Nakaimo – My Sister Is Among Them!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

(Hoàn thành)

NieR Replicant ver.1.22474487139…: Project Gestalt Recollections--File 02

Jun Eishima; Yoko Taro

Đây là tập thứ hai và cuối cùng của NieR Replicant ver.1.22474487139... Project Gestalt Recollections.

10 13

Saijaku Muhai no Bahamut

(Đang ra)

Saijaku Muhai no Bahamut

Sau trận đấu với Lisesharte, Lux cuối cùng gia nhập học viện dành riêng cho nữ, nơi đào tạo hoàng tộc trở thành Drag-Knight.

96 193

Outbreak Company

(Đang ra)

Outbreak Company

Sakaki Ichirō

Để hoàn thành sứ mệnh đó, Shinichi nhận được sự hậu thuẫn toàn diện từ chính phủ Nhật, cùng với sự giúp đỡ của cô hầu gái nửa tiên Myucel và công chúa Petralka của Đế quốc Eldant. Cùng với nhóm bạn lắ

108 571

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

(Đang ra)

Gokumon Nadeshiko Giá Đáo

Fushimi Nanao

Cô gái mang trái tim con người trong cơ thể của quỷ, và người phụ nữ mang linh hồn dị dạng trong thân xác con người. Sợi duyên mà cả hai cùng dệt nên sẽ mở ra bức màn cho câu chuyện đẫm máu này.

7 10

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

(Đang ra)

Tôi Không Muốn Trùng Sinh Cùng Cô

Phi Điểu Ấn - 飞鸟印

Đây là câu chuyện giữa người cứu rỗi và người được cứu rỗi.

166 41

Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

(Đang ra)

Chuyển sinh thành tinh linh, tôi không muốn làm thú cưng

孜然风

Tên gốc của truyện: 《Thiên Sứ Bán Thân》

432 248

Tập 5.5 - Chương 1

妹が水着に着替えたら? (Emouto ga Mizugi ni Kigaetara?)

Nếu em gái thay đồ bơi thì sao?

=====

MF Bunko J

この中に1人、妹がいる!5.5 (Kono Naka ni Hitori, Imouto ga Iru! 5.5)

Trong đám người này, có một người là em gái! 5.5

Taguchi Ichi

Minh họa trang đầu・Trong văn bản ● CUTEG

Biên tập ● Kodama Takuya

Mục lục

妹が水着に着替えたら? (Imouto ga Mizugi ni Kigaetara?)

Nếu em gái thay đồ bơi thì sao?

教えて! 妹の課外授業 (Oshiete! Imouto no Kagai Jugyou)

Chỉ dạy! Giờ học ngoại khóa của em gái

制服? コスプレ? 妹フォトグラファー!(Seifuku? Cosupure? Imouto Fotogurafaa!)

Đồng phục? Hóa trang? Nhiếp ảnh gia em gái!

妹のお面と流れる星々 (Imouto no Omen to Nagareru Hoshiboshi)

Mặt nạ em gái và những vì sao trôi

=====

「うぅ~ん……」

「Ư-ừm......」

Toàn thân như bị thiêu đốt bởi cái nóng hầm hập, Mikadonono Shogo rên rỉ rồi mở mắt.

全身が火にあぶられるような暑苦しさに、帝(みかど)野(の)将(しよう)悟(ご)はうなりながら目を開けた。

Sáng, ánh nắng chói chang từ cửa sổ chiếu vào, rọi sáng cả căn phòng.

朝、窓から明るい陽(ひ)射(ざ)しが入り、室内を照らしている。

Phòng nóng như hấp, cứ ngỡ như phòng tắm hơi. Toàn thân đẫm mồ hôi, đến cả bộ đồ ngủ và ga giường cũng ướt sũng.

部屋は蒸すように暑く、サウナかと思うほどだ。体中びっしょり汗をかいて、パジャマやベッドのシーツまで寝汗で湿っている。

「あぢぃ……。暑くて寝てられんぞ。せっかく今日からゆっくり朝寝坊できるのに」

「Nóng quá...... Nóng thế này ai mà ngủ cho được. Mất công hôm nay được thong thả ngủ nướng」

Nhìn đồng hồ thì đã hơn chín giờ sáng. Thường thì giờ này cậu đã phải đến trường rồi, nhưng hôm nay thì không cần. Học viện Miryuin mà Shogo theo học đã bắt đầu kỳ nghỉ hè.

時計を見ると、午前九時を過ぎていた。いつもなら登校している時間だけど、今日はその必要もない。将悟の通う深(み)流(りゆう)院(いん)学園は、夏休みに入ったのだ。

Shogo rời giường, cầm điều khiển điều hòa. Ấn nút khởi động, một tiếng "bíp" vang lên, chiếc điều hòa ở góc phòng kêu lạch cạch.

将悟はベッドから起きて、エアコンのリモコンを手に取った。運転のボタンを押すと、ピッと音がして、部屋の隅のエアコンがカタカタと音を立てる。

......Tuy nhiên, dù đợi bao lâu cũng chỉ có một luồng gió yếu ớt thổi ra, nhiệt độ trong phòng không hề giảm.

……しかし、いつまで待っても微弱な風しか吹かず、室内の気温は下がらない。

Cậu xem lại cài đặt, rồi ấn nút lần nữa. Nhưng kết quả vẫn không thay đổi.

設定を見直して、再度ボタンを押してみた。それでも結果は変わらない。

Thay pin mới toanh trong ngăn kéo bàn, tình hình vẫn y hệt.

机の引き出しに入っていた新品の電池と取り替えても、やはり同じだった。

「おかしいな。フィルターが汚れてるのか?」

「Lạ thật. Có khi nào do bẩn bộ lọc không?」

Shogo mở nắp trước của điều hòa, xem bộ lọc bên trong. Nhưng không hề thấy bụi bẩn gì, vẫn sạch bong.

エアコンの前面のフタを開いて、内部のフィルターを見てみた。けれどホコリがつまっている様子もなく、きれいな状態だ。

Chiếc điều hòa này đã có sẵn khi Shogo chuyển đến phòng.

このエアコンは将(しよう)悟(ご)が部屋に越して来たとき、すでに備えつけられていたものだ。

Có vẻ nó đã cũ lắm rồi, thân máy màu trắng đã ngả vàng. Chắc là sắp hỏng đến nơi rồi.

だいぶ古いらしく、白い本体が黄ばんでいる。もうガタがきてるのかもしれない。

Shogo lấy điện thoại di động ra, gọi cho chủ nhà trọ. Chuông reo ba hồi thì người chủ nhà trung niên bắt máy.

将悟は携帯電話を取り出し、アパートの大家に電話をかけた。三回ほど呼び出し音が鳴って、大家である中年男性の声が出た。

「すみません、朝早く。実は、部屋のエアコンが壊れちゃったみたいなんですけど」

「Xin lỗi vì gọi sớm. Thật ra là, điều hòa trong phòng cháu hình như bị hỏng rồi ạ」

『あー、あのエアコンねー。前の住人が置いてったものなんですよー』

『À, cái điều hòa đó hả. Cái đó là người thuê trước để lại đó』

「そうなんですか? それで、修理をお願いできませんか?」

「Vậy ạ? Thế có nhờ sửa được không ạ?」

『うーん、ウチで用意したもんじゃないからねー。帝(みかど)野(の)さんのほうで好きに買い換えてもらっていいですよー。捨てるときは言ってもらえば、粗大ゴミの費用出しますからー』

『Ừm, vì không phải đồ của bên tôi chuẩn bị. Mikadonono-san cứ tự do mua cái mới mà dùng nhé. Lúc vứt thì cứ bảo tôi, tôi sẽ chi trả tiền vứt rác thải cồng kềnh cho』

「え、買い換え……?」

「Ế, mua cái mới......?」

Cuối cùng thì, vì lý do không phải đồ dùng sẵn có của căn hộ, nên ông ta không chịu sửa.

結局アパート備えつけの備品ではないという理由で、修理はしてくれないらしい。

Tắt điện thoại, cậu lại ngước nhìn chiếc điều hòa sắp hỏng.

電話を切って、もう一度壊れかかったエアコンを見上げた。

「買い替えったってなぁ……。そんなお金ないぞ」

「Bảo mua cái mới thì...... Làm gì có tiền」

Điều hòa thì dù rẻ cũng phải vài vạn yên. Đâu phải số tiền có thể vung tay là có được. Riêng tiền sửa thôi, chắc cũng phải tốn hơn một vạn yên rồi.

エアコンともなれば、安くても数万円はするはずだ。ほいっと払える金額じゃない。修理だけでも、おそらく一万円以上かかりそうな気がする。

「こんなことなら、扇風機を買っとけばよかった」

「Biết thế mua quạt điện cho rồi」

Shogo lấy ví ra, xem bên trong. Chỉ còn có 1115 yên.

将悟はサイフを取り出し、中身を見た。千百十五円しか入っていない。

Mấy hôm trước, cậu vừa mua bộ đồ bơi mới cho mùa hè. Trừ sinh hoạt phí ra, thì tháng này số tiền còn lại cậu có thể tiêu thoải mái chỉ có bấy nhiêu.

先日、夏用に新しい水着を買ったばかりだった。生活費をのぞいたら、今月、自由に使えるお金は残りこれだけである。

「……母さんに頼んでみるか」

「......Hay là nhờ mẹ vậy」

Shogo ấn nút gọi điện thoại lần nữa. Mở danh bạ, gọi số điện thoại trực tiếp của mẹ.

将悟は再び携帯電話のボタンを押した。アドレス帳を開いて、母の直通番号にかける。

Chuông reo, điện thoại được kết nối ngay.

