Trans: Yuuko (Bé yuu cute) , Edit: Ngáo.
Chương 7: Ma thuật là để phục vụ con người.
Tạm biệt ông chủ và rời khỏi quán rượu, tôi trở về nhà.
Đi men theo con đường làng, phía bên phải là cánh đồng bát ngát được hàng rào vây quanh.
Tôi có thể trông thấy hình bóng của những người đang canh tác.
---Vào thời điểm này hàng năm, các ma thú sẽ ập tới và nhắm vào nông sản của làng. Có lẽ trước đây bọn quỷ hợi đã từng hành động như thế.
Bên trong ngôi làng vẫn hiện hữu một số người có am hiểu về kiếm thuật.
Tuy nhiên, khi ma thú mạnh xuất hiện, dường như họ không thể chiến đấu lại nó. Bởi vậy bây giờ tôi đang đảm nhiệm làm vệ sĩ cho ngôi làng này.
Trong khoảng thời gian này, tôi có đủ khả năng đánh bại toàn bộ ma thú.
Tuy nhiên, ngày đêm phòng bị và bảo vệ ngôi làng là điều bất khả thi ngay khi chỉ có một mình tôi, và để đáp ứng được nó, những đường kiếm của đứa trẻ do chính tay tôi đã và đang huấn luyện những có thể giúp bọn chúng trở thành vệ sĩ.
Tất nhiên, Eruza cũng nằm trong số đó.
Trên con đường qua làng tôi đi. Đột nhiên, ánh sáng từ mắt tôi đã bị chớp lấy. Bàn tay phía sau choàng qua và che đi đôi mắt của tôi.
“Là ai --- này ♪”
Tôi nghe thấy một giọng nói ngọt ngào cùng một nụ cười kề bên tai.
Tất nhiên, ngay lập tức tôi đã nhận ra người ấy là ai. Nhưng nếu trả lời liền thì không còn gì gọi là thú vị. Tốt hơn là nên để cuộc vui này tiếp tục diễn ra nhỉ.
“Bạn có thể cho mình gợi ý được không”
“Gợi ý là. Mình là người yêu bạn rất nhiều ♪”
“Chà ---, là ai đây nhỉ?”
“Fufufu. Vì có rất nhiều người yêu bạn đấy ---. Nhưng trong số đó --- ai là người mang cảm xúc yêu bạn mãnh liệt nhất nào?”
“…….. Đã đề ra gợi ý đó mà có vẻ vẫn khó khăn để trả lời nhỉ. Thật khó để nói ra người mà bản thân nghĩ rằng họ yêu mình đó.”
Bên cạnh đó, nếu đoạn trượt thì quê chết mất. Cuộc tình đơn phương ấy cũng sẽ chấm hết.
“Thì ra là vậy ---. Bạn thuộc tuýp người mắc cỡ nhỉ. Mình cũng thích điểm đó lắm ---. Vậy thì, mình sẽ cho bạn thêm gợi ý.”
Người đang che mắt tôi nói cứ như hát vậy.
“Con chính là một trong những người con gái của papa đó ♪”.
Người đang che mắt tôi thốt ra những câu nói tựa như đang ngâm nga một bài hát vậy.
“Hình như bạn vừa nói là ‘con’ nhỉ …...”.
“Vậy thì Papa nè. Câu trả lời là gì nào? Tên của một tài năng ma thuật, và cũng là em út trong 3 người con gái yêu papa nhất thế giới là gì nào?”
“Câu trả lời đã rõ ràng còn gì! …… Con chính là Meriru.”
“Ping pong ♪”
Pah, bàn tay che mắt của tôi đã được lấy ra.
Ánh sáng đã quay trở lại tầm mắt tôi.
Ngoảnh mặt lại, Meriru - con gái yêu dấu của tôi đang đứng đó trong khi để tay về sau lưng. Tôi nhếch mép cười trong hạnh phúc.
“Con trông có vẻ vui nhỉ?”
“Bởi vì con rất sảng khoái khi có thể tình tứ với papa ♪”
“Mà này, còn trường học ma thuật thì sao? Lẽ ra khoảng thời gian này là giờ của những tiết học chứ. Hay là, lại trốn học nữa à?”
“Tehee ♪”
Meriru đưa lưỡi ra.
