루시아 - Lucia

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1787

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 731

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8154

Chương 4: Tuổi 18 (2A)

Khi Hugo tháo mũ giáp, mái tóc đen tuyền của anh rũ xuống vai. Những người hầu xung quanh tiến lên giúp anh thoát khỏi bộ giáp nặng nề. [Thật phiền phức.] Cá nhân mà nói, anh không bao giờ chú trọng việc bảo vệ cơ thể trong chiến tranh. Thế mà, hôm nay anh lại phải chịu đựng việc diễu hành trên phố, ăn mặc như một thằng hề của thế kỷ trong sự tung hô không ngừng của người dân. Thật tệ, gần như anh đã bùng nổ khi phải thực hiện việc diễu hành liên tục trong đội hình quân đội chuẩn, anh không thể chấp nhận việc bản thân nhìn như một con chó săn của Hoàng đế.

Dù sao chăng nữa, những điều ấy cũng không phải là điều đang làm phiền anh lúc này. Một vị khách không mời đã bám theo đến tận nhà anh, đã thế còn phê bình đông tây. Mặc dù chủ nhà đang thay đồ, người đàn ông kia cũng không biết xấu hổ mà lại tự nhiên dòm ngó xung quanh.

“Sao lại không treo thêm tranh ở đây hay kia? Thật nhạt nhẽo.”

“Đây là phòng ngủ của tôi.”

“Nói cho đúng, đây không thể là phòng ngủ của chú được. Đây chỉ có thể là một phòng khách được tận dụng làm phòng ngủ. Chú xem, nơi này hoàn toàn phù hợp cho một vị khách.”

“Phòng khách ở tầng một.”

“Hôm nay không thể? Vậy thì khi nào thì tôi mới có thể đến thăm chú đây. Đừng quá keo kiệt như vậy chứ? Hiện, có một số tác phẩm nghệ thuật rất đẹp đang được lưu trữ ở chỗ của tôi. Tôi sẽ gửi một số cho chú sau.”

Hugo cố gắng lắm mới có thể ngăn lại cơn giận dữ gần như sắp bùng nổ; người ta sẽ không bao giờ đoán được anh thực sự đang suy nghĩ gì nếu chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài. Anh là một người rất lạnh lùng, tuy cặp mắt đỏ của anh trông thật tĩnh lặng và bình yên.

Hugo đã cố gắng tự kìm chế khi để người hầu giúp đổi y phục của mình thành một bộ vest đuôi tôm. Anh phải chuẩn bị cho bữa tiệc chiến thắng tối nay.

“Tôi sẽ chỉ tham dự hôm nay,” anh nói trong lúc cài khuy áo.

“Được thôi. Nhưng sự kiện lần này không phải là ba ngày, mà tận năm ngày… “

“Người định thất hứa sao?”

“Thôi nào. Nhìn kìa, Công tước. Tại sao chú ghét tham dự các buổi dạ hội thế? Chúng ta có rượu ngon, thức ăn, cùng với những phụ nữ xinh đẹp. Tại sao chú không tận hưởng thời gian của mình ở đây?”

“Tôi đã có đủ rượu ở nhà. Tôi cũng không có sở thích tìm kiếm thức ăn ngon. Ngay cả khi không tham dự các bữa tiệc này, tôi đã có quá đủ phụ nữ.”

“Nghe này. Dạ hội không chỉ nhằm mục đích như thế. Đằng nào chú cũng phải giúp tôi vì chú đã hứa rồi.”

“Tôi đã hứa sẽ giúp người khi người trở thành Hoàng đế tiếp theo.”

“Là vậy sao? Chú nghĩ ai sẽ có thể trở thành Hoàng đế tiếp theo nếu không phải tôi?” Thái tử Kwiz nhổm cao đầu một cách đầy tự tin.

“Hãy để cuộc nói chuyện này tiếp tục khi người trở thành Hoàng đế tiếp theo.”

