Nữ thần: “Cậu muốn trở thành gì khi chuyển sinh dị giới?” Tôi: “Xương sườn của dũng sĩ”

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 78: Chiếc nhẫn đính hôn của bạn trai của chị gái của heroine của dũng sĩ

“Đoạn xá ly~Đoạn xá ly~Giảm giảm nhiều nhiều tang tang~”

“Cái bài hát quái quỷ gì đấy.”

“Tại vì gần đây có nhiều đồ không dùng nên tôi mới định vứt đi ấy mà.”

“Cậu đâu cần phải làm vậy. Không gian này do tôi tạo ra nên chỉ cần không bị phong hoá thì tôi có thể khuếch đại ra quy mô cỡ hành tinh đó.”

“Tôi biết chuyện ấy chứ, nhưng chính vì vậy nên đồ đạc mới tăng lên quá nhiều nè.”

“Hừm. Chẳng hạn như cậu định vứt cái gì?”

“Chẳng hạn như máy hút bụi đời mới nhất.”

“Hiệu suất không bị yếu đi thì nó vẫn là hàng mới mà.”

“Cơ mà tôi phải xử lý hết bảy mươi cái cùng loại.”

“Tại sao cậu lại có tận bảy mươi máy hút bụi hả?”

“Tại vì mua theo bộ thì nó rẻ hơn…”

“Cái đó là giá dành cho mấy cửa hàng gia dụng nhập hàng mà.”

“Vậy nên cái nào chỉ cần một máy thì tôi sẽ giảm xuống còn một cái thôi.”

“Cậu lanh lợi nhỉ. À không, vì không lanh lợi nên mới xảy ra tình trạng này mới đúng.”

“Cơ mà cảnh tượng thả hết một trăm con Roomba một lần rất là hùng tráng đó.”

“Tôi cũng muốn xem thử cảnh đó.”

“Chỉ là cứ vứt hàng mới thì con quỷ lãng phí sẽ xuất hiện mất.”

“Không có chuyện đó đâu, nhưng đúng là nếu không được hoàn thành vai trò mà bị xử lý thì người chế tạo cũng không vui lòng lắm.”

“Do đó, tôi đang nghĩ tới chuyện gửi ngẫu nhiên chúng tới mấy dị giới có nền văn minh phát triển chậm.”

“Đừng đùn đẩy đồ công nghệ vượt mức phát triển. Với lại nếu ổ cắm không phù hợp thì muốn dùng cũng không được đâu.”

“Tôi đang nghĩ tới chuyện để họ thờ phụng chúng như thần linh ấy.”

“Không thể phủ nhận được. Tạm thời thì cậu cứ xử lý sao cho hợp lý đi.”

“Vậy thì tôi sẽ gửi chúng đến chỗ mấy vị thần đang làm trung gian chuyển sinh.”

“Tại sao?”

“Thì ở đó sẽ có rất nhiều người chờ chuyển sinh như tôi phải không? Mấy người đó thường sẽ phải chờ đợi tại nơi chẳng có gì nên tôi nghĩ là có thêm vật dụng trong nhà thì họ sẽ dùng chúng hiệu quả hơn.”

“Tôi có cảm giác cái này giống như ký túc xá cho nhân viên, cơ mà xem như cũng được vậy.”

“Nữ thần không để ý chuyện ổ cắm nhỉ.”

“Tôi không nghĩ sẽ có thần linh không thể chuẩn bị ổ cắm tương ứng. Nếu không chuẩn bị tức là vị thần đó không có ý định cung cấp chỗ ở cho người chuyển sinh rồi.”

“À, vậy là phải xem xét cả những chuyện đó à. Tôi không hiểu rõ về mấy chuyện của các vị thần lắm.”

“Nếu cậu biết rõ thì tôi cũng thấy dị lắm đấy.”

“Trước hết thì hãy bàn bạc với vị thần trông có vẻ biết rõ về khoản đó ở chỗ sư phụ Benizake vậy.”

“Nhưng cậu vẫn có giao lưu với một số vị thần nhỉ.”

“Mặc dù có cảm giác như họ đang nhìn một thứ thú vị, nhưng cũng có mấy vị thần khá là hữu hảo đó.”

“Hẳn là nhìn một thứ thú vị rồi. Ủa? Nhìn kỹ lại thì trên con Roomba đang chạy nãy giờ có một mảnh giấy này.”

“A, cái đó là Roomba mang tính năng dọn dẹp kiêm rút chủ đề chuyển sinh mà tôi cải tạo nè.”

