Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1118

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13394

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1341

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9506

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5005

[WN] Tập 3 - Chương 109: Tham Quan Kinh Đô

Sáng hôm sau, chúng tôi dùng bữa sáng tại nhà hàng buffet như thường lệ.

"Hôm nay em không bị mệt sau cơn say nữa. Rượu ngon đúng là không để lại di chứng nhỉ."

Là do tôi đã cho họ uống thuốc trước khi uống rượu.

"Đúng vậy." 

"Vì đó là rượu thượng hạng mà."

Tóm lại, tôi đã biết Leonora và Adele chả biết gì về rượu.

Ăn sáng xong, tôi bế Helen với cái bụng no căng, một lần nữa quay về phòng. Sau đó, chuẩn bị xong xuôi, cả nhóm rời khỏi khách sạn.

"Rồi, Giờ tham quan ở đâu đây?"

Tôi hỏi Adele, hướng dẫn viên cho chuyến đi lần này.

"Trước hết, tôi nghĩ chúng ta nên đến Hoàng thành, nơi mà Erika đã để ý lúc trên phi thuyền."

Hoàng thành à.

"Ừm, nếu mình cứ nhìn Hoàng thành như vậy có bị lính gác bắt đi không ạ?"

Erika có vẻ hơi lo lắng, hỏi.

"Không sao đâu. Có nhiều khách du lịch đến xem Hoàng thành mà, họ không làm vậy đâu." 

"Nếu có chuyện đó, anh hoặc Adele sẽ xưng tên ra. Mọi chuyện sẽ ổn."

Là quý tộc mà. Hơn nữa nghe nói nhà Adele còn là gia đình của một vị quan lớn trong quân đội, binh lính có khi còn sợ hơn ấy chứ.

"May quá... em hơi lo một chút."

Ngoài tôi ra, ba người các cô trông vô hại đến mức không thể nào gây ra chuyện gì được.

"Được rồi, vậy chúng ta đến Hoàng thành thôi. Lối này."

Cả nhóm xuất phát theo sự dẫn đường của Adele. Đi bộ một lúc, chúng tôi đến Hoàng thành.

"Ồ! Lớn quá ạ!" 

"Quả đúng là Hoàng thành."

"Lớn thật..."

Không biết do vốn từ của họ nghèo nàn hay không còn lời nào khác để diễn tả.

"Ngài Zieg cũng xây một cái Hoàng thành đi ạ."

Helen đề nghị.

"Không, không cần. Hoàng thành của ta là khu ký túc xá kia, sau này thêm chi nhánh đang được xây dựng nữa." 

"Vậy anh Zieg là vua ạ?"

Erika hùa theo.

"Ký túc xá nói vậy cũng không sai, nhưng ở chi nhánh thì Trưởng chi nhánh mới là vua chứ." 

"Thực tế cậu Zieg mới là vua mà." 

"Đúng, người điều hành Chi nhánh Reet là anh Zieg mà."

Nếu nói đúng hơn, vị trí của tôi giống như một tể tướng...

"Làm việc cho chăm chỉ vào, các thần dân của ta." 

"Bọn tôi là Vương phi chứ."

Vậy chỉ toàn hoàng tộc à. Một đất nước trên bờ vực sụp đổ. Nhìn lại tình hình hiện giờ thì không giống câu đùa cho lắm nhỉ.

"Rồi rồi. Này, quyền lực của Leonora và Adele có vào được trong Hoàng thành không?" 

"Chà, chắc là không có đâu?" 

"Chúng tôi không có việc gì để được mời vào đó. Ngược lại, anh Zieg đang nhận yêu cầu của Điện hạ, có khi khả năng còn cao hơn đó."

Ai mà biết được? Người làm việc là tôi, nhưng yêu cầu là gửi đến Trưởng ban Tổng bộ.

"Ừm... chắc không được rồi. Erika, vào trong không được đâu." 

"Không, vào trong chắc đáng sợ lắm ạ. Em không biết quy tắc ứng xử."

Tôi cũng không biết.

"Thôi, ngắm từ bên ngoài cũng được rồi." 

"Đúng đó. Một tòa thành lớn như thế này, cả nước cũng không có đâu."

Đúng là biểu tượng của quyền lực, to lớn một cách vô ích. Nếu lãnh chúa nào đó mà xây một tòa thành lớn hơn cái này, chắc chắn sẽ bị Điện hạ để mắt tới.

Chúng tôi đi một vòng quanh Hoàng thành, sau khi ngắm xong, cả nhóm hướng đến Đại thánh đường.

"Kia là Đại thánh đường đó."

Adele chỉ vào một tòa nhà độc đáo có tông màu trắng chủ đạo ở phía xa.

"Lớn quá!" 

"Lớn thật."

Mấy cô này chỉ có nhiêu đó nhận xét thôi à? Dù tôi cũng nghĩ vậy.

"Lần đầu tôi thấy đó." 

"Sống ở Kinh đô hơn 20 năm mà đây mới là lần đầu, anh cũng tài thật." 

