Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

281 5638

Ultimate Antihero

(Hoàn thành)

Ultimate Antihero

Misora Riku

Bức màn được vén lên cho một câu chuyện fantasy về một chàng trai trẻ vô song và bất bại, một người mà không đồng minh hay kẻ thù nào có thể theo kịp, và **sớm muộn gì cũng sẽ được cả nhân loại tôn xư

134 874

What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

(Đang ra)

What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

Kishima Kiraku

Và thế là, một cuộc sống thường nhật và câu chuyện tình yêu mới cùng cô gái bí ẩn Hatsushiro Kotori, bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ kỳ lạ, đã mở ra.

20 36

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

2 4

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

155 1981

Tập 06 : Trại huấn luyện Apollo - Chương 54 : Rắn độc

Trương Hằng vẫn luôn nghĩ về người đàn ông trung niên từng gặp hôm trước, kẻ tự xưng là "Einstein". Cậu không biết câu nói đầu tiên của gã "Sự hoang tàn tráng lệ" là cố ý hay chỉ là trùng hợp.

Bởi vì đó chính là cảm thán của Buzz Aldrin, người cùng với Neil Armstrong đặt chân lên Mặt Trăng. Khi bước xuống tàu đổ bộ và chứng kiến khung cảnh trước mắt, ông ta đã thốt lên như vậy.

Dù sao thì cậu cũng chẳng thể nào lần ra tung tích của gã nữa. "Einstein" rõ ràng chỉ là một cái tên giả. Cậu chỉ biết người đó là nhân viên nghiên cứu của Khu vực 51, nhưng với tính chất đặc biệt của nơi đó, trừ phi đối phương chủ động tìm đến, bằng không, cậu không có khả năng gặp lại.

Cái gã đó giống như cơn bão cát lúc hoàng hôn đột nhiên xuất hiện, rồi lại đột nhiên tan biến.

Sáng sớm hôm sau, Trương Hằng cố ý quan sát sắc mặt của Giả Lai và Bruno. Từ biểu hiện của hai người, có vẻ như tối qua không xảy ra chuyện gì đặc biệt. Rõ ràng họ không gặp gã Einstein kia. Nhưng dẫu sao, Trương Hằng cũng chỉ có thể tạm gác chuyện ấy sang một bên, vì bài huấn luyện sinh tồn ngoài thiên nhiên sắp bắt đầu.

Lần huấn luyện này sẽ quyết định ai là người cuối cùng được đặt chân lên Apollo 11 dĩ nhiên, không phải theo cách mà NASA mong muốn.

...

Sau bữa sáng, Trương Hằng cùng những người khác thay bộ đồ vũ trụ. Xe từ Khu vực 51 đưa họ tới khu huấn luyện nơi có sẵn một khoang mô phỏng được dựng lên từ trước. Nó cắm đầu vào lớp cát vàng, nhằm tái hiện tình huống khoang chỉ huy tách khỏi khoang dịch vụ trong hành trình trở về Trái Đất.

Khoang mô phỏng được chế tạo theo tỷ lệ 1:1, với cấu hình y hệt khoang thật, đầy đủ các vật dụng phục vụ sinh tồn ngoài tự nhiên.

Xe tải quân sự chở ba người họ đến gần khoang. Đợi khi cả ba đã chui vào trong, tài xế mới rời đi.

Còn viên đại úy cùng các nhân viên NASA thì đứng cách đó hai cây số, dùng ống nhòm quan sát tình hình.

Rút kinh nghiệm từ những lần trước, lần này NASA đã chuẩn bị kỹ càng hơn: đội y tế và đội phản ứng khẩn cấp túc trực ngay gần đó; trực thăng, xe địa hình đều trong trạng thái sẵn sàng. Căn cứ không quân của Khu vực 51 gần đó cũng cam kết sẽ hỗ trợ khi cần thiết.

Với mức chuẩn bị này, gần như không có khả năng phát sinh sự cố.

Không gian bên trong khoang mô phỏng vô cùng chật hẹp. Thực tế, toàn bộ phi thuyền đều được thiết kế vô cùng kỹ lưỡng. Lấy tên lửa hiện đại làm ví dụ: chỉ cần tăng 1kg trọng lượng, thì lượng nhiên liệu cần thiết sẽ tăng thêm khoảng 50kg. Để đảm bảo tốc độ thoát ly đủ lớn, một mặt cần đủ lực đẩy, mặt khác phi thuyền cũng phải nhẹ nhất có thể.

Vì thế, sau khi đã đảm bảo tính năng và an toàn, trải nghiệm cho phi hành đoàn đành phải hy sinh.

Giờ đây, cả ba bị ép chặt trong không gian hẹp của khoang, vai kề vai, thân kề thân một cảnh tượng trớ trêu, nhất là khi cả ba đều đang ôm tâm niệm giết chết kẻ còn lại.

Bruno rõ ràng là kẻ căng thẳng nhất, hơi thở trở nên dồn dập. Trái lại, Giả Lai và Trương Hằng thì điềm tĩnh hơn nhiều đặc biệt là cậu, nhịp thở gần như không thay đổi.

Không gian quá chật, ai nấy đều mặc đồ vũ trụ nặng nề, cử động khó khăn. Dù có ý định gì cũng khó lòng thực hiện ngay được.

