Saijaku Muhai no Bahamut

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

(Hoàn thành)

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

Jun Eishima; Yoko Taro

Đây là tập thứ hai và cuối cùng của NieR Replicant ver.1.22474487139... Project Gestalt Recollections.

10 13

Outbreak Company

(Đang ra)

Outbreak Company

Sakaki Ichirō

Để hoàn thành sứ mệnh đó, Shinichi nhận được sự hậu thuẫn toàn diện từ chính phủ Nhật, cùng với sự giúp đỡ của cô hầu gái nửa tiên Myucel và công chúa Petralka của Đế quốc Eldant. Cùng với nhóm bạn lắ

108 571

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

(Đang ra)

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

Fushimi Nanao

Cô gái mang trái tim con người trong cơ thể của quỷ, và người phụ nữ mang linh hồn dị dạng trong thân xác con người. Sợi duyên mà cả hai cùng dệt nên sẽ mở ra bức màn cho câu chuyện đẫm máu này.

7 10

Nakaimo – My Sister Is Among Them!

(Đang ra)

Nakaimo – My Sister Is Among Them!

Hajime Taguchi

Tập đoàn Mikadono là một công ty kinh doanh toàn cầu có trụ sở tại Nhật Bản và do Kumagoro Mikadono lãnh đạo. Ông chỉ định con trai mình là Shogo làm người thừa kế cho vị trí của mình trong công ty.

87 89

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

(Đang ra)

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Phi Điểu Ấn - 飞鸟印

Đây là câu chuyện giữa người cứu rỗi và người được cứu rỗi.

166 41

Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

(Đang ra)

Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

孜然风

Tên gốc của truyện: 《Thiên Sứ Bán Thân》

432 248

Volume 6 - Chương 2 – Thành phố đổ nát (Bộ đồ đổ nát)

Phần 1

Hai ngày sau.

Tổng cộng sáu mươi học viên đã vượt qua bài kiểm tra mô phỏng tại trường, cùng vài người từ quân đội cũng tham gia kỳ thi, đã lên đường đến Công quốc Wanheim.

Tuy có diện tích nhỏ hơn Tân Vương quốc, nhưng Công quốc Wanheim cũng sở hữu đường biên giới rộng lớn, vì vậy vẫn được xếp vào hàng các quốc gia lớn.

Mùa này đã là đầu thu, nhưng khí hậu ở Wanheim vẫn còn rất ấm áp, nên mọi người đều vui vì không phải mặc quần áo dày cộm.

Điểm trừ duy nhất là chuyến đi một chiều kéo dài tới hơn bốn ngày.

Họ có lúc đi thuyền từ bến cảng, có lúc phải vượt qua biên giới các quốc gia và chạm trán với dã thú cùng thổ phỉ, cũng có lúc cần dùng Drag-Ride để bay qua những đoạn đường tắt.

Nhưng phương tiện di chuyển chính đến địa điểm thi đấu tại Ruin's Gear vẫn là xe ngựa.

Ban đầu, ai nấy đều háo hức ngắm nhìn những con người và danh thắng xa lạ, ai cũng nhảy cẫng lên vì phấn khích, nhưng sau bốn ngày mệt mỏi trên xe ngựa, tất cả đã trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều.

"Nhưng mà phiền thật đấy, tại sao lần nào cũng phải đi đường này chứ, cứ dùng Drag-Ride bay một lèo tới đó chẳng phải nhanh hơn sao."

Ngồi ở cuối toa xe, Lisha chán chường nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Vì chúng ta không thể cạn kiệt sức lực trước khi thi đấu, nếu không thì thành ra công cốc à? Vả lại, những người khác đâu thể tùy tiện dùng Drag-Ride như chúng ta được."

"Muu....."

Ngồi đối diện và điềm tĩnh đọc sách, Krulcifer khẽ nhắc nhở.

Dù đã ngồi trên chiếc xe ngựa xóc nảy suốt một thời gian dài, trông cô vẫn khá tươi tỉnh, khiến Lux không khỏi thầm ngưỡng mộ.

"Kuu..... Lu-chan."

Cùng lúc đó, Philuffy, người đã sớm chìm vào mộng đẹp, tựa cả người vào Lux.

Để không làm cô thấy nặng nề thêm, Lux không muốn đánh thức cô nên chỉ giữ im tư thế, nhưng cặp tuyết lê đầy đặn của cô lại tình cờ chạm vào cánh tay cậu. Hơn nữa, mỗi khi xe ngựa xóc nảy, cánh tay Lux lại càng lún sâu hơn vào bộ ngực đàn hồi ấy, khiến trái tim cậu bất giác đập loạn nhịp.

"Này, cái đồ ngốc trời sinh kia! Đừng có sáp lại gần quá! Lux đang khó xử kìa!?"

Lisha, người đã chứng kiến cảnh đó từ bên cạnh, cuối cùng không nhịn được nữa mà hét lên.

".........À, tớ không phiền đâu, cứ để cậu ấy ngủ đi."

Lux cười gượng để xoa dịu Lisha.

thumb|right

"Phải rồi. Nói chính xác hơn là, cậu không thấy khó xử, mà là thấy sung sướng thì có—— Hoặc là, trông cậu vui lắm, không phải cậu nói vậy chỉ để được ngồi cạnh cậu ấy đấy chứ?"

Krulcifer gấp sách lại đánh "roạt", rồi ném cho cậu một cái nhìn lạnh băng.

"L-làm gì có!? Krulcifer-san, đừng nói mấy chuyện kỳ cục như vậy chứ—— Oái!?"

Trong lúc Lux không chịu nổi ánh mắt khinh miệt của hai cô gái và đang lúng túng——

Keng!

Bất chợt, một tiếng chuông trầm vang lên.

"——Hả?"

Âm thanh đó khác với tiếng chuông ở Cross Field; nó mang một âm sắc trang nghiêm và điềm tĩnh, khiến Lux nhất thời lặng người.

"Mọi người nghỉ một lát nhé. Ai còn sức thì có thể xuống xe ngắm cảnh, sẽ thấy được thứ hay ho đấy."

Ngay sau khi nghe thấy giọng của Relie, Lux nhẹ nhàng đỡ Philuffy ngồi thẳng lại, rồi vén rèm cửa sổ nhìn ra ngoài.

Và rồi——

"Uwaa."

Cậu không kìm được mà thốt lên một tiếng thán phục.

"......Tuyệt quá."

"Đẹp thật.... Không ngờ lại có một thành phố như thế này."

Các cô gái nhảy xuống từ chiếc xe ngựa đang đỗ trên sườn đồi, và khi trông thấy cảnh tượng này, họ cũng cất lên những tiếng trầm trồ.

Phản chiếu trong mắt họ là những bức tường thành bằng bạch kim hùng vĩ bao quanh một thành phố hình bát giác.

Tám góc thành đều có các tháp canh, bao bọc lấy tòa cung điện hình bán cầu khổng lồ ở trung tâm, chia thành phố thành những khu phố tuyệt đẹp điểm xuyết bởi vô số rừng cây và hồ nước trong veo.

Bên trong các khu phố, người ta có thể thấy rất nhiều ngôi nhà xây bằng gạch đỏ và những công trình làm từ đá cẩm thạch, với thứ tự cao thấp rõ ràng, phủ lên toàn bộ khu vực một màu sắc rực rỡ.

Những tòa lâu đài và kiến trúc cổ kính chính là đặc trưng của thành phố này.

Có lẽ người ta đã xây dựng thành phố này dựa trên chủ đề đó.

"Thành phố Di tích, Ruin's Gear. Hiện tại, nơi đây có thể sánh ngang với thủ đô của Công quốc Wanheim về quy mô."

Nhảy xuống từ chiếc xe ngựa bên cạnh, Viện trưởng Học viện và cũng là chị gái của Philuffy——Relie, đến bên họ và nói.

"Thành phố, Di tích (Ruin's, Gear) ......"

Thuở nhỏ, khi mới bắt đầu sống trong hoàng cung của Cựu Đế quốc, Lux đã từng nghe về thành phố này.

Di tích thứ hai, "Dungeon", nằm ngay bên dưới thành phố, và nó đã được hợp nhất làm một với đô thị.

Thành phố đã thiết lập rất nhiều căn cứ phòng thủ để chống lại Abyss trồi lên từ bên trong di tích, đồng thời nơi đây cũng nghiên cứu những kho báu được khai quật từ đó, biến nơi này thành vũ đài cạnh tranh của các viện nghiên cứu.

Được xây dựng ở trung tâm là một cung điện, phần trên là khu dân cư được gọi là Canopy, ở giữa có một khoảng trống lớn, và dưới lòng đất có một cánh cổng kết nối với Dungeon.

Vốn dĩ, nếu không có giấy phép thám hiểm thì không thể đi vào Di tích, nhưng vì địa điểm này quá đặc biệt, nên ở một mức độ nào đó, nó có thể là một ngoại lệ.

"Trước đây tôi từng đến đây để đàm phán, nhưng đây là lần đầu tiên tôi đến kể từ khi trở thành viện trưởng. Chờ sau khi đi qua ngọn núi này, chúng ta sẽ đến Thành phố Di tích ngay thôi."

"Vâng, đúng lúc quá, em cũng đang thấy hơi say xe, nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm."

Lux thở phào, Relie mỉm cười với cậu và nói.

"Em không có gì khác để nói sao? Nhưng mà thôi, đây mới đúng là phong cách của Lux."

"Ý chị là sao ạ?"

Lux có chút bối rối, Relie để lộ một biểu cảm tinh tế hiếm thấy, rồi dời tầm mắt đi.

"Sứ giả từ hoàng cung đã nói với tôi, rằng em đã đóng vai mồi nhử trong 'Kế hoạch Tái chiếm Đế đô' để cứu tôi, phải không? Xin lỗi, bây giờ tôi mới nói lời cảm ơn được."

"Chị thật sự không cần cảm ơn đâu ạ, em cũng đã tình nguyện làm vậy mà. Như Airi nói, em chỉ đang gây rối thôi."

Lux cười gượng, Relie cũng mỉm cười nhẹ nhàng đáp lại.

"Em đúng là không thay đổi chút nào, thật sự—— Có em ở bên cạnh Phi là điều tuyệt vời nhất."

Relie dường như nghĩ vậy từ tận đáy lòng, nhưng thực tế, đó lại là những lời mà Lux muốn nói.

