Ore ga Suki nano wa Imouto dakedo Imouto ja Nai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 184

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 12

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4251

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 87

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1932

Quyển 7.5 - Chương 5: Towano Chikai và bài giảng về cách trở thành em gái.

Nếu các bạn yêu thích tác phẩm của chúng mình, hãy theo dõi trên các trang mạng xã hội, tham gia kênh Discord và ủng hộ chúng mình trên Patreon nhé:

https://discord.gg/e4BJxX6https://www.patreon.com/CClawTrans

**Phần 1:**

“O-Onii-chan… Ưm, ờ thì, tay của Onii-chan mềm thật đó, v-vậy nên Onii-chan xoa đầu cho em thêm nữa đi mà!”

“Không được đâu, Nene-chan. Em vẫn còn ngượng ngùng quá. Sakura sẽ làm mẫu cho em xem nhé, phải chú ý lắng nghe đó… Khụ… Onii-chan! Tay của anh mềm mại quá, cảm giác ấm áp làm sao! Em thích lắm! Onii-chan xoa đầu cho em thêm nữa đi!”

“Đúng là đẳng cấp của một diễn viên lồng tiếng chuyên nghiệp như Sakura-san có khác. Nhưng tôi nghĩ cô nên giữ đúng nhân vật hơn một chút. Kiểu như ‘Onii-chan, xoa đầu cho em thêm nữa đi. Dù sao thì tay của O-Onii-chan mềm mại lắm mà’… như thế đó.”

“Hawa, Suzuka-sama, cứ như là Yuuka-san thật đang đứng ngay đây vậy…!”

“C-Chị nói quá rồi! C-Chỉ là em luôn đi cùng Onii-chan mỗi khi anh ấy đi thu thập tài liệu, nên dần dà cũng quen rồi thôi?!”

“Muu, Suzuka-chan thật là tuyệt vời. Nhưng Sakura nhất định sẽ đuổi kịp chị vào một ngày nào đó!”

“…………”

Suzuka, Nene-san và Minazuki-san đều đang trò chuyện rất sôi nổi. Tôi chỉ biết thở dài ngao ngán nhìn cảnh tượng đó.

Hiện tại, chúng tôi đang ở trong phòng của Nene-san, nhưng tôi chẳng thể nhớ nổi tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Mấy cô gái chẳng hề hay biết tôi khó xử đến mức nào khi họ đọc to những đoạn văn từ các cuốn tiểu thuyết ngắn. Nhưng hãy quay lại vài giờ trước để kể lại xem tình huống đã diễn biến thành ra như bây giờ ra sao.

**Phần 2:**

“Ừ, giờ đọc thấy hay thật đấy.”

Một ngày nghỉ học nọ, tại nhà của chúng tôi.

Sau khi đọc xong bản thảo mới mà Nene-san mang đến, tôi đã chia sẻ cảm nghĩ của mình.

“E-Em cũng phải đồng ý. Rõ ràng là đã tiến bộ rất nhiều…!”

Suzuka cũng theo đó mà nói.

“…V-Với bản này, cậu thậm chí có thể giành giải thưởng lớn đó…! Tất nhiên đó không phải là chuyện xấu, nhưng nếu cô ấy thắng thì…!”

Tuy nhiên, vẻ mặt của Suzuka càng lúc càng ủ dột hơn khi cô ấy đọc bản thảo.

À mà thôi, bỏ qua chuyện đó, sau tất cả những dữ liệu mà chúng tôi đã thu thập gần đây, đúng là chất lượng viết của Nene-san đã cải thiện đáng kể.

Đó là một câu chuyện hài lãng mạn với rất nhiều sự kiện tình cảm mùi mẫn giữa một Tiền bối và một Hậu bối. Vì tôi cảm thấy tác phẩm này thực sự có thể giành chiến thắng trong cuộc thi tiểu thuyết ngắn, nên tôi đã chấp thuận.

“Viết được một cuốn tiểu thuyết chuyên nghiệp thế này khi chỉ mới học cấp hai thật đáng kinh ngạc! Chắc chắn là nhờ sự hướng dẫn của Tiên sinh rồi!”

Minazuki-san, người ngẫu hứng ghé qua thăm chúng tôi, đã đưa ra ý kiến của mình. Dường như cô ấy đã nghe Mai và những người khác kể về hoàn cảnh của Nene-san, và đọc bản thảo để đưa ra ý kiến của một độc giả bình thường, đại loại là thế.

“…C-Cảm ơn rất nhiều.”

Khi nghe những lời của chúng tôi, Nene-san ngượng ngùng gật đầu, nhưng…

“À? Có chuyện gì vậy? Sao lại rầu rĩ thế?”

“Ư-Ưhm, đó là…”

Khi tôi hỏi, cô ấy chần chừ một chút, nhưng cuối cùng dường như đã hạ quyết tâm.

“À-À mà thật ra, bản thân em vẫn chưa thực sự hài lòng với cuốn tiểu thuyết này… Ư-Ưm… dù điều này có thể hơi thô lỗ…!”

“Vẫn chưa hài lòng ư? Tại sao vậy?”

“Đ-Đó là, ừm… Em muốn viết cuốn tiểu thuyết này thú vị hơn nữa cho Onii-sama…! Auauau…!”

“Cho tôi ư?”

“Cái—?!”

Mặc dù tôi càng thêm bối rối trước câu trả lời đó, nhưng khuôn mặt của Suzuka lại là sự sửng sốt tột độ. Nhưng tạm bỏ qua chuyện đó…

“Như tôi vừa nói, tôi nghĩ nó đã đủ thú vị rồi.”

“N-Nhưng, em nghĩ em phải làm cho Onii-sama cảm thấy điều đó từ tận đáy lòng, hay đại loại là như vậy…!”

…Hừm? Có phải vì tôi là tác giả tiểu thuyết ngắn Towano Chikai nên cô ấy tôn trọng tôi đến vậy không?

“Vì tôi vẫn cảm thấy còn thiếu sót.”

có gì đó chưa ổn lắm, nên tôi vẫn chưa gửi đi dự thi…”

“Ài, thế thì không được rồi!”

Cuộc thi mà cô bé muốn gửi bài dự thi là của NXB Ryuusei, mà hạn chót thì cứ thế đến gần vèo vèo… Giờ phải làm sao đây? Dù Nene-chan nói muốn tôi nghĩ ra cách để truyện hấp dẫn hơn, nhưng tôi biết phải nói gì với cô bé bây giờ chứ…

Khi tôi liếc sang Suzuka cầu cứu, cô ấy vẫn chỉ lẩm bẩm một mình như mọi khi… Rốt cuộc tôi phải làm gì đây?

“À, nếu vậy thì… Sakura có ý này hay lắm!”

Cuối cùng, người đưa tay ra giúp đỡ lại là Minazuki-san. Cô ấy giơ tay lên “Vâng vâng!” như thể đang ở trong lớp học.

“Nếu muốn truyện của Nene-chan được Sensei thích hơn nữa, thì chắc chắn phải là tiểu thuyết em gái!”

