Trans: Shin, Edit: Ngáo
Chương 5: Trận chiến đầu tiên của Eruza
Hôm nay ở quảng trường làng sẽ tổ chức đại hội kiếm thuật.
Trận thi đấu không hề giới hạn độ tuổi nên cả trẻ con lẫn người lớn đều có thể tham gia. Còn riêng tôi vì có một vài công chuyện nên đã đến đây với tư cách một khán giả.
Kết quả chung cuộc của cuộc thi là Eruza giành chiến thắng ngoạn mục ở cả hai khu: người lớn và trẻ em.
Cô bé đã chiến thắng áp đảo những người tham gia khác.
Khi đứng trước lưỡi kiếm của Eruza, ngay cả những người rất tự tin về trình độ kiếm thuật của bản thân cũng thua sấp mặt dù có đánh đến 100 trận.
“Này Kaiser, con gái của cậu tuyệt thật đó! Quả đúng là một thiên tài, con bé nếu tiếp tục như thế thì tương lai nhất định sẽ trở thành một kiếm sĩ có tên tuổi.”
“Chắc chắn rồi, con bé giỏi vậy nhất định là do có một người hướng dẫn tuyệt vời. Con của một con chim ưng thì kiểu gì cũng là chim ưng thôi, nhìn cô bé cứ như là Kaiser khi còn trẻ vậy.”
Những người quan khách ngồi kế bên ai nấy đều chen chút nhau nói ra những lời khen ngợi.
“Không phải do tôi đâu, đó chính là thực lực của con bé mà.”
“Cha ơi! Cha thấy không ạ?”
Sau khi trận đấu kết thúc, Eruza vui vẻ cầm chiếc cúp vô địch rồi chạy về phía tôi.
Biểu cảm trên khuôn mặt của cô bé là niềm vui và sự phấn khích của chiến thắng.
“Chà, cha nhìn thấy rõ ràng luôn. Chúc mừng con đã chiến thắng, kiếm thuật của con tuyệt lắm. Đó chính là minh chứng cho việc con đã cố gắng hết mình đó.”
“Nhưng kiếm thuật của con còn kém xa so với cha, đến việc đánh trúng cha một cú còn không làm được, do đó con cần phải cố gắng nhiều ạ!”
“Haha, cha cũng rất mong đợi tới ngày đó đấy!”
Tôi cười với Eruza.
“À mà.........lời hứa đó, cha có còn nhớ không?”
“Nhớ chứ, nếu con đánh trúng cha được một cái thì cha sẽ thực hiện một nguyện cầu của Eruza, đúng không?”
“... Dạ vâng!“
“Mà nguyện ước của con là gì vậy?”
“B-Bí mật ạ!”
Vừa dứt lời, mặt Eruza nhuộm đỏ lên.
Có thể đó là một nguyện vọng khá là xấu hổ nhỉ. Tôi nghĩ có lẽ cô bé mong muốn có một con gấu bông.
Mà chuyện đó tôi không cần phải đào sâu làm gì.
Tôi đưa tay mình ra xoa đầu cô bé
“fuuu......”
Eruza thốt ra những âm thanh mờ nhạt.
Mặt mày của cô bé lúc nào cũng trang nghiêm, chỉ có những lúc được tôi vuốt ve như này cô bé mới chịu thả lỏng cơ mặt.
“Bữa tối hôm nay sẽ là món thịt thỏ hầm mà con thích đó nha.”
“Thật chứ ạ?”
“Cha sẽ đích thân vào bếp để ăn mừng chiến thắng của con.”
“Con muốn thêm một bát nữa thì có được không ạ?”
“Dĩ nhiên, cho ăn đến khi con thỏa mãn thì thôi.”
Tôi cười với Eruza.
"――Horraayyy"
Cô bé vui vẻ nắm thật chặt tay trước ngực.
“Ehehe, con muốn đại hội kiếm thuật ngày nào cũng được tổ chức. Được vậy thì mỗi ngày con đều sẽ giành chiến thắng và được ăn món hầm.“
“Vậy thì lượng người tham gia sẽ giảm mạnh cho coi.”
Nếu như đại hội kiếm thuật ngày nào cũng tổ chức thì ai mà chịu nổi cơ chứ.
Tôi cười khổ.
“Aaaa! Ma thú đến rồi!”
Tôi và Eruza ngay lập tức mở to mắt ngay khi nghe được tiếng hét thất thanh của người dân trong làng
—— Ma thú, anh ta vừa nói thế ư?
“Giọng nói đến từ hướng đó nhỉ ... Eruza nè, con cứ ở đây đi, cho đến khi cha trở lại thì đừng đi đâu đó.”
“Con cũng muốn đi nữa.”
“Ể?”