呼び出し音が鳴って、すぐに電話が通じた。

『もしもし。将悟ですか? おはよう』

『A lô. Shogo hả? Chào con』

「母さん、おはよう……」

「Chào buổi sáng, mẹ......」

『なんですか、朝から寝ぼけた声を出して。挨(あい)拶(さつ)はもっとハキハキとなさい。まさかとは思いますが、学校が夏期休暇になったから朝寝坊していいなどと考えているのではありませんね?』

『Sao thế, mới sáng sớm mà giọng ngái ngủ thế kia. Phải chào hỏi cho rõ ràng vào chứ. Chẳng lẽ con định vì trường được nghỉ hè mà ngủ nướng đấy à?』

「かか、考えてませんって。俺(おれ)は毎朝ラジオ体操だって、ほら、おいっちに」

「Đâu, con không có. Sáng nào con chả tập thể dục buổi sáng, đây này, một hai」

Shogo vội vàng vung tay, co duỗi chân.

将悟はあわてて、腕を振り足を曲げて伸ばす運動をした。

Mẹ cậu, Mikadonono Kanoko, hiện đang giữ chức chủ tịch của tập đoàn toàn cầu "Mikadonono Group". Bà là người kế nhiệm chủ tịch đời trước, cha của Shogo, Mikadonono Kumagoro, người đã khuất, và đang gánh vác công ty.

母である帝野鹿(か)野(の)子(こ)は、今、世界的な企業『帝野グループ』の社長を務めている。先代の社長であり、将(しよう)悟(ご)の亡き父・帝(みかど)野(の)熊(くま)五(ご)郎(ろう)に代わって会社を支えているのだ。

Chính vì thế, bà thường rất nghiêm khắc với Shogo, người hướng đến vị trí chủ tịch tương lai.

それだけに、次代の社長を目指す将悟に厳しく言うことも多い。

「ところで母さん、実は、部屋のエアコンが壊れたみたいで……。これじゃ暑いし、せめて扇風機を買いたいんですけど」

「Mẹ à, thật ra là, điều hòa trong phòng con hình như bị hỏng rồi...... Nóng thế này, con muốn mua quạt điện」

『わたしに聞かずとも、買えばいいではないですか』

『Không cần hỏi ta, con cứ mua đi』

「ちょっとお金を助けてくれるとうれしいかなーって……」

「Con chỉ là muốn mẹ giúp đỡ chút tiền thôi......」

Ngay lập tức, một sự im lặng khó chịu tràn ngập đầu dây bên kia.

とたんに、電話の向こうで不機嫌そうな沈黙が流れた。

『将悟。よく聞きなさい。あなたが深(み)流(りゆう)院(いん)学園に通い、一人暮しをするのに充分な費用は仕送りしているはずです。本当はこれだけでも甘すぎるのですよ。勉学と、生涯愛する伴(はん)侶(りよ)との出会いに集中できるよう、特別に措置しているのです。それ以外の余計な資金を必要とする理由がありますか?』

『Shogo. Nghe cho kỹ đây. Tiền mẹ chu cấp cho con để học ở học viện Miryuin và sống một mình đã là quá đủ rồi. Thật ra chỉ riêng việc đó thôi cũng đã là quá nuông chiều rồi đấy. Mẹ làm thế là để con có thể tập trung vào học hành và gặp gỡ người bạn đời mà con sẽ yêu thương suốt đời. Có lý do gì để con cần thêm tiền ngoài những việc đó không?』

「でもほら、暑いと勉強もできないじゃないですか」

「Nhưng mà mẹ, nóng quá thì làm sao mà học được」

『図書館で勉強なさい。部屋にいるよりはかどるでしょう。どうしても扇風機がほしければ、アルバイトで資金を貯めなさい。よい人生経験になりますよ』

『Hãy học ở thư viện. Sẽ tiến bộ hơn là ở trong phòng đấy. Nếu con nhất quyết muốn quạt điện thì hãy đi làm thêm mà kiếm tiền. Đó sẽ là một kinh nghiệm sống tốt』

「バイトですか……。ちょうどいい仕事が見つかるといいんですけど」

「Làm thêm ạ...... Mong là con tìm được việc gì đó tốt」

Thế rồi, mẹ cậu chợt nhớ ra điều gì đó và nói.

すると、母が思い出したような声で言った。

『そうそう将悟。アルバイトと言えば、あなたに一つ頼みたいことがあります』

『À phải rồi Shogo. Nói đến làm thêm, mẹ có một việc muốn nhờ con』

「え、何かいいバイトがあるんですか?」

「Ế, có việc làm thêm nào hay ạ?」

『水着のモニターを依頼したいのです。――現在、当社のスポーツ衣料部門「ミカドノウェア」の市場シェアは、残念ながら競合する共(きよう)明(あ)日(す)カンパニーの後(こう)塵(じん)を拝しています。そこでシェアを奪還すべく、来年の夏に向けて女性用水着ブランド「ミカドノマーメイド」を発足させ、新作スイムウェアを販売する計画を立ち上げているのです』

『Mẹ muốn con làm người kiểm nghiệm đồ bơi. -- Hiện tại, thị phần của bộ phận quần áo thể thao "Mikadonono Wear" của công ty chúng ta đang thua xa công ty Kyomei cạnh tranh. Vì vậy, để giành lại thị phần, chúng ta đang lên kế hoạch ra mắt thương hiệu đồ bơi nữ "Mikadonono Mermaid" và bán đồ bơi mới vào mùa hè năm sau』

「へぇ……。もう来年の話なんですね」

「Ồ...... Ra là chuyện của năm sau rồi」

『早ければ今冬にはファッションショーでお披露目する予定ですからね。そこで先日、試作品の水着が完成しました。この水着を若い女性の方々に試着していただいて、ご意見をうかがいたいとの声が商品開発部より上がっているのです』

『Sớm nhất là mùa đông này sẽ tổ chức buổi trình diễn thời trang để ra mắt. Vì vậy, bộ phận phát triển sản phẩm muốn những cô gái trẻ mặc thử đồ bơi mẫu và thu thập ý kiến』

「でも俺(おれ)、男ですよ。女性用水着の試着なんてできないし……」

「Nhưng mà con là con trai mà. Sao mà mặc thử đồ bơi nữ được......」

『将悟には深流院学園に通うご学友が大勢いらっしゃるではありませんか。先日のパーティーにご参加いただいたみなさま、どなたもお美しい淑女でしたよ』

『Shogo chẳng phải có rất nhiều bạn học ở học viện Miryuin sao? Những người đã tham gia bữa tiệc hôm trước, ai nấy đều là những thục nữ xinh đẹp』

「って、心(こ)乃(の)枝(え)たちに頼んでくれってことですか!?」

「Ý mẹ là bảo con nhờ Konoe và những người khác sao!?」

『深流院学園の学徒ともなれば、ファッションセンスも磨かれているはず。彼女たちのご意見をくみ取った水着となれば、必ずやヒット商品になるでしょう』

『Những học sinh của học viện Miryuin chắc chắn cũng có gu thời trang tinh tế. Nếu đồ bơi được tạo ra dựa trên ý kiến của họ, chắc chắn sẽ trở thành một sản phẩm ăn khách』

Shogo phân vân không biết nên trả lời thế nào.

将悟はどう返事をしたものか迷った。

Nếu cậu nhờ con gái "mặc thử đồ bơi", họ sẽ nghĩ cậu có ý đồ đen tối mất.

女の子に『水着を着てほしい』なんて頼んだら、下心があるって思われそうだ。

『どうですか? もちろん相応の謝礼を差し上げますよ』

『Sao hả con? Tất nhiên mẹ sẽ trả thù lao xứng đáng』

Nghe đến thù lao, mắt Shogo sáng lên.

謝礼、と聞いて将(しよう)悟(ご)は目を光らせた。

--Phải rồi, nếu có tiền làm thêm, mình sẽ mua được quạt điện! Mình sẽ sống sót qua mùa hè nóng nực này!

――そうだ、バイト代がもらえれば、扇風機が買える! 暑い夏を乗り切れるんだ!

「やる! やります! 俺(おれ)にまかせてください!」

「Con làm! Con làm ạ! Cứ giao cho con!」

『ありがとう、将悟。では担当者よりスイムウェアを発送させます。多様なご意見を頂(ちよう)戴(だい)したいですから、一人だけでなく何名かにモニターしてもらえるとよいでしょう。――それと開発中の商品ですので、くれぐれも機密保持に注意してください』

『Cảm ơn con, Shogo. Vậy mẹ sẽ cho người phụ trách gửi đồ bơi đến. Vì mẹ muốn thu thập nhiều ý kiến khác nhau, nên con hãy nhờ nhiều người làm kiểm nghiệm, không chỉ một người. -- Với lại, vì đây là sản phẩm đang trong quá trình phát triển, nên hãy hết sức chú ý bảo mật』

「わかってますって。心(こ)乃(の)枝(え)と……それから雅(みやび)にも頼めそうかな」

「Con biết rồi. Chắc là có thể nhờ được Konoe...... Và cả Miyabi nữa」

『さすが将悟。深(み)流(りゆう)院(いん)学園で着々と人脈を築いているようですね。仕事とは人のつながり。助け合える仲間を大切にしなさい』

『Đúng là Shogo. Có vẻ con đang từng bước xây dựng các mối quan hệ ở học viện Miryuin nhỉ. Công việc là sự kết nối giữa con người. Hãy trân trọng những người bạn có thể giúp đỡ lẫn nhau』

Shogo và mẹ kết thúc cuộc trò chuyện trong vui vẻ, rồi tắt máy.

