Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

281 5638

Ultimate Antihero

(Hoàn thành)

Ultimate Antihero

Misora Riku

Bức màn được vén lên cho một câu chuyện fantasy về một chàng trai trẻ vô song và bất bại, một người mà không đồng minh hay kẻ thù nào có thể theo kịp, và **sớm muộn gì cũng sẽ được cả nhân loại tôn xư

134 874

What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

(Đang ra)

What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

Kishima Kiraku

Và thế là, một cuộc sống thường nhật và câu chuyện tình yêu mới cùng cô gái bí ẩn Hatsushiro Kotori, bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ kỳ lạ, đã mở ra.

20 36

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

2 4

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

155 1981

Tập 05 : Cánh buồm đen - Chương 142 : Bí mật của Eugene

Khi nhìn cảnh tượng đẫm máu của người nô lệ da đen bị trói trên cột, ngay cả gương mặt Karina cũng thoáng lộ vẻ không đành lòng. Nhưng vào thời điểm này, cả ba người họ đều không thể làm gì.

Trong thời đại này, một nô lệ da đen chẳng khác gì gia súc được nuôi nhốt. Dù Macolm có ra lệnh giết sạch toàn bộ nô lệ trong trang viên chỉ trong một đêm, thế giới bên ngoài cũng khó lòng lên tiếng. Huống hồ, gã chắc chắn đã bố trí thêm người quanh quảng trường, chỉ chực chờ ai đó dại dột hành động.

Vì thế, rốt cuộc cả ba chỉ có thể trơ mắt nhìn người nô lệ bị đánh đến mức không còn chút sức sống nào.

Quản gia Wallace cũng chẳng lấy gì làm hài lòng với kết quả ấy. Sau khi nhận được đơn tố giác rằng Nadia đã thông đồng với người lạ, ông ta liền sắp xếp màn kịch tra khảo này. Thế nhưng chờ đợi bao lâu mà kẻ chủ mưu vẫn không xuất hiện. Lại chẳng thể đánh chết Nadia thật, nếu không thì đầu mối duy nhất cũng đứt đoạn.

Thấy nạn nhân đã lịm đi, Wallace đành thở dài, ra hiệu cho đốc công dừng tay. Gương mặt lạnh tanh, ông hạ lệnh:

"Gọi thầy thuốc đến băng bó cho hắn, rồi quay về trang viên."

Đám người kéo tới xem cũng bắt đầu tản dần. Trương Hằng lúc này quay sang hỏi Laeri:

"Ngươi tính sao?"

"Nadia là chiến binh không tên trong bộ tộc, nhưng ý chí của cậu ấy còn vững hơn cả nhiều chiến binh thực thụ. Cậu ấy sẽ không phản bội chúng tôi."

"Đây không phải chuyện trung thành hay không." Trương Hằng lắc đầu. "Ít có ai chịu đựng nổi những trận tra tấn liên tục. Có thể lần này anh ta vượt qua được, nhưng lần sau thì sao? Rồi lần sau nữa? Wallace sẽ có cách khiến anh ta phải mở miệng."

"Vậy tôi phải làm gì?"

"Có lẽ ngươi nên nghĩ đến chuyện rời đi. Trong thời gian qua, ngươi đã cung cấp cho chúng ta nhiều tin quan trọng, đủ để đối phó với Macolm rồi. Thỏa thuận trước kia vẫn còn hiệu lực. Trong những chuyến ra khơi gần đây, ta đã tìm được một hòn đảo thích hợp cách xa tuyến hải trình thường lệ, có nước ngọt, rừng rậm, đủ để các người sống ẩn dật. Ta cũng có thể cung cấp vũ khí, cùng một số vật dụng thiết yếu khác."

Trương Hằng ngừng một nhịp, rồi tiếp:

"Nhưng như ta đã nói, ta chỉ có thể cho người và tàu đến điểm hẹn để đón các người. Ta không thể nhúng tay vào cuộc chiến của các người với bọn chủ nô. Nếu làm vậy, chúng tôi sẽ đối đầu với toàn bộ đám điền chủ trên đảo này."

Laeri gật đầu:

"Tôi hiểu. Khi rời đi, tôi sẽ bảo Lya mang theo những bức thư mà các anh cần."

Sau khi giải quyết xong chuyện của người nô lệ da đen, Trương Hằng và Karina một lần nữa dồn tâm trí vào người buôn tin tức Eugene. Nhưng muốn thuyết phục hắn đứng ra tố cáo Macolm thì chẳng phải chuyện đơn giản.

Annie thì thẳng thừng:

"Chuyện đó đơn giản, bắt hắn về rồi quất cho vài roi là xong."