Khi còn nhỏ, Lux đã chứng kiến Cựu Đế quốc bỏ rơi thần dân của mình trong lúc hiểm nguy và rơi vào địa ngục của sự tuyệt vọng. Nếu không có Philuffy cứu cậu lúc đó, tương lai của cậu đã không thể tươi sáng như vậy.

(Phải rồi, lúc đó—— để tạo ra một cuộc sống hạnh phúc cho Airi và Philuffy, mình đã thề sẽ khai chiến với Cựu Đế quốc.)

Đây là khát khao duy nhất mà Lux thời trẻ hằng mong mỏi.

Để đạt được khát khao này, Lux đã học hỏi từ người anh trai Fugil của mình, đọc hết tất cả sách trong cung điện và lao đầu vào luyện tập Drag-Ride.

Lúc đó, cậu vững tin rằng, với tư cách là một thành viên hoàng tộc, cậu sẽ có thể làm được——

Tuy nhiên, cuối cùng cậu đã không đạt được.

Ngay trước khi Lux nắm được câu trả lời cho niềm tin của mình, thành quả còn dang dở đã bị tước đoạt mất.

Sau đó, cậu đi khắp đất nước với thân phận một hoàng tử tạp dịch để quan sát tình hình sau cuộc cách mạng, và cuối cùng đến học viện để có một cuộc sống mới.

Ngay bây giờ——

"Ít nhất thì, cứ coi đây là một người lớn tuổi đang xía vào chuyện của người khác đi, nhưng tôi nghĩ em nên quan tâm đến bản thân mình nhiều hơn. Nếu sau này có rắc rối gì, em hoàn toàn có thể trốn tránh trách nhiệm và để người lớn giải quyết. Ít nhất thì tôi không muốn em có những ký ức tồi tệ vì tôi."

"Nếu Relie-san bị giam trong ngục, em và Philuffy sẽ buồn lắm."

"Vậy à...... Có lẽ em nói đúng."

Lux đáp lời ngay lập tức, Relie mỉm cười.

"Thưa Viện trưởng, đã gần đến lúc đi rồi ạ."

Lúc này, giáo quan Raigree bước đến và nói, Relie gật đầu.

"Được rồi, vậy chúng ta đi thôi. Nếu Phi vẫn còn ngủ, phiền em đánh thức con bé dậy nhé."

"Vâng ạ."

Lux gật đầu và quay trở lại xe ngựa.

Nửa giờ sau, họ đã đến được Thành phố Di tích (Ruin's Gear) của Công quốc Wanheim.

Phần 2

Đi qua cánh cổng chính nặng nề của Thành phố Di tích (Ruin's Gear) và tiến trên con đường sạch sẽ, bằng phẳng khoảng mười phút, cuối cùng họ cũng đến được khu cơ sở quân sự nơi tổ chức các kỳ thi, bên cạnh là khu ký túc xá.

Cơ sở quân sự này có diện tích gần bằng với Học viện của vương quốc, nhưng về số lượng tiện nghi thì thậm chí còn vượt trội hơn cả thành phố Cross Field.

Sau khi được phép đi qua cổng, họ bắt đầu dỡ hành lý từ xe ngựa xuống.

Sau khi vào bên trong khu cơ sở được bao bọc bởi tường thành, Lux nhìn quanh một lúc, và ngay lập tức phát hiện ra một nhóm nữ sinh quen thuộc.

"Phà! Mệt thật sự....... Xe ngựa chật chội quá, eo với mông mình đau ê ẩm luôn..... A, Lux-chi, cậu khỏe không?"

Tillfur vươn vai một cách sảng khoái, rồi vẫy tay khi phát hiện ra Lux.

Sau đó, cậu cũng thấy Sharis và Noct vừa dỡ xong hành lý—— họ là bộ ba nổi tiếng trong Học viện, cùng lúc đó cậu cũng thấy em gái mình là Airi.

"Mọi người vất vả rồi. Và cả—— Cảm ơn đã chăm sóc Airi giúp mình."

Trước khi khởi hành, vì trông Airi có chút là lạ, Lux đã hơi lo lắng, nên cậu đã nhờ ba người đi cùng xe ngựa để mắt đến em gái mình.

"Xin anh đừng tự ý nhờ vả họ những chuyện kỳ quặc như vậy. Nhưng mà nii-san lại quan tâm đến chuyện như thế, thật không ngờ đấy."

Người trong cuộc là Airi thì lại có chút xấu hổ đến đỏ cả má, hơn nữa còn lườm Lux một cách sắc lẹm.

"Ara ara~, Lux-kun đang lo lắng cho em đó, Airi-chan, lần này em nên thẳng thắn cảm ơn anh ấy đi, tình anh em hòa thuận chẳng phải là một điều rất tốt sao?"

Sharis vui vẻ mỉm cười trong khi xoa đầu Airi, Noct cũng lên tiếng.

"Không, tôi nghĩ là do Airi có lòng tự trọng của mình, dù sao thì trong cuộc sống thường ngày, cô ấy cũng muốn giúp đỡ Lux-san mà."

"Đợi đã....... Noct, đừng có nói những lời vô căn cứ như vậy! Chẳng qua là do anh trai tôi lúc nào cũng liều lĩnh, nên tôi mới phải lo lắng thôi–– ––"

"À~ Noct, Airi-chan thực ra là một cô bé tốt bụng đó."

"Ahaha........"

Nhìn nụ cười của Tillfur, Lux cười gượng, nhưng trong lòng đã nhẹ nhõm hơn.

(Tốt rồi, dù mình vẫn lo về tình trạng của em ấy, nhưng ít nhất có vẻ mọi chuyện vẫn ổn.)

Nghỉ ngơi sau khi dỡ xong hành lý, họ được các sĩ quan quân đội và học viên của Công quốc Wanheim chào đón, những người này dẫn mọi người đi tham quan ký túc xá.

Đầu tiên là phần giới thiệu về cơ sở vật chất và các quy tắc cơ bản.

Để giới thiệu đủ loại tiện nghi từ ăn uống, tắm rửa, nghỉ ngơi, trị liệu, ngủ nghỉ, và cách sử dụng chúng, nhóm của Lux được dẫn đi một vòng quanh toàn bộ khu vực.

Vì chưa được ra ngoài phố nên họ không rõ, nhưng đây là những cơ sở vật chất liên quan đến Drag-Ride, nên đã được đầu tư thiết kế kỹ lưỡng, khiến mức sống ở đây có phần còn tốt hơn so với thành phố Cross Field.

Tuy nhiên, do địa hình độc đáo của Ruin's Gear, so với thành phố Cross Field, cấu trúc của nó nhỏ gọn và phức tạp hơn, rất dễ bị lạc trước khi quen đường.

"Này, binh lính của nước này trông ai cũng hiếu chiến cả, ánh mắt họ nhìn chúng ta cứ như muốn ăn tươi nuốt sống vậy."

Đi dọc con đường, Lisha đột nhiên thì thầm.

Về cơ bản, nữ giới có thể chất tốt hơn để sử dụng Drag-Ride–––– dù đó là sự thật, không chỉ những quốc gia "trọng nam khinh nữ" như Cựu Đế quốc Arcadia, mà ngay cả những nước thực sự đào tạo các Nữ Drag-Knight để mở rộng sức mạnh quân sự của mình cũng không nhiều.

Về cơ bản, khái niệm "chiến tranh là nhiệm vụ của đàn ông" đã ăn sâu vào tư tưởng của nhiều quốc gia.

Ngay cả một số nước đề cao bình đẳng giới, số lượng nữ quân nhân cũng chỉ chiếm tối đa không quá ba mươi phần trăm.

Vì lẽ đó, dù nơi đây có nhiều nữ quý tộc và cậu nghĩ đó là một trong những trường hợp đặc biệt, nhưng thực tế tình hình có vẻ không phải vậy.

Lắng nghe kỹ, cậu có thể nghe thấy những người đàn ông từ Công quốc Wanheim đang đứng xung quanh bàn tán khe khẽ.

"Nhìn kìa, bọn họ là nhóm người được mệnh danh là thế hệ mới của Học viện Tân Vương quốc đấy."

"Cái gì, toàn là con gái. Dù có lợi thế về độ tương thích cao với Drag-Ride, nhưng cũng không đến mức tự xưng là 'thế hệ mới' được, có vẻ như nam binh sĩ của họ chẳng có tương lai gì sất."

"Thấy chưa, kia là tên Hoàng tử được đồn đại của Cựu Đế quốc đã suy vong, hắn ta cũng muốn thách thức kỳ thi lần này thì phải. Rõ ràng chỉ là một con chó bị xích cổ của Nữ hoàng, mà vẫn có thể giữ vẻ mặt bình thản như vậy, đúng là không biết xấu hổ––––,"

Hầu hết các binh sĩ chỉ ném những cái nhìn tò mò, nhưng một vài kẻ thô lỗ vẫn tiếp tục thì thầm với nhau.

"Phù......."

Lisha đã phớt lờ những lời chế nhạo này, nhưng cô vẫn lườm lại với vẻ mặt không hài lòng khi đi ngang qua.

"Lisha-sama, xin người hãy tiết chế."

Lux lặng lẽ ngăn cô lại, Lisha khẽ thở dài.

"......Ta biết, ta không thể bị mấy thứ cỏ rác này khiêu khích được, nhưng chúng lại dám chế giễu hiệp sĩ của ta, điều đó khiến ta thực sự tức giận."

"Chỉ cần người nghĩ vậy trong lòng, thần đã rất mãn nguyện rồi ạ."

"Hơn nữa, nếu chúng ta thật sự làm cho 'ra ngô ra khoai' với bọn chúng, ta sẽ cần một cái cớ. Thật đáng tiếc."

Lisha nở một nụ cười nguy hiểm, Lux không khỏi cười gượng.

Thực ra, Lux không hề tức giận.

Rốt cuộc, đối với họ, chỉ vì không biết chuyện gì đã xảy ra ở nước ngoài, họ chỉ có thể đưa ra những phỏng đoán chủ quan dựa trên những tin đồn vô căn cứ.

Không, không chỉ có vậy, chỉ dựa trên những cuộc xung đột trong quá khứ giữa Công quốc Wanheim và Cựu Đế quốc, việc chỉ bị nhắm đến bằng mức độ chế nhạo này đã là một điều may mắn rồi.