将悟と母はお互いに上機嫌で会話を終え、電話を切った。

Sáng hôm sau, một kiện hàng lớn đến nhà Shogo. Nơi gửi là bộ phận quần áo thể thao "Mikadonono Wear" của tập đoàn Mikadonono Group.

翌日の朝、将悟の家に一抱えもある荷物が届けられた。発送元は帝(みかど)野(の)グループのスポーツ衣料部門『ミカドノウェア』だ。

Mở thùng carton ra, bên trên cùng là mấy tờ giấy khảo sát dành cho người kiểm nghiệm. Đây là những tờ giấy để viết ý kiến và những điểm chưa hài lòng sau khi mặc thử, rồi gửi phản hồi cho bộ phận phát triển.

ダンボール箱を開けると、一番上にモニター用のアンケート用紙が何枚か入っていた。試着した感想や不満点を書きこんでもらい、開発部にフィードバックするためのものだ。

Bên dưới giấy khảo sát là những hộp trang điểm màu hồng nhạt. Tổng cộng có sáu hộp hình chữ nhật dẹt. Đó là những hộp đựng đồ bơi đã được đóng gói.

用紙の下には、淡いピンク色の化粧箱がつまっていた。平たい長方形の箱が、全部で六つ。水着がパッケージングされた箱である。

Hộp trang điểm có thiết kế thời trang, xứng danh là hàng hiệu.

化粧箱は、さすがブランド品と思わせるオシャレなデザインだった。

Phía dưới cùng chính giữa có dòng chữ "Mikadonono Mermaid" được viết bằng kiểu chữ thảo. Một bao bì đầy tính cao cấp, có thể dùng làm quà tặng ngay được.

中央の下部に『Mikadono Mermaid』と筆記体のロゴが書かれている。このまま贈り物にできそうな、高級感あふれるパッケージだ。

Chính giữa hộp có hình trái tim khoét lỗ và dán lớp phim trong suốt. Có thể thấy chiếc nơ lớn màu đỏ bên trong hộp. Có vẻ như phần ngực của bộ đồ bơi có một chiếc nơ giống như của đồng phục.

箱の中央はハート型にくり抜かれて透明フィルムが貼(は)られている。箱の中に、赤い大きな蝶(ちよう)結(むす)びが見えた。水着の胸元に、制服のようなリボンがついているらしい。

Vải có màu đáng yêu, với các đường kẻ màu hồng ở trên và dưới. Ở chính giữa chiếc nơ, một chiếc trâm cài màu đỏ như ngọc đang tỏa sáng.

上下にピンクのラインが入った、かわいらしい布地だった。蝶結びの中央では、宝石のような赤いブローチが輝いている。

「Thiết kế không tệ nhỉ. Cái này chắc chắn con gái sẽ thích」

「Thiết kế không tệ nhỉ. Cái này chắc chắn con gái sẽ thích」

Cầm những hộp khác lên thì thấy màu của bộ đồ bơi bên trong cửa sổ hình trái tim khác nhau. Có vẻ như sản phẩm được chuẩn bị với nhiều màu sắc khác nhau như trắng, xanh dương, đen.

そのほかの箱を手に取ってみると、ハート型の窓から見える水着の色が、それぞれ違っていた。白や青や黒など、豊富なカラーバリエーションが用意された商品らしい。

Muốn mở ra xem quá, nhưng như vậy thì mất công cái bao bì đẹp đẽ này bị hỏng mất. Shogo cẩn thận bỏ hộp trang điểm trở lại thùng carton.

中を開けてみたいけど、せっかくの美しいパッケージが崩れてしまいそうだ。将悟はそのまま、化粧箱をていねいにダンボールの中へ戻した。

--Được rồi, phải nhờ con gái làm người kiểm nghiệm mới được.

――よし、女の子にモニターを頼まないとな。

Shogo gọi ngay cho Konoe.

将悟はさっそく、心乃枝に電話をかけた。

『はい、鶴(つる)眞(ま)です。――将悟さんですか?』

『Vâng, Tsuruma đây ạ. -- Là Shogo-san ạ?』

「実は、心乃枝にちょっと頼みがあるんだけどさ」

「Thật ra, tớ có chuyện muốn nhờ Konoe một chút」

Shogo kể về việc làm người kiểm nghiệm đồ bơi nhãn hiệu mới.

将(しよう)悟(ご)は新ブランド水着のモニターについて話した。

Ban đầu, cậu lo lắng rằng người ta sẽ nghĩ cậu có ý đồ đen tối......

最初は、下心があるんじゃないかと思われるのが不安だったけど……

『新ブランドかぁ……。ミカドノウェアのスイムウェアって、どれもキュートなデザインなんですよね……』

『Nhãn hiệu mới à...... Đồ bơi của Mikadonono Wear, cái nào cũng có thiết kế dễ thương hết nhỉ......』

Nghe giọng Konoe đầy vẻ trầm trồ, Shogo cảm thấy hăng hái hơn.

という、うっとりした心(こ)乃(の)枝(え)の声で、将悟は勢いづいた。

「だろ? 新ブランドのデザインは、今まで以上にすっげーキュートなんだぜ。心乃枝も着てみたいって思うだろ? だからモニターを引き受けてくれると助かるんだ」

「Đúng không? Thiết kế của nhãn hiệu mới còn dễ thương hơn cả trước đây ấy. Konoe cũng muốn mặc thử đúng không? Nên nếu cậu nhận lời làm người kiểm nghiệm thì tớ sẽ được giúp đỡ nhiều lắm」

『でも、わたしでいいんですか? パパの会社、共(きよう)明(あ)日(す)カンパニーですけど……』

『Nhưng mà, tớ được sao? Công ty của papa là công ty Kyomei mà......』

Cha nuôi của Konoe là một trọng tài trong công ty Kyomei, đối thủ cạnh tranh của tập đoàn Mikadonono.

心乃枝の育ての父は、帝(みかど)野(の)グループのライバル企業、共明日カンパニーの重役なのだ。

「そりゃ企業秘密のことを話されたら困るさ。だけど心乃枝、そんなことしないだろ?」

「Đương nhiên là tớ sẽ lo lắng nếu cậu kể về bí mật kinh doanh rồi. Nhưng mà Konoe đâu có làm thế đúng không?」

『もちろん言いませんよ。わたし、将悟さんに迷惑かけるつもりありませんもの』

『Đương nhiên là tớ không nói rồi. Tớ không định làm phiền Shogo-san đâu』

「俺(おれ)だって心乃枝を信頼してるさ。だからこそ、こうして頼んでるんだぜ。――な、俺を助けると思ってさ」

「Tớ cũng tin tưởng Konoe mà. Chính vì thế, tớ mới nhờ cậu đấy. -- Coi như cậu giúp tớ đi」

『……そうですね。わたしでよければ、新商品開発のお手伝いをします』

『......Tớ hiểu rồi. Nếu tớ được, tớ sẽ giúp đỡ phát triển sản phẩm mới』

「助かるぜ。モニターの日なんだけど……さっそく、今日の午後でもいいかな」

「Cậu giúp tớ nhiều lắm. Về ngày kiểm nghiệm...... Hay là ngay chiều nay luôn được không?」

『はい。予定もありませんから』

『Vâng. Vì tớ cũng không có lịch gì』

Shogo hứa hẹn sẽ gặp nhau ở trường vào buổi chiều, rồi tắt máy.

午後に学校で待ち合わせることを約束し、将悟は電話を切った。

「これで心乃枝はOKっと……。次は雅(みやび)かな」

「Vậy là Konoe OK rồi...... Tiếp theo là Miyabi nhỉ」

Cậu tiếp tục gọi vào số điện thoại của Miyabi.

続けて雅の番号に電話をかける。

Kaminagi Miyabi là bạn cùng lớp của Shogo...... Và cũng là em gái của cậu.

神(かん)凪(なぎ)雅は将悟のクラスメイトであり……そして、彼の妹でもある。

Dù vậy, việc cô ấy thực sự là em gái cậu chỉ mới được phát hiện ra cách đây vài ngày.

もっとも彼女が本当の妹だと判明したのは、ほんの数日前のことだ。

Cậu vẫn chưa quen với mối quan hệ thay đổi nhanh chóng từ bạn cùng lớp thành em gái.

クラスメイトから妹。急速に変化した関係に、まだ慣れてはいなかった。

『もしもし? 将悟?』

『A lô? Shogo?』

「おぅ、俺だ。もう起きてたか?」

「Ừ, tớ đây. Cậu dậy rồi à?」

『あたし将悟みたいに寝ぼすけじゃないわよっ』

『Tớ đâu có ngái ngủ như Shogo đâu!』

Ngay lập tức một giọng nói tsundere đáp lại.

さっそくツンツンした声が返ってくる。

--Sao, vẫn là Miyabi như mọi khi nhỉ.

――なんか、いつもの雅だな。

Nghe giọng điệu không khác gì trước khi biết cô là em gái, cậu cảm thấy yên tâm hơn một chút. Dù sao thì Miyabi vẫn là Miyabi.

妹と判明する以前と変わらない彼女の口調に、少し安心した。いくら妹になったとはいえ、雅は雅だ。

「あのさ、雅。ちょっとお願いがあるんだけど、いいかな?」

「Này Miyabi. Tớ có chuyện muốn nhờ cậu, được không?」

Shogo kể cho Miyabi nghe về việc kiểm nghiệm đồ bơi.

