Khi Six lặp lại thông điệp từ gã khổng lồ đen bí ẩn, toàn bộ Nerv Nhật Bản đã vào tư thế sẵn sàng nghênh chiến, bất kể kẻ địch là ai.
Trong khi đó, Shinji đang vật lộn để bắt Super Eva hạ cánh, nhưng con Eva cứ lượn lờ vòng vòng trên căn cứ. Để che đậy cho sự cố này, cấp trên đã chữa cháy bằng cách giao cho Shinji và Super Eva nhiệm vụ tuần tra.
Đây không phải lần đầu tiên Super Eva hành động trái lệnh của Shinji. Đôi lúc, bản tính hung tợn của con Eva trỗi dậy, những lúc khác thì phản ứng của nó lại chậm chạp—nhưng lần này thì hoàn toàn khác.
Nếu phải lâm trận trong tình trạng trục trặc thế này, Shinji nghĩ ít nhất mình cũng phải chuẩn bị sẵn vũ khí. Khẩu carbine Powered 8 được cất trên một thanh trượt ở vai trái của Super Eva. Cậu nắm lấy vũ khí và cố gắng nhấc cánh tay của Eva lên—nhưng ngay khi làm vậy, trường A.T. Field của cánh phải bỗng mất tập trung, và Super Eva lộn một vòng gắt.
Shinji hét lên vì bất ngờ, trong khi Maya phản đối: 「Cậu đang làm gì vậy?!」
Chuyện gì vừa xảy ra thế? Shinji tự hỏi.
Cậu thử một cử động nhỏ khác, và lần này đến lượt chân trái phản ứng.
「Maya-san, việc điều khiển các chi của Super Eva và cảm nhận của tôi về đôi cánh cứ liên tục bị tráo đổi cho nhau. Và không hề có quy luật nào cả—」
「Tiếng gì vậy?」 Maya ngắt lời.
Giọng của Ayanami vang lên qua loa thủy âm trong khoang lái.
<< Thế giới bề mặt… Trên mặt đất… Lang thang… Vĩnh hằng tiếp diễn… Số phận của nhân loại… >>
「Trois?」 Maya hỏi, nhưng Shinji nhăn mặt.
Giờ thì cậu biết những gì mình thấy trong lồng chứa không phải là ảo giác. Cô ta đang ở đây. Tín hiệu truyền đến từ một nơi nào đó rất gần, và hệ thống nhận dạng IFF đã ghi nhận một Eva mà cậu từng xếp vào loại thù địch.
「Trung tâm chỉ huy, đây là tình huống khẩn cấp! Tôi bắt được tín hiệu của Quatre!」
Hyuga trả lời.
<< Shinji-kun, nếu cậu đang nói về thông điệp của Armaros—Six ở dưới này đang trong trạng thái như bị thôi miên. Cô bé cứ lảm nhảm y như lúc Armaros dùng Quatre để khiến Trois nói. >>
「Hyuga, tôi xin lỗi vì đã không nói gì, nhưng ngay trước khi chúng ta cất cánh, tôi đã thấy một Ayanami mặc bộ plugsuit đời cũ màu đen. Tôi đã nghĩ mình chỉ nhìn nhầm… nhưng Quatre và Eva-0.0 của cô ta đang ở đâu đó trong cơ sở này. Chết tiệt, có thứ gì đó đang làm nhiễu loạn mọi chỉ số của tôi—tôi bắt được tín hiệu phản hồi từ khắp nơi trong căn cứ.」
Shinji đang bay qua trung tâm của Tổng bộ Nerv. Qua vực thẳm hình tròn, cậu thấy Eva-0.0 đột biến đang đứng lặng lẽ trên đỉnh mái vòm của hầm mộ.
「Trung tâm chỉ huy, tôi tìm thấy Eva rồi! Nó đang ở trên hầm mộ.」
Khi đường dây liên lạc từ trung tâm chỉ huy trở nên hỗn loạn, Ayanami Rei Quatre đứng trên vai của con Eva đột biến và ngước nhìn Shinji.
Không hề có một quyết định chủ ý nào, Shinji phóng to hình ảnh của Quatre, người đang mặc bộ plugsuit cũ màu đen.
Cô ta đang chỉ vào thứ gì đó. Nhưng là gì chứ?
Mái vòm bên dưới miệng vực sâu hơn chiều cao của một Eva và thấp hơn bề mặt hồ Ashi. Từ dưới đó, theo hướng Quatre đang chỉ, chẳng có gì ngoài những bức tường của cơ sở dưới lòng đất.
Không, khoan đã—nhìn kỹ hơn xem.
Ánh mắt của Quatre vẫn dán chặt vào Shinji. Môi cô ta mấp máy, và giọng nói của cô ta lại lạo xạo trong loa thủy âm.
