Trans: Yuuko , Edit: Ngáo
Chương 9: Sự trưởng thành của các cô con gái
Tính đến thời điểm hiện tại, đã là năm thứ 4 kể từ khi các con tôi đi đến vương đô.
Trong cuộc gặp mặt đầu tiên, ai trong số chúng cũng đều dễ thương như hạt trân châu. Ấy vậy mà, bây giờ đã bước sang tuổi 18 cả rồi. Dù nói lúc này là hơi sớm, nhưng có lẽ đã đến lúc cân nhắc việc kết hôn rồi.
Mà hiện tại tôi cũng đã là một người đàn ông trung niên tuyệt vời ở độ tuổi 35 rồi.
Có thể nói là vậy ------
“Cậu đang nói quái gì vậy? Cậu vẫn còn trẻ măng. Trước đây, khi lũ ma sói tấn công làng, không phải cậu quét sạch bọn chúng trong một lượt còn gì.”
Ông chủ quán bar vừa hút xì gà vừa nói như thể đang ngạc nhiên vậy.
“Hơn nữa, trông cậu mới trạc tuổi đôi mươi chứ mấy.”
“Tôi cũng đã rèn luyện trong một trong thời gian dài rồi, dù gì tôi cũng là vệ sĩ mà. ---- Nói vậy chứ, nếu bây giờ giao chiến với Eruza thì chắc tôi thua mất.”
“Cũng đúng nhỉ, Eruza đã trở thành một mạo hiểm giả cấp S rồi.”
“Đúng vậy. Eruza đã giành chiến thắng mỹ mãn trong lễ hội kiếm thánh tổ chức ở vương đô mà. Nói về năng lực của Eruza, khả năng cao con bé đang là cận vệ phò tá cho công chúa, kiêm luôn chức trưởng kỵ sĩ đoàn nữa.”
“Thế là đại thành công rồi còn gì. Thiệt tình, không chỉ là cận vệ bên cạnh công chúa mà còn là trưởng kị sĩ đoàn luôn nữa……. Con bé ấy mới ngày nào còn kè kè sau lưng cậu, ấy vậy mà.”
Ông chủ quán bar nhớ lại những năm tháng trước đây với ánh mắt xa xăm và rít một hơi thuốc. Trong sự hoài niệm đó, có lẽ ông ta đang liên tưởng đến Eruza từ thuở mới lớn.
Ngay khi tới vương đô, Eruza đã chọn đi theo nghiệp mạo hiểm giả.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ được giao, rồi tăng hạng, và cuối cùng thì con bé cũng được thăng cấp thành một S rank mạo hiểm giả.
Mọi người đồn rằng ------ Eruza là người đạt được S rank nhanh nhất cả vương đô.
Sau khi hoàn thành tâm nguyện đạt S rank, Eruza đã gửi thư về cho tôi, nội dung bên trong là niềm hạnh phúc của con bé mà tôi có thể cảm nhận được qua những dòng chữ viết tay đó.
“Trước khi tới kinh đô, sự căng thẳng cứ bao trùm lên con. Con tự hỏi, liệu mọi người có xem con như một mạo hiểm giả hay không? Chưa một lần nào con đánh trúng cha cả. Nhưng đó cũng chỉ là những lo lắng vô cớ mà thôi. Cuối cùng con đã vượt qua được nỗi sợ hãi đó. Kể từ khi đặt chân đến vương đô, vẫn chưa một ai có sức mạnh sánh ngang với cha cả. Giờ con đã biết người mạnh nhất chính là người đã ở bên con suốt bấy lâu nay.”
Mặc dù đã nghỉ hưu, nhưng tôi vốn là một cựu A rank mạo hiểm giả.
Đã từng có một thời, mọi người xung quanh bàn tán rằng tôi sẽ là một S rank mạnh nhất trong nhiệm kì tiếp theo.
Eruza là người được tôi huấn luyện, nên khả năng kiếm thuật của con bé là khỏi phải bàn
“Nhắc mới nhớ, sau khi Anna gia nhập guild mạo hiểm giả, con bé có cố gắng trong công việc không nhỉ?”
“À đúng rồi. Anna cũng có gửi thư về cho tôi rồi, nó nói rằng mình đã được thăng chức thành một guild master. Có vẻ con bé là người nhỏ tuổi nhất guild mạo hiểm giả.”
“Nếu là Anna thì chắc khỏi phải lo. Với năng lực độc nhất vô nhị đó, chắc hẳn con bé sẽ sớm trở thành guild master."
Nhờ có trợ giúp từ tài năng của Anna, quán bar của ông chủ nay đã mua may bán đắt.
Sau khi đặt chân tới vương đô, Anna gia nhập guild mạo hiểm gia với tư cách là một nhân viên.