“Hả?!” “Ơ?!”

Nhưng những gì Minazuki-san thốt ra lại hoàn toàn là lời nói nhảm nhí, khiến mọi hy vọng trong tôi tan biến. Tôi và Suzuka chỉ biết thốt lên kinh ngạc.

“Vì Sensei là một kẻ cuồng em gái điên cuồng, nếu Nene-chan biến tiểu thuyết của mình thành truyện về em gái, Sensei chắc chắn sẽ yêu thích nó chết mất!”

“C-Cô nói cái gì vậy, Minazuki-san?! Đừng có nói mấy lời ngớ ngẩn như thế!”

“Đ-Đúng vậy! V-Việc để Madenkouji-san viết tiểu thuyết em gái thì đúng là…!”

Tất nhiên, tôi và Suzuka đã lên tiếng phản đối.

“T-Tiểu thuyết em gái…? Giờ mới nói, tiểu thuyết của Onii-sama cũng có chủ đề em gái, mà Suzuka-sama thì lại ở ngay bên cạnh người… Có lẽ Onii-sama sẽ thực sự thích truyện của tôi hơn nếu tôi cân nhắc điều đó…”

““Hả?!””

Và không hiểu vì lý do gì, Nene-san lại có vẻ đang nghiêm túc cân nhắc điều đó thật.

“Nene-chan nhất định phải làm thế! Sakura sẽ giúp Nene-chan thu thập dữ liệu nếu muốn!”

“X-Xin cảm ơn rất nhiều, Sakura-sama…”

“Vậy thì… Sensei! Xin hãy cho Sakura ở lại nhà Sensei một lần nữa!”

“Minazuki-san, cô đừng có tùy tiện làm phiền người khác như thế chứ?!”

…Cái gì mà ở lại nhà chứ?!

“Thật ra, Sakura lại cãi nhau với anh trai nên đã bỏ nhà đi lần nữa.”

“L-Lại nữa à?! Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“‘Anh nhất định sẽ trở thành một người anh trai như Sensei!’ – Anh ấy nói vậy, nhưng rồi lại yêu cầu Sakura đối xử với anh ấy như người anh trai trong tiểu thuyết của Sensei. Anh ấy toàn nói mấy lời vô nghĩa như thế.”

…Ài, tên đó đúng là chẳng thay đổi gì cả. Với lại, nhìn cái vẻ mặt của Minazuki-san khi nói về Sakurada-san đúng là đáng sợ thật!

“Thế nên, xin hãy để Sakura ở lại nhà Sensei như lần trước! Em đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!”

“Vậy ra cái túi kia là để làm gì à?! Lần trước chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc để cô ở lại, nên lần này chắc chắn là không được đâu, rõ chưa?!”

“Hãy vì Nene-chan mà làm đi! Ở lại nhà của một cô em gái thật sự chắc chắn sẽ thu được dữ liệu tốt đấy!”

“Cô khéo léo lồng ghép nhu cầu cá nhân của mình vào việc của Nene-san thật đấy!”

“Nene-chan cũng muốn ở lại nhà Sensei để thu thập dữ liệu đúng không?”

“V-Vâng…!”

Ôi… Giờ thì cô ấy đã lôi Nene-san vào cuộc, tôi không thể dễ dàng đuổi cô ấy đi được nữa… Tuy nhiên, việc để cả hai người họ ở lại thì không được. Vì nhiều lý do…

“T-Tôi sẽ không cho phép đâu!”

May mắn thay, Suzuka lần này đứng về phía tôi.

Đúng vậy! Cứ xông lên đi, quán quân!

“Để cô ngủ chung một mái nhà với Onii-chan…! Như thế quá nguy hiểm!”

“Sao cô lại nói nghe như tôi là con vật vậy?!”

“Đ-Đặc biệt là nếu có chuyện gì đó xảy ra với Madenkouji-san…! D-Dù sao đi nữa, tôi cũng không có thời gian chuẩn bị, nên tối nay ở lại là không thể!”

Mặc dù nghe có vẻ như cô ấy đang chê bai tôi, nhưng cô ấy cũng đã nói những gì tôi muốn, tôi đoán vậy… Tạm thời thì,

Một cơn sóng gió đã qua—Minazuki-san! Đừng có hờn dỗi như con nít thế chứ!

“Nh-Nhưng mà, để viết một cuốn tiểu thuyết hay hơn nữa, em sẵn sàng làm bất cứ điều gì…!”

Đáng tiếc, Nene-san dường như vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Mà cô ấy thật sự định biến cuốn tiểu thuyết của mình thành truyện về em gái à?

“M-Madenokouji-san, cuốn tiểu thuyết của em hiện giờ đã rất ổn rồi, có thật sự cần thiết phải biến nó thành truyện em gái không ạ?”

Suzuka có vẻ cũng nghĩ giống tôi, nhưng…

“Em muốn thu thập tất cả dữ liệu có thể để viết một cuốn tiểu thuyết mà Onii-sama yêu thích đến từng chi tiết. Em phải thật chủ động mới được…!”

Suzuka không thể nói gì đáp lại thái độ kiên quyết của Nene-san.

Tôi biết là cậu muốn giúp cô ấy viết tiểu thuyết, nhưng để cô ấy ở lại thì hơi quá rồi đấy!

Nhưng đúng lúc ấy, Nene-san trông như vừa nghĩ ra một khả năng khác, và từ từ giơ tay lên.

“Vậy thì… Hay là mọi người cùng đến nhà em ở lại nhé…?”

[IMAGE: ../Images/00008.jpeg]

**Phần 3:**

…Chà, chắc các bạn cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra sau đó rồi. Minazuki-san thì hoàn toàn "OK", còn Suzuka và tôi đã cố gắng hết sức để từ chối lời đề nghị của cô ấy. Nhưng cuối cùng, chúng tôi đành thua cuộc trước khao khát thu thập dữ liệu của Nene-san, và đành đồng ý.

Một chiếc limousine đến đón chúng tôi, những cô hầu gái thật sự đưa chúng tôi vào một dinh thự kiểu Tây, và chưa kịp ngạc nhiên, chúng tôi đã bắt đầu buổi đọc sách này—Đại khái là vậy đó.

[IMAGE: ../Images/00009.jpeg]

“Nene-chan. Những cô em gái trong tiểu thuyết ngắn luôn tràn đầy tình yêu dành cho Onii-chan của mình, vậy nên em phải thể hiện rõ ràng cảm xúc đó.”

“D-Dạ… Em hiểu ạ…”

“Đương nhiên, không chỉ là lời nói suông, mà em phải cảm nhận nó bằng từng tế bào trong cơ thể mình, có thể nói là vậy. C-Chà, học được điều đó chỉ trong một buổi tối thì đương nhiên là không thể rồi.”

“Đ-Đó là Suzuka-sama mà em kính trọng…”

“Đ-Đương nhiên, không có ý nghĩa sâu xa gì về việc tại sao tôi lại có thể cảm nhận mọi cảm xúc của nhân vật một cách rõ ràng đến thế đâu.”

