Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi sẽ không đưa con trai mình cho một con đàn bà ngoại tình như cô đâu

(Đang ra)

Tôi sẽ không đưa con trai mình cho một con đàn bà ngoại tình như cô đâu

無尾猫

TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ THA THỨ CHO ĐỨA CON GÁI ĐÃ PHẢN BỘI CON TÔI

3 15

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

445 19216

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

121 1989

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

(Đang ra)

A Family of Yandere Witches Living in Modern Day Won't Let Me Go

みょん|Myon

Cô trông giống hệt những cô gái trong giấc mơ của anh ấy... và Touya dần quan tầm và để ý đến cô.Đó cũng là cách mà mọi thứ bắt đầu, thời điểm mà vần mệnh của cậu bắt đầu chuyển đổi

15 127

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

30 496

Tổng hợp ngoại truyện - Arnold chạm vào môi của Rishe

Ngay trước khi màn sân khấu được kéo lên. Rishe, đã rời khỏi Sylvia và chuẩn bị cho kế hoạch, liên tục ra vào hậu trường. 

Sau khi nhìn xung quanh, Rishe đã từ bỏ một việc nào đó. Khi cô ngồi trên chiếc ghế ở góc phòng nghỉ, suy nghĩ về việc phải làm tiếp theo, Arnold đã kết thúc cuộc trò chuyện với Oliver và tiến lại gần. 

"Có chuyện gì vậy, Rishe?" 

Có lẽ anh đã nhận ra cô đang gặp khó khăn. Rishe cảm thấy rất áy náy và cô nói với Arnold. 

"Không có gì to tát đâu, chỉ là, em thấy bàn trang điểm khá chật chội..." 

Trong hậu trường ngay trước khi thực hiện "kế hoạch", để tránh bị tình báo phát hiện hành động của mình, họ quyết định hành động như bình thường. Bàn trang điểm luôn tấp nập, các vũ công đều đang chuẩn bị cho màn trình diễn. 

Nhưng khi nhìn thấy họ bận rộn như vậy, Rishe, người đã chuẩn bị xong từ trước, thật sự không dám yêu cầu mượn bàn trang điểm. 

"Vừa nãy, em đã ăn khá nhiều đồ ăn vặt, phải không?" 

"...Đến mức ta tưởng rằng em sẽ ăn mãi không ngừng." 

"Kết quả là, son môi của em bị trôi. Dù sắp tới em sẽ đeo mạng che mặt, nhưng em vẫn muốn thoa lại son." 

Rishe trang điểm nhẹ nhàng nên không bị lỗi mốt dù không thoa son. Nhưng dù sao, cô đã cố gắng mặc lên bộ trang phục lộng lẫy. 

(Gương cầm tay để lại trên xe ngựa, và mình cũng không thể bước ra khỏi phòng nghỉ với bộ dạng này. Chỉ còn cách chờ bàn trang điểm trống...) 

"......"

Lúc này, Arnold nhìn xuống thỏi son và bút trong tay Rishe, rồi đưa tay ra. 

"Đưa ta xem." 

"...Hả?" 

Rishe chớp mắt. Arnold ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Rishe, với vẻ mặt thản nhiên nói. 

"Ta sẽ thoa giúp em." 

"──......"

Nghe đề nghị của anh, Rishe hoàn toàn sững sờ. 

(Làm sao có thể nhờ Arnold điện hạ thoa son chứ...!?) 

Điều này làm sao có thể nhờ một thái tử của một quốc gia? Tuy nhiên, Arnold lại nhìn cô với vẻ mặt như thể đó là việc hợp lý nhất.

"Việc này có cần kỹ thuật đặc biệt không?"

"K-Không cần! Chỉ cần dùng bút thoa lại, chắc không quá khó..." 

Đây là một đề nghị hiếm hoi. Rishe suy nghĩ vài giây, rồi vẫn quyết định chấp nhận lòng tốt của anh. 

"……Vậy thì, nhờ ngài nhé?" 

"Ừ." 

Rishe mở nắp hộp son, dùng bút lông mềm chấm một ít son vừa đủ rồi đưa bút cho Arnold. 

"Nếu có thể hãy thoa lại một lớp mỏng ở giữa môi của em... Ừm thay vì thoa, hãy tưởng tượng như chỉ cần chạm nhẹ lên môi để tạo màu là được." 

"... Ta hiểu rồi." 

Thế là, Arnold dùng ngón tay giữ cằm của Rishe. 

"!"

Bị nâng cằm lên, Rishe đối diện trực tiếp với ánh mắt của Arnold, ngay lập tức hít một hơi sâu. 

(Tư thế này!) 

Đến lúc này, Rishe mới nhận ra một vấn đề nào đó. 