Người ta không bao giờ biết trước được tương lai sẽ ra sao. Kwiz có vẻ không buồn vì lời nói của anh, nhưng chỉ biết thở dài.

“Chú khó có thể kiếm được nhiều hơn một cô gái trẻ bẽn lẽn đấy.”

“Một kẻ phụ thuộc thì không bao giờ thành công.”

“Mmn? Ừ? Chú đang nói đùa phải không, Công tước?”

Kwiz cười ngặt nghẽo, nhưng anh thì lại mặc kệ anh ta.

“Đến giờ rồi. Hãy đi thôi.”

Anh rất muốn đá vị khách không mời này ra khỏi nhà của mình càng sớm càng tốt.

* * *

Nhân viên cửa hàng không thể không dành một ngày cho quý cô đáng thương này. Lucia đã phải trả nhiều hơn gấp đôi cho bộ trang phục và tân trang lại nó. Theo nhân viên, đó là giá cả phải chăng ‘thời nay’. Cô phải tự an ủi rằng trang phục được tặng kèm với một chiếc áo nịt ngực và miếng lót. Tuy nhiên, thật bất hạnh rằng cô hoàn toàn không đủ khả năng để thuê ai giúp trang điểm hay làm tóc một cách chuyên nghiệp cả.

May mắn thay, Lucia cũng biết được một số kĩ xảo trang điểm và làm tóc cơ bản. Tuy nhiên, nếu bất kỳ ai trong giới chuyên nghiệp nhìn thấy cô lúc này, ắt hẳn họ sẽ tặc lưỡi lắc đầu trước kĩ thuật kém cỏi và ngoại hình tệ hại của cô. Thật mất mặt làm sao.

Lucia đã mệt rã rời ngay thời điểm đặt chân được đến phòng tiệc. Chân cô đau ê ẩm bởi đã phải chạy trong vội vã khắp thành phố. Không chỉ thế, cô đã phải sửa đi sửa lại lớp trang điểm và kiểu tóc do kỹ năng kém cỏi của mình, và việc này đã khiến sự căng thẳng tăng cao hơn nữa.

[Không thể lãng phí những khoản đầu tư trong hôm nay được!]

Dẫu cho cô đã chinh qua rất nhiều buổi dạ hội trong giấc mộng tương lai ấy, cô vẫn rất lo lắng và hồi hộp.

[Ôi… Đông người quá! Phải cẩn thận thôi, nếu không sẽ bị người giẫm đạp mất!]

Điểm nổi trội nhất của một buổi dạ hội là những quý anh, quý cô luyên thuyên khắp phòng khiêu vũ. Mặc dù giới quý tộc cực kỳ yêu thích việc tổ chức các bữa dạ tiệc và vũ hội, họ đã phải tự kiềm chế do chiến tranh. Thế nên, giờ đây họ trông rất hân hoan và sống động. Thật không hề cường đại chút nào khi nói rằng tất cả giới quý tộc ở thủ đều có mặt ở bữa tiệc hôm nay.

Những buổi giao lưu của giới thượng lưu thường giới hạn số người tham dự do các quý tộc thường không giao thiệp với ai ngoài vòng của họ. Sự phân biệt giai cấp là rất lớn. Gần như không thể có chuyện cho một quý tộc hạng thấp có thể tham dự cùng một bữa tiệc với những quý anh cao hạng được, không giống như ngày hôm nay. Vì vậy, bất kỳ quý tộc nào mong muốn tạo dựng mối quan hệ với giới cao tầng đều tranh thủ để có thể có mặt trong buổi tiệc hôm nay để giao lưu đồng thời đánh bóng tên tuổi bản thân.

