Chào mọi người, tôi là Lạc Đà đây. Gần đây, tôi đang có phong trào tập gym cá nhân, ngày nào cũng hì hục với con lăn tập bụng, tạ tay và chỉ ăn mỗi ức gà thôi. Được đà hứng chí, tôi còn sắm luôn cả máy chạy bộ nữa chứ, nhưng mà kết quả thế nào thì mọi người cứ xem ảnh đại diện là biết ngay thôi.
Vì câu chuyện lần trước khá nặng nề, nên lần này, tôi đã cố gắng viết một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp hết mức có thể. Hồi lời bạt tập 9 cũng nói tương tự rồi nhỉ.
Đúng là phong cách lúc thăng lúc trầm mà.
Thế là thời Heisei đã kết thúc rồi nhỉ— à mà nói vậy thôi chứ, thực ra tôi viết lời bạt này vẫn là vào tháng 3 năm 2019, tức là vẫn còn xíu xiu cuối thời Heisei. Thế nên trong lòng tôi vẫn còn đang Heisei ngút trời luôn.
Kỳ nghỉ vàng mười ngày, thật tuyệt vời.
Thế mà hạn chót lại bị đẩy sớm lên hai tuần cơ chứ. Trời ơi là trời!
Với cái tâm trạng lên xuống thất thường như thế này, dù đầu óc vẫn đang ở trên mây, nhưng mà tôi cũng có rất nhiều chuyện vui.
Định đi Hokkaido thì sân bay Tân Chitose bị tuyết vùi lấp, máy bay phải lượn vòng trên trời Aomori hai tiếng rồi bị bắt quay về sân bay Haneda luôn. Rồi vì muốn có một cơ thể khỏe mạnh, không ốm vặt nên tôi quyết tâm tự nấu ăn, thế là tập tành đi siêu thị mua đồ, ai dè được tặng miễn phí ngay con virus cúm khuyến mãi. Hay như đi ăn với anh Matsumura cùng khóa, gặp phải món ăn cay xé lưỡi, thế là bụng dạ thi nhau biểu tình ầm ĩ cả lên.
Nghe qua thì thấy xui xẻo thật đấy, nhưng mà nghĩ lại thì những cái xui này đủ để biến thành chuyện cười mà thôi, nên tôi thấy cũng vui.
Với lại, vì bản thảo tập 11 đã hoàn thành, cuối cùng tôi cũng có thể thỏa sức tận hưởng trò Super Robot Wars yêu thích của mình rồi, nên tôi sẽ cố gắng hướng tới một tương lai không ngừng tiến về phía trước.
Mỗi năm một lần, bảo vệ hòa bình cho Trái Đất và vũ trụ chính là công việc của Lạc Đà. Đây là một ước nguyện không thể từ bỏ.
Giờ thì, xin phép được gửi lời cảm ơn.
Gửi đến quý độc giả đã mua tập 11, xin chân thành cảm ơn vì đã luôn đồng hành cùng tôi. Câu chuyện tiếp theo, như Joro-kun đã nói ở cuối truyện, sẽ diễn ra ở "cái chỗ đó" đấy.
Kính gửi ngài Buriki, thật là một bộ cơ bắp tuyệt vời. Ngay từ khi nhìn thấy tranh minh họa ở tập 10, tôi đã quyết tâm "nhất định phải cho nhân vật này xuất hiện!", thế là tôi đã để cho bản năng dẫn lối.
Gửi đến các vị biên tập viên, lần này cũng xin cảm ơn rất nhiều vì những lời khuyên hữu ích của quý vị. Giai đoạn cuối cùng thì căng như dây đàn ấy, họp xong là chốt luôn hạn chót và lịch họp tiếp theo, tình hình khá là "thú vị" nhưng mà tôi lại thấy vui. Luôn luôn cảm ơn vì đã cùng tôi vượt qua những rào cản tưởng chừng không thể với tinh thần không bao giờ bỏ cuộc.
Lạc Đà