将悟は雅に、水着モニターについて説明した。

『ふ~ん。あたしに水着着せて、ニヤニヤしようってんじゃないでしょうね』

『Hừm. Cậu không phải định cho tớ mặc đồ bơi rồi ngồi đó cười đểu đấy chứ?』

「ニヤニヤしねぇよっ。……いいか、よく聞け雅。ミカドノウェアの新ブランドの水着を誰(だれ)よりも早く着られるんだぞ。最先端の流行を先取りできるんだ」

「Tớ không có cười đểu đâu. -- Nghe cho kỹ đây Miyabi. Cậu sẽ được mặc đồ bơi nhãn hiệu mới của Mikadonono Wear trước bất kỳ ai đấy. Cậu có thể đón đầu xu hướng thời trang」

『流行を先取り……? そうなの?』

『Đón đầu xu hướng......? Thật sao?』

Những lời nói khơi gợi lòng con gái đã khiến Miyabi ngại ngùng.

女心をくすぐられる言葉を並べられ、雅は照れくさそうな声になった。

『わ……わかったわよ。そんなに言うなら、モニターしてあげてもいいわ』

『Tớ...... Tớ biết rồi. Nếu cậu đã nói thế, tớ sẽ làm người kiểm nghiệm cho cậu cũng được』

「ほんとか!? 恩に着るぜ! さすが俺(おれ)の妹だな」

「Thật á!? Tớ đội ơn cậu lắm! Đúng là em gái của tớ」

『……ったく、頼りない兄のためなんだからしょうがないでしょ。ちゃんと、最新のブランド水着が着られるんでしょうね』

『......Hứ, chỉ tại vì cậu là người anh vô dụng nên tớ mới giúp thôi đấy nhé. Tớ sẽ được mặc đồ bơi nhãn hiệu mới nhất đúng không?』

「まかせとけ。ファッション業界人になった気分にさせてやるからさ」

「Cứ giao cho tớ. Tớ sẽ khiến cậu có cảm giác như trở thành người trong giới thời trang」

Shogo hứa sẽ gặp Miyabi vào buổi chiều, rồi tắt máy.

雅とも午後の待ち合わせを約束して、将(しよう)悟(ご)は電話を切った。

Thật lòng mà nói, ban đầu cậu cảm thấy hơi ngại khi nhờ con gái mặc đồ bơi. Nhưng khi cậu đã nhờ thử, thì cả Konoe lẫn Miyabi đều dễ dàng đồng ý.

正直、最初は女の子に水着を着てもらうなんて頼むことが、ちょっと恥ずかしかった。けれどいざ頼んでみれば、心(こ)乃(の)枝(え)も雅もあっさり引き受けてくれたのだ。

「ま、俺にとっちゃこのくらい、女の子に水着を着てもらうだけの簡単なお仕事だぜ。新しく買う扇風機でも探しておくかな」

「Ừm, đối với tớ thì cỡ này chỉ là một công việc đơn giản là nhờ con gái mặc đồ bơi thôi. Hay là mình đi tìm cái quạt điện mới mua thôi nhỉ」

Shogo cảm thấy như đã hoàn thành xong công việc, và trở nên cực kỳ tự tin.

早くも仕事を終えた気分で、余裕しゃくしゃくな将悟だった。

§

Sau giờ trưa, Shogo thay đồng phục, ôm thùng carton đựng đồ bơi đến trường.

昼過ぎになると将悟は制服に着替え、水着の入ったダンボール箱を抱えて学校に来た。

Kỳ nghỉ hè đã bắt đầu, khuôn viên học viện Miryuin hầu như không có ai, và ngôi trường cổ kính mang đậm dấu ấn lịch sử trở nên tĩnh lặng một cách kỳ lạ.

夏休みに入り、深(み)流(りゆう)院(いん)学園の敷地内はほとんど人もなく、歴史ある古風な校舎はひっそりと静まりかえっている。

Những bộ đồ bơi mà cậu sẽ cho mặc là những sản phẩm chưa được công bố với công chúng. Cậu phải cố gắng không để ai nhìn thấy. Giờ đang là kỳ nghỉ hè, chắc chắn sẽ có thể sử dụng hồ bơi trong nhà của trường mà không có ai khác.

扱う水着は世間に発表する前の商品だ。なるべく人目につかないようにしなければならない。今はちょうど夏休みだし、学校の屋内プールなら貸し切り状態で使えるはずだ。

Shogo đến phòng hội học sinh để xin phép sử dụng hồ bơi. Khi cậu hỏi ở phòng giáo viên, họ bảo cậu rằng hôm nay có các thành viên hội học sinh đến trường, nên hãy đến xin phép họ.

プールの使用申請をするため、将悟は生徒会室に向かった。職員室で聞いたら、今日は生徒会役員が登校しているから彼女たちに申請するよう、教えてもらったのだ。

「失礼しまーす」

「Xin phép ạ」

Shogo ôm thùng carton bước vào phòng hội học sinh.

将悟はダンボール箱を抱えながら生徒会室に入った。

Tendou Mana, hội trưởng hội học sinh, đang ngồi ở chiếc ghế phía trong, vừa đọc manga vừa nhồm nhoàm ăn bánh quy, ngẩng đầu lên.

奥の席に座って、マンガを読みながらビスケットをパクついていた生徒会長の天(てん)導(どう)愛(ま)菜(な)が顔を上げた。

「あっ、将悟く~ん。なんで荷物運びしてるの~?」

「A, Shogo-kun. Sao cậu lại khuân đồ thế?」

「このダンボールはちょっとね。天導会長は何してるんだ? 夏休みなのに登校?」

「Thùng carton này thì hơi đặc biệt đấy. Hội trưởng Tendou đang làm gì thế? Đang là kỳ nghỉ hè mà vẫn đến trường?」

「愛菜、夏休み中も忙しいんだよ。図書室のマンガ、全部読み終わんないと~」

「Mana bận rộn cả trong kỳ nghỉ hè đấy. Tớ phải đọc hết manga trong thư viện」

Mana vừa ngậm bánh quy vừa lật trang manga với vẻ mặt nghiêm túc.

真剣な顔でビスケットをくわえながら、マンガのページをめくる愛菜である。

Thế rồi, một nữ sinh khác đang sắp xếp kệ sách, bước ra phía sau Mana.

すると、棚を整理していた、もう一人の女子生徒が愛菜の後ろに歩いてきた。

「遊んでないで手伝ってくださいっ。ダラダラしてるから一学期中に生徒会室の整理が終わらなかったんですよ!」

「Xin cậu đừng có chơi nữa mà hãy giúp tớ đi. Chỉ vì cậu lề mề mà bọn mình không thể dọn xong phòng hội học sinh trong học kỳ một đấy!」

Kunidachi Rinka, hội phó hội học sinh. Cô cau có, nổi gân xanh trên thái dương, giật lấy cuốn manga mà Mana đang cầm.

生徒会副会長の国(くに)立(たち)凜(りん)香(か)だ。イラついた表情でこめかみに青筋を立て、愛(ま)菜(な)が持つマンガをパッと取り上げた。

「ひ~ん、凜香ちゃんがマンガ読むのジャマする~。いいもんっ! はちみつビスケ、独り占めしちゃうから!」

「Hiiin, Rinka-chan cản tớ đọc manga ~. Hứ! Tớ sẽ ăn hết bánh quy mật ong một mình」

Mana nhồm nhoàm bỏ bánh quy vào miệng như muốn ăn vạ.

愛菜はやけ食いみたいに、パクパクとビスケットを口に放り込んだ。

Rinka mặc kệ cô, đặt cuốn manga lên kệ, rồi quay sang Shogo.

凜香は無視してマンガを棚に置くと、将(しよう)悟(ご)に向き直った。

「帝(みかど)野(の)センパイ、夏休みにどうしたのですか? そんな荷物まで抱えて」

「Tiền bối Mikadonono, sao tiền bối lại đến đây vào kỳ nghỉ hè? Còn ôm theo cả đống đồ nữa」

「学校の屋内プールを借りたくて、申請しに来たんだよ」

「Tớ muốn mượn hồ bơi trong nhà của trường, nên đến xin phép」

「プールですか? センパイ、水泳部じゃありませんよね?」

「Hồ bơi ạ? Tiền bối không phải là thành viên câu lạc bộ bơi lội đúng không?」

Shogo đặt thùng carton xuống sàn, kể cho hai người nghe về việc kiểm nghiệm đồ bơi.

将悟はダンボール箱を床に置いて、二人に水着モニターのことを説明した。

「今日、これから心(こ)乃(の)枝(え)と雅(みやび)に頼んでるんだ。企業秘密の水着だから、人のいる場所で着てもらうわけにいかなくてさ。夏休み中の学校のプールなら、ほかに人もいないだろ?」

「Hôm nay tớ định nhờ Konoe và Miyabi. Vì đây là đồ bơi bí mật của công ty, nên tớ không thể cho họ mặc ở những nơi có người được. Nếu là hồ bơi của trường trong kỳ nghỉ hè, thì sẽ không có ai khác」

「ですが本日はこれから、屋内プールの点検をする予定になっています。もうすぐ業者さんが来ますから、中に入れませんわよ」

「Nhưng hôm nay bọn tớ có lịch kiểm tra hồ bơi trong nhà rồi. Sắp có người đến kiểm tra, nên không thể vào trong đó được đâu ạ」

「え……マジで? じゃあ、明日ならいいかな?」

「Ế...... Thật á? Vậy ngày mai được không?」

「明日から数日は、ウォーターポロ部の先約があります。――学校

「Oa, không ngờ đến cả ta lại... lại phải mặc bộ dạng nhục nhã thế này...」

Rinka hơi rơm rớm nước mắt, nghiến răng ken két đầy cay cú.