“Con đã chiến thắng trong đại hội kiếm thuật. Con cũng muốn chiến đấu cùng cha, vậy hãy để con đi cùng ạ!”
Eruza nhìn thẳng về phía tôi tỏ vẻ ngoan cố.
Dù có nói cái gì thì con bé có vẻ cũng chả chịu nghe đâu. Vả lại bây giờ cũng không có thời gian để mà thuyết phục, đúng là hết cách rồi.
“Cha hiểu rồi, đi theo cũng được thôi.”
“——Vâng ạ!”
Tôi chạy thẳng về phía phát ra tiếng hét, và Eruza đi sát theo sau tôi.
Sự hiện diện của con ma thú lọt vào tầm mắt tôi.
Trái với người dân làng nhút nhát, con ma thú vẫn đang ở trong tư thế chiến đấu. Đó chính là một con ma thú dạng heo rừng, những chiếc răng nanh của nó nhô ra trông rất hung bạo, trên cơ thể thì có một lớp da dày bao bọc.
"Hi, hiii!"
“Không sao đâu, tôi sẽ cứu cậu ngay!”
“Con cũng sẽ chiến đấu!”
Eruza chủ động đứng về phía trước, dũng cảm vào tư thế cầm kiếm.
Ngay sau đó, con ma thú chuyển mục tiêu từ dân làng sang phía cô bé.
“————! ? ”
Ánh mắt của con ma thú hệt như đang chứa đựng địch ý muốn xuyên thủng mọi thứ. Eruza bắt đầu cúm rúm trong sợ hãi.
Con ma thú vừa giơ răng nanh lên vừa lao tới.-----Dẫu có thế, cô bé vẫn đứng im như tượng.
"A.... ah....."
Tôi hoàn toàn nắm bắt được tình hình hiện tại.
Tệ quá——-.
Tôi lảo đảo rồi đứng trước mặt của Eruza.
Dính một đòn tấn công chính diện của ma thú, làm toàn thân và các khớp xương của tôi có vẻ như bắt đầu vỡ vụn. Chưa kể răng nanh sắt nhọn của nó đã đâm trúng vào phần vai tôi.
"――Kuh!?"
Cơn đau đớn chạy dọc khắp người tôi.
Nhưng mà———.
Tôi không thể từ bỏ được, vì con gái tôi đang đứng ở phía sau.
Trấn tĩnh bản thân mình, tôi nắm chặt vào răng nanh của con ma thú, nhấc cái cơ thể khổng lồ mấy trăm ký của nó lên rồi đập thẳng xuống đất.
"Gumo~!?"
Ngay khi ngăn cản được sự chuyển động của con ma thú, tôi liền cắt cổ của nó.
Một lượng máu lớn ứa ra, chẳng mấy chốc nó trở nên bất động.
Có vẻ là tôi đã dùng hết tất cả mọi sức lực mà mình có.
“Eruza, con có bị thương ở đâu không?”
“ V-Vâng, nhưng mà cha thì...”
Eruza đổ ánh nhìn vào phần vai của tôi.
“ Con xin lỗi. Con... chuyện gì cũng không thể làm được.......sau khi chiến thắng đại hội kiếm thuật thì con đã nghĩ rằng mình có thể chiến đấu được như cha...”
“ Haha, con không cần phải để ý đâu. Dù là ai thì lần đầu ra chiến trường đều như vậy thôi. Dựa vào trải nghiệm lần này, chỉ cần nhớ cải thiện từng chút một là được rồi.”
Tôi tươi cười rồi xoa đầu Eruza.
“Cha...”
“Nn?”
“Cha không sợ ma thú ạ?”
“Sợ chứ sao không? Đôi khi cha còn nghĩ là mình sẽ chầu ông bà cơ, bởi vì có những người cha nhất định phải bảo vệ.”
“Người nhất định ......phải bảo vệ ạ?”
“Đúng rồi. Có Eruza này, Anna này, và cả Meruri nữa. Tất nhiên cũng có cả người dân trong làng. Cha chiến đấu không phải vì bản thân, mà là vì những người quan trọng nhất của mình—— cũng nhờ đó mà cha có thêm động lực để vung kiếm đó. ”
“C-Con cũng vậy!”
Eruza cố hết sức vặn ra những lời đó.
“Con cũng có những người mà con trân trọng, bạn bè của con Mi-chan, Ireza-chan, Anna với Meruri nữa, tất nhiên Papa cũng thế!”
“Nếu là vậy, hãy vì những người thân đó mà vung kiếm. Nhất định dũng khí bên trong con sẽ sôi sục và đánh tan được nỗi sợ.”
“ ........(gật gù).. ”
Eruza gật đầu thật sâu.
Thất bại lần này nhất định sẽ là động lực quan trọng đối với cô bé. Chắc chắn nó sẽ làm cho cô bé trở nên mạnh mẽ hơn.