“Ahaha, nghe buồn cười quá đi~”
(Cậu ta đang nói chuyện điện thoại. Bỏ qua chuyện làm thế nào mà sóng có thể tìm đến không gian của mình, cậu ta đang nói chuyện với ai nhỉ?)
“Phải rồi ha, Pien thiệt luôn.”
(Cơ mà tại sao lại dùng giọng điệu nữ sinh cấp ba, hơn nữa thời đại cũng khác nhau)
“Đúng kiểu luật tài chính ruộng lúa vĩnh viễn luôn.”
(Rekijo… Không, vốn dĩ chuyện dùng cụm từ đó như tính từ cũng dị quá rồi)
“Ừm ừm, vậy thôi chào nhé… Ủa? Chào buổi sáng, nữ thần.”
“Chào buổi sáng. Dường như cậu vừa nói chuyện với ai nhỉ.”
“Vâng, tôi vừa nói chuyện với sư phụ Benizake đó.”
“Cậu nói chuyện kiểu đó với sư phụ Benizake à?”
“Nói chuyện bình thường nghe cũng chán nên bọn tôi chơi kiểu rút thăm rồi hoá vai nhân vật trong đó.”
“Vậy cái cậu rút là nữ sinh cấp ba loại Rekijo hả?”
“Không phải, là Thiên hoàng Shomu thích tiệc tùng.”
“Hoá ra…”
“Nhân tiện thì sư phụ Benizake là Rapper Sen no Rikyu.”
“Tôi cũng muốn nghe giọng bên kia ghê.”
“Dù sao chúng tôi cũng không biết mình sẽ chuyển sinh thành thứ gì mà. Lần thử này chủ yếu vì thể hiện cá tính của bản thân là điều tất yếu, nhưng hoá thân thành vật chủ chuyển sinh mới lại càng quan trọng hơn hết.”
“Người chuyển sinh toàn thử mấy cái chẳng ra gì nhỉ.”
“Chủ ngữ hình như hơi rộng quá đó?”
“Vậy là đúng rồi. Từ góc nhìn của người siêu việt thì chủ ngữ kiểu gì cũng rộng ra cả.”
“Cũng phải nhỉ. Chẳng hạn như Ma Vương cũng dùng chủ ngữ rộng như ‘Đám nhân loại___’”
“Giới tính, xuất thân, lập trường. Nhân loại thường gây bất hoà vì mấy hạng mục tóm gọn những đối tượng không có khác biệt mấy nhỉ.”
“Con người cũng có tốt có xấu mà.”
“Ném vào mặt trời thì ai cũng bốc hơi chả khác gì nhau đâu.”
“Quy mô lớn quá. Cơ mà tôi chỉ cần duy trì mười giây là đủ rồi.”
“Cậu bảo mình chẳng chịu nổi một giây mới giống người hơn đấy.”
“Tuỳ vào vật chuyển sinh mà tôi có thể duy trì lâu hơn đó. Ở mấy thế giới có ma pháp thì tôi tự tin mình có thể học hầu hết ma pháp. Khả năng kháng lửa cũng có thể đạt được một cách đơn giản.”
“Vì chuyển sinh quá nhiều thế giới nên cậu bắt đầu có thể tác động vào quy tắc ở hầu hết các thế giới nhỉ.”
“Giống như hệ điều hành trong máy tính vậy á. Chỉ cần nắm được cảm giác như nguyên lý thì không khó lắm đâu.”
“Tôi thì nghĩ hệ thống sẽ khác nhau rất nhiều tuỳ vào thế giới đấy. Không phải fantasy và SF sẽ khác nhau rất nhiều sao?”
“Ừ thì cũng phải. Nhưng cơ bản thì SF vui hơn đó. Tại cư dân ở đấy thường sẽ giải thích nguyên lý đại khái.”