Và cứ thế, buổi “giảng bài về em gái” của các cô gái càng trở nên sôi nổi hơn.

“…Này, cậu có thật sự ổn với chuyện này không?” Tôi khẽ hỏi Suzuka.

Với cả, cậu nói là sẽ giúp Nene-san viết tiểu thuyết, chứ không phải giúp cô ấy biến nó thành truyện em gái mà.

“…Biết làm sao được chứ? Đằng nào thì tôi cũng không nghĩ mình có thể thuyết phục Madenokouji-san từ bỏ đâu.”

“Đúng là vậy, nhưng…”

“Và hơn nữa, đây có lẽ là một cơ hội tốt cho tôi…! Nếu nói về em gái, thì không đời nào tôi có thể thua được…!”

“S-Suzuka-san?”

“Tôi là cô em gái độc nhất vô nhị của Onii-chan, nên tôi có thể dùng điều này để cho cô ấy thấy rằng cô ấy không có bất cứ cơ hội nào…! Khi cô ấy thấy điều đó, Madenokouji-san có thể sẽ bỏ cuộc…!”

“Bỏ cuộc? Bỏ cuộc cái gì?”

“Hya?! K-Không có gì cả. Đ-Dù sao thì, chúng ta phải cố gắng hết sức để đảm bảo Madenokouji-san có thể viết một cuốn tiểu thuyết hay hơn nữa! Đương nhiên, chúng ta sẽ toàn tâm toàn ý một cách nghiêm túc và mãnh liệt!”

Sao cũng được, tôi đoán vậy. Dù sao thì, Nene-san đang viết một cuốn tiểu thuyết kiểu em gái à? Tôi thực sự nghĩ rằng cuốn tiểu thuyết về Tiền bối – Hậu bối của cô ấy đã rất ổn rồi.

Trong lúc tôi đang mải suy nghĩ về điều đó, buổi đọc sách vẫn tiếp diễn, dưới sự dẫn dắt của Suzuka. Chà, tiểu thuyết của Suzuka là hình mẫu lý tưởng mà Nene-san muốn viết, nên ít nhất điều đó cũng hợp lý.

“Có vẻ như em vẫn còn rất nhiều điều phải học. Em gái là những tồn tại rất sâu sắc…” Suzuka nói với một nụ cười mãn nguyện.

“E-Em không nghĩ rằng việc nắm bắt được những cô em gái lại khó đến vậy…” Nene-san nói một cách thất vọng.

…Có phải chỉ là ảo giác của tôi, hay vừa nãy Suzuka đã thoáng nở một nụ cười tự tin, đắc thắng?

“…Hmm, Sakura vẫn không thể thắng Suzuka-chan về “sức mạnh em gái” được,” Minazuki-san nói với vẻ hờn dỗi.

“C-Chà, tôi là em gái của Onii-chan mà…”

Dù sao thì cũng là em gái mà. Cô Madenokouji không cần phải cố sức đến mức này đâu.”

“K-Không, tôi nhất định sẽ vượt qua được thôi…”

“Vậy thì, với tư cách là một ‘em gái’, tôi xin chấp nhận lời thách—À xin lỗi, tôi sẽ giúp cô nghiên cứu. Rồi tiếp theo là…”

Mọi chuyện xảy ra khi Suzuka một lần nữa lật giở các trang giấy.

“À, đúng rồi. Chúng ta hãy thử cách mà Sakura vẫn thường tập luyện đi!”

Cô Minazuki vỗ tay rồi nhoài người tới.

“Sakura đã làm rất nhiều để có thể diễn một người em gái thực thụ… À, đây rồi!”

Nói rồi, cô Minazuki bắt đầu lục lọi trong túi xách. Cô lấy ra một thứ có vẻ là DVD của một bộ anime về em gái?

“Nene-chan, Nene-chan, chúng ta xem cái này nha?”

Khi cô Minazuki hỏi vậy, Nene-san gật đầu hơi bất ngờ rồi cho đĩa DVD vào đầu đĩa gần đó đang nối với TV.

“…Ưm, cái này là để luyện tập sao? Xem anime rồi học cách diễn của nhân vật em gái trong đó à?”

“Thầy nói sai rồi, Thầy ạ. Chúng ta sẽ làm thế này cơ.”

Cầm chiếc điều khiển từ Nene-san, cô Minazuki tắt tiếng TV và—

“A, chào buổi sáng, Onii-chan. Anh đã dậy rồi sao!”

Ôi, vậy ra cô ấy đang ứng biến những lời thoại có thể phù hợp với tình huống trên màn hình. Đây có phải là cái gọi là lồng tiếng không nhỉ?

“Đây là cách Sakura thỉnh thoảng luyện tập đấy ạ. Nếu chúng ta có thể giúp Nene-chan thành công ứng biến được nhân vật em gái này, chắc chắn sẽ là một bài tập tốt cho khi cô ấy muốn viết một cuốn tiểu thuyết về em gái!”

Cũng có lý. Thật bất ngờ, đó lại là một ý tưởng khá hay.

“X-Xin đợi một chút. Không phải chỉ cần diễn vai em gái trong cuốn tiểu thuyết của tôi—không, của Onii-chan là được sao…?”

“Nhưng mà, không có gì đảm bảo là cuốn tiểu thuyết kiểu này sẽ hợp với Nene-chan đâu ạ. Sakura nghĩ rằng tốt hơn hết là cô ấy nên tìm ra kiểu em gái mà cô ấy muốn viết.”

“Đ-Đó là…!”

Lập luận của cô Minazuki quá hoàn hảo đến nỗi ngay cả Suzuka cũng không thể phản bác lại lời nào.

“Được rồi! Bây giờ đã quyết định xong, chúng ta hãy để Nene-chan thử thôi! À, đương nhiên là Thầy sẽ đóng vai Onii-chan rồi.”

“T-Tôi ư?!”

“Đương nhiên rồi! Em gái tồn tại là vì họ có một Onii-chan mà!”

“Ưm, tôi nghĩ họ cũng có thể có một người chị gái nữa mà…”

“Không, như vậy hoàn toàn không được.”

Này Suzuka, cái phản ứng đó là sao vậy…?

“Ư-Ưm, tôi rất mong đợi ạ! ‘Onii-chan’…”

Đứng trước màn hình, Nene-san cúi đầu trước tôi với khuôn mặt đỏ bừng.

…Haizz, đành chịu vậy. Lồng tiếng thì chắc chắn không thể thiếu người phù hợp rồi.

“Được rồi! Vậy thì chúng ta bắt đầu đây!”

“…Mu, mình sẽ phải thể hiện sức mạnh em gái to lớn của mình ở đây thôi…”

Cô Minazuki nắm chặt chiếc điều khiển, Suzuka lẩm bẩm điều gì đó với chính mình, và buổi luyện tập lồng tiếng bắt đầu.

“A, awawawa…! O-Onii-chan, chào buổi sáng…!”

Nene-san nói, bắt chước chuyển động của nhân vật trên màn hình.

