[Phía Phần Lan – 21:07 | Simon – Tuyến sau]
“Báo cáo: ba nhóm Liên Xô đang bao vây từ nam và đông nam. Mỗi nhóm khoảng một tiểu đội. Họ có chó săn. Có hỏa lực trung liên.”
Simon khom người sau một gốc thông đổ, ánh đèn tín hiệu lập lòe từ phía sau truyền lệnh rút lui có kiểm soát.
Cô ra hiệu cho ba người đi cùng: Aleksi, một tay súng súng máy, và y tá chiến trường. Họ không thể đấu chính diện. Nhưng nếu ép tuyến Liên Xô phải chia quân? Họ có thể phá gãy vòng vây.
Cô trượt người sang trái, di chuyển theo rìa suối băng cạn. Một đoạn tuyết xốp sập xuống dưới chân, suýt khiến cô trượt khỏi mép đá. Nhưng cô giữ được thăng bằng. Rừng vẫn tối, nhưng pháo sáng từ xa chiếu vào tạo nên bóng đổ hỗn loạn ánh sáng lập lòe, càng khó đoán hướng bắn.
“Điểm giao chiến chính nằm ngay mé sườn, nơi tôi chạm mặt tay bắn tỉa,” cô nói nhỏ với Aleksi. “Chúng ta lên vòng phải. Tôi dẫn đầu.”
[Phía Liên Xô – 21:08 | Ivan – Đội bọc cánh]
Ivan không đi cùng lực lượng chính. Hắn giữ đúng vai trò ban đầu: thọc sườn. Lần này, hắn dẫn theo sáu người đủ nhẹ để cơ động, đủ mạnh để dứt điểm một chốt đối phương.
“Không bắn vội. Không lộ vị trí. Bắn khi tôi ra hiệu.”
Hắn ra dấu cho bộ đội trèo dốc. Họ mang theo một khẩu trung liên DP-27, đặt trên ba chân. Phía sau, hai tay súng mang lựu đạn khói. Một chó săn đánh hơi dọc sườn núi.
Tiếng súng vang lên từ phía trước đơn vị chính đang giao chiến. Ivan nhận ra âm thanh Mosin, và cả tiếng súng máy nhẹ Lahti của Phần Lan.
Hắn nheo mắt.
“Không thấy pháo từ bên kia. Họ chưa dốc toàn lực.”
Bên kia đang câu giờ, không tử thủ. Hắn quyết định đẩy nhanh.
“Chuẩn bị mở đường. Tập kích nhanh. Bẻ sườn trái chúng nó.”
[21:09 | Tuyến giữa – Giao tranh bắt đầu]
Pháo sáng thứ hai rít lên từ rìa nam, lần này là pháo trắng cường độ cao. Cả vùng rừng tuyết rực sáng như ban ngày bóng người hiện lên rõ ràng. Những mô đất, hầm tuyết, vết lăn và đường đạn mọi thứ đều phơi bày.
Từ hầm tuyết phía tây, một tổ Phần Lan khai hỏa súng máy nhẹ. Đạn cày tuyết trước đội hình Liên Xô, buộc họ ngả xuống mặt đất.
Chó săn bị trúng mảnh tuyết nổ, tru lên rồi gục. Tiếng la ó nổi lên từ phía Hồng quân.
Ở tuyến đối diện, Simon cùng nhóm nhỏ đã áp sát rìa đội hình Ivan chưa bị phát hiện.
Cô ra hiệu.
"Ba mục tiêu. Lấy trung liên trước."
Aleksi gật đầu. Họ chia làm hình cánh quạt, mỗi người giữ một nhịp thở.
Simon nâng súng, nhắm thẳng người đang nạp đạn DP-27.
Đoàng.
Một cú bắn hoàn hảo. Đạn xuyên qua mũ bảo hiểm, hạ ngay kíp trung liên.
Tuyết văng lên như bị cày xới.
Ivan giật mình.
"Phía sau!"
Hắn lao người sang trái, lăn khỏi tầm nhìn. Một tay lính gục ngay sau lưng hắn Simon đã tiến công trước khi đội hắn kịp tập kích.
[21:10 – Trận chiến lan rộng]
Hai phía chính thức chuyển sang giao tranh hỗn hợp.
Tuyến Phần Lan phía tây bắt đầu phản kích bằng súng máy từ lô cốt giấu tuyết.
Đội của Simon từ bên phải áp sát, khiến đội hình Liên Xô bị kẹp hai bên.
Ivan chỉ huy rút nhanh, vừa di chuyển vừa quăng lựu đạn nổ.
Simon trúng mảnh đất đá vào vai, nhưng vẫn giữ tay súng.
Một đội cối 60mm của Liên Xô triển khai từ rìa xa, bắt đầu phá hủy các tuyến phòng thủ Phần Lan bằng pháo cong.
Tiếng kèn báo động từ xa vang lên phía Phần Lan gọi pháo binh hậu phương yểm trợ.
“Khoảng năm phút tới. Chúng ta phải rút khỏi điểm cao,” Aleksi hét lên.
Simon gật.
“Được. Nhưng trước đó... tôi còn phải làm một việc.”
Cô rút nhanh một viên đạn đặc biệt từ túi áo. Không phải đạn bắn tỉa thông thường mà là loại phá giáp đầu nhỏ, dành cho mục tiêu đặc biệt.
“Hắn vẫn còn ở đây.”
Cô liếc về hướng có mảnh máu nhỏ chỗ Ivan đã lăn vào lúc trước.
Trận đánh này sẽ còn kéo dài. Nhưng cô biết, nếu không kết thúc người đó, họ sẽ không bao giờ dập được sườn tuyến này.