“Nếu tự động hoá hết thì chẳng phải thú vui sẽ giảm đi ư?”

“Đúng là thế. Ngoài ra thì bởi vì nó rút trước khi thời gian chờ chuyển sinh kết thúc rồi lại chạy tới chạy lui xung quanh nên tôi tò mò lắm luôn.”

“Ờ thì nếu mảnh giấy viết hình dạng kiếp sau của cậu cứ đi tới đi lui thì tò mò là phải rồi.”

“Sau khi quay về thì tôi sẽ gỡ chức năng này rồi thay bằng chức năng cho mấy đứa Guggegderestaf ăn vậy.”

“Nó là thực vật nên đừng có bảo là cho ăn.”

“Để xem nào, từ bạn có bút danh Karon, [Chiếc nhẫn đính hôn của bạn trai của chị gái của heroine của dũng sĩ].”

“Cái đó giống như nhẫn đính hôn của chị gái của heroine của dũng sĩ nhỉ. Không phải là kích thước sẽ hơi lớn một chút à.”

“Với tôi thì trang sức cho đàn ông nghe không thích cho lắm.”

“Hãy xem như người ta đang chọc phá cậu một chút đi.”

-------------------------------------------------------------------

“Roomba cải tạo trái phép này thật tuyệt khi có chức năng dịch chuyển trong phạm vi ngắn, nhưng với một robot hút bụi thì đây lại là khuyết điểm trí mạng.”

“Tôi về rồi nè. Ủa? Roomba của tôi có chức năng dịch chuyển kìa.”

“Ơ?”

“Ơ?”

“Không phải cậu thêm chức năng này vào à?”

“Nếu có cái tiện lợi như vậy thì tôi đã dùng khi cải tạo chân mình thành bánh xích rồi.”

“Cũng phải.”

“Ưm… Thoạt nhìn thì không có thêm bộ phận gì quái lạ, mà không chừng nó là loại thành tinh giống như Hatcharyukdeht ấy chứ.”

*Thú nhồi bông cựu ma vật cựu ma vật cực Ma Vương đã thành tinh.

“Mà thôi kệ đi, giờ nghe cậu báo cáo nào. Cậu là chiếc nhẫn đính hôn của bạn trai của chị gái của heroine của dũng sĩ nhỉ.”

“Nữ thần đổi chủ đề nhanh quá.”

“Trong hoàn cảnh có Mandragora, sóc bất tử rồi hiện thân của sự vô lý thì nó cũng chỉ là một cái máy hút bụi có thêm chức năng quái dị thôi.”

“Không ngờ nữ thần nghĩ mình là hiện thân của sự vô lý.”

“Chính là cậu đấy. Nào, báo cáo đi.”

“Vậy thì người cần phải giới thiệu đầu tiên chính là chị gái của heroine của dũng sĩ, Muy.”

“Không bắt đầu từ dũng sĩ cũng không phải người sở hữu mà lại bắt đầu từ cô ta à.”

“Tại vì đây là nhân vật khởi đầu mà. Muy là một người chị gái thường hành động theo tâm trạng trong thời điểm ấy. Nhân tiện thì người bên cạnh trong bức ảnh này là Ralp, vị hôn phu đang đeo tôi.”

“Bức ảnh chụp hai người, một cô gái mang vẻ hoạt bát cùng với một người con trai nhỏ người và trông khá ôn hoà.”

“Nhân tiện thì trong đây còn có tôi nữa nên phải gọi là bức ảnh chụp ba mới đúng.”

“Cậu không được tính là người đâu.”

“Buồn ghê. Ờ mà tôi xuất hiện dưới hình thức nhập vào chiếc nhẫn khi hai người họ đính hôn vào đeo vào đó.”

“Chuyển sinh loại khái niệm à.”

“Ralp là một thanh niên rất biết chăm sóc người khác, là nhân vật dũng mãnh duy nhất có thể theo kịp một Muy luôn khiến người khác xoay mòng mòng.”

“Nhân vật dũng mãnh…”

“Đây là khung cảnh Ralp bị xoay mòng mòng.”

“Oa, anh ta bị xoay đến mức tôi phải bất ngờ vì con người có thể bị xoay vòng như vậy đấy.”

“May, heroine của dũng sĩ cũng là một cô gái lực điền. Vậy nên người chị gái cũng sẽ mạnh mẽ tương xứng như vậy.”

“Heroine cũng là loại người mang sức mạnh dị thường à.”