“Như vậy không được đâu, Nene-chan. Nhân vật phải cười chứ không phải đứng hình như vậy.” Cô Minazuki lập tức dừng cô bé lại.

“T-Tôi xin lỗi… N-Nhưng tôi phải làm sao đây…?”

“Hãy nhìn nhân vật và cố gắng bắt chước không khí mà họ đang thể hiện. Không có thất bại ở đây đâu, chúng ta sẽ thử lại.”

“Hawawa…! O-Onii-chan, chào buổi sáng. Hôm nay trời đẹp ghê!”

“Em vẫn còn gượng ép quá!”

Cứ như vậy, Nene-san cố gắng hết sức để diễn nhân vật, với sự hướng dẫn của cô Minazuki. Ban đầu, cô bé gặp khó khăn, nhưng dần dần có vẻ như cô bé bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn với nhân vật.

“C-Cho bữa sáng hôm nay, em đã làm tất cả những món mà Onii-chan thích.”

“À, thật sao? Cảm ơn em.”

Mặc dù sự căng thẳng của cô Madenokouji vẫn còn rõ ràng, cô Minazuki thấy không cần phải ngắt lời cô bé nữa.

[IMAGE: ../Images/00008.jpg]

Tôi cố trả lời thật gọn nhẹ để khỏi phiền hà, cố duy trì cuộc nói chuyện tự nhiên nhất có thể.

"Diễn hay lắm! Nhưng vẫn hơi gượng đó, thử tự nhiên hơn đi nhé! Chỉ khi hóa thân nhập vai thì vai diễn mới thuyết phục được!"

"V-Vâng. Hóa thân nhập vai!"

Nene-san đỏ mặt gật đầu nghiêm túc khi nghe lời chỉ dẫn của Minazuki-san.

"Anh trai, hôm nay em cũng đi học chung nhé!"

Bởi vì Nene-san sở hữu năng lực "nhập vai" đặc biệt (?) đến mức quên bản thân, nên lời khuyên của Minazuki-san với cô ấy vô cùng thấm thía.

"E he he, em sẽ đi chung với anh trai nhé~"

Trên màn hình lúc này đang chiếu cảnh cô em gái nhảy chồm chồm xung quanh anh trai. Khi thì níu áo, khi thì che mắt anh, thể hiện tràn trề sự thích thú. Lời nói của Nene-san hoàn toàn ăn khớp cảnh quay.

Đang thầm nghĩ *chắc chắn đây sẽ là tư liệu quý cho cô ấy*, Nene-san vẫn trong trạng thái nhập vai đã đặt tay che mắt tôi. Tôi định đáp ứng theo nhưng…

"A ha, đừng giỡn nữa mà…Ể?!"

Hai "quả cầu" mềm mại đột ngột chạm sát vào lưng tôi.

…C-Cái gì thế này?! Trong anime cảnh này rất bình thường nhưng sao ngoài đời lại thành tình huống đầy may rủi thế này?!

Tôi bất chợt nhận ra lý do: Nhân vật em gái trong anime "đô" khá khiêm tốn. Còn Nene-san thì…

"M-Madenokouji-san?! C-Cô đang làm cái gì vậy?!"

Hẳn Suzuka cũng nhận ra tình hình nên đột ngột gọi giật Nene-san.

"Mau lên nào, anh trai~"

Thế nhưng có lẽ do đắm chìm trong nhân vật, Nene-san hoàn toàn không phản ứng. Cô ấy vẫn tiếp tục làm vậy.

…Tồi tệ thật…! Không chỉ đơn thuần là tiếp xúc mà cảm giác như cô ấy đang chủ động dí sát vào người tôi?!

"X-Xin đừng đụng vào anh ấy!"

Ngay lập tức, Suzuka lao vào kéo chúng tôi ra.

…T-Tôi sống rồi!

"S-Suzuka-sama…? A! C-Có phải con lại…?!"

Nene-san mất vài giây định thần rồi mặt đỏ bừng lên khi hiểu mình vừa làm gì.

"C-Con lại mất kiểm soát rồi…! Xin lỗi mọi người!"

…Ừ-Ừm, tôi vẫn biết tính cách hay quá đà này của Nene-san nên không trách cô ấy. Chỉ ước gì Suzuka đừng ném ánh mắt "sát thương" về phía tôi!

"Nene-chan đỉnh cao luôn! Làm vậy nữa chắc chắn em sẽ sáng tạo được nhân vật em gái đặc sắc đó nha!"

Trong khi đấy, Minazuki-san vẫn đang nhiệt tình cổ vũ Nene-san tiếp tục.

"U-Uhm…! Nếu anh không ghét con…!"

Nene-san đỏ mặt liếc nhìn tôi đầy ngại ngùng…

"K-Không phải! Để em làm cho!" Suzuka bất ngờ nhảy vào xen ngang.

"Đợi đã, sao em lại…?!"

"C-Có lẽ vì em là em gái thật của anh nên không thể đứng ngoài được. Em sẽ giúp anh thu thập tư liệu luôn! Thêm nữa phải sửa tật hấp tấp của Madenokouji-san—c-cộng với cả nâng cao sức hút của mình nữa! Vậy nên để em cho cô ấy xem ví dụ mẫu nhé!"

"…Nói vậy thì phải chờ xem đấy."

"Sao anh lại phản ứng như thế? Chẳng phải anh chỉ mong được Madenkouji-san vuốt ve nữa thôi sao?!"

"Em bịa chuyện gì vậy?!"

Thế là vì một lý do hết sức kỳ lạ, Suzuka cũng tham gia sự kiện lồng tiếng.

"Thế là Suzuka-chan cũng vào nhập đội hình? Oke! Tiếp tục thôi nào!"

Suzuka tiến lên đứng trước màn hình, thay chỗ Nene-san.

"H-Haizz?!"

Ngay sau đó, Suzuka cũng ôm chầm tôi từ phía sau y như Nene-san vừa làm.

"E-Em đâu có muốn! Nhưng khung hình đang chiếu cảnh này thì phải nhập vai thôi anh!"

"N-Nhưng có phải em vừa bảo Nene-san tránh xa…"

"T-Đó là vì tôi—"

kinh ngạc. Giờ thì Madenokouji-san đã làm rồi, tôi cũng phải làm theo thôi.”

“Cái kiểu lý lẽ gì vậy chứ?”

“D-Dù sao thì, chúng ta bắt đầu thôi! Nào, Onii-chan, hãy cùng đi đến trường và thể hiện cho mọi người thấy chúng ta tình tứ đến mức nào!”

“Ế? À, phải rồi sao?!”

Cứ như đó là điều tự nhiên nhất trên đời, Suzuka bắt đầu diễn xuất, ép tôi phải cuống quýt mà thích nghi… Nhưng em gái lại có kiểu tính cách này sao? Mà cô bé nói khác hẳn với những gì Nene-san vừa nói trước đó…

“E hèm, e he he he… Đi học cùng Onii-chan trong khi tình tứ thế này…!”

“S-Suzuka-sama thật đáng kinh ngạc…”

“Đúng là Suzuka-chan có khác. Chúng ta cũng phải cố gắng để không bị bỏ lại phía sau.”

