"──Chính là như vậy, em muốn thay đổi giường của Arnold điện hạ thành kiểu mới nhất!"
"......"
Sau khi Rishe hào hứng tuyên bố, Arnold khẽ thở dài. Trong một căn phòng tạm thời chuẩn bị tại một góc của dinh thự, hiện đang có rất nhiều giường được mang vào.
"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Đây là 'sản phẩm dùng thử' do thương hội Aria gửi tới. Họ nói rằng chỉ cần thử và xác nhận trực tiếp, sẽ có thể tìm được chiếc giường phù hợp với mong muốn của Arnold điện hạ."
"Dù sao thì cũng chỉ là ngủ, dùng giường nào cũng như nhau thôi mà."
"Không phải vậy đâu! Ngủ ít thì càng phải ngủ thoải mái hơn."
Rishe tất nhiên biết rằng tối qua Arnold đã đi ngủ rất muộn. Gần đây, cho đến khi kế hoạch trên sân khấu diễn ra, anh đã có những ngày bận rộn liên tục.
"Thật ra, điều lý tưởng nhất là có thể để ngài ngủ nhiều hơn."
"......"
Arnold ném đến một ánh nhìn có vẻ không muốn nghe những lời đó từ cô. Rishe nhanh chóng quay mặt đi, tiến lại gần chiếc giường bên cạnh.
Sau đó, cô lần lượt ấn từ trên xuống dưới, cảm nhận từng chiếc giường đều có cảm giác khác nhau.
(Vì có vết sẹo ở cổ nên tư thế ngủ rất quan trọng. Hy vọng có thể chọn một chiếc giường tốt cho cơ thể của ngài ấy......)
Nhưng Arnold không nhìn giường mà dường như đang quan sát Rishe, người đang suy nghĩ nghiêm túc. Khi Rishe tiếp tục thử nghiệm mà không để ý, cô đến trước một chiếc giường rất mềm mại.
Khi cô ấn nhẹ, lòng bàn tay của cô chìm vào, tạo cảm giác như được bao bọc.
"Arnold điện hạ, em có thể thử nằm xem được không?"
"......Tuỳ ý em."
"Cảm ơn ngài!"
Sau khi Arnold nói vậy, Rishe tháo giày, nằm ngửa trên giường.
"Wow......!"
Cảm giác thoải mái khiến Rishe không thể không tận hưởng niềm vui đó. Cơ thể cô được bao bọc một cách nhẹ nhàng, như đang nằm trên mây. Rishe xúc động, phấn khích ngẩng đầu nhìn Arnold.
"Arnold điện hạ, chiếc giường này thật tuyệt vời! Mềm mại như thể đang tan chảy vậy... Có lẽ đây là chiếc giường thoải mái nhất mà em từng trải nghiệm!"
"......"
Hơn nữa, khi trở mình cũng không cảm thấy nặng nề.
Có thể thấy đây thực sự là sản phẩm cao cấp nhất, nhất định phải để ngài ấy thử xem.
"Nếu có thể, điện hạ cũng thử xem nhé."
Khi cô hỏi, Arnold khẽ thở dài.
"......Được thôi."
"Fufu, xin đợi một chút, em sẽ ngồi dậy ngay..."
Ngay lúc Rishe định ngồi dậy, cô tròn mắt nhìn.
"......!?"
Arnold đã lên giường và nằm ngay bên cạnh Rishe.
Dưới sức nặng của cơ thể, một bên giường lún xuống, nhưng hoàn toàn không phát ra tiếng cọt kẹt, đúng là sản phẩm được thương hội Aria khuyên dùng.
Tuy nhiên, Rishe hiện giờ không còn quan tâm đến điều đó nữa.
Khuôn mặt đẹp trai của Arnold ở ngay bên cạnh, thậm chí còn chạm vào nhau. Mặc dù cảm thấy phần đó hơi nóng lên, nhưng Rishe hoàn toàn không hiểu lý do tại sao.
Arnold từ từ nhắm mắt lại.
Cử động đó đẹp đến nỗi khiến Rishe không khỏi nín thở.
"Đ-Điện hạ…!"
"......Có chuyện gì thế?"
(Không phải có chuyện gì đâu!)
Tim của Rishe đập nhanh như muốn nổ tung. Dù thế nào đi nữa, nếu không nhanh chóng rời khỏi giường, cô sẽ làm phiền đến Arnold.
Nghĩ vậy, Rishe vội vàng định đứng dậy thì bất ngờ bị một bàn tay chạm vào vai giữ lại.
"Á!"
Rishe bị kéo ngược trở lại giường.
Dù không thô bạo, nhưng lực khá mạnh. Kết quả là, Rishe lại nằm bên cạnh Arnold.
Chẳng lẽ là muốn cô ở lại đây sao? Rishe lo lắng nhìn sang bên cạnh, thấy Arnold đang nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
"Ừm!"
"Rishe."
Arnold từ từ mở mắt, nhìn Rishe và nói.
"...Cứ như vậy mà nghỉ ngơi một chút."
"!"
Những lời này thật bất ngờ.
(Arnold điện hạ lại chủ động nói muốn nghỉ ngơi...)
Nếu Oliver nghe được lời này, nhất định sẽ rất ngạc nhiên và vui mừng. Tất nhiên, Rishe cũng không phản đối, nhưng có một điều khiến cô rất quan tâm.
"Cứ... cứ như vậy sao?"
"Đúng vậy."
Nghĩa là, Rishe cũng sẽ nằm bên cạnh?
(Nếu có trọng lượng ở bên cạnh, có phải sẽ bù đắp được độ lún của giường không...?)
Dù cảm thấy xấu hổ, nhưng đây cũng là vì giấc ngủ của Arnold. Rishe xoay người, nằm nghiêng về phía Arnold hay vì nằm ngửa.
Lúc này Arnold lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Dù biết mặt mình đã đỏ bừng, Rishe vẫn cố lấy hết can đảm nói với Arnold.
"...Khi nghỉ ngơi, em sẽ bảo vệ ngài."
Nói rồi, cô chạm vào tay Arnold đang vuốt tóc mình. Hai bàn tay nắm chặt, "cạch" một tiếng, đặt lên giường.
"Em sẽ như thế này, luôn ở bên cạnh điện hạ..."
"──…"
Và Arnold lặng lẽ siết chặt tay cô.
Tim lại đập nhanh, nhưng Rishe cố gắng không thể hiện ra trên mặt. Sau đó, để che giấu sự ngượng ngùng, cô nói với anh.
"Chúng ta chọn chiếc giường này nhé? Arnold điện hạ ngủ thoải mái như vậy, chắc chắn là nhờ vào chiếc giường này."
"...Ha."
Arnold cười nhẹ, không rõ vì sao.
"Có Chúa mới biết được."
"...?"
Dù thấy khó hiểu, nhưng không thể lãng phí thời gian quý báu này. Vì vậy, Rishe nói với Arnold.
"Chúc ngài ngủ ngon."
"...Ừ."
Sau đó, những ngón tay đan chặt của họ càng quấn quít vào nhau hơn.
Tiếp theo, Rishe ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ của Arnold một lúc.
Dù chỉ ngủ được mười phút rồi thức dậy, nhưng có thể quyết định chiếc giường mới là điều tuyệt vời nhất.