Trans: Một chương truyện vãi cả linh hồn.
***
Lý do gì mà Riho lại thích mình?
Tôi nghĩ như vậy trong khi làm bài về nhà ở phòng khách sau bữa tối.
Tôi là một người bình thường.
Không giỏi giang cũng không chơi thể thao.
Một nam sinh cấp ba trung bình, mặt hàng phổ thông có thể thấy ở bất kỳ đâu.
Tôi không hiểu sao Riho lại yêu mình nhiều đến vậy.
Nghĩ lại thì…Có lần tôi cứu Riho khỏi bị chết chìm ở biển khi hai đứa con nhỏ. Tiếp đó tôi hô hấp nhân tạo cho chị ta. Hình như em gái tôi Moka đã kể cho Riho những gì đã xảy ra sau khi chị ta tỉnh dậy, lúc đó Riho trông vô cùng xấu hổ.
Có lẽ đó chính là nguyên nhân chăng…?
Hay là còn lý do nào khác?
“Ryu-Nii, bồn tắm được rồi.”
Cùng lúc đó, khi đang mải suy nghĩ tôi bị cắt ngang bởi Moka bước ra từ bồn tắm và đứng trước tôi.
Sau khi tắm xong con bé mặc đúng bộ đồ lót.
Con bé cứ đứng đó thản nhiên phải mình mà lau khô mái tóc màu hạt dẻ, trông không có chút nào ngượng ngùng.
Nếu cha mẹ tôi ở đây con bé có lẽ sẽ mặc quần áo, nhưng hai người họ đang đi công tác xa rồi.
Tôi không biết tại sao nhưng con bé dường nhưng chẳng bận tâm nếu có bị tôi nhìn thấy hay không. Có lẽ là bởi hai đứa là anh em.
“Anh nghĩ mày nên ăn uống nhiều hơn đấy.”
Tôi nói rồi nhìn Moka một lười. Con bé cực kỳ nhỏ và mảnh khảnh so với một nữ sinh cấp ba. Ngực con bé phẳng mà hay gọi vui là màn hình led đấy. Tôi nhìn chúng mỗi ngày, chưa thấy nhô lên tẹo nào.
“Xí, giá trị của một thiếu nữ không thể đo lường qua cỡ ngực được.”
“Nhưng có vẫn hơn là không.”
“Vậy hôm nay xoa bóp cho em tiếp đi.”
Moka rồi ngồi phịch xuống ghế sofa.
Dạo gần đây chăm sóc ngực cho Moka dần trở thành một công việc thường nhật.
Tôi tự hỏi mắc gì lại là tôi nhưng vì không muốn Moka giận nên tôi thành xoa bóp chúng như thường lệ.
“Hmm…♡”
Tôi mau chóng di chuyển tới trước Moka và xoa bóp bầu ngực nhỏ bé của em ấy qua lớp áo lót.
Cảm giác chạm vào bên sườn mảnh mai thật đáng buồn. Tôi bóp mạnh vào phần thịt khiêm tốn.
Là một người anh trai có cô em gái với ngực nhỏ, đây chắc chắn là bổn phận của một thằng anh.
Phiền thì phiền thật nhưng tôi chắc rằng mọi thằng anh trên thế giới đều làm vậy.
Tôi không nghĩ rằng chỉ có mỗi mối quan hệ của tôi và Moka là kỳ lạ.
“Ưuu…Ryu-nii không nổi tiếng và sẽ chẳng bao giờ được sờ ngực con gái suốt phần đời còn lại, nên anh phải biết ơn em đó.”
Thật đáng tiếc, anh mày đã tận hưởng bầu ngực nở nang của Riho hơn là cái màn hình led của mày.
“Mày có nổi tiếng đâu, không kiếm được bạn trai với nhờ anh mày giúp kiểu này, bớt ra vẻ giùm anh coi.”
“Em có nổi tiếng mà! Em được tụi con trai vây quanh suốt còn gì!”
“Chúng nó trêu mày như linh vật chứ gì?”
“Grrr…”
“Mày có được coi là phụ nữ đâu mà.”
Nhỏ nhắn và xinh xắn.
Cứ hiểu như là trong môi trường cấp ba lòi ra một bé cấp hai nhỏ nhắn học cùng.
“Đó, hôm nay thế thôi.”
Tôi bỏ tay khỏi ngực con bé.
“Thêm tí nữa ik.” Moka đáp.
Con bé mong muốn tôi làm thêm.
Trời đất.
Tôi không còn lựa chọn nào nữa ngoài đưa tay lên cái màn hình phẳng đó.
Tôi không ghét cảm giác đó vì sờ vào cũng khá dễ chịu.
Thôi thì, nói gì thì nói, cũng chỉ là ngực em gái tôi thôi mà.
Nói cách khác, tôi không coi đó như thứ có thể khiến tôi hứng thú.
Tiểu Ryuto thậm chí còn không có phản ứng.
Nên tôi nghĩ.
Tôi nghĩ rằng Riho, người đã cho tôi cảm giác đó, thật đặc biệt.
vãi loz Cac