“Muy cũng có một mặt nhạy cảm ngoài ý muốn và rất dễ buồn tủi. Vậy nên cô ấy rất thích người chịu duy trì quan hệ dù bị xoay mòng mòng như Ralp nên tiện đường đính hôn luôn.”

“Bên nam giới thì trông có chút nguy hiểm, nhưng mà tính ra thì cũng khá hạnh phúc nhỉ.”

“Tuy nhiên, sự yên bình đó cũng bị đặt dấu chấm hết cùng với sự khởi đầu của câu chuyện về dũng sĩ.”

“Ở giai đoạn bị xoay mòng mòng theo nghĩa đen thì đã không thể gọi là yên bình rồi.”

“Ngôi làng bị ma vật tập kích, Rilp, người mang vai trò bạn trai của May đã thức tỉnh sức mạnh dũng sĩ.”

“Diễn biến rất thường thấy. Với lại theo tên của dũng sĩ thì hai người kia là anh em à.”

“Vâng. Ralp và Rilp có cha mẹ khác nhau, nhưng họ chính là anh em.”

“Cái đó đâu phải là anh em.”

“Cha mẹ của Ralp là mục sư trong làng và đã nuôi dạy Rilp bị bỏ rơi khi xưa.”

“Vậy là họ được nuôi dạy như anh em à.”

“Vâng. Ralp là một người anh trai biết cách chăm sóc nên rất được Rilp kính yêu.”

“Nghe nhiều như vậy thì anh ta có vẻ là người đức độ nhỉ.”

“Đặc biệt là Rilp còn mang cảm xúc kính trọng với Ralp vẫn luôn cười ôn hoà dù bị Muy xoay mòng mòng mỗi ngày.”

“Giữa anh em thì cảm xúc đó có hơi quá đấy.”

“Đây là lúc họ tiễn đưa Rilp đã thức tỉnh sức mạnh dũng sĩ và cùng May khởi hành lên đường thảo phạt Ma Vương.”

“Với khung cảnh của ngôi làng đầu tiên thì đây gần như là cảnh cuối rồi.”

“Muy bảo ‘Bạn trai của em gái đã lên đường thám hiểm trong thân phận dũng sĩ mà hôn phu của em ở lại làng thì sao được’ rồi dẫn Ralp đi thám hiểm.”

“Cạnh tranh với em gái luôn à.”

“Vâng, cô ấy cũng tuỳ hứng mà lên đường thám hiểm nhằm thảo phạt Ma Vương.”

“Tuỳ hứng này hơi quá rồi.”

“Và quả nhiên là Ralp cũng phải ngăn cản Muy tại đây.”

“Người bình thường thật khổ nhọc nhỉ.”

“Ralp nói rằng ‘Muy, ít nhất thì hãy đóng gói hành lý đi’

“Họ suýt nữa đi thám hiểm mà không mang theo gì à.”

“Tại vì Muy cứ tuỳ hứng mà hành động thôi. Nhân tiện thì lúc đó đang mặc tạp dề luôn.”

“Thiếu kế hoạch cũng vừa phải thôi.”

“Vì vậy, tôi đã bước trên chương thám hiểm của người chị gái cùng hôn phu đang đuổi theo cuộc thám hiểm của dũng sĩ Rilp và May.”

“Đối với bên quan sát thì diễn biến này cũng có cái thú vị nhỉ.”

“Kẻ địch ngăn cản hai người Muy đầu tiên là đàn goblin.”

“Điển hình rồi.”

“Muy vui vẻ xắn tay áo lên nói ‘Nào, hãy bắt đầu cố gắng ở bước đầu tiên trong cuộc thám hiểm của chúng ta’

“Sở hữu sức mạnh có thể xoay người khác thì chắc cô ta cũng có thể chiến đấu nhỉ.”

“Ngược lại, Ralp thì phát huy sự nhát chết mà nói ‘Không được, anh chỉ là một thợ làm vườn xoàng xĩnh mà thôi…’

“Một thợ làm vườn xoàng xĩnh thì phản ứng thế cũng phải.”

“Sau cuộc chiến là bộ dạng Muy nhảy tưng tưng cùng Ralp tơi tả.”

“Đúng như dự đoán.”

“Diễn biến giống như thế lặp đi lặp lại nhiều lần. Vậy nên Ralp đã xin Muy giúp anh ta trở nên mạnh hơn.”

“Chuyện đó nên làm từ trước khi rời khỏi làng cơ.”