「Mọi người đừng ngại ngùng thế chứ... Không sao đâu, không hề kỳ quặc đâu nha. Cực kỳ dễ thương mà, hãy tự tin lên」

Shougo nói lời động viên, Konoe cúi xuống nhìn bộ đồ bơi mình đang mặc.

「Vậy... vậy ạ...? Có thật là không đáng xấu hổ không...?」

「Đương nhiên rồi. Chắc chắn khi xuống hồ bơi, mọi người sẽ quen ngay thôi」

Có lẽ vì nghe thấy từ "hồ bơi", Mana đột nhiên gật đầu lia lịa.

「Đúng đó, phải giữ vững tinh thần nha~! Tắm hồ~! Cùng nhau tắm hồ nào!」

「Ở trong lớp mà mặc đồ bơi thì còn xấu hổ hơn ấy. Mau xuống hồ bơi thôi」

Những người khác cũng đồng tình với Rinka, năm cô gái đi trước lên hồ bơi trên sân thượng.

§

Shougo lấy những chiếc khăn tắm trong thùng carton, mang theo số lượng vừa đủ cho các cô gái rồi đi lên sân thượng.

Vừa bước lên cầu thang, tiếng la hét đầy sảng khoái "Kyaaa!" vọng đến từ sân thượng đầy ánh sáng. Xem ra họ đã bắt đầu tắm hồ dưới ánh mặt trời chói chang của mùa hè.

--Ước gì mình cũng mang đồ bơi theo.

Shougo bắt đầu cảm thấy muốn xuống nước.

Nhưng rồi cậu lại nhớ đến hình ảnh Konoe và Miyabi trong bộ đồ bơi "naked ribbon", liền lắc đầu nguầy nguậy.

「Mặc đồ bơi như thế mà xuống cùng thì làm sao mà giữ được lý trí chứ...」

--Mình chỉ đang khảo sát đánh giá đồ bơi thôi. Mình đang làm thêm một cách nghiêm túc đấy nhé.

Vừa tự trấn an bản thân, cậu vừa bước lên cầu thang. Miyabi đang đứng trước cửa dẫn ra sân thượng.

Cô tựa lưng vào tường, thỉnh thoảng lại liếc nhìn khung cảnh chói lóa bên ngoài. Hai tay cô đan vào nhau trước bụng, đứng đó trông đầy bồn chồn.

「Miyabi? Không xuống hồ bơi à?」

「...!?」

Nghe thấy vậy, mặt Miyabi đỏ bừng lên, co rúm lại, trừng mắt nhìn Shougo.

Cô dùng hai tay che ngực và eo, ra sức rụt rè vặn vẹo thân mình.

Những dải ruy băng hờ hững trên thân hình nhỏ nhắn của cô, cứ như thể sắp tuột ra đến nơi.

「...Mặc, mặc bộ dạng hở hang thế này ra ngoài trời... Không thể nào...」

「Không sao đâu. Trừ khi bay trên trời xuống thì mới thấy được thôi」

「Vấn đề không phải là thấy hay không thấy đâu!」

--Miyabi lúc nãy cũng là người ngại ngùng đến phút cuối cùng mà.

Để trấn an cô, Shougo bước lên một bước, tiến gần đến Miyabi.

「Hyafu!」

Miyabi đột nhiên khuỵu xuống, ngồi bệt xuống đất.

Cô chống hai tay ra sau, cố gắng chống đỡ nửa thân trên. Bụng và đùi cứ thế lộ ra, cô không thể che giấu được, run rẩy từng cơn.

「Này, có sao không đấy!?」

「Hức... hông... không có sức...」

「Này, bám vào đi」

Shougo đặt chiếc khăn tắm đang ôm xuống đất, đưa tay ra về phía Miyabi.

Miyabi nắm lấy tay Shougo, cố gắng đứng dậy, nhưng chân và hông vẫn không có chút sức lực nào. Cô vừa nhấc được nửa người lên, lại "bịch" xuống sàn.

「Khó rồi đây... Hay là cứ ngồi yên nghỉ ngơi một lát đi」

「Nói... nói cái gì vậy chứ! Tại Shougo bắt tớ mặc bộ đồ bơi này nên mới không đứng lên được đó! Phải chịu trách nhiệm đi!!」

「Bảo chịu trách nhiệm thì...」

「Khi nào làm tớ đứng lên được thì đừng hòng đi đâu hết!」

Cô rơm rớm nước mắt, quát lên. Có vẻ như cô đang giận việc bị bắt mặc bộ đồ bơi "naked ribbon".

「Biết rồi mà. Nào, thử đứng lên lần nữa xem」

Shougo lại đưa tay ra về phía Miyabi.

「Làm bao nhiêu lần cũng thế thôi...」

Mím môi, Miyabi lại nắm lấy tay Shougo.

Cậu nắm chặt bàn tay nhỏ bé yếu ớt của cô, dồn hết sức kéo lên.

「Ưm...」

Miyabi nhắm chặt mắt, dồn sức vào đôi chân đang run rẩy, cố gắng đứng dậy.

Mông cô nhấc lên từng chút một... nhưng đột nhiên sức lực biến mất, người Miyabi nặng trịch.

Tay Shougo bị kéo theo, cậu suýt chút nữa thì ngã nhào về phía trước.

「Miyabi!」

Shougo nhanh chóng khom người, đưa tay ôm lấy eo Miyabi.

「Hya!?」

Cậu một hơi kéo cả người cô lên. Miyabi đứng lên nhưng chân vẫn không có sức, thế mất đà ngã vào ngực Shougo.

「Hafu...」

「Có sao không, Miyabi? --May quá, cuối cùng cũng đứng được rồi」

「Shougo, sờ mông tớ...」

「Đâu, đâu có sờ. Phía trên mà, phải không?」

「Không biết! Tớ bảo là sờ thì là sờ!」

Miyabi dựa vào ngực Shougo, hờn dỗi quay mặt đi chỗ khác.

Một lúc sau, khi chân và hông cô đã có lại sức lực, Shougo ôm chiếc khăn tắm đặt bên cạnh, cả hai cùng bước đi.

Vừa mở cánh cửa phòng cầu thang, bước ra sân thượng ngập tràn ánh nắng, cùng với ánh sáng chói lóa phản chiếu từ bê tông, một cơn mưa những giọt nước lạnh lẽo ập đến.

「Miyabi-chan~, bên này bên này~, cùng nhau tắm hồ thôi nào~!」

Mana đang ở trong hồ bơi bơm hơi, vẫy tay lia lịa. Cô đặt lòng bàn tay xuống mặt nước, vẩy nước lên liên tục.

Bên cạnh là Rinka. Cô nằm ngửa, gối đầu lên thành hồ bơi, thư thái thả mình trôi nổi.

Xem ra họ đã quen với sự xấu hổ khi mặc đồ bơi lúc nãy, và đang tận hưởng việc nghịch nước.

Những giọt nước trên làn da khỏe khoắn của họ phản chiếu ánh mặt trời, lấp lánh như những viên ngọc.

「Thích thật... Trông sảng khoái quá...」

「Này Miyabi, mau xuống thôi kẻo hết chỗ đấy」

「Hảu, tớ cũng xuống~!」

Miyabi lon ton chạy đến hồ bơi bơm hơi, nhảy phóc xuống nước bằng mông.

"Ùm" một tiếng, bọt nước bắn tung tóe, một lượng lớn nước đổ xuống đầu Mana và Rinka.

「Moo~! Miyabi-chan, phải xuống nhẹ nhàng chứ! Đền đi~」

Mana vốc nước bằng hai tay, hắt về phía Miyabi.

「Hyafu, lạnh quá đi!!」

Miyabi ướt sũng từ đỉnh đầu, vừa run rẩy toàn thân vừa hất nước để trốn khỏi Mana. Trông cô chẳng khác nào một chú chó con vừa rơi xuống vũng nước.

「Moo~, dám làm thế với tớ!」

Quay người lại, Miyabi không chịu thua, vốc nước từ dưới hồ bằng cả hai tay. Luồng nước bắn lên cao, tấn công Mana.

「Hyaan!」

Mana cố gắng tránh né bằng cách lao người sang một bên. Mặt nước rung chuyển dữ dội, bọt nước bắn lên như cột.

Bọt nước trở thành thác đổ, trút xuống người Rinka đang thả mình trôi nổi bên cạnh, cứ như thể đánh thức cô dậy.

「Eeee, im lặng dùm đi!!」

Rinka quát lên, vốc nước bằng cả hai tay, hắt mạnh về phía Miyabi.

「Buhat」

Miyabi bị tạt một gáo nước lớn, ngã ngửa xuống nước.

「Thật là, đâu phải trẻ con nữa chứ. Làm ơn tao nhã hơn chút đi」

Rinka đảo mắt nhìn quanh hồ bơi bơm hơi đã trở lại yên tĩnh, lẩm bẩm một cách chán chường.

Và rồi, đột nhiên, chân Rinka bị ai đó kéo lấy.

「Cá, cái gì vậy!?」

Rinka mất thăng bằng, ngã xuống, toàn thân đập mạnh xuống mặt nước.

Ngay sau đó, Mana nổi lên phía sau Rinka như một chiếc tàu ngầm. Cô đứng lên một cách mạnh mẽ, giơ cao chân Rinka đang ôm.

「Rinka-chan, bắt được rồi~!」

「Te, Tendou hội trưởng!? Na, đang làm gì vậy...」

「Này~, Miyabi-chan, giờ đấy~. Cù lét Rinka-chan đi~」

「Rõ rồi!」

「Hiuu!? Na, các cậu định làm gì!? Dừng, dừng lại đi mà!!」

Múa may các ngón tay, Miyabi chậm rãi tiến đến gần Rinka đang nằm vật ra trên mặt nước như một con quái vật khổng lồ.

