Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ tận hưởng cuộc sống làm dâu tự do ở cựu địch quốc

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3162

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 1

Tổng hợp ngoại truyện - Rishe phản công lại hình phạt của Arnold

"Điện hạ, tại sao ngài lại thích véo má em như vậy?" 

"..." 

Đêm đó, Rishe hạ quyết tâm hỏi câu này, và Arnold lộ vẻ ngạc nhiên. 

"Ta không có." 

Arnold, đang ngồi sau bàn làm việc, dừng cây bút lại, rồi nói thêm với Rishe đang ngồi trên ghế dài. 

"... Ngoại trừ vài lần."

"Em biết mà!"

Đương nhiên là Rishe không định bỏ qua chuyện này. Vì ban ngày, khi cô suýt chút nữa đã "tự ép bản thân" làm việc ngoài đồng quá sức thì bị phát hiện, và hai bên má đã bị anh véo mạnh. 

Đây cũng không phải lần đầu cô bị Arnold véo má. Vì vậy, cô trở nên rất để tâm đến chuyện này. 

"Mặc dù vậy, em cũng hiểu rõ là điện hạ sẽ không nói ra ý định thật sự của mình." 

"..."

"Thôi bỏ qua chuyện đó đi, điện hạ!"

Sau khi Rishe mỉm cười rạng rỡ, Arnold lại một lần nữa dừng cây bút lại. 

"Hôm nay ngài vẫn còn làm việc, nhưng tối qua cũng thế phải không? Thấy điện hạ nghỉ ngơi muộn như vậy, Oliver-sama lo lắng lắm đấy." 

"… Chuyện đó thì cứ để hắn lải nhải đi." 

"Nhưng em cũng lo mà. Lúc chúc ngủ ngon, rõ ràng em đã nói 'Điện hạ cũng hãy nghỉ sớm nhé', và ngài đã gật đầu bảo 'Ừ' rồi còn gì." 

"..."

Arnold dường như lờ mờ đoán được Rishe muốn nói gì. Dù cảm nhận được ánh mắt của Arnold đang ngập ngừng, Rishe vẫn đầy quyết tâm tuyên bố. 

"Chính vì vậy, em cũng xin phép được trừng phạt điện hạ!" 

"..."

Lúc này, Rishe hẳn đang có một vẻ mặt mà ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy là khá ranh mãnh. Và rồi, trong văn phòng làm việc về đêm, Arnold thở dài một tiếng. 

"Vậy ra em thức đến giờ này là để quan sát tình hình của ta à?" 

"Nếu hôm nay điện hạ chịu đi ngủ sớm thì em cũng tính sẽ nhịn rồi… tuyệt đối không phải vì ban ngày bị véo má mà trả thù đâu nhé?" 

Dù cô đã nói một lời nói dối mà bản thân cũng không định giữ, nhưng Arnold dường như không trách móc. Anh chỉ lộ vẻ mặt bất lực, rồi như đã chịu thua mà nói. 

"Tùy em."

"Hưm, hưm~." 

Rishe đứng dậy khỏi ghế dài, bước về phía Arnold. Arnold tựa người vào lưng ghế, ngẩng đầu nhìn cô. 

"Vậy thì, em xin thất lễ." 

Vừa cảm thấy mới lạ khi được nhìn xuống Arnold, cô vừa nhẹ nhàng đặt tay lên má anh. 

Sau đó, cô khẽ hít vào một hơi. 

(Wow...)

Má của anh còn mềm mại hơn nhiều so với những gì Rishe mường tượng. Làn da láng mịn, lại mang theo chút lạnh lẽo như tượng đá cẩm thạch. 

"Má của điện hạ… mịn thật đấy…?" 

"..."

Thế là, Arnold nhìn Rishe với một vẻ mặt khó tả. 

Lông mày hơi nhíu lại. Chắc hẳn anh đang nhìn Rishe với tâm trạng của một người đang quan sát một sinh vật lạ. 

(Ờm…) 

Rishe thử dùng ngón tay ấn nhẹ một cái, nhưng nếu xoa mạnh quá thì e là sẽ khiến anh thấy khó chịu. Cuối cùng, cô chỉ đành dùng hai tay ôm lấy gò má Arnold, rồi nhẹ nhàng xoa.

(Dù sao đi nữa… cảm giác e dè vẫn chiếm ưu thế.)

Mặc dù vậy, không hiểu sao, lồng ngực trái của Rishe lại dâng lên một cảm giác bồn chồn. 

(Khi thân phận cải trang của mình bị phát hiện, vẻ mặt mà Arnold điện hạ thể hiện lúc đó… Quả thật là…) 

"--Trông em có vẻ rất vui nhỉ." 

"!!"

Cứ như bị nhìn thấu nội tâm, Rishe không khỏi rụt vai lại.

Dù cô không cố tình bộc lộ ra, nhưng Arnold vẫn như thường lệ, nhìn thấu suy nghĩ của cô. 

Trong lòng không hiểu sao lại muốn biện hộ, Rishe vội vàng phản bác:

"Nếu em trông có vẻ vui, chẳng phải điều đó có nghĩa là khi điện hạ đùa nghịch với má của em, ngài cũng rất thích sao!" 

"—…"

Đôi mắt xanh lam chớp nhẹ. 

Sau đó, anh nở một nụ cười trêu chọc và trả lời. 

"… Ai mà biết được."

"!!"

Không cần anh gật đầu, Rishe cũng hiểu đó là câu trả lời khẳng định. Nhưng trước khi Rishe kịp phản đối, tay của Arnold đã đặt lên tay cô. 

"Rồi sao? Em hài lòng chưa?" 

"À..."

Arnold áp má vào tay phải Rishe và ngước nhìn cô.

"--Cái gọi là hình phạt của em dành cho ta." 

Ánh mắt anh toát lên vẻ quyến rũ đầy khiêu khích. 

"…Dừng lại! Đến đây thôi là đủ rồi!"

Rishe vô thức buông tay ra. Mặt cô nóng bừng, không chỉ vì bị mê hoặc một cách khó hiểu. 

(Nếu cứ ôm mặt điện hạ như thế này…)

Cô thậm chí còn cảm thấy tư thế đó cứ như đang cầu xin điều gì đó. 

"Rishe."

Đối mặt với Rishe đang dùng hai tay ôm mặt, Arnold hỏi. 

"Ngày mai em sẽ đi ngủ sớm chứ?"

"!!"

Khi bị hỏi như vậy, Rishe chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời. 

"T-Tất nhiên rồi...!"

"Vậy thì tốt."

Cô tự hỏi liệu mình có bị thao túng một cách tinh vi hay không.

Nhìn Arnold lại bắt đầu viết, Rishe cảm thấy thất bại. Dù sao đi nữa, vì đã đến lúc để Arnold trở về phòng ngủ, Rishe liền bắt đầu thuyết phục anh.