“Tuy nhiên, với sự huấn luyện của một Muy sống tuỳ hứng thì việc giúp Ralp mạnh lên có rất nhiều vấn đề.”

“Vốn dĩ anh ta là thợ làm vườn nữa mà.”

“Và người đã đứng lên lúc ấy chính là tôi.”

“Nhân tiện thì cậu thật sự đứng lên à?”

“Vâng, dĩ nhiên là mọc hai chân xoạc một phát.”

“Thỉnh thoảng cậu do dự một chút trong quá trình mọc chân cũng được đấy.”

“Mọc từ từ thì chẳng phải sẽ khó chịu lắm sao.”

“Ý tôi không phải như vậy.”

“Vậy là tôi nên mọc một cách ngượng ngùng?”

“Ý tôi cũng không phải như vậy. Thôi tiếp tục đi.”

“Xem hai người họ suốt cũng không chán, nhưng cứ thế này thì câu chuyện sẽ kết thúc trước khi họ đuổi kịp bọn Rilp. Vậy nên tôi đã xướng tên để làm giáo quan dạy dỗ cho Ralp.”

“Chiếc nhẫn của hôn phu đột nhiên xướng tên thì họ chắc bất ngờ lắm nhỉ.”

“Không đâu, Muy thản nhiên chấp nhận vì nghĩ rằng ‘Đây là chiếc nhẫn truyền xuống từ đời của bà cố nên nó thành tinh cũng không lạ lắm’

“Ở dị giới cũng tồn tại vật thành tinh à.”

“Fantasy nên tồn tại vật thành tinh cũng bình thường mà.”

“Có một tồn tại còn dị thường hơn cả vật thành tinh đấy.”

“Cả Ralp cũng bình tĩnh nói rằng ‘Không đâu, chắc đây là người chuyển sinh từ dị giới đó’

“Bình tĩnh quá mức rồi. không lẽ chuyển sinh dị giới ở đó không hề hiếm à?”

“Không đâu, khá là hiếm luôn đó. Cùng lắm cũng chỉ có truyền thuyết thanh kiếm do dũng sĩ đời đầu sử dụng từng chứa đựng linh hồn của người dị giới thôi.”

“Chỉ bằng truyền thuyết ấy mà một thợ làm vườn lại có thể nhìn thấu cậu không phải vật thành tinh mà là người chuyển sinh dị giới à…”

“Ralp là thợ làm vườn xoàng xĩnh, nhưng anh ta là một người rất biết chăm sóc. Năng lực nhìn ngắm sự vật vẫn luôn được vun đắp mỗi ngày đó.”

“Vun đắp quá nhiều rồi. Cơ mà nơi này cũng tồn tại dũng sĩ và người sở hữu sức mạnh có thể xoay người mòng mòng nên cũng có khả năng.”

“Anh ta cũng từng bảo rằng thực vật còn biết nói chuyện hơn Muy nữa.”

“Thực vật thì không xoay người mòng mòng nhỉ.”

“Và vì thế, tôi vừa đánh bại Muy vừa trở thành giáo quan huấn luyện cho Ralp.”

“Tại sao cậu lại đánh bại người ta hả?”

“À thì tại cô ấy bảo ‘Tôi sẽ kiểm tra xem cậu có phải là chiếc nhẫn xứng đáng để huấn luyện Ralp hay không’ rồi tiến hành chiến đấu luôn.”

“Cậu đánh bại người ta à?”

“Một cơ hội tốt để chạm vào con gái một cách hợp pháp.”

“Trông có vẻ cậu đã nương tay, nhưng tôi thật muốn hướng ánh mắt sỉ nhục tới cậu đấy.”

“Tôi cũng không ghét ánh mắt như vậy của nữ thần đâu. Và tôi đã tiến hành cuộc huấn luyện hơi địa ngục cho Ralp.”

“Hơi địa ngục?”

“Tại vì bên cạnh còn có hôn thê là Muy ủng hộ và chăm chút cho cơ thể mệt mỏi mỗi tối đó.”

“Đúng là cũng hơi cứu rỗi thật.”

“Vâng, tôi cũng có hứng huấn luyện hơn vì ghen tị.”

“Ra là hành vi đổ thêm đầu vào ngọn lửa địa ngục à.”

“Và thành quả của việc tu luyện đã xuất hiện, Ralp đã trở nên mạnh đến mức khác biệt. Đây là bức ảnh.”

“… Liếc. Tôi cẩn thận nhìn vì có thể nó sẽ rất đáng sợ, nhưng ngoại hình cũng không khác gì nhỉ.”