"Vì tôi không có hứng thú. Đại thánh đường để làm gì ta?" 

"Ể? Đại thánh đường... tổ chức đám cưới chăng?"

Ở đó à? Tuy không lớn bằng Hoàng thành lúc nãy, nhưng cũng to lắm đó?

"Dành cho hoàng tộc à?" 

"Chắc vậy?"

Adele cũng không có hứng thú rồi.

"Đại thánh đường là một nơi của tín ngưỡng và nghệ thuật, là không gian để chiêm ngưỡng và cầu nguyện."

Bất ngờ thay, Leonora lại là người trả lời.

"Chị rành quá! Chị thích nó sao ạ?"

Mặc đồ cosplay thế này cơ mà.

"Không, trong sách hướng dẫn du lịch đặt ở sảnh khách sạn có viết đó. Nghe nói đã được 200 năm tuổi rồi."

Trong sách à.

"200 năm thì xưa thật ạ." 

"Chính xác là 50 năm thôi. Nó từng bị cháy một lần." 

"Ồ... trùng hợp thật."

Chỗ chúng tôi cũng bị cháy.

"Nhưng nghe nói không phải do phóng hỏa."

Chắc do cẩu thả với nến hay gì đó?

"Chúng ta lại gần xem đi ạ~"

Erika có vẻ rất hứng thú.

"Chỗ đó vào trong được đó." 

"Ồ! Đi thôi!"

Chúng tôi đến gần tòa nhà, ngắm nhìn bên ngoài rồi đi vào trong. Bên trong, ánh nắng xuyên qua những ô cửa kính màu làm không gian trở nên sáng sủa, tôi thấy tính nghệ thuật rất cao. Ngoài chúng tôi ra cũng có nhiều khách du lịch, có vẻ nơi này rất nổi tiếng.

Chúng tôi tham quan hơn một tiếng đồng hồ rồi ra ngoài.

"Chà, tuyệt quá ạ! Ở Reet chắc chắn không có đâu." 

"Du lịch ở đó chủ yếu là thiên nhiên mà. Mà, quê nhà chị cũng vậy." 

"Quê chị cũng thế."

Quê tôi ở đây, nhưng đây là lần đầu tôi đến.

"Đi chỗ tiếp theo thôi!"

Vì Erika đang rất phấn khởi, sau đó chúng tôi tiếp tục đi qua nhiều địa điểm du lịch khác, rồi ăn trưa ở một quán ăn nổi tiếng. Cuối cùng, cả nhóm đến đài phun nước được cho là ở trung tâm.

"Lũ trẻ trông vui vẻ thật."

Chúng đang nhìn dòng nước của đài phun nước, reo hò thích thú.

"Đây cũng là nơi tản bộ của người dân Kinh đô mà." 

"Ừm..."

Lúc trước, tôi chỉ đi ngang qua đây vài lần. Cả bốn người ngồi xuống ghế dài, ngắm nhìn đài phun nước.

"Ồ! Cầu vồng đẹp quá ạ!" 

"Đẹp thật nhỉ..." 

"Hồi đi học hay cả lúc đi làm, mỗi khi căng thẳng tôi lại hay đến đây."

Ồ...

"Căng thẳng vì học hành hay công việc à?" 

"Đúng đúng. Cảm giác như được chữa lành vậy."

Là vậy sao?

"Em hiểu cảm giác đó ạ."

 "Vừa ngắm cảnh đẹp, lại có cảm giác tâm hồn được dòng nước đó gột rửa vậy."

Do sự khác biệt về cảm nhận chăng?

"Hay là đi biển không? Biển đẹp lắm đó."

Tôi thử rủ Adele, người có vẻ đang cần được chữa lành.

"Câu cá? Hay ngắm hoàng hôn?"

Ể... câu cá... nhưng câu trả lời chắc chắn là ngắm hoàng hôn.

"C... hoàng hôn." 

"Câu cá à..."

Adele nheo mắt lại.

"Câu cá cũng được mà. Câu được cá rồi nướng tại chỗ ăn ngon lắm đó?"

Đúng, đúng. Còn được thấy cả Helen bụng căng tròn nữa.

"Tôi không chạm vào cá được." 

"Để Erika nướng cá cho." 

"Em nướng cho ạ~"

Không, chuyện đó ai làm chẳng được.

"Adele, chuyện gì cũng phải có kinh nghiệm. Thử rồi biết đâu lại thấy vui." 

"Hừm... vậy anh thì sao? Chuyến tham quan Kinh đô thế nào?"

Tham quan...

"Tôi nghĩ vui... nhưng mệt thật."

Đi bộ nhiều quá.

"Trùng hợp nhỉ." 

"Chân em cũng hơi đau rồi ạ." 

"Kiếm chỗ nào đó uống trà rồi về thôi."

Chúng tôi ngắm đài phun nước thêm một chút nữa rồi vào một quán cà phê gần đó uống trà, sau đó quyết định về khách sạn.