Và——

"Được rồi, tiếp theo tôi phải đến một nơi khác, chúng ta sẽ giải tán tại đây."

Khi Lux đang suy tư, Raigree-sensei dừng lại và thông báo.

"Những ai muốn nghỉ ngơi thì theo tôi về ký túc xá. Còn những ai muốn tham quan những nơi khác – phải rồi, Dilwy-dono, tôi có thể phiền anh được không?"

"Ơ.......!? A, V-vâng....., tôi biết rồi."

Người đáp lại một cách lộn xộn đó là một sĩ quan quân đội của Tân Vương quốc đi cùng đoàn; một người đàn ông tên là Dilwy Froias, một quý tộc.

Anh ta có thân hình mảnh khảnh và những đường nét thanh tú, điều rất hiếm thấy trong quân đội, nhưng lại tạo ấn tượng thiếu quyết đoán.

Chàng trai trẻ này rất thật thà và nghiêm túc, nhưng vì phong thái thiếu tham vọng, ngược lại lại khiến người khác không tin tưởng vào anh.

"Nói to lên! Người thay thế tôi không nên hành động như vậy!"

"A, vâng, xin lỗi. Được rồi, cứ để tôi lo."

Dilwy trông có chút bối rối và xấu hổ trong giây lát trước khi trả lời với một nụ cười gượng.

Mặc dù Raigree-sensei vừa mới nổi đóa, cô ngay lập tức lấy lại bình tĩnh và rời đi cùng với những học viên còn lại.

"Vậy thì, chúng ta đi chứ? Trước hết... Ừm, chúng ta hãy đến xem sân tập nhé."

Dilwy dẫn mọi người đi tham quan sân tập.

"Tôi cứ có cảm giác, anh ta không giống một sĩ quan nam bình thường chút nào, hoàn toàn không đáng tin cậy....."

Lisha nhìn anh ta rồi thở dài.

"Không hoàn toàn là vậy đâu."

Lúc này, Sharis đến và đưa ra một câu trả lời bất ngờ.

"Tuy bây giờ anh ấy đã rút khỏi tiền tuyến, nhưng anh ấy, cũng giống như Raigree-sensei, từng là một trong những Drag-Knight số một của Tân Vương quốc; tính cách anh ấy cũng rất thật thà, và anh ấy sẽ tỉ mỉ đối mặt với mọi nhiệm vụ, anh ấy rất nổi tiếng trong quân đội."

"Vậy, sao?"

Lisha có chút ngạc nhiên, Sharis cũng tiếp tục nói một cách đầy cảm xúc.

"Vài năm trước, tôi cũng đã từng được anh ấy chỉ dạy kiếm thuật, anh ấy đã nhiều lần ra nước ngoài để trau dồi kiếm kỹ của mình, và nhờ đó trở thành một Drag-Knight hạng nhất. Về tay nghề và vũ khí của mình, anh ấy còn được phong danh hiệu 'Silver Flash'."

Quả không hổ là con gái của nhà Công tước, một trong Tứ Đại Quý tộc.

Cô ấy có lẽ rất am hiểu về những câu chuyện của giới quý tộc, nên miêu tả rất rõ ràng.

"Hừm. Nhưng lạ thật đấy. Nếu ở Tân Vương quốc bây giờ, có một 'nam cao thủ' như vậy, chắc chắn đã trở thành chủ đề bàn tán rồi...."

Nghe câu hỏi của Lisha, Sharis hạ thấp giọng.

"Tôi nghe nói trong cuộc cách mạng, anh ấy đã ra nước ngoài và bị thương ở tay phải. Vì vậy mà anh ấy không còn thể hiện được sức mạnh vốn có của mình nữa –– nên đừng hỏi anh ấy về những chuyện này, được không?"

"Ta biết rồi, ta sẽ không hỏi đâu."

Có phải vì cô ấy đã nhìn ra một số uẩn khúc trong vấn đề này không? Lisha không hỏi thêm nữa và trả lời một cách thành thật.

(Vì bị thương nên không thể chiến đấu như trước...... ư?)

Lắng nghe về trải nghiệm nghiệt ngã của Dilwy, trong lúc Lux đang suy nghĩ, cậu bỗng nghe thấy tiếng bước chân từ phía sau.

"Hô, thú vị đây. Nghe nói có một nhóm đại diện từ Đế quốc Arcadia xa xôi đến——— Kukukuku, có vẻ cũng chẳng có gì đặc sắc."

Xuất hiện trước mặt họ là một nhóm người cao to, mặc quân phục nam–––– họ là binh lính của Công quốc Wanheim, và cũng là những Drag-Knight.

Dẫn đầu nhóm người mặc quân phục là một người đàn ông có vết sẹo trên mặt.

Họ khác với nhóm người mà họ đã gặp trước đó, vì họ thể hiện sự thù địch trắng trợn đối với Lux.

"Thật tình, nếu quân đội của Tân Vương quốc phải phụ thuộc vào những kẻ này, có vẻ như Tân Vương quốc thực sự đang suy tàn, thật khó coi."

"......"

"........."

Những nam binh sĩ này không hề nể mặt đối phương mà liên tục phỉ báng nhóm của Lux.

Nhưng, Dilwy, người đang đứng ở phía trước, chỉ cúi đầu xuống và nhẫn nhịn tất cả.

(Quả nhiên, đến Công quốc Wanheim chắc chắn sẽ phải đối mặt với chuyện như thế này.)

Tất nhiên, không phải binh lính của Công quốc Wanheim không có chút khiêm tốn nào.

Suy cho cùng, Đế quốc Arcadia trong quá khứ đã từng can thiệp quân sự vào các nước láng giềng.

Thực tế, đó là những cuộc xâm lược quân sự vào các nước xung quanh.

Các nước láng giềng càng lâu đời, hoàng tộc và quý tộc của họ càng phải đối mặt với áp lực từ Đế quốc trong thời gian dài.

Cuộc đấu tranh kéo dài hơn trăm năm này đã để lại một vết sẹo sâu sắc. Ngay cả bây giờ vẫn có những người mang trong lòng mối hận thù đó.

Chưa kể Đế quốc mới chỉ sụp đổ cách đây năm năm, việc đổi tên thành Tân Vương quốc về cơ bản không giải quyết được vấn đề này.

Nhưng điều đó vẫn không thể biện minh cho việc những binh lính này không thể kiềm chế mối hận thù và sự tức giận của mình ở nơi đây.

"Chậc....."

Đối mặt với sự thù địch nặng nề đang ập đến, các cô gái buộc phải lùi lại.

Người dẫn đầu là Dilwy cũng đã quay đi, thiếu tự tin chọn cách tránh ánh mắt của họ.

"Này này, các ngươi không dám hó hé một lời sao? Vậy mà cũng tự xưng là binh sĩ của Cựu Đế quốc à?"

Một người đàn ông bước lên và chặn đường họ.

Trong chớp mắt, Lisha đang đi bên cạnh Lux cũng lao ra khỏi nhóm.

"––––Ha, một lũ chó cậy gần nhà. Cựu Đế quốc đã sớm sụp đổ và không còn liên quan gì đến chúng ta nữa. Vẫn còn cố tìm chuyện ở đây, các ngươi nghĩ làm vậy có thể xóa đi nỗi nhục trong quá khứ của mình sao?"

".....Chậc, ngươi nói cái gì!?"

"Ngươi muốn sỉ nhục bọn ta sao? Cùng lắm các ngươi chỉ tình cờ thắng được các binh sĩ tham gia của bọn ta trong Toàn Long Chiến thôi, đừng nghĩ rằng có thể thắng được bọn ta––––."

Các binh sĩ Wanheim giận dữ đáp trả.

Tuy nhiên, Lisha không hề nao núng dù chỉ một chút, đôi mắt đỏ của cô lóe lên tia sắc lẻm như kiếm, nở một nụ cười tự tin và nhìn thẳng vào họ.

"Nhàm chán. Các ngươi rõ ràng đến đây để gây sự, kết quả là ta nói một câu mà các ngươi đã không thể phản bác được? Các ngươi còn muốn gì nữa?"

"Chết tiệt, đã ngươi nói vậy thì......"

Một người đàn ông tức giận tiến về phía Lisha.

Ngay khoảnh khắc người đàn ông này định rút Sword Device từ thắt lưng ra––––

"Chuyện này, tốt nhất các vị nên dừng lại ở đây thì hơn?"

Lux ngay lập tức lao ra trước mặt Lisha, tay cậu cũng đang đẩy chuôi kiếm của người kia lại.

"Cái——!? Ngươi là......!?"

Chứng kiến chuyển động nhanh nhưng uyển chuyển của Lux, người đàn ông có chút sững sờ. Sau đó, khi nhìn thấy mái tóc và đôi mắt của Lux, hắn mở to mắt và nói một cách cuồng loạn.

"Đây chẳng phải là một quý tộc sợ chết của Cựu Đế quốc sao? Ngươi dám xuất hiện trước mặt ta!"

Vào khoảnh khắc căng thẳng này, đột nhiên trên con đường hẹp——

"——Mọi người, dừng lại ở đây."

Nghe thấy giọng nói cao vút của một cô gái, tất cả những người có mặt đều dừng lại.

Hai thiếu niên mặc quân phục sĩ quan của Công quốc xuất hiện trên đường.

"Họ là——"

"Lâu rồi không gặp, mọi người từ Tân Vương quốc."

"A——......... chán chết, tại sao tôi lại phải đi cùng cậu chứ."

Mỉm cười và chào họ là hai thiếu niên đã chiến đấu với tư cách là đại diện của Công quốc trong Toàn Long Chiến.

Một người có ngoại hình trung tính, mái tóc được buộc ra sau là thiếu niên Coral.

Trong khi đó, người còn lại có mái tóc vàng óng gọn gàng, với khuôn mặt nhiệt huyết và đôi mắt sắc bén là thiếu niên Greifer.

thumb|right

"Xin lỗi, chúng tôi đến muộn. Tôi xin chân thành xin lỗi về những hành động xúc phạm của các binh sĩ của chúng tôi vừa rồi. Mong các vị có thể tha thứ cho họ. Chúng tôi sẽ trừng phạt họ thích đáng theo quy định của quân đội, xin hãy bỏ qua cho chúng tôi lần này."

"Đừng, đừng đùa chứ!? Chúng tôi có làm gì đâu——"

Nam binh sĩ bắt đầu bao biện với vẻ mặt lo lắng.