“Nhân tiện thì đây là hình chụp chung với Muy.”

“Anh ta to hơn xa so với hôn thê, không phải là lớn hơn gấp đôi đấy chứ?”

“Nhìn khác liền phải không?”

“Cậu huấn luyện người ta thế nào để đối phương vẫn giữ hình người mà lớn gấp đôi vậy.”

“Cả tôi cũng không thể che giấu kinh ngạc trong lòng.”

“Nguyên nhân không rõ à.”

“Cơ mà trong thế gian vẫn tồn tại nhân vật chính chỉ ăn nấm cũng cao lên nên tôi nghĩ trường hợp này cũng giống như vậy.”

“Tôi không muốn có trường hợp giống như vậy đâu.”

“Cả Muy cũng vô cùng thoả mãn với sự trưởng thành ấy.”

“Hôn phu cao hơn gấp đôi thì tôi nghĩ cô ta sẽ cảm thấy sợ hãi hơn là vui mừng đấy.”

“Lúc nào cô ấy cũng là bên xoay mòng mòng, nhưng giờ thì anh ta đã có thể bế cô ấy lên rồi.”

“Không ngờ cô ta cũng có phương diện thiếu nữ.”

“Vấn đề duy nhất chính là tôi đã không còn vừa với ngón tay của Ralp nữa.”

“Đúng là hoá khổng lồ thì ngón tay cũng trở nên to lớn hơn.”

“Cơ mà tôi vẫn luôn không quên giãn cơ hằng ngày và có thể co giãn tuỳ ý nên đó không phải vấn đề lớn lắm.”

“Nhẫn kim loại mà giãn cơ mỗi ngày thì nó sẽ bị phá huỷ mỏi đấy.”

“Nhờ sự kết hợp của Ralp đã trở nên mạnh hơn cùng Muy siêu mạnh mẽ nên họ liên tiếp đánh bại các kẻ địch khó khăn.”

“Có vẻ các cậu đã đánh bại mấy ma vật trông mạnh mẽ nhỉ… Hình như có tấm hình ma vật trông giống như cá hồi đỏ, mà thôi bỏ qua một bên vậy.”

“Và dù chậm trễ do tu luyện, Muy rốt cuộc đã có thể đuổi kịp và gặp lại em gái May cùng dũng sĩ Rilp.”

“Dù sao cũng có người đã tạo ra vô số quái vật như cậu dạy dỗ nên đuổi kịp là chắc rồi.”

“Nhân tiện thì đây là bức ảnh lúc ấy.”

“Thanh niên trông giống dũng sĩ cùng cô gái đáng yêu đang đối mặt chị gái và vị hôn phu nhỉ. Nếu không có thứ giống như ngọc toạ của Ma Vương phía sau hôn phu thì chắc đây đã là màn tái ngộ cảm động rồi. Các cậu đã đánh bại Ma Vương luôn à?”

“Tụi tôi đi hơi xa một chút ấy mà.”

“Các cậu đâu được đi trước như vậy chứ.”

“Tạm thời thì bọn tôi cũng tinh ý mà cẩn thận không đánh bại Ma Vương đó. Cơ mà Muy lại tuỳ hứng mà chui thẳng vào trong lâu đài luôn…”

“Cả cậu cũng không thể chèo lái thì gớm đấy nhỉ.”

“Vâng, cả tôi cũng cao hứng theo mà đá một cước vào Ma Vương.”

“Vậy là đồng phạm còn gì.”

“Nói chung là chúng tôi đã đánh bại Ma Vương nên Ralp mới trở thành Ma Vương thay thế.”

“Đã đánh bại thì cứ bỏ đó đi chứ thay thế làm gì.”

“Tại vì sau khi đánh bại Ma Vương thì quyền lợi trở thành Ma Vương kế tiếp lại được ban cho.”

“Vì tuỳ hứng mà trở thành Ma Vương luôn à. Chẳng phải cho chị gái của heroine làm Ma Vương thì sẽ tốt hơn sao.”

“À thì tại vì người kết liễu là Ralp ấy mà.”

“Ara, thật bất ngờ.”

“Ma Vương mà tôi đá một cước đã bay trúng Ralp mà tắt thở.”

“Nó được xác định kiểu vậy à.”

“Muy hăng hái bừng bừng, còn Ralp thì lộ vẻ hơi có lỗi dù đã hạ quyết tâm.”

“Trông phức tạp nhỉ.”

“Và Rilp và May bối rối trước Ralp đã trở nên khổng lồ.”

