khe ngực, khiến tôi luống cuống định rút tay lại.

Nhưng Yuri vẫn nắm chặt lấy tay tôi, không buông.

Giữa chốn đông người thế này mà còn làm mấy chuyện thân mật như vậy thì quá sức chịu đựng rồi… Mọi người đang nhìn đấy! Nguy hiểm lắm!

Tại sao Yuri lại có thể ung dung như không có gì vậy? Mắt cô ấy còn long lanh sáng lên nữa thì phải…!?

"Này Yuri. Không được làm mấy chuyện như vậy ở nơi công cộng. Tránh ra."

Chắc là thấy tôi rối bời, Koi-san bước tới đứng giữa tôi và Yuri, giúp tôi thoát khỏi tình huống đó.

Sau khi tôi tách ra khỏi Yuri, Koi-san nhìn tôi với ánh mắt lạnh như băng.

"Sao mà mặt cậu đỏ thế kia… Phải biết chọn thời điểm và nơi chốn chứ."

"Xi… Xin lỗi…"

"Thật là. Con trai ở cái tuổi này đúng là… chỉ cần thấy ngực của con gái một cái là đã thở dốc rồi, đúng là phản ứng quá mức…"

Koi-san nói với vẻ hơi bực bội.

Lạ thật… A, hiểu rồi. Koi-san đang ghen vì không có ngực to như Yuri…

"Vừa nãy, cậu nghĩ ‘Koi-sama ghen vì không có ngực như Yuri’ đúng không?"

"Không, không không! Tôi không nghĩ gì cả! Hoàn toàn không có đâu! Với lại, cái gì mà ‘Koi-sama’ chứ!? Tôi không có gọi cậu là ‘sama’!"

Chết thật! Mà sao cô ấy lại biết tôi đang nghĩ gì!? cậu ta là nhà ngoại cảm à!?

"À, chỉ là nhìn mặt cậu là biết ngay đang nghĩ cái gì thôi. Đương nhiên là cậu không nghĩ mấy chuyện đó đúng không…? Không đúng chứ?"

Koi-san bắt đầu gây áp lực bằng ánh mắt đầy sát khí, khiến tôi khẽ rùng mình.

Đáng sợ thật. Nói thật ra chắc bị giết mất.

"Thật sự là không nghĩ gì cả… Thật mà…"

Sau một lúc nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ, cuối cùng Koi-san cũng thở dài.

"Ừm. Thôi được. Tha cho cậu lần này."

Nói rồi, cô ấy quay sang Yuri.

"Yuri. Trước khi xuống bể bơi, hãy bơm hơi vào mấy cái phao bơi mà chúng ta mang theo. Có máy bơm bên kia, mau đi thôi."

"Vâng vâng~ Vậy đi nào, Koicchi! Ryou và Hinami cũng đi chung nhé!"

"À, ừ. Đi thôi Hinami."

Tôi vừa định bước đi thì Hinami nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi.

Cô ấy đỏ mặt, đôi mắt hơi ướt, ngước nhìn tôi và thì thầm:

"R… Ryo-kun… Bộ đồ bơi này… thế nào…? Tớ… có hợp không…?"

Khuôn mặt Hinami đỏ ửng, ánh mắt e lệ nhìn lên tôi khiến tim tôi đập loạn cả lên.

Đừng đùa… Cái này khiến tim tôi đập thình thịch luôn rồi đó…

Bình thường Hinami mặc đồng phục nên tôi không để ý, nhưng làn da cậu ấy thật sự rất trắng.

Thân hình thì gọn gàng săn chắc, thế mà vòng một cũng chẳng thua kém gì Yuri cả.

Sống kiểu gì mà lại có dáng người khiến lý trí đàn ông tan vỡ thế này chứ...”

“T-tớ thấy cậu hợp lắm đấy… Thật lòng mà nói thì hợp đến mức tớ chẳng nghĩ ra lời nào khác cả.”

Tôi nói một cách rụt rè, nhưng Hinami nghe vậy thì ánh mắt lập tức sáng rỡ.

“Th-thật sao!? Mừng quá… Được Ryou-kun khen tớ thấy vui lắm.”