「Kunitachi-san, chuẩn bị tinh thần đi~」

Miyabi giơ hai tay về phía sườn của Rinka.

「Cù lét cù lét cù lét!!」

「Hiii!!」

Rinka bị ôm chân, vừa vung vẩy tay chân vừa giãy dụa kịch liệt. Bọt nước bắn lên dữ dội như đài phun nước, bay lên không trung cùng với tiếng kêu thảm thiết của Rinka.

--Khỏe thật đấy.

Miyabi đã từng ngại ngùng, xem ra cũng đã quen với đồ bơi rồi.

Shougo đi vòng qua hồ bơi bơm hơi để tránh bị ướt, tiến đến gần hàng rào.

Mei đang nằm sấp trên tấm bạt xanh trải trên nền bê tông. Tấm lưng thon thả được bao bọc trong lớp ruy băng, phản chiếu ánh mặt trời.

Vừa định đặt chiếc khăn tắm lên tấm bạt, cô ấy đã nhận ra và ngẩng đầu lên.

「Senpai, khăn tắm, em để ở đây nhé」

「Mikadonono à. Lấy cớ để lén lút đến ngắm nghía bộ dạng mặc đồ bơi của tôi đấy à?」

「Lén lút là sao chứ. --Nói thật thì thế nào ạ, bộ đồ bơi đó?」

Mei trở mình nằm ngửa, chống tay ngồi dậy.

「Mặc vào rồi mới thấy thoải mái bất ngờ đấy. Cũng dễ vận động nữa. Quả nhiên đồ hàng hiệu có khác」

Shougo nhận ra rằng bầu không khí của Mei hôm nay có gì đó khác lạ so với mọi ngày.

「À, nhắc mới nhớ, Sagara senpai, không đeo kính à?」

Nhìn kỹ thì thấy kính của cô ấy đang để ở bên cạnh. Chắc là vì nằm nên đã tháo ra.

Gương mặt mộc của Mei sau khi tháo cặp kính tròn to vẫn thường đeo. Đôi mắt long lanh trông càng nổi bật hơn, có cảm giác như sự đáng yêu trẻ con càng tăng lên.

--Nhìn thế này, thật sự chỉ thấy là đàn em thôi mà...

Shougo vô thức ngắm nhìn gương mặt mộc của Mei.

Mei hơi đỏ mặt, ngước mắt lên nhìn lại.

「Bị nhìn chằm chằm thế này thì ngại lắm đó... Onii-chan」

Đột nhiên bị gọi như vậy, tim Shougo đập thình thịch một tiếng lớn.

「Ủa, ủa gì vậy senpai!? Mặt đỏ hết cả rồi kìa」

Mei nhìn cậu cười tủm tỉm, ánh mắt đầy tinh nghịch.

「Xem ra là em gái đây đã làm anh xao xuyến rồi nhỉ? Muốn nói là em gái mặc "naked ribbon" ngại ngùng thì siêu moe moe~ đúng không?」

「Trên thực tế thì làm gì có ai thốt ra "moe moe~" chứ」

「Hô hô~. Dù không nói ra miệng, nhưng trong lòng thì vẫn nghĩ thế à?」

「Đâu, đâu có nghĩ thế đâu!」

Có cảm giác như mình sắp bị Mei dắt mũi rồi.

Shougo đứng lên nhìn quanh sân thượng.

Miyabi, Mana và Rinka đang tắm hồ, Mei thì đang tắm nắng trên tấm bạt.

「Konoe đâu rồi ạ? Em không thấy đâu cả...」

「Em ấy bảo là đi mua đồ uống rồi」

Vậy là, chắc là đã đi đến máy bán hàng tự động trong trường rồi.

「Nếu cần đồ uống thì cứ bảo em, em mua cho mà. Để em đi xem」

Shougo định quay trở lại bên trong trường, đi về phía cửa phòng cầu thang.

Vừa định bước vào thì cánh cửa mở ra ngay trước mặt cậu.

Cứ tưởng là Konoe, nhưng người bước ra lại là...

「Ikus?」

「Công việc làm thêm thế nào rồi? Có gì cần tôi giúp thì cứ nói nhé」

Mái tóc đen dài của Ikus trên sân thượng bay trong gió.

Thân hình thon thả được bao phủ bởi làn da màu mật ong, chỉ có ngực và eo là được che bởi dải ruy băng đen. Nhìn vào bộ ngực dù mỏng manh nhưng vẫn hơi nhô lên, khiến cậu quên mất dáng vẻ nam tính thường ngày của cậu ta.

「Tại sao Ikus cũng mặc đồ bơi!? Ý cậu là, không cần giả trai à!」

「Vì những người ở đây đều biết thân phận thật của tôi mà. Tôi cũng muốn được giải phóng khỏi nhiệm vụ, thoải mái một chút chứ」

Ikus thường ngày có vẻ đẹp như một thiếu niên, nhưng khi cởi bỏ lớp vỏ nam tính, cậu ta lại là một Yamato Nadeshiko chính hiệu. Có lẽ vì thái độ đường hoàng, mà bộ đồ bơi "naked ribbon" trông có vẻ hợp với cậu ta.

「Shougo-kun? Trên người tôi, có gì dính à?」

「Không... không có gì...」

Suýt chút nữa thì cậu đã ngắm nhìn cậu ta rồi, Shougo vội vàng đảo mắt đi.

「Chà, nếu đã vậy thì Ikus cứ từ từ mà tận hưởng nhé. Nếu được thì viết phiếu khảo sát đánh giá giúp tôi thì tốt quá」

「Nhất định rồi. --Nhắc đến phiếu khảo sát, tôi quên mất một lời khuyên cho Shougo-kun đấy」

「Lời khuyên?」

Ikus ghé sát mặt vào Shougo, hạ thấp giọng như thể đang nói một bí mật.

「Tôi nghe nói, bộ đồ bơi này có chứa một hiệu ứng đặc biệt đấy. Vải có dán một loại thuốc pheromone đặc biệt, có tác dụng kích thích cảm xúc gợi cảm cho người mặc. Nếu cậu báo cáo hiệu ứng đó, Shougo-kun sẽ được công nhận là một điều tra viên khảo sát có năng lực hơn đấy」

「Pheromone...? Sao lại có thứ đó chứ...」

Shougo nhớ lại lời của mẹ mình lúc nãy.

『Bất kỳ tiểu thư rụt rè nào cũng có thể dũng cảm thổ lộ tình yêu』

--Chẳng lẽ, bộ đồ bơi có thể giúp thổ lộ tình yêu nhờ hiệu ứng pheromone...?

Vô thức, cậu nhìn quanh các cô gái trên sân thượng.

--Không ổn rồi, mọi người...

Đột nhiên Ikus ôm lấy tay Shougo như thể đang ôm chầm lấy cậu, cọ cọ người vào cậu.

「Ikus...?」

「Shougo-kun... thế nào? Vì cậu, tôi lúc nào cũng sẵn lòng mặc bộ đồ bơi này mà... Tất nhiên, là khi chỉ có hai người thôi nhé...」

「Ha, hai người là sao...」

Khuôn mặt Ikus hơi ửng đỏ, ghé sát mặt vào cậu như thể sắp hôn cậu.

Hơi thở của cậu ta phả vào má Shougo, khiến cậu hơi nhột.

「Này Ikus! Chẳng lẽ đây là hiệu ứng pheromone!?」

「Nào, Shougo-kun... Hãy dùng tay cậu cởi chiếc ruy băng này ra đi...」

「Bình tĩnh! Cứ bình tĩnh đi!」

Đẩy vai Ikus đang tiến sát lại gần, cậu ta đột nhiên trở lại vẻ mặt bình thường.

「Đấy, đó là cách mà trái tim thiếu nữ tràn ngập tình yêu, và có sự thay đổi trong hành động. Hãy quan sát kỹ vào」

「...Ra là diễn thôi à. Gây hiểu lầm quá đấy」

「Oya Shougo-kun? Mặt cậu đỏ hết cả rồi kìa. Bị cháy nắng quá hả?」

「Không có cháy nắng!」

「Vậy tôi cũng xin phép được hòa mình vào dòng nước vậy」

Ikus nở nụ cười như mọi ngày, đi về phía hồ bơi bơm hơi.

Một mình Shougo vẫn chưa hết bàng hoàng với nhịp tim đập thình thịch vừa rồi.

--P, phải rồi. Dù sao thì mình cũng đi tìm Konoe thôi.

Vừa định quay trở lại bên trong trường...

"Pitto", một cảm giác lạnh lẽo như dòng điện chạy qua má Shougo.

「Fufu, bị bất ngờ à?」

Cánh cửa phòng cầu thang mở ra, Konoe bước ra.

Tay trái cô ôm năm lon nước ngọt, tay phải cầm một lon, áp lên má Shougo.

「Vì trời nóng nên phải bổ sung nước chứ. Đây, phần của Shougo-san」

「Cảm ơn cậu. --Cứ bảo tớ, tớ mua cho mà. Tớ trả tiền sau cho」

Konoe đưa lon nước ngọt cho Shougo, đặt những lon còn lại xuống đất.

「Ủa, thiếu một lon rồi」

Nhìn vào những lon nước đã đặt xuống, Shougo nhận ra.

Tổng cộng có sáu lon nước mà Konoe đã mua. Nhưng hiện tại trên sân thượng có bảy người. Ikus đã thêm vào.

