“ –Nè, Ryuto-kun, chào buổi sáng!”
Sáng cuối tuần.
Tôi đang chơi game trong phòng thì tôi nghe thấy tiếng chào qua ô cửa sổ.
Giọng nói phát ra từ phòng Riho nhưng chủ nhân giọng nói không phải Riho, mà là…
“...Em vào phòng Riho không phép ổn không?”
“Có sao đâu mà! Chị ấy vừa ra siêu thị rồi.”
Một cô gái tóc hai bím đen láy đang mỉm cười rạng rỡ với tôi.
Đúng, đó không phải Riho, mà là Rina, em gái của Riho, cô bé vừa bắt đầu năm hai sơ trung mới đầu xuân này. Em ấy có phong cách rất sành điệu như Riho, nhưng cơ thể lại mảnh khảnh và không quyến rũ bằng Tuy nhiên xét về mặt dễ thương thì nhỉnh hơn.
Tôi có thể khẳng định hai chúng tôi vô cùng thân thiết.
“Nè, nè, giờ em sang được không anh?”
“Anh cấm thì em vẫn sang chứ gì?”
“Hehe, Ryuto-kun hiểu em rõ quá!”
Với vẻ rạng rỡ tự nhiên, Rina-chan nhẹ nhàng bước tới cạnh giường tôi sát cửa sổ.Em ấy đang mặc một bộ đồ ở nhà gồm áo dây và quần ngắn.
“Anh không tính đi chơi với bạn bè hôm nay ư?”
“Anh không có kế hoạch gì. Thư giãn ở nhà thôi.”
Nghe vậy, Rina-chan thản nhiên ngồi vào vị trí trống giữa hai đùi tôi.
Con bé từ trước tới giờ vẫn luôn rất mến toi.
Đương nhiên tôi không hề ghét sự gần gũi hồn nhiên của em ấy rồi.
“Ryuto-kun không định chơi cùng ai khác ư?”
“Ừ thì anh thích chơi solo hơn.”
Như vậy không có nghĩa thằng này cô độc.
Tuy nhiên, tôi nghĩ bạn bè thì thân nhau trên trường là đủ rồi.
…Tôi không hề ra vẻ đâu.
“Hmm, vậy ư. Thế~ em phải bước vào và phá rối cuộc sống solo của Ryuto-kun thôi♡”
Con bé nói rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên má tôi…khác hoàn toàn với nụ hôn chiếm hữu của Riho, trong khi người chị gái toát lên vẻ cứng rắn, người em gái Rina-chan dường như lại là hiện thân của sự thân thiện thuần khiết.
Đó là lý do tôi thật sự rất yêu mến em ấy.
Cứ mỗi khi được tôi xoa đầu trong thời gian nghỉ giữa hiệp, Rina-chan lại nói [Nhột quá~♡] và gương mặt em ấy nở ra một nụ cười tươi rói, quả thực là vô cùng dễ thương.
Nói gì thì nói, Riho mà thấy cảnh này…rắc rối lắm. Trước giờ vẫn vậy, hễ thấy tôi và Rina chơi đùa cùng nhau, Riho sẽ có tâm trạng rất tệ.
Tôi từng tự hỏi tại sao chị ta lại giận, nhưng sau khi biết Riho có tình cảm với tôi thì điều đó hoàn toàn dễ hiểu.
“Nè, Ryuto-kun, anh có thấy dạo gần đây ngực em to ra không?”
“Hửm?”
“Chúng từ cỡ B lên C rồi đó.”
Vừa hãnh diện khoe chiến tích, Rina-chan vừa ưỡn ngực ra qua lớp áo dây mỏng.
Không có khe ngực, nhưng có đường cong tinh tế đẹp không tì vết.
Ra là vậy…từ B lên C, Rina-chan đã bước thêm một bước trên bước thang trưởng thành.
“Tốt cho em rồi.”
“Chính xác! Em biết mình vẫn chưa so được với Chị hai, nhưng một ngày nào đó em sẽ vượt lên và chinh phục được Ryuto-kun. Vậy nên Ryuto-kun phải kiên nhẫn chờ em nhé!”
“.......Em chắc anh là lựa chọn phù hợp chứ?”
“Đương nhiên rồi. Ryuto là người anh trai yêu dấu vẫn luôn ở bên em từ thuở nhỏ mà.”
…Em ấy đã nói vậy.
Có lẽ tôi là một thằng chos tham lam bị câu dẫn bởi cặp chị em xinh đẹp.
“.....À mà này Rina-chan.”
“Dạ, sao vậy anh?”
“...Anh cảm thấy sát khí đằng đằng ở cửa sổ sau lưng anh, có gì ở đó à?”
Tôi cảm thấy cơn bất an đang lan dần lên dọc sống lưng mình.
“Dạ…thì, ở đó có một người phụ nữ đang nhìn tụi mình với gương mặt dữ dằn sau khi vừa đi về khỏi siêu thị…”
“....Rina-chan, tiếp theo sao giờ?”
“ —Tẩu thoát tới phòng Moka-chan!”
Nói rồi, Rina-chan chạy vọt ra hành lang với tốc độ không tưởng.
Và cái gì đến cũng phải đến…
“Ryuto, em có vẻ vui với Rina quá nhỉ?”
Ực…tôi nuốt nước bọt.
Với một sự hiện diện không thể khước từ, Riho chèo qua ô cửa sổ và tiến vào phòng tôi.
“Trời đất ạ…Dù có là Rina đi nữa, một chàng trai tệ bạc lại dám dẫn dụ một nữ sinh cấp 2 ngây thơ vào phòng thì đúng là tệ nhất. Do đó em cần phải bị phạt nặng.”
Mồm nói một đằng chứ ý định thật của chị ta khác một nẻo.
Thế rồi Riho tới trước mặt tôi và giơ chiếc smartphone của mình ra.
Trên đó chính là app thôi miên.
“ —Ryuto, vào trạng thái vô thức ngay.”
Dường như vài tiếng tiếp theo…một phần thưởng mang tên hình phạt đang đón chờ tôi…