Nói xong, Hinami lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào cơ thể tôi.

“Ryou-kun mới là người tập luyện dữ dội đó. Cơ bụng rõ ràng, cánh tay cũng vậy.”

“À, cái đó hả. Hồi trước tớ có tập thể dục nhiều. Cho nên cơ bắp vẫn còn giữ lại được chút ít thôi. Gần đây không tập nữa nên cũng yếu đi rồi.”

“Ế!? Hồi trước còn nhiều hơn nữa à!?”

“Cũng… tạm gọi là vậy.”

“Tuyệt thật đó! Tớ thấy người tập luyện nhìn ngầu cực kỳ luôn!”

“C-cảm ơn cậu, Hinami.”

“Ừm! Thôi mình đi nào, Ryou-kun!”

“Ừ!”

Sau một đoạn trò chuyện ngắn, tôi và Hinami cùng nhau bước theo Yuri và Koi-san.

Tôi có hơi bất ngờ khi nghe từ “ngầu” từ miệng Hinami. Lâu lắm rồi tôi mới nghe cậu ấy nói như vậy.

Hóa ra Hinami lại thích mấy người cơ bắp, cũng bất ngờ thật đấy. Trước giờ cậu ấy không cho ra cái vibe đó nên tôi không đoán ra được.

—----------------

“Aaa~ Dễ chịu thật đấy~ Mùa hè là phải đi bơi mới đúng bài~”

Yuri vừa tựa người vào chiếc phao hình bánh donut vừa thả trôi theo dòng nước, vẻ mặt đầy thư giãn.

Chúng tôi hiện đang ở “hồ bơi dòng chảy”. Bể bơi này có hình vòng tròn với dòng nước nhẹ nhàng chảy theo chiều kim đồng hồ, nên dù không làm gì thì cơ thể cũng bị nước đưa đi.

Vì đây là bể đầu tiên chúng tôi vào hôm nay, nên đã chọn chỗ này cho thư giãn.

Đã gần mười phút trôi qua, nhưng vì dòng chảy nhẹ nhàng quá nên ai cũng muốn ở mãi trong đó.

Chúng tôi cứ để dòng nước cuốn đi và nói chuyện phiếm cho qua thời gian.

“Bể đầu tiên phải là chỗ này mới đúng đó~”

“Ừ. Dù có nhiều người nhưng vì nơi này rộng nên vẫn thấy thoải mái.”

Yuri thì vui vẻ hưởng thụ, còn Hinami thì cười tươi như hoa.

Trong khi đó, Koi-san – vì nhỏ con nên chỉ vừa chạm được đáy hồ – đang dùng phao để nổi, vì đi bộ dưới nước thì khá nguy hiểm.

Cô ấy còn đeo kính râm, uống nước từ trái dừa bằng ống hút như kiểu quý tộc… Hồi nãy cô ấy ghé quầy bán hàng mua đó.

Vẻ ngoài cứ như người giàu thật vậy… Mà đúng là cô ấy giàu thật.

“Fuuu~ Dễ chịu ghê. Đây mới đúng là đi bơi nè.”

Tới cả lời nói cũng sang chảnh nốt hả Koi-san… Tôi là dân thường mà lần đầu thấy người không bơi mà vẫn tận hưởng hồ bơi kiểu vậy đó.

Tôi bơi nhẹ phía trước Koi-san, vừa trò chuyện với Yuri và Hinami.

“Này Ryou~ Kế tiếp mình đi hồ nào vậy~?”

“Tớ thì đi đâu cũng được… nhưng chắc là hồ tạo sóng?”

“Nghe được đó~ Hinami cũng được chứ?”

“Ừm!”

Hồ tạo sóng là nơi tạo ra sóng nhân tạo, lúc mạnh lúc yếu.

Chỉ đứng trong đó thôi cũng vui rồi.

Nhưng mà Yuri… Từ nãy tới giờ toàn dựa vào phao, chẳng chịu bơi gì cả…

Koi-san thấp nên dùng phao là đúng rồi. Còn Yuri thì là một trong những người cao nhất trong hội con gái, sao lại không bơi?

Thử kiểm tra thử xem sao.