“Thiệt tình …. Giáo viên cứ phàn nàn về những hạnh vi xấu của Meriru đấy. Suốt ngày ngủ gật trong lớp rồi không chịu nghe lời thầy cô. Trong tập dượt thì toàn dùng mấy cái ma thuật chưa được dạy. Chưa kể còn đánh bại giáo viên trong trận quyết đấu nữa chứ.”
“Bởi vì ----. Thầy cô phiền phức quá. Nếu có thể chứng minh là bản thân mình rất mạnh thì con sẽ không nói gì nữa hết.”
Meriru tự hào tuyên bố như thế,
“Con, dư sức mà thắng thầy cô luôn đó. Tuyệt không ---. Ehehe ---. Papa hãy khen con nhiều vào --- ♪”
“Haaa …….”
Tôi thở dài một hơi.
“Đối với vụ này, papa không thể khen Meriru được rồi.”
“Ể? Tại sao vậy?”
“Đánh bại thầy cô có thể nói là rất tuyệt đấy. Papa thừa nhận Meriru là một thiên tài. Nhưng ma thuật không phải là thứ dùng để tổn thương con người. Ma thuật mang đến sự phong phú và đa dạng hơn cho cuộc sống nhân loại. Nếu nó có đóng góp cho con người thì ma thuật sẽ có giá trị.”
Trong lúc tôi nói chuyện với Meriru.
“Ohh. Kaiser đó à?”
Một người đàn ông đang canh tác bỗng nhận ra sự nhận ra sự hiện diện của tôi rồi đến gần.
Đó là một nông dân có tên là Norman.
Anh ta đội mũ trùm đầu và mặc bộ đồ làm từ vải lanh, buộc dây ở cổ chân, và đi giày của nông dân.
“Tinh thần của cậu đang rất thăng hoa nhỉ?” - Tôi nói.
“Năm nay được mùa đấy. Có thể nói đợt thu hoạch bội thu nhất luôn ấy. Qủa là thật tuyệt khi ngăn chặn cuộc tấn công của từ ma thú.”
Norman hướng mắt về phía cánh đồng.
“Những việc điều đó đều là nhờ có Kaiser trở thành vệ sĩ, hơn hết, những hàng rào do ma thuật do cậu dựng nên đã phát huy được tác dụng thật đấy.”
“Hàng rào ma thuật?” Meriru nghiêng cái cổ nhỏ nhắn tỏ ra thắc mắc.
“À, những hàng rào này có lôi ma pháp ẩn bên trong. Đây trở thành phường pháp để chống lại bọn ma thú, mỗi khi chúng có ý định nhắm tới hoa màu, rồi chạm vào hàng rào, những dòng điện cao thế sẽ được truyền đi. Nhờ có nó mà mùa màng không bị hủy hoại. Thật là phấn khích khi nhìn những con quỷ hợi phải cuốn đuôi mà chạy.”
Norman đã cười một cách thoải mái khi nói ra điều đó.
“Đến khi có thể thu hoạch được, thì tôi sẽ chia phần cho nhà Kaiser. Rau nhà tôi trồng là ngon nhất cả làng này đó, hãy mong chờ nó đi.”
“Được à?”
“Đương nhiên. Tôi đã nhận được sự giúp đỡ của cậu. Cái này coi như là tôi trả ơn. Sống trên đời phải có qua có lại chứ.”
Anh ta giơ ngón trỏ lên, rồi hướng mắt về phía Meriru.
“Meriru mà ăn rau của chú thì sẽ mau chóng lớn đấy.”
Norman cười hé răng rồi đi bộ về phía cánh đồng. Meriru sững sờ từ phía sau tiễn biệt anh ta.
Tôi quay người về hướng của Meriru và gợi lại những câu chuyện đang bỏ dở.
“À này. Hồi nãy chúng ta đang nói chuyện gì nhỉ?”
“Unn. Không có gì đâu. Con đã hiểu đâu đó về những gì papa muốn nói rồi ạ. Ma thuật của papa giúp ích cho con người nhỉ ♪”
Meriru hướng về tôi và nói thế.
“Nếu ma thuật của con giúp ích cho con người, papa sẽ khen con chứ?”
“Ahh, tất nhiên rồi.”
“Ehehe ♪ Nếu vậy thì, đứa con này, sẽ cố gắng hết sức.”
Meriru lấy ngon tay áp vào má và mỉm cười tươi.
Lúc ấy, tôi không thể ngờ cuộc trò chuyện này lại có thể giúp ma thuật của con bé phát triển thế giới sau này.
<><><>
Chap còn cả đống... nhưng edit lười quá... thông cảm nhé.