<< Nhân loại… sống… Chừng nào họ còn sống… họ sẽ không có được đôi cánh… sẽ không được giải thoát. Tôi đang nói cậu đấy, Ikari-kun. >>
「Trung tâm chỉ huy,」 Shinji nói, 「có gì bất thường ở phía nam Tổng bộ không?」
Nhưng câu trả lời lại đầy vẻ gạt đi. << Super Eva, tiếp tục tập trung vào Quatre. >>
Quatre nói tiếp. << Hắn đã thấy cậu qua mắt tôi. Qua mắt của Eva-0.0. Cậu đang tìm kiếm đôi cánh. Second Child quan trọng với cậu đến vậy sao? >>
「Chúng ta không thể tấn công cô ta khi cô ta đang ở trên đỉnh hầm mộ,」 Toji nói.
Trong trung tâm chỉ huy, các nhân viên đang tranh cãi về cách trục xuất Eva của Quatre khỏi mái vòm. Không ai có thể đồng thuận về một giải pháp vì không ai biết Quả cầu Ngưng đọng Thời gian sẽ phản ứng ra sao.
「Ayahachi!」 Toji nói, quyết tâm dùng cho được cái tên liên quan đến số tám. 「Cậu có thể thấy Unit Quatre trên hầm mộ từ vị trí bắn tỉa Komagatake không? Cậu có thể bắn nó không?」
<< Tôi không thấy được Eva. Tôi có thể bắn, nhưng mái vòm sẽ bị phá hủy. >>
「Thế thì không được! Chết tiệt… Có lẽ nên bắn từ các tầng dưới của lồng chứa lên thì tốt hơn.」
Dù thế nào đi nữa, anh cũng không muốn để một Ayanami bắn một Ayanami khác.
<< Trung tâm chỉ huy! Toji! >> Giọng Shinji đã gắt lên thành một tiếng hét giận dữ. << Tôi thấy kẻ địch ở sườn phía nam của miệng núi lửa! >>
Nhưng người trả lời lại là Ayanami trong Eva-00 Type-F.
<< Tôi có thể thấy chúng từ vị trí bắn tỉa Komagatake. Hai vật thể không xác định ở phía nam, trên sườn núi phía tây của núi Daikan. >>
Sự ồn ào trong trung tâm chỉ huy chìm vào im lặng trong giây lát khi mọi ánh mắt đều đổ dồn vào màn hình chính. Phía bên kia hồ Ashi, trên sườn của dãy núi đã bị biến dạng hết lần này đến lần khác bởi các trận chiến, hai cái bóng đang đứng đó.
Không phải bóng… mà là thứ gì đó màu đen.
「Gã khổng lồ đen,」 một kỹ thuật viên thì thầm.
「Khoan đã,」 Toji ngắt lời, 「Armaros đang ở trên mặt trăng. Hơn nữa, dù chúng là gì đi nữa, cũng có đến hai đứa.」
「Không thể dò ra kiểu mẫu,」 Hyuga báo cáo. 「Tín hiệu thăm dò của chúng ta đang đi xuyên qua chúng!」
Một lần nữa, những kẻ xâm nhập đã xuất hiện mà không có bất kỳ cảnh báo trước hay phát xạ nào được quan sát.
Hyuga nói: 「Mọi người, bình tĩnh! Hình dạng của chúng không giống Armaros. Mỗi đứa chỉ có một tấm giáp lưng, không phải hai, và chúng chỉ to bằng một Eva. Armaros lớn hơn nhiều.」
「Nhưng rõ ràng chúng có liên quan đến Armaros,」 Aoba đáp lại. 「Cá cược chuyện đó cũng được!」
Hai bóng đen di chuyển.
「Victor Hai và Victor Ba có động tĩnh!」 Hyuga nói.
Tạm thời, anh gọi chúng bằng các định danh được hệ thống Magi gán cho các vật thể không xác định. Hiện tại, Eva của Quatre là Victor Một. Kẻ địch được phát hiện bằng mắt thường được chỉ định là V—đọc theo phiên âm là Victor—và bất kỳ kẻ nào được phát hiện bằng radar sẽ được gán là R—hoặc Romeo. Gần đây, hầu hết đều là Victor và rất ít Romeo. Kẻ địch cứ phải khó nhằn như thế đấy.
Hai gã khổng lồ đen tiến đến đỉnh sườn núi và đứng với hai tấm giáp lưng chạm vào nhau.
BOONG!
Khi hai tấm giáp chạm vào nhau, chúng tạo ra một âm thanh kỳ lạ như tiếng vỗ của một quả chuông—chỉ có điều đó không phải là âm thanh bình thường. Nó xuyên qua những bức tường bọc thép dày của trung tâm chỉ huy.
「C-cái gì thế?」 Aoba hỏi. 「Nó là một đơn vị có thể tách làm hai và hợp nhất lại, giống như Thiên sứ Israfel sao?」
RẦM RẦM RẦM.
Nhưng hai gã khổng lồ không hợp nhất. Chúng lại tách ra, và mặt đất rung chuyển. Khi hai tấm giáp lưng của chúng kéo ra xa, không gian giữa chúng để lộ ra một khung cảnh trông không giống gì với sườn phía nam của hồ Ashi. Giữa hai tấm giáp là ban đêm. Hoặc có lẽ là hoàng hôn. Và khi hai gã khổng lồ càng lùi xa nhau, khung cảnh đó càng mở rộng để lấp đầy khoảng không giữa chúng.