Có vẻ Anna phải vượt một bài kiểm tra rất khó. Nhưng với tài năng mà Anna sở hữu, con bé đã vượt qua mà không chút trở ngại. Nghe nói tài hùng biện khôn khéo của con bé khiến người ta đề xuất công việc ngay trong vòng phỏng vấn.
Sau khi làm nhân viên guild, Anna chuyển sang làm tiếp tân. Bằng cách tận dụng tài năng thiên bẩm của mình, con bé nhanh chóng trở nên nổi bật.
Và cuối cùng, Anna đã được thăng chức lên guild master. Có vẻ đây là trường hợp ngoại lệ của ngoại lệ khi con bé trở thành một guild master ở độ tuổi 18.
"Còn tình hình hiện tại của Meriru thì .... Chắc chẳng cần hỏi ... Cứ một hoặc hai tuần là con bé lại quay về làng nhỉ."
"Haha ……"
Tôi bất giác cười ngượng.
Ngày hôm qua, Meriru có trở về làng. Con bé đến chỉ để gặp tôi.
“Xa papa một tháng chắc con sẽ cô đơn đến chết mất ♪”. Thế là cứ hai tuần một lần, con bé về thăm tôi.
Meriru thì được nhập học vào trường ma thuật ở vương đô. Điểm số gần như luôn chiếm vị trí đầu bảng.
Theo những gì tôi nghe được từ Anna, Meriru lại tiếp tục cái thói trốn học như thuở nào. Nhưng có vẻ như con bé đang phát triển nhiều loại ma thuật mới.
Nào là xây dựng cấu trúc ma thuật đơn giản và mạnh mẽ hơn, có lúc chế tạo các loại thuốc ma thuật, khi thì phát triển công cụ cho công chúng để họ có thể sử dụng ma thuật. Những thành tựu mà Meriru đạt được như một cuộc cách mạng ma thuật vậy. Nó có khả năng phân chia lịch sử ma thuật ra thành thời kì trước Meriru và thời kì sau Meriru.
Có vẻ như những người xung quanh đang ca tụng con bé là nhà thông thái.
Những người con gái của tôi, ai ai cũng nỗ lực trên con đường riêng của mình.
"Này. Kaiser. Cậu bán hàng rong đang giữ những bức thư từ mấy đứa con gái của cậu đấy, cậu ta tới rồi kìa. ---- Thấy chưa. Cẩn thận đọc chúng rồi hồi đáp nha."
Cậu bán hàng rong đã đến cửa hàng, ông chủ quán bar nhận những bức thư và đưa cho tôi. Đó là những bức thư từ ba người con gái của tôi, ai cũng có thư riêng hết.
Khi nhận được mấy bức thư đó, tôi liền khai phong và bắt đầu đọc.
Phỏng theo nội dung những bức thư gần đây, hầu như đều nói về nguyện vọng của các con về việc muốn tôi lên vương đô sinh sống.
"Sao toàn là lời kêu gọi yêu thương không vậy?"
Ông chủ quán bar lén nhìn những bức thư trên tay tôi và nói.
"Sướng quá rồi còn gì, Kaiser. Cậu chuẩn bị được lên vương đô rồi đó?"
"Hể?"
"Cuộc sống của các con gái cậu có vẻ ổn định và dư giả rồi. Nếu cậu lên vương đô sinh sống, mấy đứa nó chắc chắn sẽ rất hạnh phúc."
"Nhưng còn công chuyện ở làng ....."
"Gì chứ. Đừng lo lắng. Nhờ công cậu rèn luyện cho bọn nhóc mà tụi nó đủ năng lực để trở thành vệ sĩ rồi đấy, với hàng rào lôi ma pháp thì cũng an tâm được phần nào rồi. Nhà của cậu cứ để tôi lo. Lên vương đô chắc chắn cậu sẽ được con cái chăm sóc tận tình. Lần sau nếu có hứng thú thì cũng có thể quay lại mà.”
"........."
“Tôi biết cậu muốn lên vương đô đến mức nào, nhưng lại không dám đi vì còn công việc ở ngôi làng này chứ gì ...… Thiệt tình, cậu là người trọng trách nhiệm quá mà. Chỉ cần sống theo những gì cậu mong muốn là được rồi.''
Ông chủ quan bar khẽ cười.
"Hơn nữa, các con gái yêu quý của cậu đều mời nhiệt tình thế kia mà. Là một người cha, cậu cũng nên nhận lời chứ?"
“Ông chủ..."
Tôi nhìn chằm chú vào những bức thư rồi khẽ gật đầu.
---- Được rồi. Quyết định vậy đi.
"Hiểu rồi. Tôi nghĩ mình sẽ lên vương đô lần nữa."