“V-Vâng.”

Tôi nghe thấy hai giọng nói sau lưng mình.

…Thôi được, nếu điều này có ích cho Nene-san, thì tôi cũng chẳng phải kẻ cuối cùng phàn nàn làm gì — ít nhất là tôi đã nghĩ vậy.

“Ghê quá…”

Chẳng hề chán nản với tương tác đơn giản này, cô em gái trên màn hình giờ đã bắt đầu dụi má vào má của người anh trai.

…À, đúng rồi, đây là kiểu anime về cô em gái ngọt ngào như vậy mà. Tôi nhớ ra rồi. Nhưng mà, cô bé chắc chắn sẽ không đi xa đến mức này chỉ để thu thập dữ liệu đâu—

“Ư-hyaa?!”

Khoảnh khắc tôi nghĩ vậy, tôi cảm thấy thứ gì đó ấm áp và mềm mại chạm vào má mình, khiến tôi không kìm được tiếng thét.

“O-Onii-chan… Dụi dụi…”

“S-S-S-Suzuka?!”

“K-Không phải đâu, đây hoàn toàn không phải điều em muốn làm. Em chỉ phải diễn theo nhân vật thôi! X-X-X-X-Xin đừng hiểu lầm!” Suzuka nói, nhưng vẫn tiếp tục dụi má mình vào má tôi.

…Không không không, em rõ ràng là đang đi quá xa rồi đó!

“E hèm, e he he he… Với Onii-chan… Funya…”

Thấy chưa, Nene-san lại ‘Funya Funya’ rồi kìa! Đừng có tự ép mình chỉ vì dữ liệu chứ!

“S-Suzuka-sama… Trông thích thật đó…”

“Áaaa! Suzuka-chan thật là không công bằng! Sakura cũng sẽ làm với Thầy tiếp theo!”

“Ế?! Này, Minazuki-san, đừng có vội vàng gì hết được không?!”

“Đây là phương pháp dạy học đặc biệt của Sakura, nên cô ấy phải cho mọi người thấy nó được thực hiện như thế nào! À, ừm, tất nhiên là… chỉ để Nene-san… tham khảo thôi? Đúng vậy!”

“Cái kiểu nói dối trắng trợn gì vậy chứ?!”

“Thôi nào, Suzuka-chan! Đến lượt Sakura rồi!”

“Funya?”

Mặc kệ tiếng càu nhàu bối rối của Suzuka, Minazuki-san bóc cô bé ra khỏi lưng tôi.

“Ưm… Sakura muốn diễn cảnh này! Onii-chan, Onii-chan, hãy bế Sakura đi!”

“Uwa?!”

[IMAGE: ../Images/..]

Màn hình hiện cảnh cô em gái ôm lấy anh trai mình. Nhưng vì Sakura chạy vào người tôi quá mạnh, tôi bị đẩy ngã xuống đất.

“Thầy thật sự phải hợp tác với Sakura chứ!”

“Đ-Đừng bắt tôi làm điều không thể… Mà sao tên của em gái lại đột nhiên đổi thành tên của cô vậy?!”

“Đừng để ý mấy chuyện nhỏ nhặt đó! Đó chính là kiểu em gái mà Sakura đang đóng mà!” “Đa nhân cách sao?!”

Trong lúc tôi đang cố gắng hất Minazuki-san đang ngồi trên người mình ra…

“Ư-Ưm… Onii-sama…”

“Nene-san?! X-Xin lỗi cô về chuyện này. Dù đáng lẽ đây là nghiên cứu của cô, nhưng lại biến thành ra thế này…”

“K-Không, ừm… Tôi chỉ đang nghĩ rằng tôi cũng muốn thu thập một vài dữ liệu như vậy…” “Ếhhh?!”

Vừa khi tôi nghĩ rằng Nene-san sẽ thất vọng vì diễn biến này, cô ấy lại ngập ngừng lên tiếng.

“Thôi được rồi! Minazuki-san, tránh ra khỏi tôi! …Vậy giờ sao, Nene-san?”

“C-Có một cảnh này tôi rất hứng thú…” cô ấy nói, rồi chỉ vào màn hình.

Hiển thị trên đó là cảnh người anh trai đang ngủ trên giường giữa đêm. Cô em gái từ từ, lén lút trèo lên giường—?!

“Không không không, tái hiện cảnh đó ngoài đời thực là rất tệ, dưới nhiều khía cạnh đó!”

“Đúng vậy, không thể làm thế được!”

“S-Suzuka?! Em sống lại rồi sao?!”

“L-Làm như vậy, kể cả là để thu thập dữ liệu, cũng là điều em không thể cho phép!”

“N-Nhưng tôi cảm thấy mình thật sự cần cái này…”

...Ực... Nếu Anh trai đồng ý…

“Th-thế thì em thay cho anh trai! Đã là em gái ruột thì chắc chắn không có vấn đề gì mà!”

“Làm gì không có chứ?! Chẳng phải vấn đề ai thay người đâu!”

Aaaaa, sao chuyện nào cũng dắt sang kết cục này thế này?!

“Cùng anh trai qua đêm ư?! Sakura cũng muốn tham gia nữa! Tất cả vì mục đích… sưu tầm dữ liệu đấy!”

Ngay cả Minazuki-san cũng dự phần vào, tất cả đã chìm trong hỗn loạn.

“Aaaaaaaa! Mọi người ơi, bình tĩnh chút nào! Có hào hứng chuyện này cũng được, nhưng không phải mục đích ban đầu chỉ là thấu hiểu tâm tư một người em gái đúng không?!”

“Đúng thế! Vì thế chúng ta phải tái hiện lại toàn bộ!”

“Vì cuối cùng thì cũng chỉ là cưng chiều anh trai mà thành em gái thôi mà!” “U-Ừm… em ủng hộ chuyện đó…”

…Nghĩa là tại tớ sai hết chuyện này sao?

Thế giới trong tôi giờ đây sụp đổ. Nhưng đúng lúc đó, cả ba cô gái đột nhiên cùng lúc im bặt một cách kỳ lạ.

…C-Chuyện gì thế này? Sao lại thế?

Tôi từ từ ngẩng đầu lên kiểm tra tình hình-

“Đừng nói với tôi là…”

Hiển thị trên màn hình là cảnh người em gái đột nhập lúc anh trai đang tắm rửa.

…Thiệt tình luôn á? Đùa cho vui thôi chứ?

“U-Uhm… Đại nhân… Em cũng muốn diễn lại cảnh này!”

“Tôi biết ngay mà! Bình tĩnh nào! Tuyệt đối không thể tắm chung nghe chưa?!”

“N-Nhưng… em nghĩ đây chuẩn bị tư liệu tốt lắm… nhất là cảnh anh chị em thân thiết thế này mà!”

Trái với dự đoán, Nene-san ấp úng giải thích bằng thái độ đầy tự tin, khiến tôi không thể thốt lên lời.

“Đ-Đúng thế. Tuy không thường xuyên nhưng anh chị em vẫn hay làm thế. Như lần em giúp anh trai nghiên cứu chẳng hạn…?!”