“Kể cả khi tồn tại tài nguyên năng lượng độc đáo thì hầu hết phương pháp vận dụng đều đã được nghiên cứu. Dĩ nhiên ở thời đại nguyên thuỷ của thế giới SF sẽ khác, nhưng làm vậy thì yếu tố SF gần như chẳng còn lại gì.”
“Trong chuyển sinh dị giới thì tổng lượng tri thức của người đi trước sẽ là yếu tố khá quan trọng nữa. Khi đó thì tỉ lệ giữa học tập để mạnh lên và tự mình mạnh lên sẽ thay đổi ngay.”
“Cậu có thể nhắc tới chủ đề như thế này làm tôi cảm nhận được cậu là người chuyển sinh lão luyện nhỉ.”
“Giờ viết sách hướng dẫn chuyển sinh thì bán được không ta?”
“Tanaka ra sách giống hệt thì thị phần sẽ bị cướp đi đấy.”
“Vậy chắc không được, Tanaka-san đã ra sách trước rồi.”
“Ơ? Thế tôi cũng muốn có một cuốn đấy.”
“Hình như số lượng sách xuất bản đầu tiên đã bán hết rồi, để tôi đặt hàng lai cho.”
“Bán được đấy nhỉ. Cơ mà tôi lo là chất lượng người chuyển sinh sẽ tăng một cách dị thường cơ.”
“Không đâu, người mua chủ yếu là mấy Chúa Sáng Thế cơ. Người bình thường cũng không có cách để mua sách do Tanaka-san xuất bản.”
“Cũng phải. Cơ mà nó có yếu tố để Chúa Sáng Thế yêu thích à?”
“Có vẻ họ có thể học bí quyết để ban sức mạnh cân bằng cho mấy người chuyển sinh được mời tới á.”
“Thế cũng đúng. Mấy vị Chúa Sáng Thế tệ trong đo lường khả năng con người lắm. Thường là họ sẽ lỡ tay ban kỹ năng cheat phá hoại cân bằng cho mấy người ấy.”
“Ban sức mạnh lớn quá thì cảm giác thành tựu sẽ giảm đi rất nhiều nữa.”
“Mặt khác thì họ lại đạt được cảm giác sung sướng, nói chung là có sở trường sở đoản riêng của nó. Được rồi, đã đến giờ cậu chuyển sinh.”
“Vậy thì hãy phát sáng cánh tay phải mà bốc lá thăm diệu kỳ.”
“Đừng nhét hiệu ứng thừa thãi chỉ để rút thăm… Khoan, con người thì đừng đột nhiên phát sáng cánh tay như vậy.”
“Vậy thì tôi sẽ phát sáng từ từ.”
“Cái nào cũng không. Mà khoan, ý tôi là cậu hãy làm trong phạm vi con người đi đã.”
“Ưm… Vậy thì hãy quấn đèn LED vào tay phải vậy.”
“Tôi vừa hạn chế cậu nên nói cũng không phải lắm, nhưng sao tự dưng nhìn nó nghèo nàn quá đi.”
“Không sao đâu, tôi dùng đèn LED bảy màu đó.”
“Trông hoa lệ đấy.”
“Từ bạn có bút danh Nomato, [Kính cửa sổ của pod thoát hiểm nằm trong chiến hạm vũ trụ của thế giới SF]. Trông cứng cáp quá nè, ngon luôn.”
“Tài năng có thể vui mừng dù chỉ có một yếu tố đáng để vui mừng.”
“Pod thoát hiểm của chiến hạm vũ trụ có dịp xuất hiện nhiều lắm. Rất đáng để làm lắm mà.”
“Pod thoát hiểm không phải công việc đâu. Với lại cậu là cửa sổ mà.”
“Cùng lắm thì tôi cũng có thể tự mình thoát hiểm nên độ an toàn cũng rất cao.”
“Cái đó không phải là pod thoát hiểm bị hỏng à.”
