Trans: Shin, Edit: Thằng Ngáo
Chương 4: Đứa con gái thứ ba – Meriru là một cô bé nhõng nhẽo
Chúng tôi đã về tới nhà.
Đó là một ngôi nhà được lợp bằng mái tranh. Xung quanh là cánh đồng lúa, và được ngăn cách với ngôi nhà bằng những hàng rào gỗ. Cánh đồng lúa mì vàng bị ngọn gió thổi qua phấp phới như một con sóng.
Tôi mở cửa và đi vào bên trong, gian phòng khách lúc này thật tĩnh lặng.
“Cha ơi. Con không thấy bóng dáng của Meriru đâu hết.”
“Ngộ ta. Khi chúng ta ra ngoài tập luyện thì con bé vẫn còn đang ở trong phòng ngủ mà......đừng nói là, con bé vẫn còn đang ngủ nha.”
Tôi lén liếc mắt vào phòng ngủ để kiểm tra.
------------ Đây rồi .
Dự cảm không lành đó của tôi đã đúng.
Tấm đệm vẫn cứ như khi sáng tôi thấy, vẫn cứ nhô một đống lên như thế.
Con bé nhô người ra như một con rùa, khi tôi lén nhìn trộm gương mặt Meriru thì... ” suya.z.Z.Z... ”, nó vẫn đang ngái ngủ một cách ngon lành.
“ ...Này này. Trời đã chuyển trưa rồi đó.”
Dù có thế nào thì ngủ như này là quá nhiều rồi.
“Đúng là một cô bé lười biếng nhỉ.”
Anna đặt tay lên trán với vẻ mặt kinh ngạc.
Anna là một người chu toàn, nên con bé không thể nào chịu được một đứa lười nhát cẩu thả như Meriru được.
“Này Meriru, có thôi đi không? Đã quá trưa rồi đó!”
Tôi rung lắc cơ thể của meriru đang ở trong chăn.
“ Unya...con còn muốn ngủ chút nữa mà!”
“Không được, mau dậy đi nào!”
“ Mu——-Con biết rồi mà. Nếu thế nào cũng phải dậy, thì papa nè, hãy hôn vào má con đi!”
“Con đang nói cái gì vậy ? ”
“Nào, giống như một chàng hoàng tử đến rồi hôn để đánh thức công chúa dậy ấy♪”
“Con đang nói cái gì vậy?”
Một lần nữa miệng tôi lặp lại câu nói đó.
“Meriru, em không phải là công chúa, em là em của chị. Papa.........em sẽ làm phiền cha nếu em cứ bắt trước những thứ như thế đó”
“Mou——quả là Eruza vẫn cứ cứng nhắc như thế nhỉ. Được rồi mà! Mà cũng không hẳn. Papa—Mau hôn má con đi♪”
“Nếu cha làm thế thì con sẽ dậy đúng không?”
“Sẽ dậy, sẽ dậy mà, ngay lập tức luôn ấy!”
“ ...Thật tình, đúng là bó tay.”
Ngồi bệt lên giương đầu về phía tôi, cô bé giương má ra và tôi nhẹ nhàng hôn lên đó .
“Như lời hứa, con phải dậy đó.”
“ um~♪ Papa đúng là hôn rất giỏi nhỉ♪ “
“ ...Không có gì đâu.”
Dù cho con gái có nói là hôn giỏi thì...
Meriru vừa cười khúc khích, vừa bật dậy được nửa thân trên.
Đôi mắt to tròn đáng yêu. Chạy dọc theo sóng mũi là đôi môi có màu hoa anh đào. Meriru là con út, trong ba chị em thì cô bé là người nữ tính nhất.
Và cô bé là một người cực kì nhõng nhẽo.
Con bé luôn cố bám víu lấy tôi, khi ăn thì thường hay nói ” Ann~~ ♪” rồi đúc cho tôi ăn.
Meriru dí sát vào mặt của Eruza rồi nói.
“Nè, nếu Eruza cũng nhận được một nụ hôn thì sao nhỉ?”
“ ---------------n!?”
Gương mặt trắng như gốm và có cảm giác như trong suốt của Eruza bắt đầu đỏ chót lên.
“Đ-Đừng có nói những thứ ngu ngốc như vậy chứ! H-Hôn là một thứ yếu đuối đó…..đối với một kiếm sĩ như chị thì nó là thứ không cần thiết!”