“M-Mày đó! Tụi này làm chuyện đó thành nếp được sao?!”

“Tuy anh trai hình như hơi đãng trí nhưng chuyện này bình thường lắm nếu có em gái đấy, Madenokouji-san.”

…N-Nói gì mà kỳ vậy?

“Nếu Suzuka-chan làm vậy thì Sakura cũng làm theo! Thế thì cả đám cùng tái hiện cảnh tắm với anh trai đi!”

“H-Hấyyyyy?!”

Lập tức cả nhóm (dĩ nhiên ngoại trừ tôi) nhất trí đồng tình ầm ĩ.

…Sao tai tôi bất lực đến vậy?!

Và thế là tôi bị kéo vào buồng tắm. Thật lạ lùng khi tôi đang thả mình trong làn nước nóng của một trong số vô vàn (!) phòng tắm trong biệt thự Nene-san.

“C-Cùng vào bể với đại nhân…”

“Ehehehe, phải khoe chuyện này trên LINE nhóm mới được!”

“Th- Thì ra đã quen rồi, chẳng có gì đáng nói mà!”

Ba mỹ nữ đang khoe thân thể bên cạnh tôi.

…Đ-Đương nhiên không phải khỏa thân gì đâu! Chúng tôi đều đã mặc đồ bơi!

Đó là điểm duy nhất khiến tôi không lao khỏi nhà tắm ngay lập tức. Dù đã hết lời ngăn cản việc quan sát cảnh tắm này nhưng họ đã tạm thuyết phục tôi bằng câu “Mặc đồ bơi vào bể chẳng khác gì đi bơi vậy”.

“C-Cùng vào bể với trai… Aưư… Sao lại tủi hổ thế này…!”

“Sakura cũng lần đầu nhưng với bối cảnh anh trai em gái thì ổn thôi mà!”

“Đ-Đương nhiên rồi. Đối với đứa em gái ngoan như tôi, chuyện này hiển nhiên quá!”

Giờ nói vậy thôi! Xem mặt đỏ lựng kìa! Mắt còn đảo vòng tròn nữa! Hay tại vì… danh tiếng Towano Chikai đang ép cưng bắt chẹt?

“Đ-Ờ… chuyện này vì tư liệu thôi, nhanh chóng giải quyết đi…” tôi nói, hy vọng sớm kết thúc.

Dù họ có mặc đồ bơi nhưng đang ở trong phòng tắm thì vẫn cứ kỳ khu làm sao.

“V-Vậy hãy thử tái hiện cảnh vừa nãy… Rửa lưng cho… đại nhân!” Nene-san ấp úng với gương mặt chín đỏ.

C-Cái cảm giác này thật là… bất ổn quá đi mất…

“Đó là chuyện hết sức bình thường thôi mà!”

“E-Em có bổn phận của một đứa em gái, phải kì lưng cho Anh trai chứ ạ.”

Bổn phận thì bổn phận, nhưng đúng là trong tình huống này, cũng chỉ có thể làm như vậy thôi. Tôi rời khỏi làn nước, ngồi xuống một chiếc ghế đẩu, quay lưng lại với mọi người.

“C-Cứ giao cho em đi… Anh trai…!”

Nene-san, lúc này đã hoàn toàn nhập vai một đứa em gái, nói rồi bắt đầu dùng miếng bọt biển kì lưng cho tôi.

“S-Sao ạ? Em làm thế này có đúng không?”

“Ư-Ừm, cũng được đó, anh nghĩ vậy?”

Tôi lắp bắp trả lời khi cảm nhận được Nene-san đang kì lưng một cách dè dặt. Mặc dù không thể phân biệt được tốt hay không tốt, vì trước giờ tôi chưa bao giờ trải qua chuyện này, nhưng vì không cảm thấy khó chịu, nên thế là ổn rồi.

“Như vậy là không được đâu Nene-chan. Không thể dùng bọt biển để kì lưng cho Thầy được. Phải dùng tay không chứ!”

Khi Minazuki-san thốt ra câu đó, bầu không khí xung quanh từ từ bắt đầu thay đổi.

“T-Tay không…?!”

“M-Minazuki-san?! Chị nói cái gì kì cục vậy tự nhiên?!”

“Chuyện đó không có gì là lạ cả đâu, Thầy. Với những anh em thân thiết, đó là sự tiếp xúc thân thể rất tốt. Đúng nghĩa đen luôn đó!”

Không không không, giải thích như vậy thì có ích gì chứ?!

“Uoah?!”

Nhưng trong khi tôi còn đang cố nghĩ ra lời phản bác, tôi cảm thấy một cảm giác làn da mềm mại chạm vào lưng mình.

“N-Nene-san?!”

“Ư-Ưm… Vì chính em là người đã đưa ra ý tưởng này… Nên em sẽ cố gắng hết sức… Anh trai…!”

Không cho tôi một chút thời gian nào để ngăn lại, Nene-san lập tức bắt đầu xoa tay lên lưng tôi. Mặc dù không thực sự khác biệt so với lúc cô bé dùng bọt biển, nhưng khi nghĩ rằng giờ đây là bàn tay của cô bé, tôi cảm thấy một cảm giác lạ lùng chạy khắp cơ thể.

“A-Anh trai?! A-A-Anh đang nhìn cái vẻ mặt dâm đãng gì vậy?!”

“K-Không, không phải là anh…! Nene-san?! Chúng ta có thể nghỉ một lát không—?”

“…Anh trai? Cảm thấy dễ chịu sao ạ? Vậy để em cố gắng hơn nữa nhé…!”

Khoan đã… Cô bé lại đang quá nhập vai nữa rồi sao?!

“Vậy thì, tiếp theo… Anh trai, làm ơn quay lại đây.”

“Hả?”

Tôi làm theo lời cô bé, và giờ đây chúng tôi đang ngồi đối mặt với nhau—

“Heayah?!”

Đột nhiên, bàn tay của Nene-san bắt đầu lướt khắp ngực và bụng tôi, khiến một luồng rùng mình chạy khắp cơ thể tôi.

“Anh trai không thể cử động như vậy được. Xin hãy giữ yên nhé?”

“Nói thì dễ hơn làm!”

Tôi định lao đi ngay lập tức, vì tình hình đang tệ đi từng giây. Nhưng Nene-san ngay lập tức giữ chặt lấy cơ thể tôi và tiếp tục việc kì cọ của mình.

“C-Có chịu dừng lại không vậy?!”

Đúng lúc đó, Suzuka một lần nữa chen ngang vào giữa Nene-san và tôi.

“Dù em còn chưa được làm việc này…! Đây là bổn phận của em gái ruột của Anh trai cơ mà—”

“N-Này, Suzuka?!”

Tuy nhiên, Suzuka di chuyển quá nhanh, và mất thăng bằng. Vì tôi ướt sũng người, tôi không thể giữ chặt cô bé được.

“Kyaa?!” “Coi chừng!”