“Này Yuri, sắp tới hồ tạo sóng rồi, giờ bơi đi chứ?”

Tôi nâng phao của Yuri lên và lật ngược lại một cách bất ngờ.

“Kyaa! Này Ryou!”

Yuri la lên và chìm xuống nước.

Tôi nghĩ chắc cô ấy sẽ nổi lên ngay và mắng tôi kiểu “Trời đất ơi! Làm gì bất ngờ vậy hả!?”… nhưng…

“Aaa! A-a-a-tớ không biết bơi! Cho tớ bám vào người cậu với, Ryou!”

Yuri nổi lên mặt nước và bám chặt lấy tôi.

Cơ thể hai đứa chạm nhau, tôi cảm nhận được thân nhiệt của cô ấy… Và cảm giác từ vòng một của Yuri lại truyền thẳng đến não tôi! Lại nữa rồi!

“Yuri, cậu không biết bơi hả!?”

“T-t-tớ biết bơi chứ… Ch-chỉ là hôm nay… hơi… hơi…”

“Rõ ràng là không biết rồi còn gì! Sao không nói sớm đi hả!”

"Không được, không được! Làm sao mà tớ dám nói là không biết bơi chứ~! Ryou no baka~!"

Yuri phồng má giận dỗi, vừa nói vừa lấy tay đập vào ngực tôi liên hồi.

Vì cô ấy đang bám chặt lấy tôi, nên tôi không thể gỡ ra được, chỉ đành đứng yên chịu đòn "dễ thương" từ cô nàng.

Không ngờ Yuri lại không biết bơi. Thật bất ngờ.

Nếu là Hinami – người hơi hậu đậu – thì còn dễ hiểu, chứ một người giỏi giang trong mọi việc như Yuri mà không biết bơi thì đúng là ngoài dự đoán.

Ai mà ngờ cô ấy lại có một điểm yếu như vậy cơ chứ.

"Tớ giận rồi đấy nhé! Cho tới lúc đến 'hồ tạo sóng', cậu phải cõng tớ suốt đấy!"

"Không không! Cõng thì hơi quá rồi đấy!"

"Cõng! Cõng! Cõng! Cõng! Cõng!"

Cô nàng vừa hét lên, vừa đập mạnh hơn vào ngực tôi.

Dù lực đập có mạnh hơn chút cũng không đau gì, nhưng dù sao chuyện tôi trêu chọc cô ấy cũng là thật.

Muốn dỗ cô ấy thì chắc phải chiều theo cái đòi hỏi vô lý này thôi.

"Được rồi! Tớ cõng, cậu bình tĩnh lại trước đã!"

Nghe tôi nói vậy, Yuri liền nở nụ cười toe toét đầy mãn nguyện.

"Yay~! Thế thì đi thôi Ryou! Mọi người cũng ổn chứ~?"

"Ừ... Mình không sao đâu"

"Tớ cũng thế. Với lại, Yuri, cậu bám sát quá rồi đấy"

"Cảm ơn mọi người~. Nhưng vì tớ không biết bơi nên đành chịu thôi. Đi nào Ryou~!"

"Ờ, ờ..."

Tôi bế Yuri kiểu cõng sau lưng rồi tiến dần về phía thành hồ.

Koi-san thì vẫn đeo kính râm uống nước dừa, nên Hinami kéo theo phao của cô ấy đi sau bọn tôi.

"Ryou-kun..."

"Hử? Gọi tớ à?"

Nghe thấy giọng Hinami từ phía sau gọi tên mình, tôi quay lại nhìn. Cô ấy lắc đầu nhẹ, nét mặt hơi buồn.

"K-không có gì đâu... Có lẽ cậu nghe nhầm thôi..."

"Vậy à...?"

Lạ thật. Rõ ràng tôi nghe thấy mà.

Nhưng sao nét mặt Hinami lại buồn đến vậy? Vừa nãy vẫn vui vẻ lắm mà...

—-------------------------------

Hinami POV

Sau khi rời khỏi "hồ nước trôi", điểm đến tiếp theo của chúng tôi là "hồ tạo sóng".