「Mizutani-san cũng đến à. Lẽ ra nên mua nhiều hơn nhỉ...」

「Không sao đâu. Tớ không xuống hồ bơi, không cần uống đâu」

「A, có nước ngọt kìa! Tớ cũng muốn uống~」

Giọng Miyabi vang lên từ phía sau.

Miyabi vừa tắm xong, chạy đến. Shougo đưa lon nước đang cầm cho cô ấy.

「Đây, Miyabi」

「Yeah, cảm ơn~」

Miyabi mở nắp lon nước vừa nhận, uống một hơi hết gần một nửa, vẻ mặt đầy ngon lành.

Sau đó, cô chớp mắt nhìn Shougo và Tsurumae đang đứng mà không uống nước.

「Shougo và Tsurumae-san, không uống à?」

「Thiếu một lon nước ngọt. Tớ không uống nên không sao đâu」

Miyabi liếc nhìn lon nước mình vừa uống dở.

「Vậy, tớ cho cậu phần còn lại!」

「Đừng khách sáo thế. Tớ không cần uống đâu」

「Không được đâu. Nếu thiếu nước rồi ngã vật ra thì sao!?」

Nói rồi, cô chìa lon nước uống dở về phía Shougo.

「Nhưng, nhưng đó là đồ Miyabi vừa uống mà?」

「Sao chứ~. Ý cậu là đồ của tớ bẩn à?」

「Không phải ý tớ là vậy, nhưng...」

--Dù thế nào thì cũng là gián tiếp hôn rồi còn gì.

Nhưng Miyabi lại hơi ửng đỏ má, hướng ánh mắt có vẻ mong đợi về phía cậu.

--Miyabi... thật sự muốn mình gián tiếp hôn cô ấy à....

Chẳng lẽ, đây là hiệu ứng pheromone!?

Hiệu ứng pheromone khiến cô ấy có tâm trạng muốn gián tiếp hôn mình à!?

「Này~, sao thế~. Mau uống đi~」

Bị thúc giục, Shougo nhận lấy lon nước uống dở.

Cậu chăm chú nhìn vào miệng lon nơi Miyabi vừa chạm môi.

--K, không, đừng quan tâm. Chỉ là uống chung thôi.

Dù sao thì Miyabi cũng là em gái. Anh em mà gián tiếp hôn thì có gì mà phải để ý chứ.

「Đ, vậy thì... tớ nhận nhé...」

Miyabi đứng bên cạnh, nhìn cậu với vẻ mặt vô cùng háo hức, nhưng cậu quyết định không nghĩ gì cả. Đầu óc trống rỗng, cậu vô tâm đưa lon nước lên miệng.

Ngay khi Shougo định chạm môi vào lon nước... đột nhiên, lon nước trong tay cậu biến mất.

「Ơ, ủa?」

Không biết từ lúc nào Konoe đã cầm lon nước ngọt. Có vẻ như cô đã nhanh tay giật lấy từ bên cạnh cậu.

Trong lúc cậu còn đang ngơ ngác, Konoe đã nhanh chóng đưa lon nước lên miệng, "ực ực ực" uống một hơi cạn sạch.

「Em uống nhiêu đây là đủ rồi. Shougo-san hãy uống lon nước mới nhé」

Nói rồi, cô liếc mắt nhìn Miyabi.

Hướng về phía Miyabi đang ngây người há hốc miệng, một thoáng,

「Fufu」

...Cô ấy nở một nụ cười đen tối thì phải.

Mặt Miyabi tái mét, run rẩy.

「Nước ngọt của tớ~! Tớ mới uống có một nửa thôi mà~!」

Miyabi vừa khóc vừa hét lên, chạy về phía bên kia của hồ bơi bơm hơi.

「Miyabi! Uống nước của tớ này!」

Shougo thở dài, đối diện với Konoe.

「Thật là. Đừng có tranh giành kỳ lạ thế chứ...」

Konoe lè lưỡi một chút, cười ngượng ngùng.

「Hehehe... Em sẽ mua lại cho Kunnagi-san sau ạ」

--Thì mình cũng không cần phải gián tiếp hôn Miyabi làm gì.

Thật lòng mà nói, cậu cũng cảm thấy hơi nhẹ nhõm.

Shougo di chuyển những lon nước đã đặt xuống đến mép sân thượng để không đá chúng bay mất.

「...Hau!?」

Konoe đứng phía sau cậu, thốt ra một tiếng nghẹn ngào.

「Konoe? Sao thế?」

Khi Shougo quay lại, cậu thấy bóng lưng Miyabi đang lon ton chạy đi. Xem ra cô ấy đã đến gần Konoe từ lúc nào.

「E, em có cảm giác như bị ai đó chọc vào eo từ phía sau ấy...」

Không biết từ lúc nào, một chiếc vòi nước đã được nhét vào giữa hông và đồ bơi của Konoe. Đó là chiếc vòi dùng để bơm nước vào hồ bơi bơm hơi.

Nó rũ xuống như một chiếc đuôi, kéo dài đến tận phía trước. Nhìn theo chiếc vòi, cậu thấy nó được nối với một cái vòi nước ở góc sân thượng.

Miyabi chạy đến bên cạnh vòi nước, chăm chú nhìn cậu.

「Beee」

Le lưỡi về phía Konoe, Miyabi nắm lấy tay vặn vòi, vặn hết cỡ.

Tiếng "soạt soạt" của nước chảy bên trong vòi nước càng lúc càng gần...

"Bssshhhhhh...", một dòng nước như thác đổ xối xả vào bên trong đồ bơi của Konoe. Nước bắn ra từ giữa đồ bơi, tạo thành một lớp màng như váy xòe.

「Hiaaaaaa!? L, l, lạnh quá đi ạ!!」

Konoe không chịu nổi, khép chặt đầu gối, nhảy tưng tưng như đang nh ả ễ à à à à à à à

"A hahaha ha ha ha!!"

Miyabi ôm bụng cười ngặt nghẽo bên cạnh vòi nước.

「Cậ cậu đaaang làm gì vậy!?」

Konoe hét lên, trừng mắt nhìn Miyabi.

Và rồi, bóng lưng cô lọt vào tầm mắt Shougo... khiến cậu vô thức đảo mắt đi.

「N, này... Konoe, đồ bơi của cậu...」

「Dạ?」

Konoe ngơ ngác quay lại, nhìn xuống hông mình.

...Do dòng nước chảy xiết, đồ bơi của Konoe đã bị tuột xuống.

Nửa hông của Konoe đã bị phơi bày dưới bầu trời xanh.

「Kyaaaaaaa!?」

Toàn thân đỏ bừng, Konoe dùng tay che hông lại.

「T, tớ không thấy! Tớ, tớ không thấy gì hết!」

「Đừng có nhìn ạaaaaa!!」

Konoe nhặt chiếc vòi nước lên, hướng về phía Shougo.

Dòng nước vẫn đang phun ra dữ dội bắn thẳng vào mặt Shougo.

Bị áp lực nước đẩy lùi, Shougo lùi lại hai, ba bước.

「Buhạt! K, Konoe, dừng, dừng lại đi mà」

「Không ạaaaaa!!」

Nhưng Konoe ngày càng hăng máu, vung vẩy đầu vòi nước.

Cô xối nước từ đầu đến chân Shougo như thể đang đuổi một con chó hoang, khiến toàn thân cậu ướt sũng.

「Ư... Hắt xì」

Shougo vừa hắt hơi vừa quay trở lại lớp học để lấy khăn tắm. Đồng phục, quần dài và tất của cậu đều ướt sũng nước, mỗi bước đi đều phát ra tiếng "rột roẹt" của nước.

Cậu lấy chiếc khăn tắm còn lại trong thùng carton, lau tạm đầu và tay đang ướt.

「Phải làm khô đồng phục đã...」

Cậu cầm vạt áo đồng phục ướt sũng, vẫy vẫy để hong khô.

「Shougo-san...」

Nghe thấy tiếng gọi, cậu quay lại thì thấy Konoe mặc bộ đồ bơi "naked ribbon" màu đỏ... à không, đồ bơi đang đứng đó. Cô đứng trước cửa lớp, mặt đỏ bừng, cúi gằm mặt xuống. Có vẻ như cô vẫn còn xấu hổ vì chuyện lúc nãy.

「Em xin lỗi... Vì đã làm ướt hết...」

「Đừng để ý. Không sao đâu. Tớ không thấy gì hết. Mấy chuyện lúc nãy coi như đã được gột rửa sạch rồi」

Konoe chậm rãi bước đến trước mặt Shougo, nhìn cậu với ánh mắt nóng bỏng, rưng rưng.

「Không sao đâu, xem cũng được mà... Bởi vì em, em với Shougo-san...」

Có gì đó không ổn.

Ánh mắt cô như tan chảy, vẻ mặt như thể đang đòi hôn cậu.

Nhìn lại khuôn mặt Konoe, Shougo chợt nhận ra.

--P, pheromone à!?

Konoe đang trở nên quyến rũ thế này là do pheromone!!

Nếu lỡ mà mình hôn Konoe thế này... khi hiệu ứng pheromone biến mất, cô ấy sẽ nổi giận mất!

「Konoe! Không được, phải rời ra ngay!」

「Tại sao ạ...? Em không muốn rời Shougo-san chút nào...」

Konoe đặt hai tay lên vai Shougo, từng bước, từng bước tiến lại gần cậu.

Cô áp sát cơ thể vào cậu, tựa đầu lên ngực cậu một cách nũng nịu.