(Như lần trước trong nhà thờ, khi Arnold điện hạ hôn mình vậy...) 

Nghĩ như vậy, cô lập tức cảm thấy xấu hổ và căng thẳng. 

Gần đây Rishe luôn lo lắng về nụ hôn trong lễ cười. Trong tình huống này, việc ý thức về nó là điều tự nhiên. 

Cô vô thức nhắm mắt lại và môi cũng mím chặt. Lúc này, Arnold đang cầm bút lên giọng nhắc nhở Rishe. 

"... Này." 

"Ưm!"

Ngón cái của anh nhẹ nhàng vuốt ve dưới môi. 

"Em mím chặt môi thế này thì ta không thoa được." 

(Ư…!) 

Dù cảm giác như hành động của anh có chút nghịch ngợm, nhưng Arnold nói rất có lý. 

Rishe tiếp tục nhắm mắt lại, cố gắng thả lỏng cơ thể. Sau đó, cô hơi hé môi, tạo tư thế để Arnold có thể thoa son. 

Có thể cảm nhận được ánh mắt của Arnold đang hướng về môi mình. 

"......"

Rồi, đầu bút nhẹ nhàng chạm vào. 

Chỉ với một lời hướng dẫn ngắn gọn, Arnold dường như đã hiểu được ý của Rishe, theo đúng yêu cầu của cô, nhẹ nhàng đặt bút lên môi như thể chỉ là một cái chạm nhẹ. 

Nhưng cảm giác ngứa ngáy khi đầu bút lướt qua giữa môi khiến Rishe bất giác run lên. 

"......" 

Là do mình tự di chuyển, son môi thoa quá đậm rồi. 

Lúc này, ngón cái của Arnold đặt lên giữa đôi môi của Rishe. Bị anh vuốt ve nhẹ nhàng như thể lau chùi, Rishe theo phản xạ nín thở. 

Đôi môi cảm nhận được sự lạnh lẽo từ ngón tay của Arnold, mang đến một cảm giác khó tả.

Trong lòng cảm thấy bất an vô cùng, Rishe nắm chặt lấy vạt váy. 

(K-Không sao đâu... Arnold điện hạ chắc không để ý đến việc tim mình đang đập nhanh đâu...!) 

Mặc dù cảm thấy má mình hơi nóng lên, nhưng Rishe hy vọng có thể che giấu bằng lớp trang điểm nhẹ. Chỉ là, khi ý thức của cô hướng về đôi môi bị chạm, chỉ cần như vậy thôi cũng đủ làm tim cô như muốn vỡ tung. 

"Rishe." 

"Ugh!" 

Nghe thấy tên mình bị gọi, Rishe theo phản xạ thả lỏng đôi môi. Ngay lúc đó, như thể nhẹ nhàng cắn ngón tay của Arnold, khiến cô hoảng hốt mở miệng ra. 

"Ôi! Không, em xin lỗi..." 

"……" 

Sau khi mở mắt ra, cô thấy Arnold vô cảm đang nhìn thẳng vào mình. Nhưng đối với Rishe, bây giờ cô không thể quan tâm đến điều này. 

(Ngón tay của Arnold điện hạ dính son môi của mình...!) 

Cô cảm thấy mình đã làm một việc rất không đúng đắn. 

"Xin lỗi, thưa điện hạ, em sẽ lau ngay..." 

"Không cần vội vàng như vậy." 

"Nhưng, nếu như vậy..." 

Rishe vội vàng lấy khăn tay ra, nhìn xuống ngón tay của Arnold. 

(Có vẻ như sẽ để lại dấu vết rõ ràng rằng điện hạ đã chạm vào đôi môi của mình...) 

Nghĩ như vậy, mặt cô càng lúc càng nóng. Để che giấu sự ngượng ngùng, Rishe cố gắng lau ngón tay của Arnold, lúc này Arnold không hiểu sao lại khẽ cười. 

"…Hừ." 

"!?" 

Trong chuỗi sự việc này, có cảnh nào đáng để cười sao? 

Rishe chớp mắt, còn Arnold lại làm ra vẻ như không có chuyện gì. 

"Không có gì, mà dường như bàn trang điểm đã trống rồi. Em đi kiểm tra xem đã thoa tốt chưa." 

"V-Vâng, cảm ơn ngài...!" 

Khoảng trống không ai sử dụng chắc chắn rất ngắn ngủi. Rishe lập tức đi đến bàn trang điểm và lặng lẽ che mặt. 

(Mình thật sự không dám nhìn thấy biểu cảm của bản thân trong gương lúc này...) 

Vừa rồi, mình đã đối diện với Arnold điện hạ bằng vẻ mặt như thế nào? 

Mặc dù trong lòng lo lắng không yên, nhưng Rishe tự nhủ rằng phải tập trung, chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.