Bốn đứa nhanh chóng bước vào hồ, nơi tập trung rất đông người, để tận hưởng những cơn sóng nhân tạo.

Sau khi uống hết nước dừa, Koi-chan lại lấy ra một trái dứa, cắm ống hút vào và tiếp tục uống.

Trên đường đến hồ, cô ấy đã mua được món nước ép dứa được làm từ nguyên trái như thế.

Koi-chan đúng là rất thích kiểu vừa bơi vừa uống nước trái cây. Mong là không bị đau bụng...

Trong khi Koi-chan tận hưởng hồ bơi theo cách riêng của mình—

"Wow~! 'Hồ tạo sóng' này cũng dữ dội ghê~! Sóng mạnh thật đó!"

"Ừ. Cũng khá mạnh đấy. Yuri, cậu không biết bơi mà vẫn ổn chứ?"

"Ổn mà! Tớ có phao với lại Ryou ở ngay cạnh, nên yên tâm lắm~!"

Yuri và Ryou cứ dính lấy nhau mà tận hưởng hồ bơi.

Còn tôi chỉ nhìn lưng hai người họ và thả mình trôi theo sóng.

Tôi cũng muốn nói chuyện với Ryou nhiều hơn... Muốn ở gần cậu ấy hơn.

Nhưng bên cạnh cậu ấy lại là Yuri…

Chẳng lẽ tôi sẽ cứ đứng nhìn như vậy mà không làm gì sao...?

Không được...! Như thế thì không được đâu!

Mình phải dũng cảm lên! Không làm gì thì sẽ không bắt đầu được gì cả! Không hành động thì sẽ chẳng có cơ hội!

Dù có xấu hổ, dù có lo lắng... nhưng vẫn phải bước tới...!

"R-Ryou-kun! Sóng mạnh thật đấy nhỉ! Tớ cũng cảm giác như sắp bị cuốn trôi rồi... nên, tớ đứng cạnh cậu được không...?"

Tôi đứng bên phải Ryou-kun, dù ngượng chín mặt vẫn cố nhìn thẳng vào cậu ấy.

"À, à ừ. Không sao đâu. Hinami cũng không bơi được à?"

"Không hẳn vậy... Chỉ là vì đông người quá, với lại... ở cạnh cậu thì tớ cảm thấy yên tâm hơn..."

Nghe tôi nói vậy, Ryou-kun mỉm cười nhẹ, mặt hơi đỏ lên nhưng trông rất hiền hậu.

"Ừ, tất nhiên rồi! Nếu cậu thấy thoải mái thì cứ vậy đi"

"C-cảm ơn cậu! Ryou-kun!"

Tôi nói lời cảm ơn rồi nhìn sang bên trái – nơi Yuri đang đứng.

Yuri đang tỏ vẻ hơi không vui. Không đến mức ghét bỏ tôi, nhưng trông có chút lo lắng...

Tôi hiểu cảm giác đó. Bởi vì người Yuri thích là Ryou.

Mà tôi lại chen vào giữa hai người như thế, nếu Yuri buồn thì cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng mà, Yuri à…

Tớ cũng thích Ryou-kun. Nên tớ không thể cứ đứng nhìn cậu mãi được.

Tớ muốn yêu. Muốn nắm lấy cơ hội của mình...

Tôi quay lại nhìn Ryou, rồi siết chặt cánh tay phải của cậu ấy bằng cả hai tay.

Cánh tay săn chắc của cậu ấy chạm vào ngực tôi, ngượng thật đấy, nhưng tôi sẽ chịu đựng.

Nếu không dám làm đến mức này thì chắc chắn tôi sẽ thua Yuri mất...!

"Ể...!? Hinami sao thế, đột ngột vậy!?"

"À, ừm... Vì tớ yếu lắm, mỗi lần sóng tới là bị cuốn trôi, dễ đụng vào người khác... nên, nên tớ nghĩ là nếu tớ bám vào tay cậu thì sẽ an toàn hơn... C-cậu không thích à...?"

Tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng lên. Đến mức muốn chui đầu xuống nước ngay lập tức để làm dịu lại.

Nhưng không được rút lui lúc này. Ryou-kun rất dịu dàng, chắc chắn cậu ấy sẽ đồng ý thôi.

