My Childhood Friend Showed Me a Hypnosis App, So I Pretended to Be Taken by It and She Kissed Me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Đang ra)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

5 8

Owari no Seraph: Ichinose Guren, 19-sai no Sekai Saitan

(Đang ra)

Owari no Seraph: Ichinose Guren, 19-sai no Sekai Saitan

Takaya Kagami

Gánh vác tội lỗi trên vai một mình, Ichinose Guren phải một lần nữa tiến lên.

2 4

Không hiểu sao, Kohinata dụi đầu vào lòng tôi

(Đang ra)

Không hiểu sao, Kohinata dụi đầu vào lòng tôi

Kokone Yururi / 心音ゆるり

Đây là một câu chuyện tình hài hước giữa một cô gái im lặng và một chàng trai không giỏi giao tiếp với phái nữ.

2 4

Toàn tập - Chương 01 Giả vờ

 —Ryuto, nhìn cái này nè.”

Riho, chị gái thanh mai trúc mã của tôi, chợt cho tôi xem màn điện thoại chị ta thứ hiện ra dường như là một ứng dụng thôi miên. Để mà hình dung thì đó là những hoa văn xoáy tròn tụ về một điểm.

Hiện tại chúng tôi đang ở nhà tôi, chính xác nữa thì là phòng tôi, Yamada Ryuto.

Riho và tôi là bạn thuở nhỏ vì nhà 2 đứa sống ngay cạnh nhau.

Riho lớn hơn tôi một tuổi và đang học năm hai cao trung.

Riho là một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài đen láy, thường xuyên đối xử với tôi như một đứa em trai dễ trêu chọc. Mới tan học vừa rồi, chị ta lên cơn mà mắng tôi [Ryuto ngốc bỏ xừ, hôm nay chị kèm em học nghen] và quả thực chị ta sang giám sát tôi học thật.

Dù sao thì, sau khi cho tôi nghỉ giải lao, Riho mới ép tôi nhìn vào cái ứng dụng thôi miên vừa nhắc ở trên.

“Cái gì đây?”

“App thôi miên đó.”

“Nhìn là biết, cơ mà để làm gì?”

“Chị mới coi bài đánh giá trên mạng nói là [ứng dụng này là hàng thật giá thật đó] rồi chị muốn thử trên Ryuto thôi.”

Cái đếch gì? Chị ta tin cái bài đánh giá vớ va vớ vẩn đó kiểu éo gì vậy, và mắc gì thử nghiệm trên thằng này!?

“Nào nào Ryuto, tập trung, nhìn thẳng vào tâm vòng xoáy~! —Từ giờ em sẽ rơi vào trạng thái mất đi khả năng nhận thức, em cũng sẽ không nhớ gì xảy ra sau đó nữa!”

Hiển nhiên rồi, dù chị ta có tỏ vẻ như đang làm gì đó, tôi cảm thấy tâm trí mình hoàn toàn ổn định.

Không cần bàn cãi thêm, hàng fake.

Cơ mà…tôi tự hỏi, mình giả vờ làm theo thì sao nhỉ?

Đó là lúc lòng hiếu kỳ trong tôi trỗi dậy, Riho sẽ làm gì mình trong trạng thái mất nhận thức.

Chị ta vẫn luôn coi tôi như một thằng em trai dễ trêu ghẹo, nên khả năng cao tôi sẽ bị vẽ bậy lên mặt và ăn một tràng cười từ chị ta.

Cùng chứng kiến nào, sự tàn bạo từ trò chơi khăm của chị ta.

Quyết định như vậy, tôi vờ như làm đôi mắt mình trở nên lờ đờ và uể oải.

“ —Ể?”

Thấy vậy Riho chợt khựng lại trong ngỡ ngàng.

“...Ryuto? Nè Ryuto?”

Riho lắc vai tôi nhưng tôi không phản hồi.

Rồi đôi đồng tử Riho sáng lên.

“T-Trời đất, hàng Real!!”

Fake đấy.

“V-Vậy…mình làm thế không sao đâu nhỉ…?”

Làm gì?

—Chưa kịp đoán ra là gì.

*Chụt*

Riho đột nhiên hôn tôi.

….Ể?

“Nnnnn….Ryuto của chị….♡”

Với một hơi thở dài mãn nguyện, Riho tiến tới và hôn tôi lần nữa.

Dù đang giả vờ diễn, nhưng tâm trí tôi thật sự sắp không chịu nổi rồi.

….Cái quái gì đang diễn ra vậy?

“Chị…chị yêu em nhiều lắm ♡”

Lời tỏ tình cứ như vậy mà tuôn ra.

Như thể một phiên bản đối lập với Riho tinh nghịch luôn bày trò trêu ghẹo tôi.

Tôi không sao cử động được.

Bầu không khí như chìm trong sự say đắm của Riho tới nỗi tôi không thể nói rằng [Lừa đấy lừa đấy, thằng này chỉ đang diễn thôi.]....

Những nụ hôn say đắm cứ như vậy lũ lượt kéo tới không ngừng suốt năm phút ròng rã.

Sau đó, Riho dường như đã phần nào trở lại bình tĩnh hơn.

“M-Mình tạm ngừng đã nhé,...tiếp tục chị sợ không kiểm soát được….”

Dừng như phần lý trí đã trở về kịp thời, Riho lau sạch miệng chị ta với miệng tôi bằng khăn tay của mình xong—

“Ry—Ryuto…sau đây em sẽ thoát khỏi thôi miên. Chị không nghĩ em sẽ nhớ gì, nhưng quên sạch cả vụ ứng dụng này luôn nhé?”

Sau khi Riho cho phép tôi cử động cũng như quên sạch mọi thứ vừa rồi, tôi chầm chậm ngẩng mình dậy, diễn thật chuẩn xác để chị ta không dấy lên nghi ngờ.

“....Hmmm? Hả…em vừa ngủ à…” Tôi nói.

“À à, ừm, c-chị hơi bất ngờ khi em đột nhiên nằm gục ra. hẳn là em đã mệt lắm.”

Chị ta đáp, không đề cập gì thêm với vấn đề thôi miên nhờ đó tôi cũng không ngại việc nói dối thêm.

“Vậy à…cái đó em xin lỗi nghen.”

“C-Có gì đâu mà….Thôi chị phắn đây. C-Chị còn việc phải làm…”

Nói rồi, Riho rời đi.

…Có lẽ chị ta thấy xấu hổ.

Tôi cũng cảm thấy như vậy, nên cũng coi như may mắn của tôi.

Nhưng….tôi đã biết cảm xúc thật lòng của Riho.

Tôi thật lòng thấy rất mừng, nhưng nếu chị ta nhận ra tôi chỉ diễn bị thôi miên, chị ta ắt sẽ rất giận và không ổn cho tôi chút nào, nên tôi sẽ kín mồm kín miệng chút.

Và đó là bí mật nhỏ của chúng tôi.