“Dù sao thì người anh trai và cũng là hôn phu của chị gái đã lâu mới gặp bỗng dưng cao hơn gấp đôi mà.”

“Cả tôi cũng vòng qua phía hai người Rilp mà giả vờ bối rối.”

“Cậu thuộc phe Ma Vương và cũng là nguyên nhân của mọi chuyện đấy.”

“Không đâu, về lập trường thì tôi là trung lập cơ. Tại vì Muy đã bảo tôi tuyệt đối không được ra tay.”

“Kể cả kẻ luôn tuỳ hứng nhảy sang phe Ma Vương cũng phải đẩy cậu ra xa sao.”

“Muy nói với hai người Rilp đang do dự không biết có nên chiến đấu hay không rằng ‘Cuộc chiến giữa dũng sĩ và Ma Vương cũng chỉ như anh em đánh nhau mà thôi. Cứ thoải mái giải quyết nào’

“Thực chất thì đây là anh em đánh nhau mà.”

“Rilp và May trở nên hăng hái sau lời ấy.”

“Hăng hái cơ à.”

“Cuộc chiến giữa Muy và May mang cùng dòng máu đấu sĩ truyền thuyết gần như tương đương. Vậy thì cuộc chiến cần giải quyết là giữa dũng sĩ Rilp và Ma Vương Ralp.”

“Ở đâu nhảy ra dòng máu đấu sĩ truyền thuyết kìa. Cơ mà tôi cũng có thể hiểu được.”

“Đứng trước Rilp sử dụng sức mạnh của dũng sĩ, Ralp chống cự bằng sức mạnh của thợ làm vườn xoàng xĩnh.”

“Cái đó thì phải dùng sức mạnh của tân Ma Vương chứ.”

“Và cuộc chiến đã kết thúc. Người giành thắng lợi là hai người Ralp.”

“Anh ta đánh bại dũng sĩ bằng sức mạnh của thợ làm vườn xoàng xĩnh luôn hả.”

“Sức mạnh của dũng sĩ vốn chuyện để trị Ma Vương. Vậy thì chiến đấu bằng năng lực đã được rèn nên của Ralp sẽ có cơ hội thắng cao hơn.”

“Ra là thế, anh ta có tính toán cả nhỉ.”

“Vâng. Ngoài ra thì Ralp là người rất giỏi trông nom người khác. Anh ta đã luôn trông chừng Rilp và em gái của hôn thê từ thuở nhỏ rồi.”

“Ma Vương biết rõ dũng sĩ hơn bất cứ ai à. Thế thì đúng là mạnh thật.”

“Mặc dù không mất đi tính mạng, nhưng Rilp đã mất đi sức mạnh của dũng sĩ sau khi bại trận trước Ma Vương Ralp. Kết quả là thế lực của Ma Giới càng gia tăng.”

“Dũng sĩ duy nhất sở hữu sức mạnh chống lại Ma Vương mà bại trận thì thế là phải rồi.”

“Tuy nhiên, Muy và Ralp đã đứng trên đỉnh Ma Giới mà lựa chọn con đường hoà bình với Nhân Giới.”

“Tôi còn tưởng là họ sẽ tuỳ hứng huỷ diệt thế giới luôn, thật may là kết thúc trong bình yên.”

“Dù sao hai người họ vốn cũng là con người. Tuy nhiên, về sau thì vẫn xảy ra vài vấn đề nho nhỏ.”

“Bởi vì một con người đã trở thành Ma Vương, đánh bại dũng sĩ rồi lập hoà bình với thế giới con người à.”

“Cơ mà Ralp cũng không thua trận bao giờ cả.”

“Tại vì cậu đã thực hiện cuộc huấn luyện địa ngục còn gì.”

“Không chỉ Muy, cả Rilp lẫn May đều âm thầm hỗ trợ anh ta.”

“Sự trợ giúp từ cựu dũng sĩ bằng sức của trăm người nhỉ.”

“Và quà mang về là một bộ cây cảnh dùng để chăm sóc mà Ralp gửi cho nữ thần. Anh ta bảo là nếu nữ thần có một sở thích mới trong lúc tôi không có mặt thì thật tốt.”

“Chắc là cậu đã kể về tôi rồi, nhưng không ngờ anh ta lại chu đáo như vậy.”

“Nhân tiện thì về thời khắc cuối cùng, trong lúc tôi đang giãn cơ hằng ngày thì đột nhiên cơ thể vỡ ra luôn. Chắc là do tuổi già rồi.”