-------------------------------------------------------------------
“Hướng dẫn chuyển sinh do Tanaka viết không ngờ lại có ích như vậy. Cơ mà có cái chữ ký trực tiếp trông không ưng cho lắm.”
“Tôi về rồi nè. Ai da, không ngờ lại có màn kịch thoát hiểm kiểu như vậy luôn.”
“Mừng cậu quay về. Đó là pod thoát hiểm thì khi xuất hiện dĩ nhiên phải là kịch thoát hiểm còn gì. Cậu là kính cửa sổ của pod thoát hiểm nằm trong chiến hạm vũ trụ ấy nhỉ.”
“Vang. Tôi đã trở thành kính cửa sổ của pod thoát hiểm nằm trong chiến hạm vũ trụ Titaniku.”
“Trông nó sẽ đâm vào núi băng mà chìm đấy. Trong trường hợp này là mảnh vụn vũ trụ nhỉ.”
“Chìm thì đúng là chìm rồi. Khá là ấn tượng lắm luôn đó.”
“Hừm, vậy nhờ cậu kể kỹ về chuyện đấy.”
“Titaniku được chế tạo làm con bài tẩy trong chiến tranh vũ trụ, là vũ khí tối hậu được giao phó vận mệnh của Trái Đất.”
“Giao phó vận mệnh của Trái Đất mà gu đặt tên nghe bất an quá đi.”
“Nhưng đó chỉ là cái tên thôi. Con tàu đã quét ngang mấy tàu vũ trụ của bọn thuộc hành tinh Godu Legendy đang xâm lược đó.”
“Tôi hiểu cái ý định khiến tên kẻ địch trở nên hoa mỹ hơn, nhưng giờ lại nghe nó rẻ tiền thế nào ấy.”
“Cơ mà thách thức kẻ địch chung của nhân loại nghe hay thật. Cả tôi cũng bị cuốn theo bầu không khí mà trở nên vô cùng nhiệt huyết.”
“Không phải là do điều hoà không có tác dụng à?”
“A, nhân tiện thì nó là loại pod thoát hiểm tròn vo như thế này.”
“Nhìn đúng kiểu nó được trang bị tính năng tối thiểu nhỉ. Cửa sổ cũng chỉ có mình cậu hả?”
“Vâng. Tại vì pod này nhỏ lắm. May mà tôi không cần phải sống cùng phòng với người chuyển sinh khác đó.”
“Sống cùng phòng… Mà xem vậy cũng được đi. Nhân tiện thì cái ký hiệu hình sao ở bên cạnh lối vào là gì vậy?”
“Ơ, nữ thần không biết ký hiệu bắn hạ à?”
*Hình vẽ ghi chú số máy bay địch đã bắn hạ
“Làm sao mà pod thoát hiểm lại có ký hiệu bắn hạ?”
“Tôi bị cuốn theo bầu không khí nên trở nên nhiệt huyết ấy mà.”
“Xin đừng xuất chiến bằng pod thoát hiểm. Số sao nhỏ là bảy, số sao lớn là hai… Cậu hạ được những hai mươi bảy chiếc bằng pod thoát hiểm à?”
“Không đâu, ngôi sao là phân loại kẻ địch thôi. Đây là hai chiếc chiến hạm số bảy đó.”
“Pod thoát hiểm xin đừng đánh hạ chiến hạm giùm.”
“Tại tôi bị cuốn theo bầu không khí nên trở nên nhiệt huyết.”
“Đừng đi tạo nên chiến công ngang với máy bay át chủ bài cứ như tiện tay. Bộ có phi công nào ở đây à?”
“Pod thoát hiểm đương nhiên là không có rồi. Cơ mà sẽ có nhân viên bảo trì đến xem xét định kỳ.”
"Nếu dính dáng tới cậu thì chắc người đó sẽ là một dạng nhân vật chính nhỉ. Nhưng nhân viên bảo trì thì ấn tượng có hơi nhạt nhoà.”