"À, à thì... nếu là vì lý do đó thì... Nhưng nhớ cẩn thận kẻo bị sóng cuốn đi đấy, Hinami."

"Ừm! Cảm ơn cậu nhiều lắm, Ryou-kun!"

Tuyệt quá! Mình làm được rồi! Mình đã có thể ở gần sát bên Ryou-kun như Yuri. Nhưng chỉ như vậy thôi thì vẫn chưa đủ...

Sau khi rời khỏi "hồ tạo sóng", điểm đến tiếp theo có lẽ sẽ là "ván trượt nước"

Ván trượt nước đó là trò chơi cưỡi phao đôi và cùng trượt xuống với tốc độ cao.

Nên tôi đoán Yuri sẽ lại là người đề xuất đi tiếp đến đó, rồi sẽ tự nhiên rủ Ryou-kun đi cùng.

Nếu để vậy thì một lần nữa, tôi lại chỉ biết nhìn theo bóng lưng hai người họ mà thôi.

Như thế thì không được. Nếu đã có thể tiếp cận gần Ryou-kun được như vậy rồi, thì bước tiếp theo cũng phải hành động!

"A, à, Ryou-kun!"

"Này, Ryou! Nơi tiếp theo chúng ta đi là..."

Ngay khoảnh khắc tôi lên tiếng gọi Ryou-kun thì đúng lúc Yuri cũng cất tiếng, trùng lặp với tôi.

Tôi và Yuri nhìn thẳng vào mắt nhau, rồi lập tức quay ánh mắt lại nhìn Ryou-kun.

"C-cùng đi 'ván trượt nước' nhé!?"

Quả nhiên, Yuri cũng đang nghĩ y hệt tôi.

Tôi biết chắc cậu ấy sẽ rủ Ryou-kun đi cùng. Nhưng mà, tôi cũng vậy!

"À, ờ... Cũng được thôi..."

"Vậy thì, hai đứa mình cùng trượt nhé!"

Lời nói của tôi và Yuri lại một lần nữa trùng khớp.

Đến nước này thì không còn chỗ cho sự xấu hổ nữa. Tôi không thể để thua Yuri được!

Tôi nhìn Ryou-kun với ánh mắt nghiêm túc, siết chặt lấy tay cậu ấy và áp sát cơ thể mình vào người cậu.

Thấy vậy, Yuri cũng không chịu thua mà bám sát lấy người Ryou-kun.

"Ryou, đi cùng tớ nhé?"

"R-Ryou-kun! T-trượt cùng tớ đi!"

Tôi và Yuri kẹp Ryou-kun ở giữa, cùng nhìn chằm chằm vào nhau.

Tôi không còn để tâm Yuri sẽ nghĩ gì về mình nữa. Đây là một trận chiến đấy, Yuri.

Dù mặc đồ bơi rồi rủ con trai đi chơi thì thật sự rất ngại... nhưng nếu không tiến tới thì chẳng có gì thay đổi cả!

"G-gì vậy!? Hai người sao tự nhiên lại như thế chứ!"

"Rốt cuộc thì cậu chọn ai!?"

"Ơ, ờ... Bất ngờ quá... Không thể ba người cùng trượt được à?"

"Không được!"

Tôi và Yuri đồng thanh trả lời.

Vốn dĩ phao đó chỉ dành cho hai người, nên không thể trượt cùng ba người được.

Chỉ có một người trong hai chúng tôi có thể vui chơi cùng Ryou-kun.

Ryou-kun nghiêng đầu suy nghĩ một hồi lâu, rồi cuối cùng—

"V-vậy thì... tớ sẽ trượt với Hinami trước nhé... Dù sao thì, nếu không nhờ Hinami rủ đi chơi, chắc tớ cũng không có mặt ở đây..."

"T-thật sao!? Cảm ơn cậu nhiều lắm, Ryou-kun!"

Tôi càng siết chặt tay Ryou-kun hơn, và ôm sát vào người cậu ấy.

Vui quá... Tôi thật sự rất vui!

Không phải Yuri, mà là tôi được cậu ấy chọn. Dù lý do là gì đi nữa thì điều đó vẫn khiến tôi cực kỳ hạnh phúc!