[21:11 Săn lùng trong hỗn loạn]
Simon nhấn đầu xuống mặt tuyết, trượt người ra khỏi làn đạn. Ánh pháo sáng khiến mọi thứ đều rõ như ban ngày, nhưng đồng thời cũng khiến bất kỳ kẻ nào đứng yên đều trở thành bia ngắm.
Gió lạnh rít qua khe đá. Mùi khói, máu, và thuốc súng lẫn vào mùi lông chó ẩm, sặc lên trong cổ họng.
Aleksi bắn tỉa hai phát, ép đội hình Liên Xô phải nằm rạp xuống. Y tá phía sau đang kéo một đồng đội bị thương về phía gốc thông, máu thấm đỏ tuyết.
Simon không dừng lại.
Cô bám theo mạch máu mờ mà Ivan để lại một vệt nhỏ, loang trên lớp tuyết mềm, bị dẫm nát bởi vết chân nặng. Không phải của người rút chạy vội vàng mà của người đang chờ phản đòn.
"Hắn không trốn. Hắn đang dụ mình," cô lẩm bẩm.
Nhưng cô vẫn tiến tới. Vì chỉ có một cách để dập được móc sườn này là dập chết hắn.
[Phía Liên Xô Ivan | 21:12]
Ivan khựng lại sau một phiến đá vỡ. Một tay giữ vai máu đang thấm từ vết rách nhỏ do mảnh băng vỡ nổ dội lại. Không sâu, nhưng khiến động tác chậm đi đáng kể.
Hắn liếc ra, nhìn thấy thi thể trung liên gục cách đó không xa, mặt vẫn còn nghiêng về phía súng chưa kịp nổ loạt thứ hai.
“Cô ta đến thật.”
Hắn không thấy ai bắn chính xác vậy từ khoảng cách gần như ngang sườn trong điều kiện lộn xộn.
Không phải lính bình thường.
Không phải lính thường.
Hắn rút con dao găm từ bắp chân ra, cắm xuống đất trước mặt như một dấu thánh.
“Được rồi, Simon. Đến đây đi.”
[21:13 Trận giao tranh bẻ thành ba cánh]
Tuyến Phần Lan bắt đầu co về hướng Tây Bắc, kéo dãn đội hình Liên Xô. Trận địa giờ chia làm ba:
Tuyến trung tâm, giao tranh khốc liệt giữa lực lượng chính đôi bên.
Cánh trái, nơi Simon đang tiếp cận mục tiêu chính.
Cánh phải, nơi đội súng cối Liên Xô bắn phá tuyến yểm trợ Phần Lan.
Phía trên cao, tiếng còi báo hiệu pháo binh vang lên từ xa. Trong vòng 3 phút nữa, nơi này sẽ thành địa ngục.
[Phía Phần Lan Simon | 21:14]
Cô thấy hắn.
Ivan không nấp sau vật chắn hắn đang ngồi sau gốc cây lớn, một tay giữ dao, tay kia vẫn kẹp khẩu súng ngắn TT-33. Ánh sáng làm hiện rõ vệt máu trên má hắn, thẫm lại bên thái dương.
Cô nhấc súng, nhưng hắn đã bắn trước.
Pằng!
Viên đạn cắm vào thân cây trước mặt Simon.
Cô không dừng. Ngay trong khi tiếng đạn còn vang, cô lao thẳng tới, không nằm bắn mà áp sát.
Ivan không ngờ. Hắn nhấc súng bắn phát thứ hai nhưng hụt Simon đã trượt vào tầm gần.
Hai người va nhau giữa rìa đá và rừng trắng. Súng rơi. Dao loé lên.
[21:15 Đọ sức]
Ivan chém ngang. Simon tránh, móc chân quét hắn ngã xuống, nhưng Ivan to hơn, đè cô lại.
"Chúng ta không giống nhau," hắn rít lên bằng tiếng Phần Lan lơ lớ.
Simon không đáp. Cô xoay vai, rút con dao ngắn giắt sau lưng, đâm ngang vào bụng hắn.
Ivan gầm lên, đánh ngược khuỷu tay trúng trán cô.
Cả hai lăn trên tuyết, giành nhau từng centimet đất, trong khi pháo sáng thứ ba rít lên. Cả rừng rực sáng lần nữa.
[21:16 Kết liễu?]
Simon nằm dưới. Ivan giơ dao.
Nhưng cô cười.
Một nụ cười cực nhạt, đủ khiến hắn chững lại đúng nửa giây.
Cô đã rút viên đạn phá giáp từ trước. Không bắn mà kẹp nó vào ống phóng ngắn của súng pháo cá nhân loại mini cô lấy từ đơn vị hỗ trợ trước đó.
Pằng!
Phát nổ ở tầm gần không đủ giết một người bọc giáp, nhưng đủ để xé tung bụng Ivan ở khoảng cách ba bước.
Máu phụt thành cánh hoa đỏ thẫm trên nền tuyết.
Ivan ngã xuống, mắt mở trừng trừng nhìn thẳng cô gái vừa bắn mình nhưng không có thù hận. Chỉ là công nhận.
[21:17 Phía sau lửa bắt đầu dâng]
Aleksi gọi trên sóng:
“Pháo binh sẽ tới trong hai phút! Simon?!”
Simon không trả lời. Cô lấy súng, đứng lên. Gió thổi lật vạt áo, mặt cô lạnh băng như rừng tuyết. Không hân hoan, không nhẹ nhõm chỉ là một việc phải làm, và đã làm xong.