“Tên của anh ta là Bartholomow Druke. Một thành viên bình thường rất hợp với bộ râu cùng điếu xì gà.”
“Tên đàn ông đó chắc chắn nên làm thuyền trưởng hơn đấy.”
“Druke bị mất đi tay phải và mắt phải vì tai nạn hồi còn trẻ nên phải lắp tay giả cùng mắt giả. Dù vậy, do quá yêu thích tàu thuyền nên anh ta mới được tuyển dụng làm nhân viên bảo trì. Đây là hình ảnh.”
“Một người tầm ba mươi bốn mươi tuổi với bộ râu đẹp đẽ đang dựa vào cửa ra vào pod thoát hiểm mà hút điếu xì gà. Chỉ cần mang áo choàng thêm là giống thuyền trưởng lắm đó.”
“Tôi không hút xì gà được nên hay dùng cửa kẹp tay chân anh ta.”
“Hàng lỗi tới mức nào vậy.”
“Tại bảo anh ta đừng có hút mà anh ta vẫn hút đó.”
“Cậu nói luôn à.”
“Thật ra ở thời đại này thì phần lớn cỗ máy đều được tích hợp AI. Druke cũng tưởng tôi là một AI ngố của pod thoát hiểm thôi.”
“Không có AI gốc của pod thoát hiểm hả?”
“Họ xem tôi là dị vật nên loại bỏ nó từ đầu rồi.”
“Rõ ràng là người ta hoạt động đúng mà. Với lại làm sao cậu điều khiển được vậy?”
“Tôi liên kết suy nghĩ mình với bảng điều khiển đó. Xét trên một phương diện thì bản thân tôi cũng hoàn thành vai trò của một chip AI luôn.”
“Công nghệ cao đấy nhỉ. Cơ mà cậu lộ hẳn ra ngoài thì không có vấn đề gì về thiết kế à?”
“Không sao đâu. Tôi đã rèn luyện hằng ngày nên vẫn có thể chịu được đạn pháo từ chiến hạm.”
“Mặt kính chỉ tập luyện thì đừng có chịu được đạn pháo từ chiến hạm.”
“Còn về Druke, do bề ngoài nghiêm khắc cùng tính cách luộm thuộm nên thường không thể nhập bọn cùng đồng đội. Vì lúc nào cũng rảnh rỗi nên anh ta hay đi bảo trì mấy pod thoát hiểm như tôi.”
“Cho dù giống thuyền trưởng bao nhiêu, nhưng nếu đặt sai thời đại hay hoàn cảnh thì cũng nằm ở tầng chót à.”
“Druke lúc nào cũng phàn nàn với tôi hết.”
“Phàn nàn về chỗ làm việc thì khá là khó để làm thuyền trưởng nhỉ.”
“Chẳng hạn như đừng có tự tiện khởi động thiết bị thoát hiểm.”
“Là bên đó à, thế thì dĩ nhiên là phàn nàn rồi.”
“Nhưng cỗ máy của tôi là pod thoát hiểm mà. Khi xuất chiến thì tôi phải khởi động thiết bị thoát hiểm mới ra ngoài được chứ.”
“Pod thoát hiểm không được tính vào máy bay chiến đấu đâu.”
“Lúc nào đài chỉ huy cũng hỏi là có ai ở bên trong.”
“Pod thoát hiểm đột nhiên phóng ra thì dĩ nhiên đài chỉ huy phải cuống cuồng hỏi chuyện rồi.”
“Sau mỗi lần tôi náo loạn thì lúc nào Druke cũng là người đến mang tôi về.”
“Cậu không tự về được à?”
“Pod thoát hiểm hầu như đổ hết tính năng vào thiết bị duy trì sự sống đó. Kể cả khi phát tín hiệu cứu nạn liên tục thì nhiên liệu dùng để di chuyển cũng không tốt mấy.”