“Lại chứng nào tật nấy nữa rồi--- Chuyện đó mà cũng ngại ngùng thì Eruza quả là hư hỏng nhỉ.”
Meriru nói thế rồi hướng về phía tôi. Cô bé dang hai tay và hướng mắt nhìn lên, nói với tông giọng ngọt ngào như là kem tươi.
“Papa ---. Giúp con thay đồ ngủ đi ---♪”
“Meriru à, con như thế là quá nhõng nhẽo rồi đó!”
“Bởi vì, con yêu papa lắm mà ---♪”
Bất chợt nói ra điều làm tôi cười khổ.
Dù mỗi lần con bé nhõng nhẽo như thế đều do tôi mà ra, tuy vậy...
Tôi sẽ khó tránh khỏi việc bị người khác nói rằng là đồ tồi tệ khi nhìn thấy bộ dạng đứa con gái 10 tuổi của mình mỗi lần thay đồ.
Nhưng vì cô bé rất dễ thương nên cũng hết cách.
Không chỉ Meriru, Eruza hay Anna cũng giống như vậy.
“Meriru, trường học ma thuật như thế nào rồi? Hôm nay em có tiết đúng không?”
Anna vừa khoanh tay vừa nói.
Meriru hiện đang học ma thuật tại trường ma thuật ở làng.
“ Ehee. Người hỗ trợ đây rồi ♪ ”
“Cái gì mà người hỗ trợ cơ... em đó nhé. Vì papa đã đóng học phí cho em rồi, nên em không chỉ đơn thuần là đi học không thôi đâu.”
“Tại vì---. nó rất chi là nhàm chán luôn ấy. Cấp độ của tiết học cũng rất chi là thấp luôn. Em hiện giờ đã giỏi hơn cả giáo viên của trường học rồi đó? Xem nè xem nè!”
Meriru vừa nói vừa giơ cánh tay của mình lên.
Ngay sau đó -------.
Từ đầu ngón tay của cô bé, một bông hoa “băng” bắt đầu nở rộ.
“Đây là……ma thuật băng à. Meriru, từ đâu mà con biết được nó?”
“Cái này à, không phải trước đó papa có chỉ cho con đó sao? Vì thế nên con đã thử nghiệm nhiều loại có thể đấy!”
Sử dụng được thủy ma pháp ----------- đó không phải là một thứ kĩ thuật mà một đứa trẻ 10 tuổi có thể làm được.
Dù cho ma pháp sư có là một người lớn, thì cũng khó có thể chạm tới được lĩnh vực này, nhưng cô bé đã đạt được nó dễ dàng.
Trong ba chị em thì Meriru là đứa có lượng ma lực cao nhất.
Cô bé học và tiếp thu rất nhanh.
Ma thuật mà tôi đã chỉ dẫn, đã được con bé hấp thụ hết như một miếng xốp khô. không những thế nó được có thể áp dụng ngay tại đây.
Đúng là thật trông chờ được nhìn thấy tương lai của một thiên tài quá độ này.
“ehee--♪tuyệt lắm đúng không. Khen con đi, khen con đi--♪”
Tôi xoa đầu của Meriru, cô bé “ funya-- ” và buông thả mặt với điệu bộ vui vẻ.
Tôi mờ nhạt trông thấy cô bé như một chú mèo.
“Nếu so với việc tới trường và học ma thuật thì ở nhà và được papa dạy ma thuật còn tốt hơn nhiều.”
“Không được, papa rất là bận đó. Chỉ có thể dạy Meriru khi có thời gian rảnh thôi, nên là em hãy tới trường và học đi.”
“ Idadada! Anna, đau đó! Đau lắm mà! Nên đừng kéo tai em nữa ~~ ”
“Em sẽ đi học đàng hoàng chứ?”
“Sẽ đi, sẽ đi mà!”
“Nếu biết thế rồi thì tốt!”
Anna cười đắc thắng, hướng về phía tôi và nói.
“Papa cũng đừng lo lắng nữa. Con sẽ chịu trách nhiệm đưa đón Meriru đi học, nên là papa hãy chuyên tâm vào công việc của mình đi ạ.”
“A, aa!”
Anna đúng là một người rất đáng tin cậy.
Từ phản ứng đó của Meriru thì có thể là tôi đã nuông chiều cô bé quá nhiều không chừng.