--Phải làm sao đây... Phải loại bỏ pheromone trên đồ bơi càng nhanh càng tốt.... Ikus nói rằng, thuốc pheromone được dán ở đâu đó trên đồ bơi. Phải tìm ra và bóc nó ra thôi.

Shougo đưa tay ra eo Konoe, chạm vào lớp vải đồ bơi mà cô đang mặc.

「An...」

Toàn thân Konoe run lên.

--Đâu rồi... Pheromone được dán ở đâu...

Từ eo xuống mông, cậu dùng cả hai tay xoa nắn đồ bơi.

「Hau... ở, ở chỗ đó... Cứ như là có ngón tay đang bò ấy...」

Konoe run rẩy từng cơn, thở gấp.

Shougo cẩn thận chạm những ngón tay vào vùng bụng dưới, như thể đang tìm kiếm bề mặt đồ bơi.

「Hiua!」

Đầu gối Konoe khuỵu xuống, đột nhiên mất hết sức lực, dựa người vào Shougo.

Mất đà vấp phải, Shougo ngồi bệt xuống đất.

Konoe ngã đè lên cậu, đặt hai tay lên ngực cậu, đẩy cậu nằm xuống.

Shougo nằm ngửa, nhìn Konoe đang ngồi đè lên mình, thở dốc.

「Shougo-san, người em... nóng quá...」

Trong lớp học đã kéo rèm, ánh sáng chiếu vào qua khe hở rọi sáng làn da của Konoe.

Khi Konoe khom lưng, mái tóc dài của cô rơi xuống gáy Shougo. Những sợi tóc mảnh khảnh chạm vào khiến cậu hơi nhột.

「Không được Konoe. Cứ thế này mình sẽ bị pheromone điều khiển mất...」

Bộ ngực tròn trịa của Konoe được bao bọc trong dải ruy băng mỏng. Ở giữa có một chiếc nơ lớn.

--Không phải ở đồ bơi bên dưới, vậy thì chỉ có thể ở trên...

Shougo đưa cả hai tay ra, ôm lấy phần đồ bơi ở lưng cô.

「Hyafu! Xương, xương sống thì sao ạ?」

Vẫn không có cảm giác có gì dán trên đồ bơi. Cậu tiếp tục lướt bàn tay xuống đến dưới cánh tay. Nhưng vẫn không có dấu hiệu nào cho thấy pheromone được dán ở đâu cả.

「Hiu... c, cù lét... quá...」

Ngồi đè lên Shougo, cơ thể Konoe liên tục rung lên.

--Chết tiệt, đâu rồi! Pheromone ở đâu!?

Phần đồ bơi còn lại là... ngực của Konoe...

「Xin lỗi Konoe!!」

Shougo dang cả hai tay, che kín hai bầu ngực của Konoe bằng lòng bàn tay.

「Hin...!!」

Konoe nhắm chặt mắt, ngửa người ra sau, thét lên một tiếng đầy căng thẳng.

Nhưng không có gì dán ở vùng ngực cả. Sau lớp vải mỏng manh chỉ là cảm giác mềm mại của làn da.

「Shougo-san... em, em không thể chịu được nữa...」

Konoe đã hoàn toàn mất kiểm soát, khom lưng ghé sát mặt vào cậu.

「Chờ, chờ đã! Konoe, nếu em tiến lại gần hơn nữa, chúng ta sẽ thật sự hôn nhau mất...」

Shougo lo lắng nhìn vào ngực Konoe.

Và rồi, cậu nhận ra. Nút thắt ruy băng ở giữa ngực.

Ở giữa nút thắt có một chiếc trâm cài áo giống như viên đá quý màu đỏ...

--Đây rồi! Chiếc trâm cài áo này chính là thuốc pheromone!!

Shougo túm lấy chiếc trâm cài áo. Ấn mạnh nó xuống bằng lòng bàn tay, một tiếng "cạch" vang lên, cảm giác như có thứ gì đó bị tách ra.

Giữ nguyên bàn tay, cậu kéo nó ra, chiếc trâm cài áo lặng lẽ tách khỏi nút thắt ruy băng.

--Hiệu ứng pheromone sẽ biến mất thôi!

「Thế nào, Konoe!? Cậu đã tỉnh lại chưa!?」

Khoảnh khắc tiếp theo, nút thắt ruy băng mất đi sức lực, lặng lẽ tuột xuống.

Trước mắt Shougo, dải ruy băng quấn quanh ngực Konoe tuột xuống như thể đang mở một hộp quà... để lộ ra bộ ngực được bao bọc bởi ruy băng...

「Kie...」

Môi Konoe run rẩy.

「Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!?」

「T, tớ không thấy! Tớ không thấy gì cả!」

Ngay sau đó, "bốp! Bốp! Bốp!" Những âm thanh nhịp nhàng vang vọng đến tận bên ngoài lớp học.

Trên má Shougo vẫn đang nằm bất động, một trận mưa tát tai tới tấp giáng xuống.

§

Đến chiều, cuộc khảo sát đánh giá bộ đồ bơi mới cũng đã kết thúc.

Các cô gái sau khi trở lại lớp học đã viết những cảm nhận của mình vào phiếu khảo sát.

Bộ đồ bơi trái ngược với vẻ ngoài, lại khá thoải mái và dễ vận động, cảm nhận sau khi mặc thử của mọi người khá tốt.

Tuy nhiên, mọi người đều đồng tình rằng điểm bất tiện là thiết kế quá hở hang để mặc trước mặt người khác. Miyabi cho rằng, nếu có thêm một điểm nhấn thiết kế dễ thương hơn, có lẽ sẽ dễ mặc hơn.

Đó là những vấn đề đặt ra cho việc phát triển sản phẩm mới trong tương lai, và dựa trên những ý kiến phản hồi, các nhà thiết kế đồ bơi sẽ vắt óc suy nghĩ.

Buổi tối, Shougo gọi điện cho mẹ để báo cáo về việc kết thúc cuộc khảo sát trong phòng mình.

「...Vừa rồi, con đã bỏ phong bì khảo sát vào thùng thư rồi ạ. Còn đồ bơi thì mọi người tự giặt rồi gửi trả lại cho con sau ạ. Con đã bảo họ gửi bằng hình thức người nhận trả tiền rồi」

『Con vất vả rồi Shougo. Xem ra là đã có một cuộc khảo sát khá ý nghĩa đấy』

「Vâng, có quá nhiều cô gái muốn khảo sát, đến nỗi thiếu cả đồ bơi đấy ạ. Với con thì mấy việc kiểu này quá dễ rồi」

Shougo hoàn toàn quên mất việc mình đã phải quỳ gối lạy lục người ta để được mặc đồ bơi cho.

『Con vất vả rồi. À đúng rồi, về phần tiền công đã hứa...』

Đến rồi!! Cậu thét lên trong lòng.

Đã làm việc vất vả thế này, chắc chắn sẽ nhận được một khoản tiền kha khá.

『Chúng ta sẽ phát phiếu quà tặng với số tiền quy định cho tất cả những người đã khảo sát. Con hãy thay mặt mẹ gửi lời cảm ơn đến họ nhé』

「Vâng, con sẽ cảm ơn họ bao nhiêu lần cũng được ạ. Vậy, tiền công của con thì...」

『Sao thế? Shougo không có phiếu quà tặng đâu nhé』

「Ơ... Tại sao ạ...?」

『Không phải là tại sao cả. Shougo chỉ là người nhờ mọi người làm công việc khảo sát thôi mà. Chứ con có làm gì vất vả đâu』

Shougo cầm điện thoại, gục đầu xuống thất vọng.

「Xì, đúng là làm không công mà. Quỳ gối rồi bị tạt nước bị vả cho sưng cả mặt nữa chứ...」

『Con vừa nói gì vậy?』

「Dạ, không, không có gì ạ. --À, đúng rồi. Con nghĩ là về bộ đồ bơi đó thì」

『Shougo cũng có ý kiến à?』

「Bộ đồ bơi đó, có hiệu ứng pheromone đúng không ạ? Con thấy hơi quá đấy ạ... Konoe cứ như là bị sốt ấy」

『Pheromone? Con đang nói gì vậy? Bộ đồ bơi đó không có hiệu ứng như vậy đâu. Chỉ là có hương liệu tạo mùi thơm thôi』

「Ơ. Nhưng con nghe nói là hiệu ứng pheromone khiến con gái trở nên bạo dạn mà」

『"Biến đổi phụ nữ thành bạo dạn" chỉ là một câu quảng cáo thôi. --Có vẻ như con đã nghe câu quảng cáo đó và nhầm lẫn hương liệu thành pheromone rồi』

「Vậy pheromone chỉ là Ikus hiểu lầm thôi à...」

『Để khách hàng hiểu đúng về sản phẩm, có vẻ như chúng ta cần phải xem lại câu quảng cáo cho kỹ. Mẹ sẽ chuyển ý kiến của con đến bộ phận phát triển. Cảm ơn Shougo. Để cảm ơn con vì đã chỉ ra điều này, mẹ sẽ trả công cho con』

「T, thật ạ!?」

Shougo giơ nắm đấm ăn mừng vì có thể nhận được tiền công mà cậu đã tưởng chừng như không thể.

Sau khi cúp điện thoại, Shougo lại chìm vào suy nghĩ.

--Nhưng, nếu không có hiệu ứng pheromone thì... tại sao Konoe lại trở nên quyến rũ như thế ở trong lớp chứ?

Một mình cậu khoanh tay suy nghĩ mãi mà vẫn không hiểu.

Mồ hôi túa ra trên trán, cậu không chịu nổi, cầm quạt ra quạt lia lịa.

「Aaish, nóng thế này