“Đó là do phá huỷ mỏi.”

-------------------------------------------------------------------

“Ừm, làm vườn như một thú vui cũng ổn nhỉ. Bộ cây cảnh này vừa vặn với mình đến mức dị thường… Rốt cuộc cậu ta đã kể chi tiết về mình đến mức nào... Ủa? Trong đống dụng cụ có một bức thư___”

Gửi cậu nhẫn thân ái.

Cậu vẫn luôn giãn cơ bản thân mỗi ngày, nhưng tôi có cảm giác cậu sắp sửa vỡ nát vì phá huỷ mỏi nên tôi xin chấp bút để cậu có thể đọc sau khi chết đi và quay về nơi ở của Nữ Thần mà cậu yêu thương nhất.

Cậu lúc nào cũng sống với tinh thần hăng hái cùng Muy nên tôi chỉ có thể dùng bức thư này để từ tốn bày tỏ nỗi niềm trong lòng này.

“Đến cả tương lai cậu chết cũng bị người ta dự đoán kìa.”

Rilp vốn đã được hứa hẹn sẽ trở thành một dũng sĩ mà sinh ra. Và quốc gia đã giao Rilp cho cha tôi nuôi dưỡng để em ấy có thể bình an trưởng thành tới khi có khả năng chiến đấu trong thân phận dũng sĩ.

Muy và May cũng là hậu duệ của gia tộc do thế giới chuẩn bị để trở thành đồng minh vững chắc cho em trai. Thế giới kỳ vọng và chuẩn bị cẩn thận để Rilp có thể trở thành dũng sĩ đánh bại Ma Vương.

Rilp có lẽ sẽ lựa chọn May có tuổi tác gần mình làm đồng đội. Tôi đã luôn cảm nhận được tương lai ấy từ nhỏ. Bởi vì ánh mắt của ngôi làng, của quốc gia, của thế giới đều đang nói lên điều đó.

Tôi là con trai của mục sư đã đón nhận dũng sĩ. Không hơn cũng không kém. Tôi có thể tuỳ ý lựa chọn công việc trong tương lai, không cần phải gánh vác sứ mệnh gì cả.

Song, có lẽ đó cũng là một lý do. Lý do mà tôi không thể nhịn được khi nhìn vào em trai đang có một tương lai gánh vác trách nhiệm trọng đại của dũng sĩ chờ đợi trước mắt.

“___ Bởi vì dũng sĩ là một phần tử không thể thiếu trong một câu chuyện của thế giới nhỉ.”

Tôi cảm thấy mắc nợ. Vì để hỗ trợ Rilp, tôi đã truyền đạt cảm xúc của mình cho Muy đang đồng điệu với ý chí của thế giới.

Cả Muy lẫn May đều được biết Rilp sẽ trở thành dũng sĩ, và bọn họ đã luôn nghiêm khắc tập luyện mỗi ngày vì điều đó. Song, vì lời nói của tôi mà Muy lại bắt đầu thương hại Rilp và May.

Kể từ dạo ấy, May bắt đầu sống dựa theo cảm xúc của mình. Cô ấy bắt đầu bị xung quanh xa cách vì trở thành một đứa trẻ hư hỏng chỉ biết sống tuỳ hứng.

“… Lý do anh ta giỏi trông nom người khác cũng bao hàm lý do như thế nhỉ.”

Rốt cuộc thì Rilp đã thức tỉnh và lên đường diệt trừ Ma Vương. Chứng kiến khung cảnh mọi người trong làng tiễn đưa Rilp và May bằng ánh mắt tràn ngập kỳ vọng, Muy đã không thể nhịn được.

Cô ấy không thể tha thứ chuyện chỉ có hai người đó gánh vác vận mệnh thế giới nên định một mình tiêu diệt Ma Vương.

Tôi đã cố giữ cô ấy bình tĩnh, nhưng cuối cùng thì vẫn vô ích. Vậy nên tôi đã quyết định cùng đi với cô ấy. Những lời mà Muy từng nói với người trong làng có lẽ cũng chỉ là kiểu phô trương lừa gạt mà thôi.

Trái ngược với hai người Rilp đang trong quá trình chuẩn bị tiêu diệt Ma Vương, Muy có ý định muốn chạy thẳng đến mục tiêu mà đánh bại Ma Vương. Cứ tiếp tục thế này thì không chừng Muy sẽ miễn cưỡng mà ngã xuống.