“Pod thoát hiểm không người lại tự động phóng ra thì rõ ràng là sự cố còn gì.”
“Cũng đúng. Thuyền trưởng cũng bảo Druke phải bảo trì đàng hoàng nữa cơ.”
“Bởi vì anh ta là người phụ trách mà. Kỹ sư lúc nào cũng để lỗi mãi thì dĩ nhiên sẽ phải bị mắng thôi.”
“Do đó, trước khi xuất chiến thì tôi đã gửi tin ‘Pod thoát hiểm số một, ra trận’ cho đài chỉ huy.”
“Pod thoát hiểm không người tuyên bố xuất chiến nghe hơi kinh dị đấy.”
“Cơ mà mỗi khi tôi xuất chiến thì họ đạt được chiến công không ít nên tôi dần được công nhận là một dạng mê tín đó.”
“Dù họ có công nhận đó là chiến công của cậu đâu. Cơ mà sao lại là mê tín?”
“Tại vì mỗi khi tôi phóng tới thì tự dưng máy bay chủ lực hoặc chiến hạm của địch liền chìm xuống.”
“Vốn dĩ cậu làm sao để chiến đấu bằng pod thoát hiểm hả?”
“Dĩ nhiên là cạch cạch cái pod rồi.”
“Tự dưng nó biến hình thành máy bay chiến đấu trông sẽ được nhân vật chính lái trong anime robot.”
“Về cơ chế của robot thì tôi đã học được rất nhiều vào lần biến chân thành bánh xích nên bản thân đã thử cố gắng hơn.”
“Hoá ra đây là phục bút à. Thế này thì người ở thế giới bên kia sẽ bị bỏ lại vì công nghệ vượt quá thời đại đấy.”
“Tại tôi là pod thoát hiểm nên không có chức năng gửi thông tin chi tiết trong máy. Khi pod thoát hiểm phóng đi thì họ báo cáo là có một vật thể hình người bí ẩn không biết xuất hiện từ đâu và diệt trừ kẻ địch.”
“Cách xuất hiện của một cỗ máy trông như đang đi trộm điểm kinh nghiệm nhỉ.”
“Mấy kỹ sư khác cũng kiểm tra cỗ máy của tôi vài lần nhằm tìm ra điểm liên quan, chỉ là không ai ngoài Druke nhận ra cả.”
“Tên đàn ông đó nhận ra à.”
“Tại vì tên đó làm rơi tàn thuốc trong cỗ máy nên tôi mới biến hình một chút để búng tên đó đi.”
“Khó mà thấy robot biến hình để đẩy người bên trong mình ra ngoài đấy.”
“Anh ta bảo rằng ‘Không tệ lắm, nhưng mà phải có thêm mũi khoan thì hay hơn’”
“Cho dù mũi khoan hay ho thì cũng không cần đâu. Đây là thế kỷ vũ trụ mà.”
“Tôi đã gắn vào đó. Mỗi lần xuất chiến lại phải cướp vũ khí địch mới bắt đầu được nên vất vả lắm.”
“Vì cậu là pod thoát hiểm còn gì.”
“Tôi đã trang bị thêm mũi khoan tại chỗ ghế ngồi nữa.”
“Mất đi tính năng chính của pod thoát hiểm rồi.”
“Tạm thời thì vẫn ngồi được đó.”
“Cái chữ tạm thời của cậu khiến người khác không muốn ngồi đâu.”
“Nó còn biết xoay nữa.”
“Càng giảm độ muốn ngồi thôi.”
“Chỉ là dù có thể biến hình, nhưng cỗ máy chỉ mang nguyên liệu của một pod thoát hiểm thông thường. Sau khi xuất chiến vài lần là bị nát tươm nên tôi cũng biết ơn việc bảo trì của Druke.”
“Vì cậu tự tiện xuất chiến nên bị ném đi đâu đó cũng không lạ đâu.”
“Mỗi lần như vậy là tôi bị anh ta phàn nàn.”