Tôi vừa kịp giữ lấy cơ thể cô bé, và cuối cùng tôi trở thành vật đệm cho cô bé khi cả hai ngã xuống. May mắn thay, cú va chạm không quá mạnh, nên cả hai chúng tôi đều ổn.

“Suzuka-chan đang dùng toàn bộ cơ thể để kì lưng cho Thầy sao?! Sakura biết đó… Đó là miếng bọt biển cơ thể!”

“Cô nói sai bét rồi!”

Khoan đã, đây không phải lúc để nói chuyện với cô ta như vậy!

Bỏ qua cái tên đi, tôi không thể không nghĩ về ý nghĩa thực sự của lời cô ta nói, và tôi cảm thấy máu dồn lên não. Toàn thân tôi trơn tuột, và cơ thể mềm mại của Suzuka đang áp sát vào tôi. Nói chung, cảm giác này thật sự là bất ổn—Mình đang nghĩ cái quái gì vậy?!

“…Ơ? À…!”

Và cũng không mất nhiều thời gian để Suzuka nhận ra vị trí của chính mình…

“————!!!”

Tất cả sức lực dường như rời khỏi cơ thể cô bé, và cô bé đổ sụp xuống người tôi.

…Cái này còn tệ hơn cả trước nữa!

Cô bé thực sự dính chặt vào tôi rồi!

“Hawa… Hawawa…! S-Suzuka-sama thật là táo bạo quá…!”

“Đúng là Suzuka-chan mà. Sakura không ngờ con bé lại bạo gan đến thế.”

“Ưm… Dù sao thì, em cũng là em gái của anh hai mà…”

“Hai đứa đang ngắm nghía cảnh này là sao hả?! Suzuka! Mau tỉnh táo lại đi!”

Vừa nói, tôi vừa túm lấy Suzuka, định đẩy cô bé ra, nhưng…

“Hừm, chỉ có Nene-chan với Suzuka-chan thì không công bằng! Sakura cũng muốn Sensei tắm cho cơ!”

“À, e-em cũng muốn được trải nghiệm cảnh ấy… Toàn thân em… bởi Onii-sama…!”

“Không không không, hai em có biết đọc không khí chút nào không vậy?!”

Minazuki-san tiến lại gần tôi, theo sát phía sau là Nene-san.

Cuối cùng thì, chẳng ai trong số họ cho tôi đường lùi, và khi Suzuka hoàn hồn trở lại, cô bé vẫn nhất quyết đòi tham gia. Nói tóm lại, công cuộc nghiên cứu cảnh tắm cứ thế kéo dài thêm một hồi lâu nữa.

Phần 4:

Đêm đó, tôi lăn lộn trên chiếc giường trong phòng khách, khẽ thở dài thườn thượt. Lý do ư, tất nhiên là vì tất cả những dữ liệu về em gái mà tôi đã thu thập được. Không chỉ vụ trong nhà tắm, mà cả trong bữa tối nữa… Thôi, quên hết mấy chuyện đó đi thì hơn.

“À, ừm, nếu những gì xảy ra có thể trở thành tư liệu tốt cho Nene-san thì cũng tạm ổn rồi…”

Nghĩ vậy, tôi nhắm mắt, cắt đứt dòng suy nghĩ miên man. Ngay sau đó, tôi cảm thấy mình chìm dần vào cõi mộng, nhưng…

“…Hửm?”

Tôi nghe thấy một âm thanh đột ngột, liền chậm rãi mở mắt.

“A…!”

“…Ơ? N-Nene-san?!”

Trong bóng đêm gần như hoàn toàn, tôi loáng thoáng nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Nene-san, điều này khiến tôi giật mình kinh ngạc.

“C-Cô làm gì ở đây?! Đáng lẽ cô phải ngủ trong phòng mình chứ?!”

“C-Cái đó…! E-Em chỉ cảm thấy mình phải trải nghiệm cảnh đó trong anime…!”

Chắc cô bé đang nghĩ rằng những cảnh như vậy xảy ra thường ngày.

“Tiểu thuyết của Onii-sama có những cảnh như thế, nên em nghĩ mình phải tự mình trải nghiệm chúng để có thể viết một cuốn tiểu thuyết về em gái thật hay…!”

“Ôi trời… Chuyện này thật sự đi quá xa rồi! Làm ơn hãy cứ tưởng tượng ra rồi viết theo trí tưởng tượng của mình đi!”

Khi tôi nói vậy, cô bé có vẻ chịu thua. Cô cúi đầu trước tôi, mặt vẫn còn đỏ bừng.

“Ư-Ưm… Em xin lỗi vì đã gây ra sự náo loạn này…! Làm ơn cho em được đền bù bằng một tách trà nhé…!”

“…Ừm, tôi cũng mất hết buồn ngủ rồi, thôi thì…”

Cố gắng bình tĩnh lại, theo nhiều cách khác nhau, cả hai chúng tôi cùng đi về phía phòng khách. Vào buổi trưa, rất nhiều người hầu gái đi lại ở đây, bận rộn với công việc nhà, nhưng bây giờ toàn bộ biệt thự đã chìm vào giấc ngủ, nên Nene-san là người pha trà.

“Ư-Ưm, em thật sự xin lỗi về chuyện vừa rồi…”

“Không sao đâu.”

“N-Nhưng, vì tiểu thuyết của em, em sẽ không ngại đâu…!”

“Thôi quên chuyện đó đi!”

Ngay cả nghiên cứu cảnh tắm lúc nãy cũng đã là quá sức chấp nhận rồi, nên nếu còn đi xa hơn nữa thì hoàn toàn không được! …Nhưng, ừm, tôi mừng khi thấy cô bé nhiệt huyết với tiểu thuyết của mình đến vậy. À phải rồi. Đây là cơ hội tuyệt vời để hỏi cô bé về điều đã khiến tôi bận tâm bấy lâu nay.

“Nene-san. Cô thật sự sẽ viết lại thành một cuốn tiểu thuyết về em gái sao?”

“Vâng. Thay vì mối quan hệ Tiền bối – Hậu bối, em muốn viết một câu chuyện tình cảm hài hước với một cô em gái không chung huyết thống, và dùng nó để tham gia cuộc thi Light Novel.”

“Cô thật sự ổn với điều đó chứ?”

“Ư-Ưm, ý anh là sao ạ?”

“Không, không có gì đặc biệt, tôi chỉ tự hỏi sao cô lại quyết định đột ngột như vậy.”

“C-Chỉ là em muốn viết một cuốn tiểu thuyết mà Onii-sama sẽ tận hưởng từ tận đáy lòng…!”

Chà, đó là điều cô bé vẫn luôn nói. Cô bé đúng là một fan cuồng của Towano Chikai thật, nhỉ?

“…Nhưng tôi vẫn nghĩ rằng thay vì xem xét ý kiến của tôi, cô nên cứ viết tiểu thuyết của mình theo cách cô muốn.”

“V-Vâng, em biết. Nhưng cuốn tiểu thuyết em muốn…”

viết lách chính là việc Onii-sama thích nhất mà…!” Nene-san đáp, đôi má ửng hồng, mắt nhìn thẳng vào tôi.

