S Rank Boukensha de aru Ore no Musume-tachi wa Juudo no Father Con deshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 1 (WN) [Đang dịch] - Chương 10: Hướng đến vương đô

Trans: Shin, Edit: KOU, Ngáo

Chương 10: Hướng đến vương đô

Sau khi nghe ước muốn từ những đứa con gái của mình, tôi quyết định sẽ chuyển đến vương đô.

Tôi đã rất háo hức kể cho mọi người nghe về những điều mà ba cô con gái cưng của mình muốn truyền đạt qua lá thư.

Bỏ lại ngôi làng sau lưng, tôi leo lên xe ngựa và tiến về phía vương đô. Từ đây đến đó mất khoảng nửa ngày đường nếu đi bằng xe ngựa.

Do xuất phát vào sáng sớm, tôi đặt chân đến vương đô vào khoảng giữa trưa.

Trên đường đi tấp nập người qua lại, những ngôi nhà hai mái được xây dựng ngay ngắn dọc theo hai bên đường. Có thể nói sự nhộn nhịp ở nơi đây khác một trời một vực so với ở làng.

- Đã lâu lắm rồi mình mới quay lại đây. Cũng phải 18 năm trôi qua rồi nhỉ?

Sau khi thất bại trong việc hạ con rồng cổ đại và bị mọi người xung quanh đối xử như một tên tội phạm, tôi đã trốn chạy về làng. Từ đó đến nay thấm thoát cũng đã 18 năm.

Nghĩ lại thì thời gian trôi qua nhanh thật.

Khi tới nơi tôi nhảy ra khỏi thùng xe và trả tiền phí.

Ngay lúc đó, một toán kị sĩ được trang bị vũ khí nhanh chóng bao vây tôi. Những cơ thể cường tráng ẩn mình sau bộ áo giáp, trên tay là kiếm và thương.

- Hể!? Mình đã làm sai gì rồi sao?

Những người kị sĩ vây quanh tôi mà không có lấy một lí do nào cả. Hay là vì lúc vào vương đô tôi đã không đưa ra thẻ chứng minh bản thân à……. ? Không, bất kì ai cũng đều được cấp phép nhập cảnh và tự do đi lại trong nội thành vương đô.

Hay tiếng xấu của tôi vẫn còn lưu lại ở đây, nên các kị sĩ đến đây để bắt giữ à ? Khi tâm trí đang tràn ngập các phỏng đoán khác nhau về việc này...

Tôi nhận thấy các kị sĩ bắt đầu đồng loạt hành động.

- Họ muốn chiến à? Giữa lòng thành phố như thế này ư!? Nhưng mình không thể bị bắt giữ như thế này được, vì còn phải đi gặp mấy đứa con gái yêu quý nữa mà.

"Kaiser-dono! Đã để ngài phải đợi rồi!"

“...Ể?”

Thấy thế tôi dần thả lỏng, và rồi các kị sĩ bao quanh tôi từ bốn phía bắt đầu đồng loạt cúi đầu chào.

e—to.

Thật ra thì đã có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?

“Chúng tôi nhận được thông báo là cha của trưởng đoàn kị sĩ Eruza sẽ đến vào ngày hôm nay nên tất cả mọi người trong đoàn có nghĩa vụ đến đây để nghênh đón!”

“Chào mừng đến vương đô!”

Các kị sĩ đồng thanh hét lớn lên. Đến mức mà mọi người xung quanh cũng ngoái nhìn và tự hỏi chuyện gì đang diễn ra. Chuyện như thế này thì đúng là xấu hổ thật.

…….Nhưng nói vậy tức là.

Những kị sĩ này chính là cấp dưới của Eruza nhỉ. Thế thì tốt quá rồi. May mà họ đến đây không phải để bắt tôi.

“Kaiser-dono. Điều tôi sắp nói đây có thể không hợp ý ngài, nhưng kiếm thuật của trưởng đoàn kị sĩ Eruza tất cả là do một tay ngài chỉ dạy có đúng không ạ?”

“A, ah. Đúng là thế”

“Ohhhh!“

Thanh âm phấn kích cất lên từ phía những kị sĩ.

 “Chuyện trưởng đoàn kị sĩ Eruza không thể chạm vào dù chỉ một sợi tóc của ngài Kaiser-dono đây. Đó cũng là sự thật đúng không ạ?”

“Ể ? Mà, đúng là vậy.”

“Ohhhh!”

Âm thanh ấy lại một lần nữa cất lên.