Phòng khiêu vũ được trang hoàng với những bộ đèn chùm sáng lấp lánh và những món ngon được bày biện trên những chiếc bàn. Các quý cô, quý bà đua nhau khoác lên mình những bộ váy tân thời và đồ trang sức quý giá, trong khi cánh đàn ông lịch lãm trong những bộ vest sang trọng vây quanh họ. Cả căn phòng được đệm bởi những bản nhạc nhẹ nhàng, du dương. Tất cả dường như hoàn hảo để tạo nên một trải nghiệm thú vị.

Lucia không biết liệu có thể tìm được anh ấy trong đám đông khổng lồ này hay không. Thế nhưng có vẻ điều ấy không khó cho lắm. Cô chỉ đơn giản bắt chước hướng nhìn và bước chân của mọi người, và bỗng nhiên nhận ra mình đang đứng trước mặt anh.

[À… Ra đây là anh ta…]

Hugo Taran.

Tim cô bỗng dưng đập mạnh. Anh ấy nhìn quyến rũ hơn nhiều so với lúc vô tình gặp gỡ trong giấc mộng kia. Thông thường, mọi người chỉ biết đến danh hiệu của anh – Sư tử đen của Chiến tranh. Tuy nhiên, tất cả chắc chắn sẽ sốt nặng trước vẻ điển trai của anh. Người đàn ông ấy không hề hoang dã hay man rợ chút nào. Anh không chỉ rất nổi bật mà sự điển trai của anh gần như không thể so sánh. Ánh mắt của mọi người dường như đều khoá chặt trước mái tóc đen tuyền và đôi mắt đỏ đầy ma mị của anh, và ai nấy đều thán phục trước khuôn mặt tựa điêu khắc ấy. Sóng mũi cao ráo đã giúp anh cân bằng sự sâu thẳm nơi ánh mắt. Hơn nữa, khi anh vừa hé mở đôi môi mỏng manh của mình, mọi người sẽ im lặng lắng nghe lời anh nói. Ngay cả việc để lộ hàm răng cùng cũng tôn vinh sự nam tính của anh. Tất cả dường như đã tạo nên một bức chân dung hoàn hảo.

Lucia đã mê đắm trong suy nghĩ của mình với một cái miệng há hốc. Thật may mắn rằng cô đã có thể nhanh chóng tỉnh lại sau đó, nhưng để đảm bảo, cô vẫn nhìn quanh quất xem liệu có ai đã nhận ra hành vi khiếm nhã của mình hay không. Ơn trời, dường như chẳng ai để tâm đến một quý cô xấu xí, tội nghiệp cả.

[Hợp đồng hôn nhân sao?]

Lucia cố gắng nuốt nước bọt.

[Liệu… mình có thể thành công hay không đây…?]

Cô đã trèo cao rồi. [Anh ấy không phải là người đàn ông mà mình nên tơ tưởng] Lucia thầm nhủ.

***

Kwiz rất phấn khởi trong việc kéo lê Hugo khắp phòng khiêu vũ với vẻ mặt hớn hở như thể đang khoe ra một báu vật vô giá. Thật vậy, theo quan điểm của Kwiz, Công tước xứ Taran là một báu vật và anh đang làm tất cả những gì có thể để giành được Công tước về phe mình.

Cả hai người đều không nói rõ liệu họ có quyết định ủng hộ lẫn nhau hay không. Tuy nhiên, việc hai người họ thường đi bộ cạnh nhau và trò chuyện đã khiến trí tưởng tượng của những người xung quanh bay cao. Kwiz đã lợi dụng điều này để củng cố địa vị của mình, trong khi Hugo mở một mắt trước hành động này.

Anh đã mệt mỏi và đơn giản chỉ muốn về nhà. Khi Kwiz trở thành Tân Hoàng đế, Hugo sẽ cần phải suy nghĩ giúp anh ta kiếm được những người ủng hộ, nhưng đó là một vấn đề trong tương lai. Anh thực sự chưa cảm thấy cần thiết phải nỗ lực hết mình vì lợi ích của Thái tử thời điểm hiện tại.

[Chuyện gì nữa đây…?]