"Không được dùng vũ lực lần này" Trương Hằng lắc đầu. "Nếu bị tra khảo, lời khai của hắn sẽ mất tính thuyết phục. Chúng ta cần hắn chủ động đứng ra kể lại chân tướng sự việc, chứng minh rằng Macolm từng đặt lợi ích cá nhân lên trên cả liên minh Hắc Thương, rằng hắn ta không xứng đáng làm hội trưởng... Nói chung, chia nhau điều tra lý lịch hắn trước đã."

Billy cũng tham gia vào hành động này. Ba ngày sau, bốn người tụ họp lại tại chỗ ở của Trương Hằng.

"Để tôi nói trước." Karina lên tiếng. "Eugene trở thành tay buôn tin tức là sau khi liên minh Hắc Thương tan rã được ba năm. Trước đó, hắn từng tập hợp một nhóm người, cạnh tranh khốc liệt với liên minh do Normand đứng đầu, thậm chí còn kéo về vài chiếc thuyền cướp biển từ phe đối phương. Nhìn bề ngoài, thời điểm ấy chưa đến mức tuyệt vọng Normand vốn rất được kính trọng, nhiều người vẫn đi theo ông ta. Cho đến khi xảy ra một việc."

"Chuyện gì?"

"Normand bị vạch trần là có thỏa thuận ngầm với hai con tàu cướp biển. Ông ta lợi dụng quyền lực trong liên minh để nâng giá thu mua hàng hóa cho hai tàu này. Đổi lại, hai thuyền trưởng sẽ chia phần lợi thu thêm ấy cho ông một nửa. Chính vụ này khiến danh tiếng Normand sụp đổ. Nhưng nhìn kỹ lại, chuyện đó lắm điểm đáng nghi. Nhất là hai thuyền trưởng kia lại rất thân với Eugene. Một trong hai tàu từng hợp tác với hắn."

"Còn có thể lần ra hai con tàu đó không?" Trương Hằng hỏi.

"E là không thể rồi." Billy thở dài. "Tôi cũng tra tới đây thì hết manh mối. Một tàu mất tích sau một chuyến cướp, khả năng cao bị đánh chìm. Còn chiếc kia, thuyền trưởng bị đá khỏi tàu trong một cuộc bỏ phiếu, rồi bị đâm chết ở quán rượu năm ngoái. Tàu thì thay máu thủy thủ đến mấy lần. Mà dù có tìm được thủy thủ cũ thì cũng chẳng giúp gì, vì họ không nắm được gì nhiều."

"Tóm lại, vụ đó đã khiến liên minh Hắc Thương tan rã. Nhưng Normand còn nhiều bạn bè, thành thử Eugene bị cô lập trong giới, phải đổi nghề sang làm tay buôn tin. Nhờ có mạng lưới quan hệ cũ ở trạm kiểm soát, hắn vẫn sống ổn, nhưng không thể so được thời làm lái buôn chợ đen. Câu hỏi là nếu hắn chẳng nhận được gì, thì sao hắn lại chịu làm con cờ cho Macolm?"

"Ý cô là Macolm bí mật bù đắp tổn thất cho Eugene?" Billy hỏi.

"Tôi nghĩ có khả năng lớn là Eugene bị hắn nắm thóp." Karina đáp. "Tôi từng nghiên cứu Macolm, hắn làm gì cũng cực kỳ thận trọng. Nếu hắn thực sự sai Eugene vu oan cho Normand, chắc chắn phải giữ lại thứ gì để khống chế Eugene. Vì loại người như Eugene đã từng vì tiền mà hại Normand, thì cũng có thể vì tiền mà quay lại cắn ngược Macolm."

"Vậy chúng ta phải tìm xem Eugene đang bị nắm điểm yếu gì?" Billy hỏi lại.

"Câu trả lời đó... có khi tôi biết đấy." một giọng nói bất ngờ vang lên.

Không ai ngờ rằng người cất lời lại là Annie. Cô gái tóc đỏ nhún vai khi mọi ánh mắt đổ dồn về phía mình:

"Sao? Các anh có kênh điều tra của mình, tôi cũng có của tôi. Harry quen thân với mấy đứa nhóc ở khắp các phố. Bọn nó tuy hay đánh nhau nhưng khi cần vẫn hữu dụng. Nhất là vì tuổi nhỏ, nên thường bị người lớn bỏ qua, thế nên chúng nghe lén được không ít chuyện. Ít ai biết rằng Eugene có lẽ có một đứa con rơi."

"Con rơi? Bao nhiêu tuổi? Ở đâu?"

"Khi mới lên đảo, Eugene từng qua lại với một kỹ nữ. Sau khi cô ta mang thai, hắn chuộc ra khỏi kỹ viện, còn mua cho hai mẹ con một căn nhà. Nhưng sau đó nơi đó xảy ra hỏa hoạn lớn. Eugene chạy thoát, còn người kỹ nữ chết cháy. Kỳ lạ là đứa con thì sống sót, nhưng từ đó quan hệ giữa hai cha con rất tệ. Năm mười tuổi, nó rời Nassau một mình."