“Thiếu niên đạt được danh hiệu S rank trẻ nhất trong lịch sử như trưởng đoàn kị sĩ Eruza đây cũng không thể chạm được vào ngài thì tức là…..kiếm thuật của Kaiser-dono đây hẳn cũng phải rất tuyệt vời đúng không……?”

“Vượt trên trình độ của kiếm thánh luôn?”

“Khi nãy cũng vậy, nhìn cách mà ngài thủ thế rồi thả lỏng ngay khi biết chúng tôi đến đây để chào đón ngài, đây đúng là người thật rồi.”

Hình như tôi đang được họ tán dương thì phải

Những kị sĩ trưng ra những ánh mắt ngưỡng mộ pha lẫn một chút ghen tị, chúng đang lấp lánh, giống như ánh mắt của bọn trẻ ở làng đang cầu xin được chỉ dạy kiếm thuật vậy.

Ngay lúc đó.

“Cha!“

Từ giữa hàng kị sĩ đang tách dần ra, bóng dáng Eruza xuất hiện.

Mái tóc trắng như lụa, gương mặt nghiêm nghị của 4 năm trước giờ đây đã trở nên xinh đẹp. Tựa như mái tóc của mình, Eruza khoác lên mình một bộ giáp nhẹ làm từ bạch kim. Mang theo bên hông là một thanh kiếm tráng lệ được khảm những viên bảo thạch.

“Eruza... con đã lớn hơn trước rồi nhỉ?”

Ngay khi tôi nói thế, Eruza bắt đầu ứa nước mắt.

“Vì giấc mơ của bản thân, con đã cố gắng lắm đúng không?"

“Vâng ạ…”

Eruza gật đầu trong vô vàn những cảm xúc ứa đọng. Con bé đến gần rồi sau đó sà vào lòng tôi.

“Con đã luôn, đã luôn muốn gặp cha……..!”

“Haha. Cha cũng vậy đó. Nhưng mà, từ hôm nay trở đi thì con có thể gặp cha bất cứ lúc nào đó. Eruza, Anna hay Meruri cũng vậy”

“Con thật sự, rất vui đó……!”

Eruza đã không còn chú ý đến ánh nhìn của người xung quanh nữa và bắt đầu đưa đầu về ngực của tôi. Những cảm xúc kiềm chế bấy lâu nay, nay có cơ hội gặp lại đã tuôn trào ra bên ngoài.

Tôi nhẹ nhàng xoa đầu của Eruza. Điều đó khiến con bé cảm thấy thoải mái và bắt đầu nhắm mắt lại. Ngay khoảng khắc đó, thì con bé đã không còn là mạo hiểm giả S rank hay trưởng đoàn kị sĩ nữa mà đó chỉ là biểu hiện của một cô con gái nhỏ. Những kị sĩ khác cũng nở nụ cười và bắt đầu dõi theo mọi chuyện.

“Tiện đây, Anna với Meruri thế nào rồi?”

“Anna có vẻ như là đang rất bận với công việc trong hội mạo hiểm giả…… Meruri thì dự dịnh là sẽ đến, nhưng có lẽ là con bé đã ngủ quên mất rồi.”

“Đúng là bó tay với con bé nhỉ……. Meruri vẫn còn ở ký túc xá của học viện ma thuật đúng không ?”

“Vâng, Meruri là học sinh nhận được đãi ngộ đặc biệt khi nhập học nên là ở ký túc xá, những bữa ăn cũng như nơi ở hoàn toàn được miễn phí.”

Nghe đến đó làm tôi vô thức cười khổ.

“Bên cạnh đó, ngay khi nhận được thông báo là cha sẽ đến sống ở vương đô, con bé quyết định ra khỏi kí túc xá để sống chung.”

“Nó nghĩ rằng ở chung với cha thì sẽ không cần phải lo mấy thứ như nấu ăn, giặt giũ nhỉ. Nghĩ đi nghĩ lại cũng chẳng khác ở kí túc xá là bao.”

“Meruri đúng là vẫn chứng nào tận nấy nhỉ?”

Eruza nói với vẻ ngạc nhiên.

“Cha nè. Dự định của cha từ giờ trở đi thế nào?”

“Đầu tiên là phải tìm nơi ở trước. Nếu sống một mình thì chỉ cần tìm nhà trọ là đủ, nhưng có thêm Meriru ở cùng nữa thì cha nghĩ như thế là không ổn.”

Tôi nói.

“Tóm lại thì tạm thời cứ tìm một nhà trọ trước đã, sau đó là tìm một công việc và kiếm tiền, sau đó cha sẽ tìm mua 1 căn nhà”

“Nếu thế thì cứ để con lo, con có ý này.”