"Đừng lãng phí thời gian nữa, các ngươi có biết giọng của mình to đến mức nào không? Bọn ta còn nghe thấy rõ từ bên kia đường, nên Công chúa đã bảo chúng ta đến xem tình hình."

"Ưu....."

Nghe lời khiển trách của Greifer, sắc mặt của những nam binh sĩ thô lỗ này lần lượt tái đi.

Rồi họ lập tức đi theo người đàn ông có vết sẹo đang lảo đảo rời đi.

"Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người, các vị đến từ Tân Vương quốc."

Nhìn họ rời đi, Coral cúi đầu trước nhóm của Lux và xin lỗi.

"Không, chúng tôi không sao, chỉ là ——"

Lux đáp lại, nhìn về phía Greifer.

Họ đã gặp nhau một tháng trước, trong Toàn Long Chiến do Tân Vương quốc tổ chức. Cậu ta đã từng là một Drag-Knight chiến đấu với tư cách đại diện của Công quốc Wanheim nên giữa hai người có một vài mối liên hệ.

Bỏ qua Coral luôn thân thiện và hay giúp đỡ, việc thấy Greifer, người có mối hận với Cựu Đế quốc, lại ra tay giúp đỡ họ có phần bất ngờ.

"Đừng hiểu lầm, ta vẫn chưa chấp nhận các ngươi đâu. Nhưng mà... chọc giận Công chúa thì hơi tệ."

"Greifer thực ra rất quan tâm đến Milmiette-sama đấy."

"...... Coral, dù cậu là thị vệ của công chúa, cũng đừng nghĩ rằng mình được voi đòi tiên nhé?"

Greifer thì thầm một lời cảnh cáo với vẻ mặt không hài lòng, trong khi Coral, thiếu niên tóc xanh nhạt, đang nhìn nhóm của Lux.

Có vẻ như họ có vị trí đặc biệt ngay cả trong Công quốc Wanheim này.

"Xin lỗi, nhưng nếu các vị muốn tham quan cơ sở vật chất, thì hãy để chúng tôi, những thị vệ của Milmiette-sama, làm người hướng dẫn, các vị thấy sao?"

".......Hả!? Chúng ta!? Tôi có nói sẽ giúp đâu!?"

"Còn chờ gì nữa Greifer? Cậu còn phải dẫn đường cho Lux nữa đấy."

Coral mỉm cười nhắc nhở, Greifer cau mày.

Dilwy do dự một lúc, trước khi cuối cùng chấp nhận lời đề nghị.

"Được rồi, còn về Lux-kun, thực ra có một chút chuyện khác cần giải quyết, chúng ta sẽ gặp lại sau nhé."

Nói xong, Coral tập hợp những người còn lại thành một nhóm.

"Chờ đã, chờ một chút!? Chỉ có hai chúng ta thôi sao?"

Thành thật mà nói, vì Greifer luôn tỏ ra gay gắt với Lux nên cậu đang cố gắng tránh mặt, nhìn quanh tìm kiếm sự giúp đỡ.

Nhưng Coral lại nở một nụ cười tinh quái và ghé miệng vào tai Lux.

"Không sao đâu, tuy trông cậu ta như vậy, nhưng Greifer luôn chăm sóc người khác rất tốt."

Sau đó, Coral dẫn Dilwy và những người còn lại đi.

Trên con đường rộng rãi này giờ chỉ còn lại hai người, Lux và Greifer.

"......E, etou, vì tôi không biết phải đi đâu, nên..... xin lỗi đã làm phiền cậu."

"Ha ...... Thành thật mà nói ta thực sự không muốn nhận công việc này, nhưng không thể làm khác được vì ta đang đi làm nhiệm vụ."

Greifer đi trước một cách thiếu động lực và Lux đi theo sau một khoảng ngắn.

"........"

Thật là khó xử.

Mặc dù Lux không liên quan gì đến chuyện này, Greifer đã mất cha khi còn nhỏ vì Cựu Đế quốc, nên về cơ bản Lux không biết phải nói gì.

Rõ ràng họ là những người cùng trang lứa, nhưng Lux thậm chí không thể tìm được một chủ đề để bắt chuyện.

"Ngươi sợ cái gì? Thật không thể tin nổi đây và người có thể đấu với ta lần trước lại là cùng một người."

Greifer vẫn với thái độ kiêu ngạo thường thấy, tiếp tục bước về phía trước.

Nhìn từ ký túc xá, họ đang tiến về trung tâm của Ruin's Gear.

"... C-cấu trúc của Ruin's Gear, thật sự rất thú vị."

"Có gì thú vị chứ? Ta thấy nó chỉ phiền phức thôi."

"À, t-tôi hiểu rồi..... Vậy, trông cậu có vẻ thân với Coral nhỉ, hai người thường....."

"Chúng ta chỉ ở cùng nhau vì công việc yêu cầu phải di chuyển cùng nhau. Mối quan hệ của chúng ta không thực sự tốt đến thế đâu?"

"V-vậy sao......."

Thế này thì hết hy vọng rồi, cuộc trò chuyện không thể bắt đầu được chút nào.

Vì không có cuộc trò chuyện nào tử tế, điều đó đang dẫn đến việc Lux cảm thấy chán nản––––

"Này! Bây giờ ngươi ngớ ngẩn rồi à? Đừng có ngã cầu thang đấy!"

"Oái!? X-xin lỗi!"

Trong khi đi lên cầu thang của tòa nhà, Greifer nhìn chằm chằm và gầm lên với Lux.

(Quả nhiên, cậu ta ghét mình——hử?)

Ngẩng đầu lên và quan sát kỹ, cậu phát hiện lan can có nhiều vết nứt, trông có vẻ rất mong manh.

(Có phải, có phải vì nó nguy hiểm nên cậu ta mới cảnh báo mình, đúng không......?)

Mặc dù Lux đã nhận ra điều này, nhưng Greifer không nói gì thêm và tiếp tục tiến về phía trước.

"Cái đó, vì đã cảnh báo tôi lúc nãy, cảm ơn cậu."

"......Nói rõ trước, ta không phải là một con chó hoang phá phách bừa bãi! Hơn nữa, lần đó là do ta hiểu lầm, cộng thêm việc ta là người gây sự trước. Ít nhất thì nhìn chung, ta không cố tình gây sự với ngươi."

Có vẻ như Greifer không đặc biệt thù địch với Lux.

Và như Coral đã nói, cậu ta sẽ chăm sóc người khác.

Lux không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm. Chẳng biết từ lúc nào, tòa cung điện hình bán cầu khổng lồ của Ruin's Gear đã xuất hiện trước mắt cậu, đây chính là đích đến.

"Đây là ——?"

"Đây là cổng vào địa ngục, à mà— một vài quan chức vô tư lự ở thủ đô miêu tả nơi này là 'Nắp Rương Báu'."

"Đây, là cổng vào Di tích......"

Dù đã nghe tin đồn, nhưng thực sự nhìn thấy nó cậu vẫn cảm thấy căng thẳng.

"Ở phần trên của cung điện –––– 'Canopy', có Quảng trường Trung tâm và Tòa thị chính. Dưới lòng đất là di tích thứ hai 'Dungeon'. Tuy nhiên, nơi tiếp theo chúng ta đến có thể sẽ không như mong đợi của ngươi, chúng ta sẽ đi lên phần trên."

Như Greifer đã nói, trung tâm của cung điện có một cầu thang xoắn ốc kết nối với Canopy, nhưng con đường dẫn xuống lòng đất lại ở một hướng khác.

"Được rồi, mặc dù ta vừa nói không có thù địch với ngươi, nhưng nơi tiếp theo chúng ta đến có thể sẽ không phải như vậy."

"Ể....?"

Greifer quay lại và đưa ra một lời cảnh báo đầy ẩn ý, Lux có chút bối rối.

"Ta sẽ nói cho ngươi biết người đã triệu tập chúng ta đến đây. 'Blue Tyrant' Singlen Shelbrit, người chủ trì 'Seven Drag Paladins' sẽ tổ chức một cuộc họp bàn tròn tại đây."

"——!?"

Lux, sau khi nghe thấy cái tên đó, ngay lập tức căng cứng người.

Không có đủ thời gian để chuẩn bị tinh thần, họ đã đến trước cửa đại sảnh.

Bởi vì nơi này nằm trên đỉnh của di tích với Abyss, đại sảnh được bao bọc bởi nhiều lớp tường đá.

Phần 3

Hôm nay, họ đang tập trung tại một trong các căn phòng.

"Thưa quý vị, cảm ơn vì đã đặc biệt đến đây. Trước hết, vào thời khắc này, Seven Dragon Paladins của chúng ta cuối cùng cũng có thể tụ họp, tôi rất vui."

Một người đàn ông cầm một ly rượu vang đỏ sẫm, giọng nói trầm độc đáo của hắn vang vọng khắp căn phòng.

"Tại sao, ngài lại ở đây——"

Lux, người vừa nhìn thấy người đàn ông ngay khi bước vào phòng, thận trọng hỏi.

Trông đây chỉ là một phòng họp quân sự nhỏ, căn phòng gần như không có trang trí gì.

Tại chiếc bàn trung tâm ở vị trí chủ tọa, có một người đàn ông.

Người đàn ông này tuy thấp bé, nhưng lời nói và cử chỉ lại đặc biệt tinh tế, đôi mắt đen của hắn dường như sâu không đáy.

Hắn đang mặc một chiếc áo choàng màu xanh đậm kỳ dị, thậm chí không cởi mũ trùm đầu, chỉ ngồi đó với một nụ cười.

Hắn là Chỉ huy hiện tại của đội cận vệ Vương quốc Blackend cũng như là phó đội trưởng của "Seven Drag Paladins", "Blue Tyrant" Singlen Shelbrit.

Bên cạnh hắn là một người còn thấp hơn—— Một cô gái tóc bạch kim.

Cô được Thần quyền Ymir bổ nhiệm vài ngày trước với tư cách là một trong những Drag-Knight của "Seven Drag Paladins", Mel Gizalut.

Cô gái này trông như một đứa trẻ từ bên ngoài, chỉ có khóe miệng đang cong lên một nụ cười hứng thú khi nhìn Lux.