Anh đã cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của ai đó được một lúc rồi. Bằng sự nhanh nhạy vốn có của một thợ săn, thật dễ dàng để anh có thể cảm nhận khi bản thân là mục tiêu của một ai đó. Dẫu cho người ấy không có ý xấu, anh vẫn cảm thấy bức bối khi bị ai đó nhắm tới. Vì vậy, anh giả vờ nhìn xung quanh.

[Một người phụ nữ…?]

Thật bất ngờ làm sao khi đó lại là một phụ nữ. Cô sở hữu một mái tóc nâu và diện một bộ váy xanh, và trông cô ta như một quý cô trẻ tuổi vừa bước chân vào tuổi trưởng thành. Và khi Hugo lia mắt qua, cô ta cố gắng tránh ánh mắt của anh. Tuy nhiên, anh đã phát hiện ra trò xiếc ấy.

Nói thật, anh đã quá quen với những ánh nhìn khát khao như sói rình mồi của những người phụ nữ khác. Tuy nhiên, quý cô tóc nâu đây hoàn toàn không giống với loại người tham lam ấy. Cô ta dường như có điều muốn nói với anh, do ánh mắt ấy mang theo sự bồn chồn, đôi lúc chen lẫn tuyệt vọng.

[Nếu cô ta muốn biểu đạt gì đấy thì sẽ tự động đến đây thôi.]

Nghĩ vậy, anh gạt sự quan tâm thái quá của mình dành cho Lucia qua một bên. Tuy nhiên, ánh nhìn chăm chú của cô thực sự làm phiền anh. Dần đà, thi thoảng anh lại quan sát cô, cố tìm hiểu xem cô muốn gì ở anh. Thật kì lạ, cô ta chẳng trò chuyện hay khiêu vũ cùng ai trong buổi dạ hội này cả, mà chỉ đơn giản nhìn chằm vào anh mà thôi? Tuy nhiên, khi anh chỉ có một mình, dẫu chỉ trong chốc lát thì cô ta đã tiến một bước về phía anh. Thế nhưng, ngay sau khi ai đó tiếp cận bản thân, cô ta sẽ rụt đầu lại.

Hugo cau nhẹ mày. Cho đến gần cuối bữa tiệc cô ta vẫn không tiếp cận anh.

***

[Thật sự không thể nào tiếp cận anh ấy…]

Thật giống như anh ấy mới là tâm điểm cho bữa tiệc hôm nay chứ chẳng phải ai khác. Không ai để anh ấy một mình đủ lâu cả. Có vẻ như chẳng có lấy một người bình thường nào trong vòng quen biết của anh ấy. Hơn nữa, hầu như lúc nào Thái tử Kwiz, cũng tức là Hesse đệ X, cùng kè cặp bên anh.

[Nguyên nhân chính gây nên cuộc hôn nhân khủng khiếp mình đang ở ngay đó,] Lucia bày tỏ thái độ khi nghĩ về anh họ mình. Thực ra, cô không hề thù hằn gì với Thái tử bởi dẫu cho hai người có quan hệ về mặt huyết thống đi chăng nữa, anh ấy chẳng có trách nhiệm phải chăm lo cho cô như một gia đình thực thụ do không cùng mẫu thân. Với anh ấy, cô không hơn gì một người xa lạ.

Bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc và cô thậm chí còn không thể bày tỏ một lời với anh ấy. Cứ cho là quên việc trò chuyện đi, cô còn không thể đến gần anh ấy được, thật trớ trêu.

[Hhhaa… phải làm sao đây. Liệu anh ấy có tham dự buổi tiệc ngày mai chăng?]

Cô hoàn toàn không chắc chắn liệu anh ấy sẽ tham dự buổi dạ hội ngày mai hay không. Tối nay có lẽ là cơ hội duy nhất mà cô có thể có được. Sau khi đắn đo hồi lâu, Lucia quyết định sẽ tham dự vào ngày hôm sau.