Hừm? Hình như hai đứa đang nói chuyện lệch sóng thì phải, nhưng mà về động lực của con bé thì tôi cũng chẳng biết nói gì.

“U-Ừm, nhờ công sức của cậu hôm nay mà tớ cảm thấy mình đã hiểu được một nhân vật em gái đích thực là như thế nào, và tớ chắc chắn có thể đưa điều đó vào tiểu thuyết của mình…!”

“Nghe vậy thì tốt quá. Xem ra cuối cùng tôi khổ sở cũng không uổng công…”

“Em gái là phải làm cho anh trai mê mẩn mới đúng…!”

“Cái suy nghĩ nguy hiểm đó chắc chắn là do hai người kia tiêm nhiễm vào phải không?!”

Không chỉ có Minazuki-san, mà ngay cả Suzuka cũng phát điên lên mỗi khi chúng tôi nhắc đến em gái kiểu gì đó…

“Nhưng đừng có làm quá lên đấy nhé?” Tôi nói, nghĩ rằng đã đến lúc mình nên quay về ngủ.

“À, Onii-sama—K-Không, Onii-chan…”

“Hả?”

Nhưng trước khi tôi kịp quay đi, giọng Nene-san đã giữ chân tôi lại.

“Ư-Ưm… Nếu không thể ngủ cùng nhau, vậy thì một vật cầu may thì sao?”

“Vật cầu may? Là cái gì?”

“Thì… để đảm bảo em gái không gặp ác mộng, anh sẽ nhẹ nhàng vỗ đầu cô bé…!”

Ban đầu tôi hơi do dự, nhưng…

“Thôi được rồi. Vậy thì ngủ ngon nhé.”

Coi đây là một cơ hội nữa để cô bé thu thập tư liệu, tôi cười gượng gạo vỗ đầu Nene-san.

“Cháu cảm ơn nhiều ạ… Nhờ có điều này, cháu chắc chắn sẽ viết được một cuốn tiểu thuyết hay mà Onii-sama yêu thích…”

Lúc đó, Nene-san đáp lại bằng một nụ cười thuần khiết, đúng chất em gái.

Sau khi tạm biệt Nene-san và trở về phòng, tôi lại nằm xuống giường, chắc mẩm lần này mình sẽ ngủ được ngon lành, nhưng…

“Cá—?!”

Khi tôi kéo chăn ra, tôi suýt thì lên cơn đau tim.

“…O-Onii-chan, giờ này anh đi đâu về thế?”

Không hiểu sao, Suzuka lại đang chiếm giữ giường của tôi, ngước nhìn lên.

“C-Cô…?! Cô có ý đồ gì với chuyện này hả…?!”

“C-Cái đó… E-Em muốn ngủ cùng với anh…!”

Ngủ cùng nhau?! Lại cái trò đó nữa à?!

“Đ-Đừng có hiểu lầm nhé?! Đây không phải là ý định duy nhất của em, mà em muốn thu thập một số tư liệu cho kiểu tình huống này!”

“Tại sao cô lại cần phải nghiên cứu mấy thứ đó?!”

“Mặc dù cảnh này là tiêu chuẩn trong tiểu thuyết ngắn, nhưng em không thể để Madenokouji-san thực sự tái hiện nó ngoài đời được!”

Vậy là cô đang làm người thế vai cho cô ta ư?! Chuyện đó thì có lý lẽ gì chứ?!

“D-Dù sao thì! Cũng muộn rồi, mau đi ngủ thôi! C-Chuyện này chỉ là để thu thập tư liệu thôi, không cần phải suy nghĩ sâu xa đâu!”

Nói rồi, Suzuka nằm xuống lại và lảng tránh ánh mắt tôi.

…Haizzz, có cả núi điều tôi muốn nói, nhưng nếu nói ra thì cô bé sẽ chỉ lườm tôi thôi.

Không còn lựa chọn nào khác, tôi nằm xuống cạnh cô bé, cố gắng không chạm vào bất cứ đâu, rồi nhắm mắt lại. Mặc dù làm thế này với Nene-san tuyệt đối là không được, nhưng với Suzuka thì chắc không sao, vì cô bé là em gái ruột của tôi mà. Tôi thầm nhẩm đi nhẩm lại “chỉ là để thu thập tư liệu thôi” trong đầu, mong rằng mình sẽ sớm chìm vào giấc ngủ. Và ngay khi tôi chuẩn bị bước vào xứ sở mộng mơ, tôi tưởng như nghe thấy một tiếng khúc khích khẽ khàng từ bên cạnh.

“Ehehehe… Ngủ cùng Onii-chan…”

[IMAGE: ../Images/032.jpg]

Phần 5:

“C-Cô ấy đã đi trước chúng ta ư?! Cứ tưởng Sakura sẽ là người đánh thức Onii-chan dậy vào buổi sáng, vậy mà Suzuka-chan đã đi trước chúng ta mất rồi!”

“S-Suzuka-sama…!”

Sáng hôm sau, đúng như tôi dự đoán, Sakura-san và Madenokouji-san đến để đánh thức Onii-chan, nhưng thay vào đó lại là tôi chào đón họ.

…Fufufu, chiến dịch thành công!

Khi nói đến vai trò em gái, tôi sẽ không thua bất kỳ ai, nên các người chẳng có cơ hội nào đâu. Đ-Đương nhiên, ngủ cùng Onii-chan cũng rất xấu hổ, nhưng em vẫn vui vẻ suốt cả thời gian đó… Ehehe…!

“…Fuaaah? À—Chuyện gì đang xảy ra vậy?!”

Khi Onii-chan cuối cùng cũng tỉnh dậy, anh ấy mất một lúc để định hình được mọi chuyện. Dù sao thì đêm ngủ lại ở nhà Madenokouji-san cũng kết thúc êm thấm.

Mục tiêu cuối cùng của tôi vốn dĩ là để Madenokouji-san thấy rằng Onii-chan chỉ cần mình tôi là em gái. Thế mà, dù mọi chuyện đã diễn ra như vậy, cô ấy cuối cùng lại muốn viết một cuốn tiểu thuyết về em gái không cùng huyết thống.

…Thật tình, tôi rất muốn cô ấy từ bỏ, nhưng giờ sự việc đã đến nước này thì đành chịu. Dù sao thì Madenokouji-san cũng đã gửi cuốn tiểu thuyết của cô ấy đến cuộc thi Light Novel rồi. Bây giờ, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ đợi kết quả.

Chắc hẳn cô ấy dự định sẽ tỏ tình với Onii-chan nếu giành được giải thưởng lớn. Tôi thực sự muốn ước mơ trở thành tác giả Light Novel của cô ấy thành hiện thực, nhưng lại không muốn cô ấy tỏ tình với Onii-chan chút nào. Mãi bận lòng với mớ cảm xúc mâu thuẫn ấy, rốt cuộc tôi chẳng thể làm gì, chỉ đành bất lực nhìn cuốn tiểu thuyết của Madenokouji-san dễ dàng vượt qua vòng sơ loại.