"Sao thế? Nhanh ngồi xuống đi, ngươi mệt sau khi leo cầu thang à? Cứ thoải mái nghỉ ngơi trước đi, ta đây cho phép."

thumb|right

Singlen lún sâu vào chiếc ghế bành của mình, cả người ngả ra sau khi nói câu đó.

Quả nhiên hắn vẫn thể hiện vẻ lôi thôi quen thuộc của mình ngay cả ở một đất nước khác.

"Tôi đứng là có lý do, vì tôi chuẩn bị rời đi ngay lập tức."

Lux thở dài, nhìn hắn với ánh mắt mệt mỏi.

"Này, tại sao? Ngươi không thích căn phòng mà Công chúa-sama đã đặc biệt chuẩn bị à? Đúng là một kẻ ngạo mạn. Không thể làm khác được, tốt hơn là ta nên đi yêu cầu họ đổi phòng."

"Vì lý do gì, ngài lại đặc biệt triệu tập tôi, một người không liên quan đến 'Seven Dragon Paladins', để tham gia vào cuộc thảo luận của bàn tròn."

Lux không hùa theo trò đùa của Singlen, mà hỏi một cách thờ ơ.

Tuy nhiên, người trong cuộc lại có vẻ như không có chuyện gì xảy ra; hơn nữa hắn còn nở một nụ cười nhạt và nhìn Lux với vẻ mặt ngạc nhiên.

"Ngươi thật hay quên, ta đã nói rồi, đúng không? Vì đất nước của ngươi chưa bầu chọn được ứng cử viên 'Seven Drag Paladins', nên trước đây ta đã tìm một người thay thế tạm thời."

"Tôi nhớ là tôi đã từ chối ngay tại chỗ. Ngài quên rồi sao?"

"Kukuku ...... ngươi có vẻ thực sự ghét chuyện này. Vậy thì trước hết ta sẽ không coi ngươi là một ứng cử viên. Tuy nhiên, ngươi vẫn cần lắng nghe cuộc thảo luận này và sau đó quyết định con đường tương lai. Vì vậy—— trước hết ngươi cứ đại diện cho Tân Vương quốc, tham gia với tư cách là một đại diện của Tân Vương quốc đi."

" …….!?"

Lux để lộ vẻ mặt ngạc nhiên, Singlen đang nở một nụ cười không hề nao núng.

“Hoàng tử tạp vụ, mau ngồi xuống đi. Hay cậu muốn tiếp tục làm mất thời gian của tất cả mọi người ở đây? Bọn ta ai cũng bận rộn cả đấy. Chuyện thành ra thế này cũng là do các người không chịu chọn ra một ứng viên cho “Thất Long Kỵ Thánh” đấy thôi.”

Singlen lạnh lùng cảnh cáo, khiến Lux một lần nữa căng thẳng.

Gã vẫn ngạo mạn và xấc xược như thế, không hề để lộ một chút sơ hở nào.

Gã không những không nhân nhượng, mà lại còn dùng lời lẽ ngụy biện đó để nắm quyền chủ động trong cuộc đối thoại.

So với những kẻ cầm quyền bù nhìn của Tân vương quốc, người đàn ông trước mặt này khó đối phó hơn nhiều.

“Tôi chỉ cần lắng nghe thôi, cùng lắm là tốn chút thời gian, xin hãy thứ lỗi.”

Nếu phản kháng, e rằng chỉ chuốc lấy những lời trách móc nặng nề hơn. Lux đành ngoan ngoãn ngồi xuống.

Sau đó, Greifer cũng ngồi cạnh cậu, chừa lại ba ghế trống.

“Được rồi, tất cả đã đông đủ, chúng ta bắt đầu bằng việc tự giới thiệu được chứ nhỉ? Tên tôi là Singlen Shelbrit, được Hiệp ước Thế giới bổ nhiệm làm đội phó của ‘Thất Long Kỵ Thánh’, mong được chỉ giáo.”

”……….”

”Chắc mọi người đều đã nghe về Hiệp ước Thế giới rồi chứ? Có rất nhiều điều khoản phức tạp liên quan đến việc điều tra di tích. Họ sẽ cân nhắc sức mạnh của các Cơ Long Kỵ Sĩ trong việc chinh phạt Abyss, rồi dựa vào chiến công để quyết định Thứ hạng Thế giới. Nói cách khác, với tư cách Đội phó, tôi xếp hạng hai.”

Lux, Greifer và cả Mel Gizalut đều không có phản ứng gì.

Sau đó, theo chỉ dẫn, Greifer tự giới thiệu bằng cách nói ngắn gọn tên mình. Rồi đến lượt cô gái trẻ kia.

”Lần đầu gặp mặt, tôi là Mel Gizalut, ‘Thất Long Kỵ Thánh’ của Thần quyền quốc Ymir, xin hãy chiếu cố.”

Cô mặc một chiếc váy có kiểu dáng độc đáo, với hai màu đen trắng hệt như một thiếu nữ đáng yêu.

Thế nhưng, đôi mắt to tròn của cô lại ánh lên vẻ quyết tâm, và nhịp thở cho thấy cô đã sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

“Hiếm khi nào các ‘Thất Long Kỵ Thánh’ lại ngồi chung một phòng thế này. Vốn dĩ tôi cũng có chút mong chờ, nhưng giờ xem ra cũng toàn kẻ yếu đuối, thật nhàm chán. Dù sao thì, một lần nữa, mong được chỉ giáo.”

”……….”

Mỉm cười ngây thơ, Mel Gizalut kết thúc phần giới thiệu. Căn phòng lặng ngắt.

Không khí bao trùm một sự căng thẳng khó tả, và cuối cùng cũng đến lượt Lux.

“Tôi là Lux Arcadia, tham dự cuộc họp này với tư cách người thay thế, nên có lẽ tôi không cần phải phát biểu.”

”Vị hoàng tử thứ bảy của Cựu Đế quốc, hiện đang sống ở thành phố Cross Field và theo học tại Học viện ở đó, hoàng tử tạp vụ bị đám nữ sĩ quan ứng tuyển xuất thân quý tộc sai vặt tối ngày.”

”A…..!?”

Lux vừa mới ngồi xuống, Singlen ở phía đối diện đã ngay lập tức vạch trần thân phận của cậu.

“Hiện là Cơ Long Kỵ Sĩ cấp thấp nhất, Cơ Long Vũ Trang đang sử dụng là “Wyvern”, phong cách chiến đấu không phải tấn công, mà là loại hình phòng thủ đặc biệt, nên mới có biệt danh là “Kẻ Yếu Bất Bại”, và —— ồ phải rồi, nếu tôi nói tiếp e là sẽ gây ra rắc rối, phải không?”

”Ngài Singlen.”

Lux nhìn gã với ánh mắt lạnh lùng để phản đối, nhưng Singlen chẳng hề để tâm.

”Hửm? Sao thế? Không cần cảm ơn đâu, bổ sung giải thích đến mức này là công việc của đội phó ‘Thất Long Kỵ Thánh’ như tôi mà. Cứ tự nhiên.”

“……Nếu được, ngài có thể nghe yêu cầu của tôi không? Vì ngày mai tôi còn phải tham gia kỳ thi thăng hạng, nên tôi muốn trở về ký túc xá trước nửa đêm, được chứ ạ?”

Lux thở dài và thay đổi chiến thuật.

Xét cho cùng, nếu đối đầu trực diện, cậu chẳng có cách nào thắng được.

Vì vậy, Lux quyết định án binh bất động để tìm lối thoát.

“Cậu cứng đầu thật đấy…….thôi được rồi, bắt đầu thôi. Ta đã gửi sứ giả đến các vị vua của những quốc gia khác và họ đã nhận được thông điệp, nhưng ta sẽ nói lại một lần nữa.”

Singlen ngừng lại một chút, rồi cuộc trò chuyện đột nhiên trở nên nghiêm túc.

”‘Long Tặc’, có ai trong các người từng nghe đến cái tên này chưa?”

“……‘Long Tặc’?”

Lux hỏi lại, Mel cũng lộ vẻ bối rối, Singlen gật đầu và nói.

“Ừ, đó là một nhóm lính đánh thuê đang bành trướng thế lực một cách mạnh mẽ trong những năm gần đây. Lính đánh thuê sử dụng Cơ Long Vũ Trang thì không có gì lạ. Tuy nhiên, mục đích thật sự của chúng mới là vấn đề lớn.”

“Chú già, dông dài quá đấy. Mấy kẻ lén lút đó định làm gì?”

Greifer hỏi một cách thô lỗ.

“Chúng hẳn là đang âm thầm lên kế hoạch lật đổ đất nước của chúng ta.”

Singlen nhếch miệng trả lời ngay lập tức.

“Lật đổ ư, vậy chúng sẽ làm thế nào?”

Mel không hề ngạc nhiên, cô hỏi trong khi vẫn giữ vẻ mặt ngây thơ.

”Như ta đã nói, ‘Long Tặc’ là một tổ chức lính đánh thuê sử dụng Cơ Long Vũ Trang, chỉ cần có tiền, chúng sẽ phục kích trên chiến trường, chờ thời cơ hành động. Có rất nhiều kẻ thuê chúng, chẳng hạn như các gia tộc giàu có, những kẻ cầm quyền, chính trị gia, và còn có cả——những tay buôn vũ khí giữa các quốc gia nữa.”

”………..”

Singlen nhìn Lux đầy ẩn ý, và Lux vẫn im lặng.

Cậu nghĩ đến quân sư của Heiburg, Hắc Ám Thương Nhân Hayes.

Cô gái được cho là có liên quan đến Di tích đó, liệu có dính líu gì đến ‘Long Tặc’ không?

“Nhưng lạ thật, một nhóm lính đánh thuê hành xử như vậy là chuyện thường tình mà? Tại sao chúng ta lại phải thảo luận ở đây?”

“Nói cách khác, thực ra chuyện này cũng là lỗi của chúng ta, Greifer à. Cậu hẳn đã thường nghe đến lập luận này. Kể từ khi những Cơ Long Vũ Trang quý giá ngủ yên trong các di tích được phát hiện, những kẻ tiên phong, để độc chiếm kho báu này, đã thỏa thuận một bộ quy tắc. Toàn bộ hệ thống Toàn Long Chiến cũng là một phần quan trọng trong đó. Và ví dụ như, Vương quốc Blackend của chúng ta ở rất xa di tích này; dù có giấy phép thăm dò, chúng ta cũng không thể đơn giản đi vào khám phá. Vì vậy, chúng ta thường trả lộ phí cho các quốc gia khác để cùng nhau thăm dò nhằm bù đắp cho thiếu sót này. Nhưng sớm muộn gì điều này cũng sẽ tạo ra một lỗ hổng, cậu dám nói rằng đây không phải là một khả năng sao?”