“Hiển nhiên rồi.”
“Tôi cũng cự lại là đừng có đánh rơi tàn thuốc trong đây.”
“Thực chất thì chỗ đó cũng nằm ở bên trong cơ thể cậu nhỉ.”
“Thiệt luôn, đấm túi bụi mà anh ta cũng chẳng chịu nghe.”
“Xin đừng đấm người ta bằng cỗ máy có thể đánh hạ chiến hạm.”
“Chỉ là hành trình vũ trụ cũng đến hồi kết thúc. Titaniku rốt cuộc hoàn thành chiến dịch cuối cùng và phá huỷ căn cứ chính trong thuộc địa vũ trụ của địch. Họ đã thành công dẫn dắt cuộc chiến đến thắng lợi.”
“Ối chà, tự dưng hoàn thành luôn mục tiêu cuối cùng rồi.”
“Tuy nhiên, chiến dịch cuối cùng ấy vô cùng miễn cưỡng. Nó giống như là cưỡng ép xông vào lòng địch mà đánh bom cảm tử vậy. Mặc dù đã nắm chắc chiến thắng, nhưng Titaniku đổ dồn toàn bộ chủ lực vào một điểm đã bị địch quân còn sót lại bao vây.”
“Dù sao đây cũng là thế giới SF nên cũng không có chuyện tiêu diệt Ma Vương là thế giới được cứu rỗi nhỉ. Chỉ là mấy tác phẩm fantasy gần đây cũng thường có mấy diễn biến như thế.”
“Toàn bộ máy bay chiến đấu đều bị đánh hạ, tất cả vũ trang bị phá huỷ, nhân tiện thì chúng cũng bị cướp làm chiến lợi phẩm.”
“Dồn toàn bộ chủ lực nhằm liều mạng thì thế là phải.”
“Những kẻ thuộc hành tinh Godu Legendy trèo vào chiến hạm. Những thành viên còn sót lại cố giao chiến bằng vũ khí thường. Tuy nhiên, số lượng bên kia lại nhiều hơn. Từng người từng người một dần ngã xuống.”
“Đối tượng đều là thành viên của chiếc thuyền phá huỷ căn cứ chính nên chúng hận thù như thế cũng phải.”
“Song, trong đó vẫn còn người đàn ông không từ bỏ mà tiếp tục chiến đấu. Đó chính là Druke.”
“Ồ, tự dưng lại giống nhân vật chính.”
“Năng lực chiến đấu của Druke vô cùng tuyệt vời. Anh ta luồn lách giữa cơn mưa súng laser, chém nát kẻ địch rồi ném rồi chém rồi ném.”
“Năng lực chiến đấu hơi quá cao so với một nhân viên bảo trì thông thường đấy.”
“Anh ta cũng không phải bị cỗ máy biến hình như tôi đánh đập để chơi đâu.”
“Tên đó hút xì gà cũng không ít nhỉ.”
“Tuy nhiên, hành động của Druke rốt cuộc vẫn rơi vào hư vô, anh ta bị dồn vào đường cùng bởi chiến thuật biển người. Nhân tiện thì anh ta cũng trúng đạn của địch mà bị thương.”
“Tôi còn tưởng anh ta sẽ làm nhân vật vô địch cơ, hoá ra là vẫn nằm trong phạm vi của SF. Vậy rồi cậu cứu anh ta à?”
“Vâng. Cứ để anh ta chết thì tôi sẽ khó kê cao gối mà ngủ. Vì vậy nên tôi đã ném anh ta vào trong pod, biến hình và thoát ra ngoài.”
“Tôi nhớ là nhiên liệu cậu cũng không có nhiều lắm mà vẫn thoát được nhỉ.”
“Tại vì thuyền trưởng Titaniku đã thông báo là sẽ cho nổ con thuyền. Vì nghĩ đống còn lại sẽ uổng phí nên tôi mới xin mấy bình nhiên liệu từ kho đó.”
