Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

(Đang ra)

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

Ki kuro massugu

Bị ném vào một thế giới nơi lý lẽ của mình trở nên vô nghĩa, liệu Juntarou có thể dùng chính kiến thức toán học độc nhất của bản thân để đánh bại Ma vương và tìm đường trở về?

11 7

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

120 3066

Đã Là Em Gái Thì Sao Làm Người Yêu Được Nhỉ

(Đang ra)

Đã Là Em Gái Thì Sao Làm Người Yêu Được Nhỉ

かがみゆう (Yuu Kagami)

Nhưng rồi một ngày nọ, một biến cố đã xảy ra khiến họ không còn là anh trai và em gái nữa.

5 11

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

524 4505

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

29 228

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

32 68

Tập 05: Cựu Anh hùng thứ 68 và Bữa tiệc mùa hè - Mở Đầu

Trong ánh sáng lờ mờ, tôi rót cho mình một ly.

Việc này đã trở thành một lệ thường để cho thời gian trôi qua.

Tiếng mưa rơi trong đêm dường như lúc nào cũng thấm đẫm vào tâm can. Càng lắng nghe âm thanh ấy vang vọng trong tĩnh lặng của màn đêm, nó càng khơi lên một điều gì đó đã được chôn sâu trong tôi.

Ký ức…

Ký ức về người bạn mà tôi đã cùng chu du qua thế giới đầy biến động này.

Ký ức về người vợ đã dạy cho tôi niềm vui khi yêu và được yêu.

Ký ức về đứa con trai đã ngước nhìn tôi và quả quyết rằng "một ngày nào đó sẽ mạnh mẽ như Bố".

Ký ức về cây sương lam, loài cây đã cắm rễ sâu để bảo vệ quê hương tôi.

Tôi nghĩ về đêm mưa ấy, khi những giọt nước nảy lên trên lá của cây sương lam.

Tôi đã vuốt tóc con trai, khi thằng bé say ngủ với nụ cười trên môi.

Nhưng giờ tôi chẳng còn nhớ được cảm giác đó nữa rồi.

Vợ tôi đã ôm tôi rồi lặng lẽ quay đi. Tôi có thể thấy đôi vai nàng run lên khe khẽ.

Dưới tán cây sương lam, tôi đã gạt tay bạn mình ra và từ bỏ vương quốc.

Tôi chưa bao giờ hối hận về điều đó. Đó là việc đúng đắn tôi phải làm. Là một điều cần thiết.

Vậy mà… tôi không thể không ao ước.

Tôi mơ được một lần nữa đặt chân lên quê hương, được một lần nữa trò chuyện với bạn mình, được một lần nữa mỉm cười cùng vợ.

Tôi mơ được vuốt tóc con trai thêm một lần nữa.

Và tôi mơ về những giây phút cuối cùng của mình, khi tôi sẽ lên đường đến Miền Nước trong vòng tay của những người thương mến.

Dù biết rằng một vài giấc mơ trong số đó sẽ không bao giờ thành hiện thực, tôi vẫn ước mình có thể níu giữ lấy dù chỉ một mảnh vỡ của chúng.

Nhưng dường như tôi sẽ cứ thế này mà héo tàn trong cô độc.

Mang trong lòng những cảm xúc mâu thuẫn ấy, tôi tự tạo khoảng cách với mọi người.

Không một ai biết tôi đã đổi tên và đang sống ẩn dật ở nơi này.

Tôi không có lấy một người bạn thân thiết nào ở vương quốc này, đó là lý do tôi chọn nơi đây làm điểm khởi hành đến Miền Nước.

Bạn đồng hành duy nhất của tôi là sự chấp nhận và nỗi cô đơn.

Và rồi giữa cơn mưa ấy, một chàng trai trẻ với đôi mắt màu tím và một đứa trẻ thú nhân có đôi mắt lấp lánh cùng một màu đã tìm đến tôi.