”Và, ý của ngài là——“

”Ai cũng muốn có Cơ Long Vũ Trang ngủ yên trong các di tích, nhưng việc thăm dò di tích đồng nghĩa với việc họ chắc chắn sẽ phải đối mặt với Abyss. Chỉ những Cơ Long Kỵ Sĩ mạnh mẽ mới có khả năng cạnh tranh với Abyss, và quyền thăm dò được quyết định bởi sự cạnh tranh giữa các Cơ Long Kỵ Sĩ, trong trường hợp đó các quốc gia mạnh sẽ chỉ ngày càng mạnh hơn, trong khi các quốc gia yếu sẽ bị bỏ lại ngày càng xa.”

Lux cảm nhận được ngụ ý thật sự trong lời nói của Singlen.

Các quốc gia may mắn đi trước đã xây dựng Hiệp ước Thế giới để giữ vững vị trí dẫn đầu của mình.

Tuy nhiên, những quốc gia và những người không may mắn lại bị đặt dưới sự hạn chế.

Không chỉ các quốc gia nhỏ không có Di tích, ngay cả các vùng lãnh thổ có di tích trong các quốc gia lớn cũng sẽ nảy sinh khoảng cách.

Sự phân hóa này sẽ tạo ra các cuộc đấu đá quyền lực ngầm. Nhìn bề ngoài có thể thấy yên bình như mặt nước, nhưng bên dưới là ngọn lửa tranh chấp đang bùng cháy.

“Các người không thấy điều này rất vô lý sao? Cùng lắm thì chúng ta cũng không cần quan tâm nhiều, dù sao thì những kẻ đang hưởng lợi sẽ không cho rằng điều này vô lý, hoặc sẽ giả vờ như không thấy.”

”……….”

”Kết quả là, họ phải đối mặt với tài sản hữu hạn; những kẻ cầm quyền, các chính trị gia sợ mất đi quyền lực. Một khi khoảng cách về sức mạnh quân sự trở nên lớn hơn, thì quyền lợi và tài sản của họ có thể bị tước đoạt bất cứ lúc nào, vì vậy họ rất lo lắng. Bọn lính đánh thuê Cơ Long Kỵ Sĩ nhận thấy đây là một cơ hội kiếm tiền, hơn nữa một số người sẽ dựa vào chúng để phá vỡ sự cân bằng, và chúng thậm chí có thể đánh cắp Cơ Long Vũ Trang và kho báu trong các di tích.”

Singlen cười nửa miệng chế nhạo rồi thở dài.

Gã lắc ly rượu, và khẽ ngả người trên ghế.

”Dĩ nhiên, như các người cũng đã biết, đã có nhiều cuộc nổi loạn ở các quốc gia khác nhau. Do đó, tình hình xung quanh các Di tích cũng không ổn định và rất nguy hiểm, thậm chí có thể có những tình huống bất ngờ. Bọn trộm cướp có thể gây ra thảm họa trong các di tích chưa từng có trong quá khứ. Vương quốc Blackend của chúng ta cũng đã xảy ra một ‘thảm họa’, một loại Abyss mới gọi là Nocturnal (Ảo Ảnh Ma Nhân).”

‘Thảm họa’ của Vương quốc Blackend đã biến một phần ba lãnh thổ của nó thành đất cháy.

Đó là sự kiện đã trở thành động lực để triệu hồi lại Singlen, người từng bị hoàng gia trục xuất.

Sau đó, mặc dù chưa được xác nhận là có thật hay không, nhưng so với các Abyss trong quá khứ, sức mạnh của loại Abyss mới này là áp đảo——câu chuyện về Nocturnal cũng đã được nghe nói đến ở học viện.

“Và rồi cuối cùng, đến lượt chúng ta, những ‘Thất Long Kỵ Thánh’ ra tay, đó là ý của ngài phải không?”

Mel nở một nụ cười táo bạo, Singlen gật đầu.

Đoàn kết các quốc gia cũng như tăng cường năng lực chiến đấu, để chống lại mối đe dọa từ Di tích, và đối đầu với “Long Tặc”.

Đó có lẽ là lý do tồn tại của ‘Thất Long Kỵ Thánh’.

Nhưng——

”Chắc chắn thế giới bên ngoài nghĩ như vậy, tuy nhiên, các người đã nghĩ về ngụ ý bên trong chuyện này chưa? Rốt cuộc thì bên nào mới đúng? Một bên không phân phát lợi ích có được từ Di tích, và sợ bị người khác cướp mất, rồi độc chiếm mọi thứ, liệu các cường quốc, những kẻ tiên phong, hoàng gia và quý tộc có đúng trong mắt các người không? Hay là bên kia không có được kho báu độc quyền, mà chỉ có thể dùng lính đánh thuê để cướp bóc những kẻ cầm quyền. Đứng ở những hoàn cảnh khác nhau, chúng ta có dám nói rằng mình đúng không?”

Singlen cười cợt nhả về tất cả.

Greifer nghe những lời của gã, không chịu nổi mà thở dài.

”Haa……Rốt cuộc ông đang cố làm gì? Tôi chỉ là một Cơ Long Kỵ Sĩ quèn, chẳng có hứng thú gì với chuyện tốt xấu…….Và thưa đội phó-sama, những chuyện này là để cho cấp trên phán xét phải không? Nếu ông muốn lãng phí thời gian, vậy tôi về trước đây.”

Quả đúng là Greifer, anh ta là một người như vậy.

Anh ta có vẻ mặt thờ ơ, quan sát tất cả từ góc nhìn của một người ngoài cuộc bình tĩnh.

“Vậy, với tư cách là đại diện của đất nước, ngài muốn làm gì? Ngài muốn bắt tay với ‘Long Tặc’ vì Vương quốc Blackend không có di tích ư?”

Rồi Mel Gizalut của Thần quyền quốc Ymir nói một cách khinh miệt.

Chỉ thấy Singlen đặt ly rượu xuống và cong môi.

“——Không, ta sẽ không cho phép giúp đỡ bên nào cả.”

Gã thì thầm bằng một giọng trầm đủ để làm rung màng nhĩ.

Lux và ba người đều lộ vẻ kinh ngạc, Singlen gõ ngón tay lên trán.

”Các người không nghĩ đến sao? Hiện tại, các cuộc chiến tranh đã sa lầy từ rất lâu rồi, kể từ khi phát hiện ra các di tích mười năm trước, quy mô chiến tranh cũng đã được kiềm chế. Nhưng điều này không hoàn toàn chấm dứt chiến tranh, vì vậy ‘Long Tặc’ này chính là hệ quả phụ.”

Singlen gác chân lên bàn như một đứa trẻ vô giáo dục, một nụ cười ma quỷ có thể thấy được sâu trong chiếc mũ trùm đầu của gã, gã nhìn từng người một trong ba người.

”Cuộc chiến giữa hai bên là không thể tránh khỏi, trước khi một trong hai bên bị tiêu diệt, e rằng họ cũng sẽ lan rộng đến người dân để tăng cường cuộc đấu tranh. Trong quá khứ, đất nước của ta cũng đã rơi vào thảm họa vì bạo loạn. Vì vậy——Ở đây, khi các nhà lãnh đạo của các quốc gia không có mặt trong phòng họp này, ta có một đề xuất muốn nói với các người.”

- Cạch! Singlen đặt Kiếm Trang của mình lên bàn và lộ ra một vẻ mặt dữ tợn.

”Hãy để các Cơ Long Kỵ Sĩ tinh nhuệ của thế giới này tạo ra một quốc gia thống nhất. Một đội quân mới do chúng ta, ‘Thất Long Kỵ Thánh’, lãnh đạo để chấm dứt cuộc chiến này, và cả các chính phủ trên thế giới này.”

”Cái gì…..!?”

Nghe những lời này, Lux chết lặng.

Những lời này nghe có vẻ bất khả thi.

Tuyên bố của Singlen rõ ràng là một lời xúi giục nổi loạn để họ chống lại chính phủ của mỗi quốc gia.

”……..Nghe không có vẻ tỉnh táo chút nào, ông đang âm mưu gì vậy?”

Ngay cả Greifer, người thường ngày thờ ơ, cũng nhìn gã một cách thận trọng.

”Ta không nghĩ điều này có gì đáng ngạc nhiên, ta chỉ muốn cứu đất nước của mình thôi. Như ta vừa nói, một khi cuộc chiến tranh như vũng bùn này trở nên gay gắt hơn, thì chắc chắn sẽ có thương vong rất lớn. Trước khi tình hình trở nên như vậy, chúng ta hãy tự tay cai trị thế giới này. Theo một cách nào đó, đó là một sự cứu rỗi.”

Cứ như vậy, Singlen thản nhiên và tự tin dệt nên những lời nói của mình.

Một bên là các quốc gia tiên phong được ưu tiên khám phá di tích, tích lũy một lượng lớn Cơ Long Vũ Trang và Cơ Long Kỵ Sĩ, và bên kia là những người muốn bắt kịp nhưng không có di tích trong lãnh thổ của mình, và chỉ có thể dựa vào các tổ chức lính đánh thuê.

Nếu những lời của Singlen là sự thật, thì ý tưởng của gã chưa chắc đã sai.

”Chà, thật là cao cả. Nhưng, tại sao chúng tôi lại phải làm vậy? Không——tốt hơn là nên nói làm sao ngài có thể đảm bảo chúng ta có thể làm được điều đó thành công?”

“Để giành được lòng dân, các người sẽ cần một chính nghĩa, và những người lãnh đạo họ. Kẻ thù ngoại xâm độc ác và Abyss, nếu chúng ta có thể đánh bại những kẻ thù đang đe dọa sự tồn tại của thường dân, chúng ta có thể được xem như những anh hùng. Và những người duy nhất có thể làm điều này chính là chúng ta, những Cơ Long Kỵ Sĩ tinh nhuệ. Khi đó chúng ta có thể bảo vệ người dân, chinh phục đất đai, bảo tồn sự tồn tại của quốc gia. Chúng ta có thể làm tốt hơn nhiều so với hệ thống lạc hậu của tầng lớp quý tộc đã cai trị từ lâu, đó là cơ sở của ta.”