“Kiểu như tốt hơn so với bị kẻ địch bắt giữ à… Nếu làm tù binh thì không chừng người đó vẫn còn cơ hội sống sót mà.”
“Ai biết được đâu. Bình thường thì thông báo từ đài chỉ huy sẽ trộn lẫn tiếng của rất nhiều người, nhưng lúc ấy chỉ có mỗi giọng của thuyền trưởng mà thôi.”
“Hừm. Vậy rồi cậu chỉ mới thoát ra khỏi chiến thuyền chứ chưa thoát hẳn đâu nhỉ?”
“Vâng. Vai trò của cỗ máy của tôi là giúp người bên trong thoát khỏi tình thế nguy hiểm. Vì từ đoạn này là lĩnh vực sở trường nên tôi đã khuấy tung lên đó.”
“Người bên trong chắc không dễ chịu rồi.”
“Tôi đã bảo anh ta hãy ngồi vào ghế vì rung lắc dữ lắm, nhưng anh ta cứ khăng khăng từ chối.”
“Tại vì ghế ngồi đang gắn mũi khoan kìa.”
“Tôi né tránh đạn pháo, triệt hạ kẻ địch chặn đường, cuối cùng thì đột phát được vòng vây.”
“Kẻ địch chắc cũng không tưởng tượng nổi chuyện pod thoát hiểm có thể chuyển động đến mức ấy nhỉ.”
“Tuy rằng nhiên liệu đã cạn đáy, nhưng tôi đã thành công thoát khỏi truy binh. Tôi vừa tháo mũi khoan loại nhỏ rồi một lần nữa bảo Druke đang bị thương ngồi vào ghế. Song, Druke vẫn cự tuyệt điều đó.”
“Úi chà, tại sao vậy?”
“Druke vừa lấy ra điếu xì gà vừa nói ‘Vai trò của ngươi là bảo hộ kẻ ngồi ở đó còn sống. Ta không muốn đi đến cuối đời trong khi bị kẻ đã náo loạn như ngươi xem là kẻ vô tích sự’”
“… Có vẻ vết thương nặng lắm nhỉ.”
“Đúng vậy. Mọi khi thì tôi sẽ gây sự nếu anh đánh rơi một mẩu tàn thuốc, nhưng mặt sàn lúc này đã bị nhuộm đỏ cả rồi. Tôi cũng chẳng buồn nổi cơn tức giận nữa. Nếu đã bẩn đến thế này thì kệ luôn nên tôi châm lửa cho điếu xì gà của Druke.”
“Nhân tiện thì cậu gỡ mũi khoan và châm lửa bằng…”
“Đó là cánh tay robot nhút một cái từ bên trong.”
“Xem như cánh tay không mọc từ cửa kính là được rồi.”
“Druke tiếp tục nói ‘Pod thoát hiểm này chỉ mang theo xác chết mà thôi. Ngươi không thể thực hiện vai trò trong lần này, nhưng lần tới hãy cứ cứu ai đó đi. Với lại đừng có tự tiện phóng ra ngoài, không có mấy tên tọc mạch chịu đi bảo bọc thứ phế phẩm như ngươi đâu’”
“Dù sao đó cũng là pod thoát hiểm toàn lỗi trong suốt chuyến hành trình dài mà. Bị phân giải lúc nào cũng không lạ đâu.”
“Druke từ từ rít một điều cuối cùng, nhìn tàn thuốc rơi trên mặt đất mà nói tiếp ‘À, xin lỗi nhé. Ta lại làm bẩn mất rồi, hehehe…’ Sau đó thì anh ta rơi vào giấc ngủ dài.”
“Thời khắc cuối cùng ấn tượng thật nhỉ. Tuy rằng cái chết kiểu đó khá buồn đối với một nhân vật chính, nhưng cảnh tượng ấy vẫn đủ ngầu rồi.”