Trong khi tôi cười tươi rạng rỡ, thì Yuri phồng má bực bội và nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

Từ sâu trong ánh mắt của cậu ấy, tôi cảm nhận được sự tiếc nuối và ghen tị.

Xin lỗi nhé, Yuri. Nhưng mà... tớ cũng thích Ryou-kun...!

—----------

Sau khi rời khỏi "hồ tạo sóng", chúng tôi chuyển sang "ván trượt nước".

Ván trượt nước bắt đầu từ độ cao hơn 10 mét, là một trong những trò chơi rất được ưa chuộng nên xếp hàng rất dài.

Vì trượt xuống với tốc độ cao qua những đường ống uốn lượn nên thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng hét vang lên.

Đặc biệt là tiếng hét của các cô gái.

Dù có sợ, nhưng vẫn có nhiều người muốn trải nghiệm cảm giác mạnh, nên chúng tôi đã xếp hàng được hơn 30 phút.

Chỉ còn một chút nữa là đến lượt, nhưng nhìn từ độ cao này thì vẫn thấy hơi sợ thật…

Nhìn xuống từ bậc thang mà mình đã leo lên từ nãy đến giờ, nỗi sợ lại tăng thêm.

Máy trượt này yêu cầu hai người một nhóm, nên tôi đi cùng Ryou-kun, còn Yuri đi cùng Koi-chan.

"Hinami, cậu sợ à? Ổn chứ?"

Thấy tôi hơi run khi nhìn xuống bên dưới, Ryou-kun nhẹ nhàng hỏi han.

"Ừm! Không sao đâu!"

"Vậy à? Nhưng tớ thấy cậu đang run đó."

"T-tớ chỉ là chưa có nhiều kinh nghiệm thôi! Không sao đâu! Có hơi sợ thật, nhưng tớ cũng thấy rất háo hức nữa!"

"Vậy à... Nếu thế thì ổn rồi."

"Oa~. Hinami đúng là sợ thật rồi~. Vậy để tớ thay cậu nhé? Là người trượt đầu tiên thì chắc đáng sợ lắm nhỉ?"

Từ phía sau tôi và Ryou-kun, Yuri bất ngờ lên tiếng xen vào cuộc trò chuyện.

Cô ấy tỏ ra lo lắng, nhưng tôi biết rõ mục đích thực sự là muốn đổi chỗ với tôi để được trượt cùng Ryou-kun.

"K-không sao mà! T-tớ sẽ trượt với Ryou-kun!"

"Hừm~"

Yuri có vẻ hơi thất vọng, quay mặt đi chỗ khác. Rõ ràng là cô ấy vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn muốn được trượt cùng với Ryou-kun.

Nhưng vì thời gian chờ đợi khá lâu, nên nhiều nhất cũng chỉ được trượt một, hai lần là cùng.

Cơ hội này… tớ không muốn nhường cho ai cả…!

"Tiếp theo nào~. Mời hai bạn!"

Trong lúc tôi đang suy nghĩ như vậy, thì đã đến lượt bọn tôi lúc nào không hay. Nhân viên điều hành đã chuẩn bị xong.

Anh ấy đặt một chiếc phao đôi lớn ở lối vào máng trượt và giữ chặt để không bị trôi đi.

Hai người cùng ngồi lên đó rồi sẽ trượt xuống thẳng một mạch. Dù có hơi đáng sợ thật, nhưng nếu đi cùng với Ryou-kun thì chắc chắn sẽ ổn thôi!

"Vậy thì đi nào, Hinami. Cũng có người đang chờ phía sau nữa"

"Ư-ừm!"

Tôi và Ryou-kun cùng leo lên phao. Ryou-kun ngồi phía trước, tôi ngồi xuống ngay phía sau.

"Hinami, cố lên nhé"

"Ừ! Cảm ơn cậu, Koi-chan. Hai cậu cũng nhớ trượt xuống liền nha!"

Ngay trước khi trượt đi, Koi-chan vẫy tay chào tôi. Và ngay sau đó—

"Chúc hai bạn vui vẻ!"