”………”

Sau khi nghe lý luận của Singlen, Mel nhún vai.

Cô dường như không hoàn toàn chấp nhận lý do này, tuy nhiên cô cũng không có ý định phản bác.

Nhưng Lux không hề lơi lỏng cảnh giác một chút nào.

(Vậy, mục tiêu cuối cùng của gã này là gì……)

Lux không cảm thấy rằng Singlen sẽ làm điều này vì gã được thúc đẩy bởi ý thức về công lý.

Dù nhìn thế nào đi nữa, tất cả đều có vẻ như gã chỉ đang mời gọi mọi người lật đổ chế độ hiện hành.

——Chà, gã định làm gì đây?

Ngay cả khi thực sự như Singlen nói và có những cuộc đấu tranh gay gắt vì các di tích, chắc chắn vẫn còn những cách khác để tránh xung đột?

”Nếu ba người các người trực tiếp gia nhập Bạch Lĩnh Kỵ Sĩ đoàn của ta, ta hy vọng các người sẽ trở thành xương sống của tổ chức mới này. Dĩ nhiên, các người không nhận lệnh từ Vương quốc Blackend, hãy yên tâm về điều này. Ta không có ý định để các người phản bội quê hương và trung thành với Vương quốc Blackend. Nhưng chúng ta sẽ đối đãi tốt với gia đình, người hầu và bạn bè của các người, chúng ta sẽ trả cho các người khoản bồi thường xứng đáng.”

Tuy nhiên, Lux phớt lờ lời mời thản nhiên của Singlen, và hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

”——Nếu chuyện này thực sự trở thành như vậy, thì những người không thể sử dụng Cơ Long Vũ Trang sẽ ra sao?”

”Kẻ vô tài có nghĩa vụ phục vụ thiên tài……..Cuối cùng sẽ trở thành như vậy. Nhưng sẽ dựa trên năng lực của người đó để trao cho anh ta quyền lực phù hợp, chúng ta sẽ thiết lập nhiều loại bằng cấp hay gì đó. Giống như kỳ thi thăng hạng do thành phố Di tích tổ chức hôm nay vậy——”

Singlen trả lời trôi chảy.

Lux hít một hơi thật sâu và nhìn chằm chằm vào Singlen với đôi mắt lạnh lùng.

“Vậy thì, tôi sẽ giả vờ như chưa nghe thấy gì cả.”

“Ối chà? Cậu giận à? Hay là——Vì cậu muốn buộc tội tôi coi thường kẻ yếu? Tôi không thể hiểu nổi làm sao cậu lại là hoàng tộc của Cựu Đế quốc Arcadia được đấy.”

”Bởi vì ý tưởng của ngài quá mâu thuẫn, ngài chế giễu sự ngu xuẩn của hai bên đánh nhau, nhưng ngài lại tạo ra một hệ thống mới chỉ mang lại lợi ích cho những Cơ Long Kỵ Sĩ mạnh, vậy là ngài chỉ đối xử khác đi mà thôi.”

Lux đứng thẳng dậy và đi thẳng ra cửa.

Trước khi cậu kịp đến nơi, Singlen thở dài.

”Đây là một câu chuyện còn quá sớm để một đứa trẻ lắng nghe ư? Thế giới này không có sự bình đẳng, nếu cậu nghĩ rằng đất nước của cậu bây giờ bình đẳng, điều đó chỉ cho thấy mắt cậu đã bị che mờ. Và rồi hiện tại, chúng ta đang chiến đấu bằng cả mạng sống, nhưng chúng ta đang ở một vị trí mà sớm muộn gì cũng sẽ bị vắt kiệt hết giá trị trước khi bị vứt bỏ. Cậu là một kẻ kỳ lạ đấy, Hoàng tử tạp vụ. Dù đang ở trong một vị trí bất công, nơi chính bản thân bị tổn thương và phải gánh chịu mọi thứ, nhưng cậu lại chấp nhận nó và thậm chí không phàn nàn về cách đối xử mà mình nhận được. Cậu sinh ra đã có bản tính nô lệ thấm vào xương tủy, hay có lẽ——“

”…….”

Nghe lời khiển trách của Singlen, Lux đột nhiên dừng lại.

”Nhưng hãy nhìn xem, đừng ngoảnh mặt đi. Đừng cho rằng lựa chọn của chính mình luôn đúng. Những nỗ lực của cậu để cứu người khác đôi khi cũng sẽ gây ra phiền não cho người khác. Giống như việc cậu giúp Tân vương quốc thực hiện việc khám phá di tích, và đánh bại Abyss Ragnarok, kết quả là nó khiến người dân nước cậu và người nước ngoài sợ hãi về mức độ nguy hiểm của cậu. Phải, ta hiểu. Cậu lập được nhiều chiến công như vậy, nhưng vẫn ngu ngốc khăng khăng tiếp tục làm tội nhân, lý do cậu làm vậy cuối cùng là——“

”-…….!?”

Tim cậu đau nhói như bị kim châm, khiến Lux không khỏi cảm thấy khó chịu.

Lux đột nhiên có một sự thôi thúc không thể giải thích được, ngay khi cậu định mở miệng phản bác——

- Keng!

Lúc này, tiếng chuông vang lên dữ dội. Tiếng chuông vang khắp tòa thị chính, bao gồm cả trung tâm thành phố Di tích.

Âm thanh này khác với tiếng báo động.

Nó là để thông báo cho mọi người đã đến giờ giới nghiêm ban đêm.

”……Vậy là chúng ta đã nói chuyện lâu đến thế. Còn hai người thì sao? Greifer Nest và Mel Gizalut, hai người nghĩ sao?”

“Ông nghĩ tôi có chút hứng thú nào với mấy chuyện vớ vẩn này sao?”

Trước câu hỏi của Singlen, Greifer thẳng thừng từ chối.

”Ể~ Tôi thấy cũng thú vị đấy chứ?”

Không giống anh ta, giọng của Mel rất vui vẻ, nhưng giữa chừng lời nói của cô lại trở nên trầm xuống.

“Nhưng——tôi không muốn gia nhập dưới trướng của ngài. Nếu ngài để tôi làm thủ lĩnh, thì tôi sẽ xem xét?”

Mel nhìn chằm chằm vào Singlen với ánh mắt u ám của mình.

Xứng đáng là những Cơ Long Kỵ Sĩ tinh nhuệ đã trải qua nhiều cuộc tuyển chọn để đại diện cho đất nước của mình, ai cũng có vẻ có kế hoạch riêng.

”Chà, các người đúng là một đám phiền phức. Thôi được, nếu sau này có cơ hội chúng ta sẽ nói lại. Tôi hy vọng lần sau các người có thể cho tôi một câu trả lời làm tôi hài lòng.”

Singlen lấy ra chiếc đồng hồ quả quýt của mình trước khi từ từ đứng dậy và nói vậy.

”……Tôi đi trước đây.”

Rồi, Lux là người gần cửa nhất, bước ra khỏi phòng.

Mặc dù cậu không cố ý nhìn lại, nhưng cậu cũng có thể cảm thấy có người đang đi theo mình.

”Thật sự đã kéo dài quá lâu rồi, nếu chúng ta về vào lúc này chắc Coral sẽ rất lo lắng.”

Greifer nói khi thản nhiên đi bên cạnh cậu.

Anh ta không hề nhắc đến nội dung của cuộc họp, có phải là vì anh ta đang ý tứ không? Nhưng Lux không nói gì.

Ngay cả khi cậu báo cáo bài phát biểu của Singlen cho cấp trên, dường như cũng sẽ chẳng có ích gì.

Rốt cuộc, gã có thể đã thảo luận trước với các nhà lãnh đạo của các quốc gia khác, nói rằng gã chỉ muốn “thử lòng trung thành của họ.”

(Hơn cả việc đó, mình, rốt cuộc là đang làm gì——)

Về những gì Singlen vừa nói, lý do Lux vẫn tiếp tục ở lại với tư cách là tội nhân.

Mặc dù các lãnh sự ở thủ đô nói với cậu rằng họ sẽ giải thoát cậu khỏi xiềng xích tội nhân, nhưng Lux đã không nhận lời đề nghị của họ. Liệu cậu làm vậy thực sự chỉ để tránh bị họ lợi dụng?

Đi xuống cầu thang dài, cuối cùng họ cũng rời khỏi phần trên của cung điện——”Canopy”

Trước mắt họ xuất hiện cánh cửa dẫn đến di tích thứ hai “Dungeon”, cấu trúc của nó giống như một tổ kiến.

Phần 4

”……..Ơ, tại sao lại không có phòng cho em?”

Lux trở về ký túc xá ngay sau khi ăn tối.

Để chuẩn bị cho kỳ thi ngày mai, cậu vốn đã được sắp xếp để ngủ ở ký túc xá này đêm nay, nhưng lại xảy ra một vấn đề nhỏ.

Cho kỳ thi thăng hạng lần này, đã có phòng được chuẩn bị cho Dilwy, binh lính của Tân vương quốc, và các nữ sinh.

Nhưng tất cả các phòng đều đã kín, và không còn phòng trống nào cho Lux ở lại.

“Chị xin lỗi, Lux-kun. Chị đã nghĩ sẽ không có vấn đề gì nếu em và Phi-chan ngủ chung một phòng.”

”Đây là nước ngoài đấy ạ, em xin chị đừng đối xử đặc biệt với bọn em ngay cả ở đây, được không ạ!?”

Dường như ban đầu Relie định để Lux và Philluffy ở chung một phòng, nhưng cô đã bị người quản lý ký túc xá cảnh cáo, và dĩ nhiên là không thể được.

“Thôi được rồi, trong phòng tôi có một chiếc giường trống, sao cậu không qua đó ngủ?”

Coral tình cờ đi ngang qua nghe được cuộc trò chuyện của họ ở tầng một ký túc xá và đề nghị như vậy.

Lux không ngần ngại đồng ý, và cuối cùng quyết định ở lại phòng anh ta một đêm.

“Cảm ơn anh rất nhiều, anh đã giúp em một việc lớn đấy.”

Lux xách hành lý và theo Coral đi trong hành lang.

”Không có gì. Anh đoán từ lời của hiệu trưởng trước đó, Lux, có phải em ngủ cùng cô bé đó ở Học viện của Tân vương quốc không?”