“Anh ta đâu chết đâu? Nhìn nè, đây là tấm hình sau khi anh ta quay lại Trái Đất.”
“Trông khoẻ mạnh thật đấy. Vết thương mà máu tràn cả sàn nhà thì phải chết rồi chứ?”
“Nếu bỏ không thì đúng là anh ta sẽ chết, nhưng tôi đã thực hiện phẫu thuật cơ giới hoá cho anh ta trong lúc chờ cứu viện tới.”
“Thật kìa, bên trong quần áo có thể thấy máy móc. Không ngờ cậu lại đi phẫu thuật cải tạo người đó.”
“Tại vì không có nguyên liệu vừa tay nên tôi đã dùng nhiều bộ phận trong pod thoát hiểm. Tôi tạo ra một khoang chứa sở hữu chức năng tối thiểu để duy trì sự sống cho Druke rồi phẫu thuật trong đấy luôn.”
“Không ngờ cậu có cả dụng cụ phẫu thuật.”
“Nhờ mũi khoan nên cũng vừa đủ.”
“Vừa đủ luôn à. Mà pod thoát hiểm cũng là cơ thể của cậu phải không? Vậy là cậu vừa phân giải thân thể mình vừa cứu mạng người đàn ông ấy hả?”
“Khi mất đi chức năng của pod thoát hiểm thì sự tồn tại của tôi cũng đón cái chết theo kiểu khái niệm đó. Duy trì ý thức ở lần tăng tốc cuối cũng vất vả lắm luôn.”
“… Có lẽ cậu đã làm chuyện tốt, nhưng chắc chắn anh ta sẽ phàn nàn nhỉ.”
“À thì do dư ra nên tôi thay tay giả anh ta thành mũi khoan ấy mà.”
“Thật kìa, nhìn kỹ lại thì tay phải là mũi khoan.”
“Tôi còn đau đầu không biết nên gắn vào háng không.”
“Cậu không làm vậy chính là việc tốt nhất rồi.”
“Cuối cùng thì tôi gửi khoang chứa đã phát tín hiệu cứu nạn đi, bản thân thì trở thành rác vũ trụ như một mảnh kính.”
“Dù sao đây cũng là mảnh kính công nghệ vượt thời đại có thể chặn cả đạn pháo của chiến hạm mà. Vậy bức ảnh này là do cậu nhờ Chúa Sáng Thế chụp hả?”
“Đúng như nữ thần đoán. A, đây là quà mang về, cánh tay robot gắn trên cơ thể tôi đến thời khắc cuối cùng. Tôi đã cải tạo một chút và có thể điều khiển nó chỉ bằng việc gửi suy nghĩ đơn giản á.”
“Trông khá tiện lợi, nhưng tôi chỉ cần một ý niệm đã có thể làm được chuyện mình muốn làm rồi.”
“Nữ thần có thể vừa ăn bánh kẹo vừa chơi game điện thoại đó.”
“Nghe cũng được đấy.”
Nhân vật chính đang dùng cách nói chuyện thịnh hành của nữ sinh thập kỷ trước, hiện vẫn được sử dụng Pien: một từ dùng để miêu tả icon rưng rưng nước mắt được sử dụng bởi các nữ sinh cấp hai cấp ba, trở nên thịnh hành trên Internet vào khoảng năm 2021 - 2022 Luật công nhận quyền canh tác ruộng lúa vĩnh viễn cho cá nhân được ban hành ở thời đại Nara (năm 710 - 784) Rekijo: chỉ những cô gái có đam mê về những thứ liên quan tới lịch sử Người ban hành luật tài chính trên Người được xem là nhân vật có ảnh hưởng sâu sắc đến trà đạo Nhật Bản Nhại tên của Bartholomew Roberts, hải tặc khét tiếng và Francis Drake, thuyền trưởng con thuyền từng du hành vòng quanh thế giới