Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

(Đang ra)

Anh hùng ca muộn màng của mạo hiểm giả tuổi trung niên, khi vung kiếm 10.000 lần mỗi ngày với lòng biết ơn, kiếm thánh đã đến xin làm đệ tử

Miyama Suzu

Guy Gullveig tuy là con trai của một quý tộc nhưng lại là một đứa con ngoài giá thú. Cậu đã trải qua những ngày tháng bất hạnh bị anh trai cùng cha khác mẹ ngược đãi và bị cha mình phớt lờ.

7 17

Góc nhìn của tác giả

(Đang ra)

Góc nhìn của tác giả

Entrail_JI

Anh ta là trung tâm của vũ trụ.Anh ta đánh bại mọi kẻ thù và cuối cùng giành được cô gái xinh đẹp.

1 5

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

300 437

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

(Đang ra)

Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

Hitoma Iruma

Mayu, tại sao cậu lại bắt cóc những đứa trẻ đó?

28 120

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

635 6190

Tập 05: Cựu Anh hùng thứ 68 và Bữa tiệc mùa hè - Mở Đầu

Trong ánh sáng lờ mờ, tôi rót cho mình một ly.

Việc này đã trở thành một lệ thường để cho thời gian trôi qua.

Tiếng mưa rơi trong đêm dường như lúc nào cũng thấm đẫm vào tâm can. Càng lắng nghe âm thanh ấy vang vọng trong tĩnh lặng của màn đêm, nó càng khơi lên một điều gì đó đã được chôn sâu trong tôi.

Ký ức…

Ký ức về người bạn mà tôi đã cùng chu du qua thế giới đầy biến động này.

Ký ức về người vợ đã dạy cho tôi niềm vui khi yêu và được yêu.

Ký ức về đứa con trai đã ngước nhìn tôi và quả quyết rằng "một ngày nào đó sẽ mạnh mẽ như Bố".

Ký ức về cây sương lam, loài cây đã cắm rễ sâu để bảo vệ quê hương tôi.

Tôi nghĩ về đêm mưa ấy, khi những giọt nước nảy lên trên lá của cây sương lam.

Tôi đã vuốt tóc con trai, khi thằng bé say ngủ với nụ cười trên môi.

Nhưng giờ tôi chẳng còn nhớ được cảm giác đó nữa rồi.

Vợ tôi đã ôm tôi rồi lặng lẽ quay đi. Tôi có thể thấy đôi vai nàng run lên khe khẽ.

Dưới tán cây sương lam, tôi đã gạt tay bạn mình ra và từ bỏ vương quốc.

Tôi chưa bao giờ hối hận về điều đó. Đó là việc đúng đắn tôi phải làm. Là một điều cần thiết.

Vậy mà… tôi không thể không ao ước.

Tôi mơ được một lần nữa đặt chân lên quê hương, được một lần nữa trò chuyện với bạn mình, được một lần nữa mỉm cười cùng vợ.

Tôi mơ được vuốt tóc con trai thêm một lần nữa.

Và tôi mơ về những giây phút cuối cùng của mình, khi tôi sẽ lên đường đến Miền Nước trong vòng tay của những người thương mến.

Dù biết rằng một vài giấc mơ trong số đó sẽ không bao giờ thành hiện thực, tôi vẫn ước mình có thể níu giữ lấy dù chỉ một mảnh vỡ của chúng.

Nhưng dường như tôi sẽ cứ thế này mà héo tàn trong cô độc.

Mang trong lòng những cảm xúc mâu thuẫn ấy, tôi tự tạo khoảng cách với mọi người.

Không một ai biết tôi đã đổi tên và đang sống ẩn dật ở nơi này.

Tôi không có lấy một người bạn thân thiết nào ở vương quốc này, đó là lý do tôi chọn nơi đây làm điểm khởi hành đến Miền Nước.

Bạn đồng hành duy nhất của tôi là sự chấp nhận và nỗi cô đơn.

Và rồi giữa cơn mưa ấy, một chàng trai trẻ với đôi mắt màu tím và một đứa trẻ thú nhân có đôi mắt lấp lánh cùng một màu đã tìm đến tôi.