Vài ngày sau khi Nayu trở về nước ngoài chỗ bố tôi, còn Isami thì trở lại nhà Watanae.
Tôi và Yuuka đang cùng nằm ườn trong phòng khách và xem TV.
"A, Yuu-kun! Bắt đầu rồi kìa!!
Chương trình truyền hình trực tiếp “Bảng xếp hạng nhạc anime cuối cùng của năm nay” đang lên sóng.
Để có thể thoải mái thư giãn, trên bàn chúng tôi bày sẵn cam quýt và đồ ăn vặt.
―― Và vừa xem chương trình ca nhạc, vừa làm biếng cho đến hết ngày chuyển giao.
Đúng là cách sử dụng thời gian vô cùng bê tha, nhưng lần này thì… chắc là được thôi.
Bởi vì hôm nay――là đêm giao thừa mà.
"Waa! Nhìn kìa, mở đầu đã là ca khúc nhân vật luôn!! Không phải kiểu bảng xếp hạng nhạc anime xoàng dành cho normie rồi!"
"Với lại, đây là bài hát của nhóm idol nam trong anime dành cho nữ đúng không? Nhóm đó nổi tiếng vì chuyên hát enka, trông lạ đời lắm luôn á."
"Ơ? Giờ thì là bài cũ rồi… chẳng phải là anime khoảng mười năm trước sao?"
"Năm nay có làm lại mà. Bản anime mười năm trước toàn diễn biến gốc thôi, lần này là bản remake trung thành với nguyên tác đấy, anh đọc trên mạng thấy vậy."
"Thì ra là vậy. Đúng là giọng hát khác hẳn! À há, hóa ra đây là bài mở đầu bản remake à."
"Nhưng mà như thế thì… không đoán được bảng xếp hạng nữa rồi…"
"A! Giờ là ca khúc nhân vật của gái thứ 3 trong “Năm bát bún” đó!! Bữa đi karaoke hai đứa mình từng gào bài này luôn đúng không Yuu-kun?"
"Đúng, chuẩn chuẩn. Bìa CD của bài này cũng đỉnh lắm. Cô ấy đội headphone, nghiêng đầu, thè lưỡi ngượng ngùng... phải nói là đỉnh cao dễ thương luôn."
"――!! Đ-đây, kiểu vậy nè!?"
Chưa nói xong, Yuuka đã đội đôi bịt tai tôi tặng dịp Giáng Sinh rồi đứng dậy, nghiêng đầu.
Rồi thè lưỡi ra, tái hiện đúng hình ảnh của nhân vật tôi vừa mô tả.
"……Sao em lại mang bịt tai vào tận phòng khách vậy?"
"Fufufu… vì em đã mang đủ thứ để đón năm mới thoải mái mà~"
Yuuka ưỡn ngực đầy tự tin, rồi bắt đầu lục lọi chiếc túi để cạnh ghế sofa, lấy ra đủ thứ:
Bộ tóc giả dùng khi cosplay Izumi Yuuna.
Pháo giấy dùng cho tiệc tùng.
Mô hình súng Talking Breaker, vũ khí của nhân vật Kamen Runner Voice.
Tai mèo & quần short lông mềm (có đuôi).
Đồ bơi học sinh.
"…………Yuuka định làm gì với mấy thứ này để đón năm mới vậy?"
"Em muốn trải qua thời khắc năm mới với Yuu-kun thật vui vẻ và thoải mái đó!"
Đón năm mới trong đồ bơi học sinh thì thoải mái kiểu gì cơ chứ.
Kiểu này là “tăng nhiệt theo hướng khác” rồi. Làm ơn cất ngay mấy thứ như đồ bơi với tai mèo giùm đi.
Trong lúc ngả người, dây váy xanh nhạt Yuuka đang mặc bỗng tuột khỏi vai, để lộ bờ vai trắng ngần, mịn màng.
"Sắp hết năm rồi ha. Nè Yuu-kun, khoảng chín tháng có em ở bên cậu, anh thấy sao?"
"Thì… vui lắm. Có đủ thứ chuyện xảy ra, chẳng bao giờ thấy chán. Còn Yuuka thì sao?"
"…………Dĩ nhiên là hạnh phúc nhất đời luôn rồi."
Vẫn để lộ vai phải trắng ngần, Yuuka ngước nhìn tôi và nở nụ cười như bị nhột.
"Đây là năm hạnh phúc nhất trong đời em đó. Vì em đã gặp được Yuu-kun mà."
"U-ừm…"
"À nhưng mà này!"
Khi tôi còn đang ngại đến mức không biết đáp ra sao, Yuuka bỗng nói to.
Em ấy dang rộng hai tay và, bằng nụ cười rạng rỡ:
"Năm tới, năm sau nữa… từ nay mỗi năm sẽ đều là năm hạnh phúc nhất đó! Vì em sẽ luôn ở bên Yuu-kun mà! Những điều vui vẻ và hạnh phúc, chắc chắn sẽ còn nhiều nhiều nữa!!"