「Đó là… một đoạn phim à?」 Aoba nói.
RẦM RẦM RẦM.
Trung tâm chỉ huy rung lên như thể một cánh cửa kim loại khổng lồ đang được kéo ra.
Khi khung cảnh của nơi khác đó mở rộng ra, hai gã khổng lồ bắt đầu mờ đi, như thể bản chất của chúng đang bị kéo mỏng ra.
Và rồi— RẦM!
Tất cả những ai đang đứng đều theo phản xạ bám vào bề mặt cố định gần nhất. Cú giật mạnh có cảm giác như một cánh cửa bị đẩy mở toang, và những rung động tiếp tục lan tỏa trên mọi bề mặt.
「Victor Hai và Victor Ba… biến mất rồi?」 Hyuga nói.
Nguy hiểm đã qua chưa? Hai gã khổng lồ đã biến mất, nhưng cánh cửa sổ bí ẩn dẫn đến một khung cảnh khác vẫn còn đó.
Một ánh sáng dịu nhẹ lập lòe ở phía xa của khung cảnh hoàng hôn này. Ánh sáng tràn qua như những con sóng vỗ, và một luồng không khí ấm áp tràn qua cửa sổ.
Một người lính gác với vẻ mặt hoảng loạn xuất hiện trên màn hình. << Trạm an ninh bờ nam gọi trung tâm chỉ huy! Hai người trong đội quan sát—họ đã biến thành muối! Cẩn thận! Ánh sáng… cơn gió… không khí ngọt ngào— >>
Có một tiếng sột soạt, và người lính gác đột nhiên biến thành một cột trắng rồi đổ sụp. Những tiếng thở hắt kinh hoàng vang vọng khắp phòng điều khiển.
Những gợn sóng kỳ lạ bắt đầu lung linh trong không khí, lan ra từ cửa sổ về phía Tokyo-3 theo hình rẻ quạt.
Hyuga bật dậy. 「Chúng ta đã mất liên lạc với mười lăm trạm quan sát ngoài trời.」
「B-bảo tất cả những ai đang ở bên ngoài hãy trú ẩn ngay lập tức!」 Toji hét lên.
Hyuga và Aoba bắt đầu chuyển tiếp mệnh lệnh với các hướng dẫn chi tiết hơn cho các đội khác nhau.
「Tất cả nhân viên tiến vào khu vực chống ô nhiễm! Niêm phong tất cả các vách ngăn! Đảm bảo tất cả các không gian trong nhà đều có áp suất không khí dương!」
Hình dung ra thảm cảnh tận thế khi 1.9 triệu người châu Âu biến thành cột muối, Toji nói: 「Chúng ta cần chỉ thị cho tất cả dân thường tránh nhìn vào ánh sáng đó!」
Giọng của Shinji báo hiệu một mối nguy hiểm khác.
<< Trung tâm chỉ huy! Có thứ gì đó đang chui ra! >>
Shinji vừa dứt lời, ba Kẻ Chuyên chở Thiên sứ đã xuất hiện từ cửa sổ.
Và những Kẻ Chuyên chở này có cánh.
Tiếng súng gầm lên từ các trạm phòng thủ của thành phố, và đạn của chúng nổ tung vào cụm Kẻ Chuyên chở Thiên sứ trên vành phía nam của miệng núi lửa. Nhưng kẻ địch đã chống chọi được cuộc tấn công bằng những tấm khiên vô hình của chúng khi đôi cánh nâng chúng lên không trung một cách dễ dàng.
Một Kẻ Chuyên chở dường như mang Zeruel trong kén của nó. Con ấu trùng bắn ra những tia năng lượng có sức hủy diệt khủng khiếp, phá hủy hết khu vực vũ trang này đến khu vực vũ trang khác, để lại phía sau những cột ánh sáng hình chữ thập lao vút lên trời.
Trong giây lát, các cuộc tấn công của Thiên sứ đã xóa sổ bảy mươi phần trăm khả năng tấn công của thành phố. Trên bảng trạng thái, phía nam của Tokyo-3 gần như hoàn toàn đỏ rực.
「Thật không thể tin nổi…」 Aoba nói.
「Trung tâm chỉ huy gọi Ayahachi,」 Toji nói. 「Đừng tấn công chúng vội! Chỉ một trong những phát bắn đó cũng sẽ gặm nát lớp giáp hạng nặng của vị trí bắn tỉa như không. Hãy ẩn mình và chờ thời cơ tấn công.」
<< Unit Zero Type-F, đã rõ. >>
Vị trí bắn tỉa tại núi Komagatake im lặng theo lệnh, và Kẻ Chuyên chở Zeruel bay lượn trong không trung, gần như trôi nổi, cho đến khi nó tìm thấy Super Eva.