”Đ-đương nhiên là không ạ!? Em chắc chắn ngủ một mình!”

Lux không thể nói rằng không lâu trước đây cậu vẫn còn ngủ cùng Philuffy. Coral nở một nụ cười gượng.

Có vẻ như anh chàng này rất thân thiện và thích đùa.

”Ahaha, nhưng Lux-kun có vẻ có mối quan hệ rất tốt với họ. Mặc dù em là hoàng tử của cựu đế quốc——“

“……”

Coral buột miệng một câu, nhưng nó khiến Lux trở nên im lặng.

“À, xin lỗi, tôi có nói gì lạ không?”

Coral nhận thấy phản ứng của cậu và vội vàng xin lỗi.

“Không, đừng bận tâm, em chỉ cảm thấy nhẹ nhõm thôi.”

Lux trả lời với một nụ cười gượng gạo.

Thực ra, những lời vô tình của Coral thực sự đã chạm đến trái tim của Lux.

Không, kể từ khi đến Công quốc Wanheim, nơi vẫn còn thù địch với Cựu Đế quốc, hay nói chính xác hơn là kể từ khi gặp người đàn ông ở học viện——Singlen, Lux đã lo lắng về một điều gì đó.

(Liệu mình cứ như thế này có ổn không?)

Gặp gỡ Lisha và những cô gái khác ở học viện, Lux đã có một nơi thuộc về mới.

Cậu sẽ trở thành lá chắn cho những cô gái là trụ cột của Tân vương quốc, và trở thành sức mạnh của họ.

Đây là giá trị cuộc sống của Lux bây giờ, và cũng là mục đích sống của cậu.

Vốn dĩ, lẽ ra phải là như vậy ——

”Chà, tôi đi chào Milmiette–sama một tiếng, cậu có thể nghỉ ngơi trong phòng trước.”

”À, vâng, cảm ơn anh.”

Lux khẽ vẫy tay chào tạm biệt Coral đang bước ra khỏi phòng, rồi thở phào nhẹ nhõm.

Đây là một ký túc xá quân đội nước ngoài, một người ở đây vẫn sẽ rất căng thẳng, tuy nhiên, may mắn là cậu ở chung phòng với người quen là Coral, điều này khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm.

”Sống trong một thành phố ngay trên một Di tích……luôn không thể yên tâm được.”

Lux ngồi một mình trên chiếc giường kê cạnh nhau.

Cross Field, nơi đóng vai trò là một điểm phòng thủ chống lại Di tích, cũng có mức độ nguy hiểm tương tự như nơi này, nhưng cậu vẫn hơi lo lắng.

Mặc dù nghĩ vậy, nhưng bây giờ đã lâu rồi cậu không phải lo lắng về việc làm tạp vụ. Lux quyết định nghỉ ngơi thật sâu.

Lux đan hai tay vào nhau và vươn qua đầu, cảm thấy vai mình hơi cứng.

”Xin hãy yên tâm, chủ nhân. Dù cho Abyss hay Công quốc Wanheim tấn công, tôi sẽ bảo vệ ngài.”

”…………Tôi rất yên tâm khi nghe cô nói vậy. Nhưng chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu.”

Cậu cảm thấy có ai đó đang dùng một lực đạo thoải mái để xoa bóp vai cho mình một cách xuất sắc.

Trong cảm giác vô cùng dễ chịu này, tinh thần cậu dần dần thả lỏng, rồi Lux đột nhiên nhận ra——

”……….Ê, êêêê!?”

Giật mình, Lux phản xạ nhảy khỏi giường.

Ngồi sau lưng cậu là một cô gái mặc một bộ trang phục kỳ lạ——Kirihime Yoruka.

”Đợi một chút!? Tại sao!? Sao lại——!?”

Lẽ ra cô không thể ở đây được, não Lux ngay lập tức trống rỗng.

”Ara? Từ thành phố Cross Field đến đây là một quãng đường dài, tôi nghĩ chủ nhân chắc hẳn đã mỏi vai lắm phải không?”

”Tôi không nói về chuyện đó!? Vai của tôi không quan trọng! So với chuyện đó, làm sao cô lại đến được đây——?”

Yoruka vẫn chưa chính thức hoàn thành thủ tục nhập học.

Vì vậy cô không thể được chấp nhận tham gia kỳ thi thăng hạng. Lẽ ra cô không thể tham gia vào chuyến đi này.

Không, không chỉ vậy, ban đầu để vào Công quốc Wanheim, phải có rất nhiều thủ tục cần xử lý.

Nghĩ vậy, Lux nhìn Yoruka một cách lo lắng, cô mỉm cười rạng rỡ để chủ nhân của mình yên lòng.

“Xin hãy yên tâm, tôi đã nhập cảnh trái phép.”

”Đây là câu trả lời tệ nhất đấy!? Cô sẽ làm gì nếu bị phát hiện!?”

Mặc dù cậu không chắc về luật pháp của Công quốc Wanheim, nhưng chắc chắn cô sẽ phải vào tù.

Dĩ nhiên, nhân tiện, Tân vương quốc cũng sẽ bị kéo vào rắc rối.

“Chủ nhân, sự lo lắng của ngài là không cần thiết. Không ai nhận ra trên đường đi, và nếu tôi bị phát hiện, tôi sẽ khiến họ câm miệng.”

Yoruka tuyên bố một cách thờ ơ, Lux cảm thấy hơi choáng váng.

Mặc dù họ đã đồng ý rằng cô không thể giết người nữa, nhưng cô là một sát thủ bẩm sinh.

Chỉ thêm đau đầu nếu cậu cố gắng tìm hiểu ngọn ngành, nhưng cậu không thể để Yoruka tự do đi lang thang như vậy.

Sau cùng, cậu đã cứu cô và nhận cô làm thuộc hạ, vì vậy cô là trách nhiệm của riêng cậu.

”Chuyện đó, Yoruka…….vì cô đã đến đây rồi, không còn cách nào khác, nhưng tôi hy vọng trong khi cô ở đây, cố gắng đừng để bị phát hiện, cô có thể làm được không?”

”Tôi hiểu rồi. Vậy hãy để tôi trốn trong tủ quần áo này, hoặc trên giường cũng được.”

”Tôi xin cô đấy, hãy tìm một nơi nào đó ngoài căn phòng này mà trốn đi!”

”Ngài thật là lo lắng, chủ nhân, và đây là nơi của kẻ thù, nếu tôi không thể sẵn sàng phục vụ chủ nhân bất cứ lúc nào, thì tôi sẽ không thể làm tròn công việc của một người hầu cận.”

”Không, đất nước này dù sao đi nữa cũng đã ký Hiệp ước Thế giới…..”

””Nhưng——tôi thấy có gì đó không ổn.”

”Hả…..?”

Đột nhiên giọng của Yoruka trầm xuống tám độ, và một nụ cười quyến rũ xuất hiện.

Rồi cô ngồi xuống bên giường, đưa mặt lại gần Lux một cách nhanh chóng.

”Chủ nhân có vẻ đã đề phòng kể từ khi đến đất nước này.”

Đó là một đôi mắt màu tím trong suốt.

Trong đôi mắt này, đôi mắt đã chấp nhận “phép rửa tội” của Hayes và giành được sức mạnh của quỷ dữ, khuôn mặt của Lux được phản chiếu.

Cậu sợ rằng, đôi mắt này có thể nhìn thấu mọi ngóc ngách trong trái tim của Lux.

”Không có gì đâu, cô nghĩ nhiều quá rồi, tôi chỉ đang tự hỏi chuyện gì đã xảy ra trước đây ở đất nước này, Cựu Đế quốc đã làm gì ở đây, tôi chỉ cảm thấy hơi lo lắng về những chuyện đó thôi——“

Yoruka lặng lẽ gật đầu, lắng nghe giọng nói của Lux.

”…….Khoảng một chục năm trước, hoàng gia của Đế quốc Arcadia đã xâm lược vùng đất này. Lời biện minh của họ với các nước ngoài chỉ là để tranh giành quyền lãnh thổ, nhưng sự thật thì không ai biết, tuy nhiên——”

Yoruka ngừng lại, rồi tiếp tục.

”Greifer Nest. Tôi nhớ rằng cha của hắn đã bán thông tin cho Cựu Đế quốc, điều đó đã quyết định thắng bại của cuộc chiến này, ít nhất đó là những gì tôi nghe được. Dĩ nhiên, đây chỉ là câu chuyện từ phía Cựu Đế quốc.”

“……”

Tên trộm đã bán tin tình báo cho Cựu Đế quốc là cha của anh ta.

Dù điều này có đúng hay không, đây hẳn là số phận giữa Greifer và Tân vương quốc.

”Tôi chỉ nghe được bấy nhiêu thôi. Vậy, tôi sẽ rời khỏi phòng mà không để lại dấu vết, nhưng xin hãy cho phép tôi ở trong phạm vi mà chủ nhân có thể gọi ngay lập tức.”

”Chà, cứ vậy đi. Nhưng, lần này miễn là tôi không ra lệnh, cô không được can thiệp vào bất cứ điều gì dù là ai đi nữa.”

”Tôi hiểu, thưa chủ nhân.”

Yoruka nở một nụ cười ấm áp và nhẹ nhàng mở cửa, rồi biến mất vào hành lang tối tăm.

Chuyển động của cô tự nhiên đến mức gây ngạc nhiên, có lẽ nó đến từ trực giác đặc biệt của riêng cô, cô hẳn ý thức được rằng người khác không thể làm được.

”Phù……..”

Cuối cùng cũng có thể thở phào, Lux nằm thẳng xuống giường.

Không thể không nghĩ về quá khứ.

Lux biết rằng việc muốn cắt đứt mối liên hệ của mình với Cựu Đế quốc, một quá khứ mà ngay cả cậu cũng không hoàn toàn hiểu rõ, là rất ngu ngốc.

(Nhưng——)

Airi có vẻ hơi lạ.

Đoạn mật mã của Over Limit mà cậu đã không thể nhớ ra.

Rồi, tham vọng để các Cơ Long Kỵ Sĩ thiết lập một hệ thống thống trị mới của đội phó ‘Thất Long Kỵ Thánh’, Singlen Shelbrit.

Ban đầu cậu rất mong chờ kỳ thi thăng hạng ở đất nước này, nhưng có vẻ như có những bất ổn đang ẩn sau một lớp sương mù mờ ảo.