――Giao thừa sơ trung năm ba, là lúc vừa gặp Yuuna-chan, vừa vượt qua chuyện với Raimu.
Bố và Nayu cùng xem TV, còn tôi thì quay gacha trong Alice Stage.
――Giao thừa cao trung năm nhất, tôi vẫn một mình quay gacha Alice Stage để đón năm mới.
Nhưng năm nay... bên cạnh tôi là Yuuka đang cười rạng rỡ.
Ở trường, em ấy là bạn cùng lớp vụng về trong giao tiếp.
Trên sân khấu, là Izumi Yuuna – người lồng tiếng cho Yuuna-chan, nhân vật tôi yêu quý trong Alice Stage.
Ở nhà, là hôn thê ngây thơ và vô tư của tôi.
Thay đổi như kính vạn hoa, nhưng nét nào cũng rực rỡ.
Vì vậy, lần này tôi muốn đón năm mới với Yuuka – bằng một cảm xúc ấm áp và yên bình.
Nên... xin lỗi Yuuna-chan nhé.
Gacha của Alice Stage... để sau khi sang năm rồi tôi sẽ quay.
Chương trình “Bảng xếp hạng nhạc anime cuối năm” kéo dài 3 tiếng đã kết thúc.
Năm cũ chỉ còn chưa đầy năm phút nữa là khép lại.
"Nhìn..."
Yuuka nhìn chằm chằm vào đồng hồ.
Vì cả hai đều im lặng, trong phòng chỉ còn vang lên tiếng tích tắc của kim giây.
Rồi――kim phút chuyển sang vị trí số mười hai.
Một năm mới đã bắt đầu.
"Năm mới yêu anh nhiều lắm! Năm nay cũng mong anh yêu em nhiều nha, Yuu-kun!!"
Yuuka cất lời chúc mừng năm mới, chính xác đến từng giây.
Dù câu chào khá kỳ lạ, chẳng biết có còn gọi là lời chúc không nữa...
"Chúc mừng năm mới, Yuuka. Mong năm nay chắc cũng có nhiều chuyện xảy ra như năm ngoái nhỉ. Mong được ở bên em."
"Ừ! Mong rằng chúng ta sẽ được ở bên nhau nhé!! Fufufu... người đầu tiên em nói chuyện đầu năm là Yuu-kun đó. Như này thì chắc chắn cả năm sẽ tuyệt vời rồi~"
"Giấc mơ đầu năm đâu mà... Mà này, Yuuka, điện thoại của em rung kìa."
"A, đúng rồi――Wa! Là Momo-chan gọi đến đó!!"
Yuuka mừng rỡ bật loa ngoài của cuộc gọi RINE.
Đó là bạn thân nhất của Yuuka, Nihara Momono, trông như gyaru hướng ngoại nhưng thực chất là fan cuồng tokusatsu.
"Chúc mừng năm mới ha, Yuu-chan! Và cả Sakata nữa!!"
"Ừ, Momo-chan! Chúc mừng năm mới!! Năm nay cũng mãi là bạn thân nha?"
"Nói điều đương nhiên rồi. Dù thế giới bị tổ chức ác tàn phá, mình cũng không ngừng làm bạn thân với cậu đâu."
"Ehehe~ Momo-chan, yêu cậu lắm!"
"Mình cũng vậyyy!! À mà này Sakata. Năm nay mình vẫn giữ vai trò “vợ hai”, mong cậu giúp đỡ~"
"Câu đó dư thừa thấy rõ luôn rồi!? Kiểu 'giúp đỡ' đó thì khỏi cần nha!?"
Sau cuộc gọi với Nihara-san, RINE lại đổ chuông.
Lần này là Kurumi-san, quản lý của Izumi Yuuna tại “60P Production”.
"Kurumi-san, chúc mừng năm mới ạ!!"
"Yuuna~ Happy New Year!! Nè nè, tụi em đón năm mới với nhau kiểu ngọt ngào thế nào hả~ Yuuichi-kun với em đó~~"
"Sao chị lại bám dính Yuuka ngay đầu năm mới thế hả!? Với cả rõ ràng là chị đang say rượu đúng không Kurumi-san!!"
"Không có mà~ Chị uống giỏi mà~ Nói đi mà, kể chị nghe mấy chuyện yêu đương của hai đứa đi mà~"
Không đợi Yuuka cho phép, tôi lập tức cúp máy luôn.
Kurumi-san lúc làm việc thì nghiêm túc, nhưng lúc nghỉ thì y như sinh viên.
Mai tỉnh lại chắc sẽ tự dằn vặt lắm đây...
"――Wa!? Y-Yuu-kun! Giờ là Ranmu-senpai gọi tới nè!!"
Yuuka luống cuống nghe máy.