Cùng với lời của nhân viên điều hành, bọn tôi bắt đầu trượt xuống trong một cú lao dốc.

Ống trượt lắc lư mạnh mẽ, bọn tôi lao đi với tốc độ kinh hoàng. Tôi không kìm được mà nhắm chặt mắt lại, nghiến chặt răng. Dù sao thì cũng có chút sợ.

"Uwoaaa! Nhanh kinh khủng luôn! Hinami! Cậu ổn chứ!?"

Ryou-kun có vẻ vừa thích thú vừa lo lắng, hỏi tôi trong lúc đang trượt.

Nhưng đây là một khoảnh khắc hiếm hoi mà chỉ có hai người bọn tôi với nhau. Tôi không được để cậu ấy phải lo lắng!

"Ư-ừm! Thích lắm… R-rất vui luôn!"

Tôi giả vờ mạnh mẽ, nhưng thật lòng, tôi không muốn làm hỏng không gian này.

Tôi không muốn nói là mình sợ. Vì tôi muốn lưu lại kỷ niệm với người mình thích, nên không được khiến cậu ấy bận tâm!

"Vậy à! Nhưng nếu thấy lo thì cứ bám vào tớ cũng được đấy!"

Ryou-kun thoáng quay lại nhìn tôi, cười nhẹ rồi lại quay đầu về phía trước.

Khi nhìn tấm lưng của Ryou-kun, tôi lại cảm thấy yên tâm. Nụ cười của cậu ấy khiến tôi nhẹ nhõm lạ kỳ.

Nếu cậu ấy đã cười như vậy… thì chắc là cũng sẽ không phiền nếu tôi bám vào nhỉ?

Bây giờ chỉ có hai đứa mình, không ai xen vào cả. Nhưng khoảng khắc này sẽ không kéo dài mãi.

Có lẽ sắp trượt đến đích rồi…

Vậy nên, mình phải can đảm lên!

Tuy rất ngượng, nhưng tôi vòng tay ôm lấy Ryou-kun từ phía sau, áp sát người vào lưng cậu ấy.

Tôi vòng tay quanh eo cậu, ôm chặt.

Cảm nhận rõ ràng phần cơ thể săn chắc của Ryou-kun, làn da tiếp xúc khiến tim tôi đập thình thịch.

Tim tôi đập nhanh. Rất ngượng. Nhưng cũng rất yên tâm. Rất ấm áp.

Cảm giác được hơi ấm của người mình thích ngay trước mắt, thật sự rất tuyệt vời.

"Zabaan!"

Phao trượt ra khỏi ống, bọn tôi trượt nhẹ trên mặt nước và kết thúc một cách an toàn.

Sau khi rời khỏi phao, tôi và Ryou-kun di chuyển đến một chỗ không cản trở người khác, vừa đi vừa trò chuyện.

"Phù~. Tốc độ ghê thật, mà vui phết. Hinami có ổn không?"

"Tớ vui lắm! Lúc đầu hơi sợ thật, nhưng giữa chừng thì vui hẳn lên, trượt cái là tới nơi luôn!"

"Vậy à, vui được là tốt rồi"

"Ừm. Ủa? Ryou-kun, tai cậu đỏ hết rồi kìa? Có chuyện gì vậy?"

Trong lúc đang nói chuyện, tôi để ý thấy tai của Ryou-kun đỏ ửng lên. Trước lúc trượt thì rõ ràng đâu có đỏ như vậy…

Chẳng lẽ là cháy nắng? Nhưng đâu có dễ đỏ lên vậy trong thời gian ngắn thế này?

"Ể!? À, à không~. Không có gì đâu! Ahaha"

"Ư-ừm"

Cậu ấy như đang cố giấu điều gì đó, nhưng tôi cũng không hỏi thêm. Tôi không thích ép người khác phải nói ra.

Chắc sắp tới lượt Yuri và Koi-chan rồi nhỉ?

Khi tôi quay lại nhìn về phía ống trượt, thì từ đằng trước—

"K-Không ngờ Hinami lại ôm mình như thế…"

Ryou-kun khẽ lẩm bẩm điều gì đó, nhưng tôi lại không nghe rõ.