Không biết bao lâu trôi qua, cả ba vẫn giữ im lặng. Cho đến khi giọng viên đại úy vang lên trong bộ đàm: họ được phép bắt đầu huấn luyện.

Người gần cửa nhất là Giả Lai, hắn chui ra trước, tiếp theo là Bruno, và cuối cùng Trương Hằng rời khỏi khoang. Hai chân đặt lên lớp cát mềm, cậu tháo mũ bảo hộ, cảm thấy mình như vừa trở về với thế giới bên ngoài.

Nhìn quanh, chỉ toàn là cảnh hoang vu ngoài vài bụi cây thưa thớt, chỉ còn lại một tông màu đơn điệu.

Thế nhưng họ nhanh chóng đối mặt với một vấn đề khác: làm sao tháo được bộ đồ vũ trụ nặng nề trên người. Đồ này vốn dùng trong môi trường không trọng lực, khi xuống mặt đất lại trở thành gánh nặng. Với trọng lượng như thế, không thể di chuyển, lại còn hao tổn sức lực kinh khủng.

Vì vậy, việc đầu tiên sau khi khoang chỉ huy hạ cánh là phải cởi bộ đồ vũ trụ.

Tuy nhiên, dù đã trải qua nhiều đợt huấn luyện, tự cởi đồ một mình vẫn tốn rất nhiều thời gian. Nếu có người hỗ trợ, quá trình này có thể rút ngắn đáng kể. Vấn đề là cả ba hiện đều đang đề phòng nhau, chẳng ai muốn để kẻ khác giành được khả năng hành động trước.

Cuối cùng, Trương Hằng mở lời với Giả Lai:

"Để tôi giúp cậu cởi đồ trước."

Ánh mắt Giả Lai thoáng qua một tia ngạc nhiên, nhưng rồi vẫn gật đầu. Bruno lập tức cảm thấy hối hận. Dù hắn và Giả Lai là "đồng minh" trên danh nghĩa, lẽ ra hắn nên bước ra trước. Không ngờ lại bị Trương Hằng chiếm mất thế chủ động. Dù gì thì ở khoảng cách này, với các nhân viên NASA đang theo dõi từ xa, bọn họ cũng chẳng thể hành động gì.

Sau khi Giả Lai thoát khỏi bộ đồ, hắn giúp Trương Hằng tháo nốt bộ của cậu. Cuối cùng, Bruno cũng thành công giải thoát mình khỏi lớp vỏ cồng kềnh, mặc vào bộ đồ mặt đất của NASA.

Trong lúc đó, Trương Hằng quay lại khoang mô phỏng, lấy ra lương thực, nước uống và các thiết bị có khả năng sẽ dùng đến.

Cả ba bắt đầu bước vào quy trình huấn luyện: liên lạc tầm xa cầu cứu, báo cáo vị trí hiện tại về trung tâm điều khiển. Sau đó là dựng lều trú dã chiến.

Việc này Trương Hằng đã làm vô số lần trong phó bản đầu tiên. Nhưng lần này cậu không cần lục lọi tìm nguyên liệu khắp nơi nữa. NASA đã tính toán trước mọi khả năng trong hành trình quay về, nên đã chuẩn bị sẵn vật tư. Việc của họ chỉ là kéo đồ ra và lắp ráp theo thứ tự.

Ngay cả Giả Lai cũng phải thừa nhận: nếu nói về "đồng đội lý tưởng", Trương Hằng chính là kiểu người như thế điềm tĩnh, toàn năng, đáng tin. Nhưng đó lại là điều tồi tệ khi cậu ta trở thành đối thủ.

Nó có nghĩa là: để giết được cậu, độ khó sẽ tăng lên gấp bội. Đã ra tay thì phải một đòn trí mạng, vì Trương Hằng sẽ không cho ai cơ hội thứ hai.

May mắn thay, Giả Lai vốn nổi tiếng là kẻ có lòng kiên nhẫn phi thường. Bằng không, hắn đã chẳng đóng vai một tên béo vô hại suốt từ đầu phó bản, nhẫn nại chờ đến khi Chân Hữu và Bruno hợp sức loại sạch các người chơi khác, mới bắt đầu lộ nanh vuốt.

Hắn giống như một con rắn độc luôn tìm ra thời điểm chính xác để cắn mồi.

Vì thế, bước vào giai đoạn huấn luyện sinh tồn, hắn cũng rất phối hợp. Sau khi hoàn tất phần liên lạc cầu cứu, hắn lập tức cùng hai người còn lại dựng trại. Sau khoảng mười lăm phút, họ dựng xong một tấm bạt che nắng, chặn ánh mặt trời gay gắt từ trên đỉnh đầu.

Do yêu cầu bài huấn luyện, cả ba đều chưa ăn sáng. Trương Hằng chia khẩu phần từ kho ra cho hai người kia. Dù bụng đã bắt đầu réo, Giả Lai vẫn không vội ăn, mà liếc mắt ra hiệu cho Bruno.

Bruno hiểu ngay Giả Lai muốn gì, đành nhăn nhó bóc một gói thực phẩm khô, trộn với nước trong túi, rồi nuốt xuống.