"Ch-chúc mừng năm mới! Ranmu-senpai!!"
"Chúc mừng năm mới, Yuuna. Để năm nay trở thành bước nhảy vọt, tôi sẽ tiếp tục rèn luyện. Còn cô thì, định biến năm nay thành một năm như thế nào?"
Ngay đầu năm mà áp lực ghê!?
Dù không ác ý gì, và cũng đúng với tính cách cô ấy ấy... nhưng để mở đầu năm mới thì áp lực quá rồi.
Quả là Shinomiya Ranmu.
Đứng thứ sáu trong bảng xếp hạng Alice Idol nổi tiếng, lồng tiếng cho “Alice thứ sáu” Ranmu-chan, một seiyuu cực kỳ cá tính và tài năng.
――Trong lúc Yuuka đang trò chuyện đầy căng thẳng với Shinomiya Ranmu thì...
Tôi cũng nhận được một cuộc gọi RINE.
Đến từ Kurai Masaharu, thằng bạn thân trời đánh của tôi.
Và cũng là đồng chí đu Alice Stage.
"Yo, Yuuichi... mày quay gacha đầu năm được UR chưa...?"
Không phải nên chúc mừng năm mới trước à?
Đúng là không thay đổi chút nào, kể cả khi năm mới đã đến.
"Mới đầu năm mà mày nghe thê thảm thế, Masa. Xin lỗi nhưng năm nay tao không quay Alice Stage đón năm mới đâu."
"Gì... cơ...?"
Sao giọng nó bỗng khẩn cấp thế!?
Có cần nghiêm trọng đến mức đó không!?
"Hiểu rồi nha, Yuuichi. Mày đón năm mới với bạn gái 3D bữa hôm trước đúng không!?"
"…Hả?"
"Không chối được đâu. Tao thấy tận mắt mày đi với một em xinh đẹp hôm Giáng Sinh, đừng có nói không phải bạn gái đấy nhá!?"
――À... đúng rồi.
Hôm đó tôi và Yuuka chạy đi tìm Nayu, người đã bỏ nhà ra đi.
Rồi chúng tôi tình cờ chạm mặt Masa.
Lúc ấy loạn quá nên tạm lờ đi, nhưng thằng này thì làm sao quên được cơ chứ.
Giáng Sinh mà thấy thằng bạn thân đi với gái xinh...
"Thôi hôm nay tao không hỏi thêm. Nhưng nè? Đừng có giấu nữa, lần sau giải thích rõ cho tao biết đấy."
"――Ờ. Ừm... Biết rồi. Hứa luôn."
Sau câu trả lời đó, cuộc gọi kết thúc.
Bảo là "giấu" thì... Mà, đúng là vậy thật.
Tôi vẫn đang chần chừ, chưa nói với Masa về chuyện giữa tôi và Yuuka.
Nhưng có lẽ――đã đến lúc rồi.
"Chúc mừng năm mới, Nayu."
"Tính theo múi giờ đi. Bên này chưa sang năm mới đâu. Chúc sớm quá, làm ơn đừng thế nữa."
Tôi vừa gọi là đã bị mắng ngay. Quả nhiên là em gái ngốc của tôi.
Còn bố thì ngủ gục trước giao thừa, gọi điện cũng không bắt máy.
Nhà Sakata vẫn vậy, chẳng thay đổi gì cả.
Chỉ có một điều duy nhất là――
"…Mà, cũng cảm ơn vì đã gọi. Năm nay cũng mong được giúp đỡ, Nii-san."
Nayu đã trở nên ngoan ngoãn hơn... một chút thôi.
"Chúc mừng năm mới, Isami! …Ừ, đúng vậy. Đã được Yuu-kun đồng ý rồi, trưa mai bọn chị sẽ xuất phát nha~"
Sau khi tôi kết thúc cuộc gọi với Nayu, thì thấy Yuuka đang nói chuyện với Isami.
"Ừm. Vậy nhờ em nhắn lại với bố mẹ nhé. Bye bye~!"
Yuuka tắt máy với nụ cười rạng rỡ, rồi quay sang phía tôi:
"Vậy thì Yuu-kun... Ngày mai, mong anh giúp đỡ nhé?"
Đúng vậy――sau Giáng Sinh, chúng tôi đã quyết định.
Rằng dịp Tết năm nay, hai đứa sẽ đến chào hỏi nhà họ Watanae.
Nếu bảo không hồi hộp... thì chắc chắn là nói dối.
Gặp bố mẹ của hôn thê mà không run thì mới lạ.
Nhưng... trong trường hợp chúng tôi, thì bố mẹ đã quyết định hôn ước sẵn rồi.
Ít nhất cũng không bị phản đối. Đó là điều đáng biết ơn.
Nhìn lại đồng hồ, đã gần một giờ sáng.
Không thể tới nhà hôn thê trong tình trạng thiếu ngủ được――tôi nên đi ngủ thôi.