"[IMAGE: ../Images/..]
Anh phải nghe em nói bao nhiêu lần nữa đây? Em yêu, yêu và yêu Onii-chan nhất trên đời! Chính vì thế, sau này anh nhất định phải rước em về làm cô dâu của anh đấy nhé!
"Mình... mình làm được rồi!"
Nhấn phím Enter trên bàn phím, em hoàn thành công việc. Em nhận ra mặt mình nóng ran lên. Cứ thế lăn qua lăn lại trên giường, em vùi mặt vào gối. Lăn… Lăn…
"Haaa…"
Em tự trấn tĩnh lại một chút. Tuy thường ngày em vẫn viết những dòng tương tự vào [Tập ghi chép về Onii-chan], nhưng việc tập hợp tất cả lại thành một tác phẩm hoàn chỉnh vẫn khiến em đôi chút ngượng ngùng. Nếu tác phẩm này được công bố, cả thế giới sẽ biết về mối quan hệ giữa em và Onii-chan mất!
"Điều đó… sẽ là tuyệt vời nhất!"
Chỉ cần nghĩ đến thôi là em đã mỉm cười rồi. Ehehehehe. Lăn… Lăn…
"Haaa…"
Nghĩ rằng dù sao thì cơ hội tác phẩm của mình được chọn cũng rất mong manh, em lại tự trấn tĩnh thêm lần nữa. Thật đáng tiếc, nhưng mọi chuyện là vậy mà.
…Đó là những gì em nghĩ vào lúc đó.
Nửa năm sau, em đang xem một bức thư điện tử trên máy tính.
"Chúc mừng bạn đã giành chiến thắng", bức thư viết. Ngẩn người nhìn nội dung, em lẩm bẩm những lời khởi đầu cho tất cả mọi chuyện.
"Chẳng phải đây… chính là cơ hội tuyệt vời để mình gần gũi hơn với Onii-chan sao? Hehe…"