Nếu đã không thể thuyết phục thì tôi muốn mình ít nhất có thể đứng ngang hàng với bọn họ.

Tôi đã nhờ Muy giúp mình trở nên mạnh hơn. Bản thân biết một thợ làm vườn xoàng xĩnh có đặc huấn cũng chẳng mạnh hơn được bao nhiêu. Thế nhưng, tôi cần phải câu thời gian cho đến khi hai người Rilp đuổi kịp. Tôi đã có cảm xúc đáng xấu hổ rằng sự thảm hại của mình có lẽ sẽ giúp cô ấy bình tĩnh.

Tuy nhiên, tôi biết hành động đáng xấu hổ ấy không thể tạo nên kết quả tốt. Nhìn tôi hoàn toàn không thể trở nên mạnh hơn, Muy bắt đầu suy nghĩ đến chuyện bỏ tôi lại và tiếp tục đi tiêu diệt Ma Vương một mình.

Tôi đã không còn cách để ngăn cản cô ấy. Tôi tuyệt vọng vì có lẽ bản thân sẽ phải đứng nhìn một Muy đã bị bản thân thay đổi đi vào chỗ chết.

Song, cậu lại xướng tên lên vào lúc áy. Cậu đã ban cho tôi khả năng đó.

“Cho dù là một thợ làm vườn xoàng xĩnh thì cậu ta vẫn có thể…”

Muy lưu tâm đến lời của cậu sau khi áp đảo cô ấy. Chỉ cần có thể cản chân Muy, tôi sẵn lòng tuân theo cuộc huấn luyện của cậu.

Và tôi đã thành công trở nên mạnh hơn. Bằng việc trở nên mạnh hơn, tôi đã có thể thật lòng nghĩ đến chuyện cứu rỗi cả Rilp và May chứ không chỉ Muy nữa.

Cho đến khi biết được chuyện người đánh bại Ma Vương sẽ có thể trở thành Ma Vương theo thông tin từ ma tộc, tôi rốt cuộc đã hạ quyết tâm.

Tôi sẽ trở thành Ma Vương mà giải phóng Rilp và May khỏi sứ mệnh của mình. Chứng minh cho mọi người thấy rằng tôi có thể cứu rỗi thế giới mà không cần trông chờ vào dũng sĩ.

“… Tôi còn tưởng chủ thể là chị gái, hoá ra đây mới là khởi đầu sao.”

Có lẽ cậu không hề nghe vì đang bận giãn cơ, nhưng Muy đã vui lòng nói rằng mình sẽ giúp đỡ sau khi nghe được quyết tâm của tôi. Hơn nữa còn bằng nụ cười đẹp nhất từ trước đến nay.

Về sau chính là kết quả mà tôi đã cùng cậu trải nghiệm. Chúng ta đánh bại dũng sĩ và đưa thế giới đến hoà bình. Nhờ khả năng mà cậu ban cho mà tôi đã nắm được tương lai không thể nào tốt hơn trong tầm tay.

Tôi đã tưởng cuộc đời của mình không phải gánh vác bất cứ thứ gì, nhưng nhờ cậu mà tôi đã có được quyết tâm gánh vác tương lai của những người quan trọng đối với mình. Thật lòng cảm ơn cậu.

“Kể cả khi không cần gánh vác thì bản thân vẫn có thể gánh vác. Tuy nhiên, thời điểm cậu ta thật lòng muốn dẫn dắt ai đó đều là lúc cậu ấy cảm nhận được khả năng của người đó ngay từ ban đầu. Người này không bị chi phối bởi ý chí của thế giới, hơn nữa còn sở hữu tài năng nhìn nhận rất rõ ràng.”

Sau cùng thì tôi có một nguyện vọng. Chuyện này không cần phải vội, cũng không phải điều thiết yếu, nhưng nếu cậu biết nguyên nhân tại sao tôi trở nên lớn hơn thì xin hãy nói cho tôi biết với.

“Rốt cuộc thì điều đó vẫn là bí ẩn à.”

=============================

Lý do Ralp trở nên to lớn là…?

Đoạn xá ly: từ bỏ những thứ không cần thiết Roomba là robot hút bụi tự động. Quỷ lãng phí là một phiên bản quảng cáo ngày xưa nhằm nâng cao ý thức người dân tránh lãng phí. Phá huỷ mỏi xảy ra khi ứng suất thay đổi dẫn đến sự xuất hiện của những vết rạn nứt li ti, cuối cùng thì khiến bộ phận ấy bị yếu đi và nứt vỡ.